Không gian chốn đây nhìn qua vẫn còn vẻ nguyên sơ bởi chưa thấy sự tồn tại chủng tộc có trí tuệ nào đến khai phá. Nguyên nhân là cả vùng này được bao phủ bởi những dãy núi đá bất khả xâm phạm, chỉ có duy nhất con đường độc đạo đi xuống phía nam. Đặc biệt, xẻ dọc thung lũng thành hai phần đông - tây là một con sông khá lớn, hàng ngày đưa nước và phù sa tưới tắm, làm cho cảnh vật hai bên thêm phần màu mỡ, tốt tươi.
Vào ngày nọ, một căn nhà nhỏ ven sông được dựng lên bởi bàn tay của đôi vợ chồng kì lạ. Sở dĩ nói vậy vì người chồng bên tộc Orc còn người vợ thuộc Nhân tộc. Từ khi hai chủng tộc trên đạt hiệp ước hòa bình, giao thương tăng cường, kinh tế phát triển, dẫn đến việc tộc nhân đôi bên qua lại với nhau ngày càng nhiều và tất yếu chuyện tình cảm sẽ nảy sinh.
“Kiếm tâm” tức trái tim hay bản tâm của kiếm sĩ. Một trái tim đầy nhiệt huyết, sẵn sàng hi sinh, sả thân vì nghĩa. Một trái tim kiên định, quyết chí theo đuổi tới cùng mục tiêu, lý tưởng của bản thân, lớn hơn là cộng đồng, dân tộc, tổ quốc. Một trái tim tự tin, có sự kiêu ngạo, bá đạo, đôi chút ngông cuồng. Một trái tim không hề nhân nhượng cho tới khi kẻ thù phải quỳ gối dưới chân ta, khóc lóc cầu xin.
Kiếm tâm là khởi nguồn của kiếm ý vì kiếm ý thể hiện cái tôi cá thân, cũng chính là bản tâm đó. Bản tâm chi phối cách chúng ta sống, những suy nghĩ, hành động hàng ngày rồi hình thành kiếm ý. Bởi vậy, dù học tập kiếm pháp giống nhau, kiếm ý có vẻ giống nhau nhưng về bản chất lại rất khác biệt, và sự khác biệt tạo nên chiến thắng. Vì thế, phải tích cực, luôn luôn rèn luyện sao cho kiếm tâm bất hủ.
Ngay khi hội tủ đủ ba yếu tố trên của tâm pháp, Kiếm Vũ sẽ tự động được nắm rõ như lòng bàn tay, con sẽ chính thức trở thành một Blademaster - Bậc thầy Kiếm thuật thực thụ.
Trong chiến đấu, kẻ địch sẽ không thể coi thường vì chúng đang khiêu vũ cùng tử thần. Chỉ cần sơ sẩy, đối thủ chắc chắn phải nhận lấy thất bại thảm trọng.
KIẾM VŨ
Xuất kiếm như quang điện,
Thu kiếm lưu vĩ thanh,
Kiếm tâm luyện bất hủ,
Kiếm vũ tự đại thành.
***
“Bất kể sinh linh nào cũng tồn tại cảm xúc. Đôi lúc, nó khiến ta yếu đuối nhưng trong nhiều trường hợp, nó lại tiếp thêm sức mạnh diệu kì. Điển hình trong số đó là NỘ - sự tức giận.
Kiếm Nộ chính là lựa chọn, chắt lọc những tinh túy nhất của nỗi giận dữ, dồn nén vào kiếm thức, biến nó thành đại dương lúc bão táp, khiến từng chiêu kiếm sẽ như sóng lớn bạo tàn, đập tan tất cả.
Nộ được hữu hình hóa, có thể cảm nhận bằng mọi giác quan nhưng kẻ địch vô khả năng nắm bắt, truy nguyên ngọn nguồn nơi phát bởi bản thân chúng bị bao trùm, nhấn chìm bởi cơn giận của ta.
Kiếm ý phát ra khi thi triển chiêu thức sẽ lấy Nộ làm chủ đạo, dẫn dắt các cảm xúc cơ thể, trộn lẫn, hòa nhập với nhau, tạo nên lực lượng cường đại.
Cuối cùng và cũng là quan trọng nhất: Lý trí điều khiển cảm xúc. Tức là dù có tức giận tới đâu thì tâm trí vẫn luôn tỉnh táo, không say mê, chìm đắm trong Nộ, dẫu cuồng nhiệt, điên dại đến mức nào chăng nữa”.
KIẾM NỘ
Nộ hải trùng kích,
Hữu hình vô tung,
Nộ trung kiếm ý,
Bất si tuy cuồng.
***
“Tổng hợp tất cả những điều ta muốn truyền thụ cho con chỉ gói gọn trong mấy từ sau: Kiếm pháp là nghệ thuật và kẻ dùng kiếm là nghệ sĩ. Đây là tiền đề của mọi lý luận về kiếm thuật do tổ tiên xây dựng nên…”.
“Trong vô chiêu cất giấu hữu chiêu, nhìn giống thực chiêu mà hóa ra chỉ là hư chiêu. Mỗi một chiêu thức đều ẩn chứa kiếm ý gắn liền đạo tâm của bản thân, có thể là yêu, là hận, là hỉ, là nộ... là mềm dẻo như nước hoặc bá đạo như lửa, cương mãnh như sắt thép, là vô hình như gió hay hữu hình như mây... Thật thật giả giả, biến hóa khôn lường, tùy tâm sở dục…”.
“Kiếm là thứ vũ khí sắc bén, có thể dùng để sát nhân nhưng cũng có thể sử dụng để cứu người. Điều đó phụ thuộc hoàn toàn vào cái tâm của kẻ dùng kiếm. Nếu như trái tim tràn ngập dục vọng tham lam, hận thù lẫn ý nghĩ giết chóc thì thần khí trong tay sẽ trở thành ma binh khủng khiếp. Ngược lại, tâm trí mang theo bao dung độ lượng, mong muốn sự tốt đẹp, khát khao yêu thương, thì ma khí lại chính là thần binh…”.
Mãi sau này, Yurnero mới hiểu thấu, lĩnh ngộ toàn bộ tư tưởng huyền diệu trong lời cha dạy, rồi có những phân tích, kiến giải, bổ sung hợp lý cho hoàn thiện, để từ đấy sáng tạo ra và phát triển tuyệt chiêu mạnh nhất.
***
Trên đời, ai mà chẳng mong muốn cuộc sống yên bình và tốt đẹp? Tuy nhiên, không người nào đoán trước được chữ “Ngờ”, mọi sự việc xảy tới giống một trò đùa của vận mệnh, đúng như kẻ nào đó từng nói: “Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu”…
Ngày sinh nhật 10 tuổi…
Yurnero cùng em trai là gấu trúc Pan đang ở vị trí ẩn nấp bí mật cạnh bờ sông khi chơi trốn tìm với lũ bạn thì đột nhiên, trời đất chuyển mình, mây gió vần vũ, sấm chớp đùng đùng nổi lên, mực nước sông dâng cao, sóng sau xô sóng trước…
Thế rồi, hai anh em bỗng nghe được tiếng nổ kinh thiên động địa đằng xa, kèm với cột lửa khổng lồ, choáng ngợp tâm thần. Âm thanh khủng khiếp vừa dứt, địa chấn xuất hiện, cuồng phong dữ dội liền thổi tới, cuốn theo đất đá, khói bụi mù mịt.
Ngay lập tức, bọn nó bị trận thiên tai vùi lấp tại chỗ trốn, không vết tích!
Pan thì khóc hu hu, Yurnero thì cố sức lay từng thi thể, gọi từng cái tên nhưng chẳng ai trả lời, đáp trả chỉ là tiếng mưa gió và sấm nổ. Âm thanh đinh tai nhức óc mà lại như yên lặng, tịch mịch và thê lương…
Tất cả chỉ còn là mảnh đất tan hoang, nổi bật nhất cái lòng chảo sâu đến hơn chục mét, bán kính mấy trăm mét. Nhà cửa đổ nát, bị thổi bay, bị thiêu rụi hoặc bị chôn vùi, đám gia súc cũng chịu chung sô phận…
- Đằng kia… Có động tĩnh!
Yurnero chợt thấy cái hố phía trước hiện hữu gì đó. Lau vội nước mắt khiến đất bẩn lấm lem mặt mũi, cậu kéo tay Pan vọt nhanh đến. Do đường trơn, không cẩn thận nên hai anh em bị trượt chân, làm các vết thương từ trước trở nên nặng hơn.
Xuống gần dưới đáy thì chúng lọt vào một vùng hào quang màu da cam và kì lạ thay, những thương tích trong vài nhịp thở đã liền rồi mất hẳn. Tuy vậy, bọn nó chưa để ý nguồn phát mà toàn bộ sự tập trung đều dồn vào hai người ở trung tâm, chính là cha và mẹ.
Jubei"Thosở tư thế hiên ngang, hai tay nắm chặt thanh kiếm, chuẩn bị bộc phát chiêu thức mạnh nhất. Lily cầm quyền trượng, dường như cũng đang hợp sức với chồng để tung ra cấm chú.
Mừng rỡ hết mức, cả hai lao vội tới nhưng nụ cười trên môi tắt ngấm vì thân thể xuyên qua họ, đụng trúng vật nào đấy!
Pan đứng ngẩn ngơ, hết nhìn đôi tay lại vò đầu khó hiểu. Màn sáng kia chợt lóe lên rồi thu nhỏ lại, chui vào người Yurnero. Cậu chẳng thèm quan tâm, bước chân hốt hoảng tiến gần, bàn tay run rẩy muốn chạm đến gương mặt đấng sinh thành.
Trời cao lại trêu ngươi, đấy chỉ là hình ảnh còn lưu lại bởi phép thuật nào đó, rồi mau chóng tan biến trong mưa gió tang thương.
Sững sờ, bàng hoàng, tuyệt vọng…
Dù mới 10 tuổi nhưng tâm trí Yurnero sớm trưởng thành, cậu hiểu rằng: cha và mẹ đã hi sinh khi chiến đấu với kẻ thù, mãi mãi cách xa…
Cô gái mỉm nụ cười thương tâm và hóa thành vô số điểm sáng, hòa vào không trung, giọt lệ long lanh như sao sa chưa kịp rơi xuống đất cũng vội tan biến đi…
- Ha ha ha! Vô dụng, vô dụng, vô dụng… Hoàng Kim Quỷ Long Kiếm… Ngươi có thấu hiểu nỗi đau của ta? Những tưởng sức mạnh đang sở hữu có thể bảo vệ người yêu thương, nhưng ta… Nhỏ yếu là tội lớn! AAAAAA…
Ánh sáng mãnh liệt đang bùng phát kia… Dường như mọi thứ có gục ngã thì vẫn quyết tiến lên phía trước. Ẩn chứa bên trong đó là ý chí chiến đấu sắt đá, kiên cường, thề chết chẳng lui.
“Chiu!”,
Yurnero biến mất!
“GRAOO...”,
Một tiếng long ngâm phô thiên cái địa vang lên trong không trung, phảng phất như từ miền viễn cổ vọng về, chấn nhiếp tâm thần của bất kì loài sinh vật nào.
Vậy mà âm thanh ấy lại tràn đầy sự tang thương, thê lương và bi phẫn, nỗi đau tới tê tâm liệt phế, can tràng tấc đoạn, tưởng chừng đến muôn vạn kiếp sau cũng chẳng hề phai nhạt.
Azgalor mở to mắt kinh ngạc, muốn lồi cả ra ngoài, thực không thể tin nổi, vừa nãy kẻ kia ở trước mặt, khí tức chỉ còn thoi thóp, mà bây giờ…
Hắn thấy khí huyết toàn thân sôi sục, muốn phá tan lớp mạch máu, da thịt cứng rắn để thoát ra ngoài. Một nỗi sợ hãi tột cùng, run rẩy từ sâu thẳm linh hồn trào dâng, thậm chí có cảm tưởng như nó đang bị xé toạc thành từng mảnh.
Kiếm hướng thẳng lên trời cao, tượng trưng cho niềm tin về công lý không bao giờ bị phai tàn, đốt lên ngọn lửa hi vọng giữa đêm tối, soi sáng chính đạo, dẫn vào lối đi ngay thẳng, đúng đắn.
Kiếm phá hắc ám, mở ra những điều tốt đẹp, giống như cơn gió dữ - cuồng phong - nổi giận, bùng lên mạnh bạo. Mỗi ngọn gió lại là một lưỡi kiếm sắc bén, mang theo lực lượng phá núi ngăn sông, trảm ác tru tà.
Một cột lửa khổng lồ cao cả cây số phun thẳng, kèm theo ngay đó là đám mây hình nấm khủng khiếp như của bom nguyên tử, bốc lên mấy ngàn mét, phủ kín góc trời của quần đảo.
“Đùng đoàng, đoành đoành…”,
Chớp lóe, sét đánh, sấm nổ rền vang liên tục như thiên quân vạn mã đang hành binh, âm thanh muốn phá vỡ vách ngăn không gian để bay đi một cách nhanh nhất.