Hỏi: Chiến tranh tàn khốc, kẻ thắng thảm thu lại được gì ngoài đau thương và mất mát?
Đáp: Không có gì quý hơn độc lập, tự do...
***
Chớp thôi giật, sấm tắt âm, gió ngừng thổi, mây đen tán đi, dị tượng biến mất, động đất cũng ngưng… Mọi thứ trở về bình thường khiến các nhân vật thở phào nhẹ nhõm.
Bịch…
Clement và Elsa đồng thời rơi xuống, may mà Hải đã đỡ được, nhưng do nội lực hao hết nên cậu gần kiệt sức và trọng lượng của hai ông cháu cũng tương đối lớn, thế là cả ba người ngã chồng lên nhau khi những thành viên khác chưa kịp lao tới.
Elsa trên vòng tay Ricky như đang lâm vào một giấc mơ. Khuôn mặt cô bé không còn nét đau đớn và hoảng sợ nữa mà thay bằng sự thoải mái, dễ chịu. Có vẻ từ nay, nó sẽ được hưởng thụ ngày tháng yên bình.
Hải thở phì phò, sắc mặt tái nhợt, mệt mỏi vô cùng, chỉ muốn ngủ một giấc cho xong. Đây là lần đầu tiên cậu truyền nội lực đến cạn kiệt như vậy. Tuy nhiên, anh chàng mau chóng ngồi xếp bằng, khoanh chân, giữ thẳng lưng, tay trái đặt vào lòng bàn tay phải rồi để trước bụng, bắt đầu tiến vào trạng thái thiền định, tu luyện Khai Thủy Tái Sinh Quyết để hồi phục một chút nội lực.
Về phần Clement, ông phun ra một ngụm máu lớn, mặt trắng bệch, không chút huyết săc, lập tức đút hai viên thuốc con nhộng, một xanh lục (bổ sung sinh mệnh lực) và một màu trắng (bổ sung tinh thần lực - độ quý giá tương đương loại kia), rồi cũng tiến hành điều dưỡng như Hải. Tuy nhiên, người quân nhân già bị thương về tinh thần, dính dáng tới “linh hồn”, nên quá trình này cũng khá lâu, hiện tại chỉ là tạm thời ổn định thương thế.
Mất một lúc, khuôn mặt Hải mới trở nên hồng hào đôi chút, Clement thì chưa thấy tiến triển gì. Sau đấy, đơn vị cứu trợ đến nơi, khắc phục hậu quả để lại. Tuy nhiên, thiệt hại vốn vô cùng lớn, không chỉ riêng đây nên mọi thứ còn phải mất rất nhiều thời gian mới trở về trạng thái ban đầu…
***
Một tuần sau thảm họa xâm lược…
Nam và bạn bè tụ tập với nhau để ăn uống, nhậu nhẹt, mục đích chính là chào mừng Hải và Thảo an toàn trở về Việt Nam. Nhóm các thanh niên gồm có 9 người: Nam, Thành, Hải, Dương (“chạy” theo “bồ), Tươi, Thảo, Thúy, Hương, Hùng (được Nam dẫn tới, giới thiệu là em họ).
Tươi là giáo viên mầm non trường Yêu Trẻ Em rất có tiếng ở Hà Nội. Thúy làm ở Công ty Bất động sản Phúc Lợi đang khá nổi danh. Hương là nhân viên của Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Phát, vốn cũng cực đình đám. Năm cô gái đều có tài năng và sắc đẹp riêng, khó mà phán định ai hơn ai.
Địa điểm tổ chức là nhà hàng Vườn Trúc Quán của nhà Tươi. Nơi này có phong cảnh khá đẹp, thoáng mát và thơ mộng: Bên cạnh là cái ao thả cá tương đối rộng (khoảng 300 mét vuông), gồm cá trôi, trắm… Xung quanh nhà hàng và ao có nhiều cây cối như nhãn, ổi, cọ… nhưng nhiều nhất chính là khoảnh đất 200 mét vuông toàn trúc, cái làm nên tên tuổi của Vườn Trúc Quán. Nghe nói là chúng đã được trồng cách đây hẳn 100 năm!
Hải kể rằng mình đã ở cùng nhóm Ricky cho tới khi kết thúc chuyến đi. Tất nhiên, cậu lược bỏ phần liên quan RDISP, bởi dù cho tổ chức đã hoạt động công khai nhưng danh tính các thành viên luôn được giữ kín, tránh kẻ xấu biết thông tìn, dùng nó để uy hiếp.
Trước đó năm ngày, Dương đến chỗ Hải. Nhân tiện lần tụ họp này, anh chàng cũng giới thiệu cô cho bạn bè với tư cách người yêu của nhau. Điều đấy khiến Dương vô cùng ngọt ngào hạnh phúc.
Sau hai ngày, đôi nam nữ gặp Thảo. Cô phóng viên thuật lại nguyên do mình tránh được nguy hiểm của trận xâm lược là vì lúc ấy đang đợi ở sân bay. Khi hỗn loạn xảy ra, bản thân đã may mắn và mau chóng tìm tới nơi trú ẩn an toàn. Sau đó, Thảo cũng nhân cơ hội, tường thuật trực tiếp các trận chiến đấu lẫn quá trình giải cứu, di tản dân chúng, khiến cả bọn đều than cô rất là liều lĩnh.
Đến đây, Thành dâng bia, nói:
- Chuyện cứ từ từ hãy kể. Nâng cốc chúc mừng nào anh em!
- MỘT HAI BA DZÔ! HAI BA DZÔ! HAI BA UỐNG! (X9).
Về việc tại sao Thảo có thể quay phim khắp chiến trường thì ba nam thanh niên đã lờ mờ đoán ra, nhưng họ cũng không hỏi. Ai mà chả có bí mật, đúng không?
Tiếp theo, những bạn trẻ lại chém gió trên trời dưới đất về đủ mọi chủ đề trong cuộc sống như học tập, công việc, yêu đương, du lịch, giá xăng dầu, lương thực thực phẩm, hot trend facebook, siêu năng lực…
Lúc này, Nam làm vẻ mặt nghiêm túc:
- Bật mí bí mật nhá! Bạn Thành của chúng ta vừa cưa đổ một chị trung úy công an đó! Ha ha…
- Ái chà chà! Ghê nhỉ? “Chị” cơ đấy? Hóa ra đứa bạn bấy lâu nay có sở thích lái máy bay. Hí hí… - Mấy cô gái cười trêu.
- Xời ơi! Đâu phải các bà chị U30 trở lên đâu mà lo! Thực tế thì tớ kém hai tuổi thôi. Các cụ chả bảo là “gái hơn hai, trai hơn một” còn gì? He he… - Thành đáp trả tự tin.
- Thế hai cậu phải chỉ dạy cho Nam cách cưa cẩm đi, kẻo sau này ế thì lại hối hận. Hi hi…
- Ầy! Duyên phận, duyên phận. Vấn đề này đâu phải muốn là được. - Nam khẳng định.
- Ô, vậy là anh Nam chưa có người yêu à? Em giới thiệu cô giáo tiếng Anh đang dạy nhé? Cô tốt bụng, hiền hậu, xinh xắn lắm! - Hùng mở lời.
Nghe tới đây, Nam bất giác nghĩ đến bóng hình kia: “Giáo viên Anh ngữ trường cấp một à? Khoan nào, Hùng học trường Sóc Sơn, thế thì… Ặc, khả năng cao lắm. Haizzz, cô ấy có người yêu rồi, mình tiếp tục làm gì nữa? Tầm tuổi này có công ăn việc làm ổn định, chắc cũng sớm chuẩn bị đám cưới thôi. Mình cần thêm một đoạn thời gian nữa để tĩnh tâm tiềm tu, sau đấy mới có thể tiếp tục với chuyện tình cảm, tìm kiếm mối mới”.
- Nghĩ gì mà ngẩn ra thế? Chưa chi đã tơ tưởng tới con gái nhà người ta rồi! Hi hi.. - Các cô gái lại được dịp trêu trọc.
- Chà! Đâu có! Tự dưng nảy sinh chút suy nghĩ thôi. Chả lẽ các bạn không đoán được cô giáo mà Hùng nhắc đến là ai sao? - Nam hỏi lại.
Sau đó cả bọn nhớ ra tên nhân vật, cùng là bạn học chung từ hồi cấp một, đành tiếc rẻ cho anh chàng. Bữa tiệc tùng, chè chén vẫn tiếp diễn say sưa…
***
Trời sang thu, thời tiết chuyển mình, các trận nắng gay gắt, nóng nực đã bớt đi, không còn quá chói chang, oi bức… hay tần suất mưa lớn nặng hạt, trắng xóa cũng giảm xuống so với trước kia…
Buổi chiều chiều êm ả và yên bình vẫn diễn ra tại một góc phố nhỏ giữa lòng thủ đô Hà Nội ồn ào, náo nhiệt. Trên cao, mây vàng lững lờ trôi theo từng cơn gió man mác thổi. Ánh nắng chiếu xuyên qua từng kẽ lá, trải dài trên con đường. Dưới mặt đất, hai hàng cây bàng già nua, cao lêu nghêu đang dần thay những chiếc lá xanh bằng màu đỏ bắt mắt. Thỉnh thoảng, lá úa tàn rụng xuống, kết thúc một chu kì sinh trưởng, còn lá khô lại bay xào xạc, cuốn đi trong gió vi vu…
Tuyết thơ thẩn lang thang ở địa điểm quen thuộc. Hôm nay, anh người yêu phải tham gia lớp học quản trị kinh doanh nên không thể đi dạo cùng được. Cô hiểu điều đó và thông cảm cho đối phương. Nói tiếp, khu vực này cũng là nơi cả hai lần đầu gặp mặt.
Khi đấy, Tuyết vừa chia tay người yêu cũ, tâm trạng trống rỗng, chán nản, muốn đi đâu cho khuây khỏa nỗi buồn, vẩn vơ thế nào lại lạc bước chốn đây. Vài kỉ niệm xưa cũ lúc còn yêu nhau tràn về trong tâm trí, làm cô nhẹ rơi nước mắt. Và hình ảnh cô đơn của người thiếu nữ đã lọt vào trái tim của kẻ hiện tại, cho nên, sau từng ấy thời gian, bọn họ đã trở thành người yêu mới.
Ghé vào quán café Lá Bàng, Tuyết gọi đồ uống, tận hưởng giây phút thư giãn giữa không gian êm đềm và giai điệu tuyệt vời của ca khúc “Dang Dở” do ca sĩ Băng Kỳ trình bày:
“Rất muốn biết anh giờ này ra sao, lại chẳng rõ tâm tư mình như thế nào
Bờ vai ấy từng là nơi riêng em tựa vào, giờ người đã vội dành nó trao ai?
Thời gian dần khiến hai ta thay đổi, mà vẫn cố lưu giữ bóng hình nhạt nhòa thủa mặn nồng ngày ấy
Mắt lệ kia từng chỉ dành riêng cho em, giờ em lại phải dành nó cho ai?
Đường tình đôi ta lỡ làng, ký ức vẫn còn dở dang
Anh còn nhớ hay đã quên em mất rồi? Ai vì ai mà nỡ đành lòng buông tay?
Đường tình đôi ta lỡ làng, vết dấu đọng lại cũng dở dang
Anh hạnh phúc chứ? Liệu đã có được tình yêu của người con gái ấy chưa?
Nếu có được rồi thì phải thật trân trọng điều ấy, anh nhé!
Đường tình đôi ta trót đã lỡ làng
Người cũng đừng quay lại chi nữa để rồi kết cục vẫn mãi là dở dang”.
Đang “phiêu” theo từng ca từ sâu lắng, Tuyết chợt nảy sinh một vài suy nghĩ, cô liền lấy ra chiếc Ipad, cập nhật trạng thái mới nhất:
MỐC
Có thật là tình yêu ta đã mốc?
Thể nghiệm hoài sự cô độc lâu nay,
Đếm từng ngày, đếm phút giây hờ hững,
Hết làm việc, lại chìm những mông lung,
Bao chiếc lá rơi rụng cùng gió thổi,
Nỗi ưu sầu với Hà Nội trời thu,
Yêu ai từ niềm tương tư dĩ vãng,
Thương ánh mắt trong nắng vàng xa xăm…
Bài thơ sử dụng ngôn từ nhẹ nhàng, mộc mạc, giản dị, được đăng kèm bức ảnh một cốc café lẻ loi trên chiếc bàn hiu quạnh, tông màu chủ yếu là nâu buồn bã. Đặc biệt, mỗi chữ đầu dòng hợp thành câu hỏi “Có thể đếm hết bao nỗi yêu thương?”, như đang tự vấn con tim, hoặc là muốn hỏi tất cả mọi người, càng gợi lên khung cảnh đơn sơ và cô liêu.
Ngay lập tức, nó đã nhận hơn hai trăm lượt bày tỏ cảm xúc và mấy chục bình luận trong vài phút. Số lượng này sẽ còn tăng lên cả ngày. Quả thực, bài thơ và bức ảnh “thả thính” đã thành công rực rỡ. Con gái mà, không làm chuyện đó thì phí hoài tuổi thanh xuân, hơn nữa, bản thân Tuyết cũng là mĩ nhân tuyệt sắc. Mình đẹp, mình có quyền thỉnh thoảng thả thính!
Trong số những phản hồi kia, cô thiếu nữ ấn tượng nhất với bình luận đứng đầu của một người. Nội dung ấy được trình bày dưới dạng bài thơ một cách rất nhanh chóng:
DANG DỞ
Trời đất chuyển mình, đón thu sang,
Cao xa vời vợi, áng mây vàng,
Có hình ảnh nào theo năm tháng,
Hiểu được nỗi niềm giữa hoang mang,
Thiếu nữ thơ thẩn chốn thênh thang,
Một mình dạo bước phố cây bàng,
Bóng ai ngày cũ vương tâm trạng,
Người đi, kẻ ở, tình dở dang…
Tác phẩm đối lại của thanh niên Erom Reven tỏ ra không thua kém chút nào so với của Tuyết: cách dùng từ, hình ảnh miêu tả, cảm xúc, chất nhạc...
Khung cảnh trong bài thơ có vẻ rất hợp với tình huống hiện tại, nên khi xem nó, cô gái cảm giác như đối phương “đọc” được một phần tâm trạng của mình: “Trời cao có hiểu, thiếu một bóng người”.
Thật là mùi mẫn, đậm chất trữ tình!
Tuyết thử xem trang cá nhân của người này thì thấy
“Chẳng nhẽ anh ta sở hữu siêu năng lực?”. Tuyết thầm nghĩ.
Từ sau trận xâm lược ở New York, các thông tin về những khả năng đặc biệt lẫn kẻ sử dụng luôn trong top tìm kiếm, thời sự… do đó, cũng dễ hiểu khi cô nảy sinh suy luận đấy.
Tuy nhiên, thiếu nữ cũng không để tâm nhiều, mỉm cười và ấn Wow cho bình luận tuyệt vời kia.
Một chiều thu nhẹ nhàng cứ thế trôi đi, thanh bình, dịu dàng và có chút gì đó… dở dang…
Loanh quanh tới khoảng 7h tối, Tuyết lái xe về nhà. Vừa vào phòng, một cảm giác cực kì bất ổn từ tận sâu linh hồn tràn đến. Điều đó làm cô không tự chủ nghĩ tới người mình từng gặp.
“Chuyện này... Chẳng lẽ cô ấy gặp gì nguy hiểm?”.
Linh cảm của Tuyết nói rằng đối phương có khả năng đang đối diện bất trắc nào đấy. Cô vội vàng gọi điện thoại nhưng không thể liên lạc được.
Trạng thái cảm xúc bồn chồn, lo lắng ấy càng lúc càng dâng lên, khiến Tuyết cuống quýt, nhất thời chẳng biết làm sao. Cô định tiến hành tìm kiếm nhưng bỗng ngửi thấy một mùi hương nhài nhẹ nhàng và tầm nhìn trước mắt trở nên mơ hồ, rồi mọi thứ nhòe đi, chìm vào u tối.
***
Trước đấy, Yuki vừa đi dạo xong và đang trên đường trở về nhà, băng qua những cánh đồng lúa rộng mênh mông. Bất chợt, cô lại phát hiện mình bị theo dõi. Cả tuần nay, cái việc này cứ quanh quẩn, làm bản thân khá là khó chịu.
- Anh Vũ! Anh cứ lén lén lút lút như vậy là không tốt đâu!
Yuki ra vẻ không bằng lòng, quyết định nói thẳng với đối phương. Nghe vậy, một bóng người liền đi ra từ phía sau gốc cây đa cổ thụ. Đó là chàng thanh niên trạc tuổi đôi mươi, có vẻ lớn hơn cô chút ít, mặc trang phục tối màu, dáng cao dong dỏng, tóc đen, khuôn mặt hơi gầy nhưng cũng dễ nhìn, đôi mắt hiện nét nhút nhát, ngại ngùng. Cậu ta gãi gãi đầu, xấu hổ đáp:
- Xin… xin… xin lỗi! Không… không phải anh… anh theo dõi em… em đâu!
Vũ dính tật nói lắp, đặc biệt khi đứng trước người mình thích thì nó lại càng tăng lên. Chả là anh chàng và Yuki sống cùng khu vực, ngẫu nhiên gặp nhau vào hai tuần trước. Lúc đấy, cậu suýt bị “thần khí” của ngành trộm chó tông trúng, may mà cô xuất hiện tình cờ, kịp thời cứu được một mạng.
Với thanh niên có tính cách tương đối nhu nhược như Vũ thì chuyện tự dưng có một cô gái xinh đẹp tựa tiên nữ giáng trần hiện ra và giúp đỡ khác nào ánh sáng rực rỡ giữa màn đêm. Cậu bị choáng váng ngây ngất, chạy vội về nhà mà quên nói lời cảm ơn. Từ hôm đó, anh chàng trở nên tương tư, cho rằng mình đã gặp “tình yêu sét đánh”!.
Không biết Vũ lấy dũng khí và can đảm ở đâu, cậu lần mò và dò tìm ra địa chỉ của Yuki. Khi được hỏi, anh chàng khai thật rằng bản thân sở hữu siêu năng lực La Bàn (Compass - Rashinban)!
Sức mạnh này cho phép Vũ tìm thấy tất cả những gì mình muốn, miễn là điều ấy, người, vật… còn “tồn tại”! Đây cũng là hạn chế lớn nhất của siêu năng lực. Bởi vì sự “tồn tại” phụ thuộc vào khả năng hiểu biết, phân tích, lý giải của cậu. Trình độ càng cao dẫn đến việc kiếm tìm càng dễ dàng. Cho nên, dù bên ngoài có gợi ý, hướng dẫn, giải thích các kiểu mà anh chàng không thể nhận thức, thấu hiểu thì rất khó để thực hiện.
Nhược điểm thứ hai là đối tượng tìm kiếm. Đặc điểm của nó càng cụ thể, chi tiết thì quá trình càng đơn giản, ngược lại, càng ít thông tin, trừu tượng, tối nghĩa thì càng khó khăn.
Vẫn còn các hạn chế nữa cần thời gian tìm hiểu thêm.
Khả năng của Vũ xuất hiện khoảng một tháng trở về đây. Từ lúc sở hữu La Bàn, cuộc sống của cậu đỡ vất cả hơn hẳn. Trước đấy, mỗi khi cần tìm thứ gì, anh chàng lại rối tung rối mù hết lên.
Quay lại vấn đề chính, Vũ tiếp tục một cách gian nan:
- Là anh… anh tình cờ… cờ gặp em… em… em thôi! Nhưng… nhưng mà anh… anh không dám… dám đi cùng!
Lúc này thì khuôn mặt cậu trở nên đỏ ửng như trái cà chua, đầu cúi gằm xuống, thân thể run run, giống như một đứa trẻ phạm phải sai lầm và đang cố gắng xin lỗi.
- Em đùa chút thôi. Đàn ông con trai thì phải mạnh mẽ lên, mới trêu một chút mà đã sợ sệt rồi!
Yuki cười nhẹ. Tiếng cười như gió mùa thu, khiến cho sự khẩn trương của Vũ giảm bớt đi rất nhiều. Tuy nhiên, sắc mặt cô mau chóng trở nên thận trọng, bởi vì… cuối cùng thì lũ bám đuôi thực sự cũng xuất hiện!
Sở dĩ Yuki nói thế kia là để anh bạn rời xa vị trí những kẻ nọ, đến cạnh chỗ mình. Ai biết được bọn họ như thế nào, côn đồ bình thường hay tổ chức bí ẩn? Nếu xảy ra chiến đấu thì người gần nhất là Vũ sẽ bị tổn thương.
Nhận thấy nét bất bình thường của Yuki, anh chàng vội quay ngoắt lại, giật mình khi trông sự hiện hữu đột ngột của nhóm lạ mặt, hốt hoảng nói:
- Các… các ngươi là… là… là ai?
Trong những người này, kẻ có vẻ là cầm đầu thì giống người phương Tây, mặc bộ quần áo xanh đen, dáng người cao ráo, tóc tím, khuôn mặt điển trai, nhưng đôi mắt tử sắc lại lộ nét âm lãnh, tà dị. Nếu Nam ở đây thì sẽ nhận ra dung mạo hắn tương tự nhiều với “ông chú” từng chạm trán. Lũ thủ hạ xung quanh thì thân thể được bao trùm bởi một lớp khí đen, không rõ mặt mũi, gồm tám thành viên.
Tên thủ lĩnh nhếch mép cười, chép miệng:
- Chậc chậc! Rất xin lỗi vì đã làm phiền đôi uyên ương. Tuy nhiên, thời gian tình tứ của bọn mi đã kết thúc rồi. Nói nhiều chỉ khiến câu chuyện dài hơn thôi! Lên!
Tới đây thì hắn bỗng nghiêm túc, phất tay cho thủ hạ tấn công.
Yuki đứng chắn trước Vũ, nhanh nhẹn kết ấn.
ĐA TRỌNG ẢNH PHÂN THÂN THUẬT! (Tajuu Kage Bunshin no Justsu - Multiple Shadow Clone Technique).
Sau các tiếng “bành” cùng khói trắng là chín phân thân của cô xuất hiện. Họ lao đến chặn đường nhóm áo đen và gã cầm đầu, còn bản thân thì cầm tay anh bạn, lập tức phát động siêu năng lực Blink (Thuấn Di - Shuni), dịch chuyển ra khoảng cách hai trăm mét rồi chạy trốn.
Nguyên nhân rất đơn giản, với tình huống không biết tí thông tin tình báo nào của địch và bên cạnh còn có người kìm chân thì tốt nhất là rút lui!
Dù vậy, vừa chạy được một đoạn thì hai người đã thấy tên thủ lĩnh bay đuổi đằng sau. Yuki thầm suy nghĩ:
“Phải chăng bọn chúng là chủ mưu của những vụ mất tích bí ẩn mấy tháng nay?”.
Vũ vẫn đang ngạc nhiên, hoảng sợ với tràng cảnh ban nãy. Nhóm người bí ẩn tự dưng tìm đến, ý định bắt cóc cả hai, cô bạn thì biết thuật phân thân, Phi Lôi Thần Thuật (Hiraishin no Jutsu) giống trong truyện Naruto từng đọc.
(P/s: Anh chàng đang khiếp đảm nên tạm thời nhầm lẫn với khả năng Blink của cô gái - Một cái cần kết ấn để thực hiện, một cái thì không).
“Ôi! Hóa ra cô ấy là Ninja!” - cậu cảm thán trong lòng.
Yuki tiếp tục tạo ra một ảnh phân thân để cản trở địch thủ. Lại nói, thuật phân thân mà cô dùng đã được cải tiến nên có thể phân chia mức chakra tùy ý, không mặc định đồng đều như trước. Đây là thành quả của rất nhiều nhà nghiên cứu, gây nên chấn động to lớn ở giới ninja.
Nhưng mà nhược điểm của nó cũng rõ ràng. Các ảnh phân thân đều chỉ chống đỡ được ba chiêu bắn năng lượng của gã cầm đầu rồi tan biến.
- Hãy… hãy bỏ anh… anh lại và chạy… chạy… chạy đi!
Vũ nhận thấy mình là gánh nặng cho Yuki nên đề nghị. Cô gái nghe thế bèn đáp:
- Yên tâm nào! Chúng ta sẽ thoát được!
Roẹt…
Ầm…
Tiếng nổ chát chúa, đất đai bắn tung tóe, cái hố có bán kính rộng hơn 2m, sâu mấy chục centimet hiện hữu trên cánh đồng.
Bọn họ may mắn né thoát cú tung chưởng của địch nhân, nháy mắt xuất hiện ở nơi cách chỗ này khoảng hai trăm mét, kéo nhau trốn tiếp.
Vì phải mang theo đồng bạn nên thời gian cooldown của Blink bị tăng lên thành 10 giây, phạm di dịch chuyển tối đa giảm còn 200m, cộng thêm tốc độ chạy cũng tụt xuống, cho nên tên thủ lĩnh mới nhanh đuổi kịp hai người.
Những âm thanh bạo tạc, hố sâu, bụi bặm cứ liên tục hiện ra trên quãng đường, trông nó như bị bom đạn oanh kích. Địa điểm hiện tại còn cách chỗ ở tầm ba cây số nữa.
“Không thể dẫn hắn vào khu dân cư… Phải tăng thêm chakra”.
Quan sát sức mạnh của kẻ địch, Yuki quyết định chia nửa số lượng chakra cho một phân thân.
Viu viu…
Nữ ninja phóng hai thanh kunai lên trời, thẳng hướng gã cầm đầu với tốc độ khó thấy bằng mắt thường. Tất nhiên là hắn dễ dàng tránh được.
Bùm bùm…
Thật bất ngờ, trên mỗi thanh kunai đều gắn bùa nổ, dẫu sượt qua mà vẫn bộc phá, gây nên ảnh hưởng không nhỏ.
Tuy vậy, tên kia chả hề hấn gì, chỉ tạm thời ngưng lại vài giây. Dù thế, cô lợi dụng thời gian đó, kết ấn chóng vánh.
Một màn sương mù lạnh lẽo màu xanh lam nhạt lấy Yuki làm trung tâm, lan rộng ra xung quanh, thoáng chốc phủ đầy diện tích trên chục hecta, độ cao hơn trăm mét, bao trùm luôn kẻ địch.
Trông cảnh tượng, cảm nhận tốc độ lẫn tầm nhìn của mình giảm đi chút ít khi ở trong băng vụ, tên thủ lĩnh thầm nhủ:
“Chà chà! Có vẻ như ngươi là bản thể! Chuyến đi săn hôm nay thật thú vị, gặp được một nữ nhân sở hữu siêu năng lực!”.
Khi mới được triệu hồi tới Trái Đất, hắn rất hung hăng càn quấy, cho rằng cái thế giới thấp kém này chẳng có ai là đối thủ. Nhưng qua đoạn thời gian từ lần chạm trán với Nam, nhất là xem trận chiến ở New York, bản thân đã đánh giá lại: Trái Đất không hề đơn giản!
Tuy nhiên, gã cầm đầu đã lầm tưởng Yuki hi sinh để đồng bạn trốn đi. Lý do là trước đấy các phân thân không sử dụng chút nhẫn thuật nào mà chỉ dùng thể thuật, thêm nữa là cô kéo Vũ chạy mà không phát động Blink, trong lúc đó thì phân thân kích hoạt và sau đấy thi triển nhẫn thuật.
Nhưng dù sao thì hắn vẫn cảnh giác, phái một trong số các thủ hạ vừa chạy tới truy đuổi.
BĂNG CHÂM! (Ice Needle - Hyoushin).
Chiu chiu chiu…
Những mũi châm bằng băng lao xé gió, thi nhau bắn đến mục tiêu đang lơ lửng. Tốc độ của chúng vốn đã nhanh, lại ẩn trong lớp sương mù, giống như vô hình, làm cho đối phương phải tương đối vất vả mới né thoát. Nhưng số lượng của băng châm rất lớn nên vẫn trúng vài bộ phận, làm đóng băng, chỉ là lực sát thương khá nhỏ, hắn dễ dàng giải trừ.
- Định dùng mấy thứ này để vây khốn ta ư? Ngược lại mới đúng!
Tên thủ lĩnh hừ nhẹ, lệnh cho thủ hạ tản ra và bao vây, bốn tên đứng bốn góc.
KẾT GIỚI KHÔNG GIAN! (Space Border - Kuukan no Kekkai).
Ngay lập tức, từ thân thể bọn chúng xuất hiện bốn cột ánh sáng đen ngòm, mang theo năng lượng hắc ám, phóng lên không trung rồi tụ tại một điểm ở phía trên cao, giữa băng vụ.
Roẹt…
Một màn chắn bán trong suốt, hơi tối màu, từ điểm kia chiếu xuống như cái lồng chụp, bao vây lớp sương mù chỉ trong nháy mắt. Và cảnh kinh dị tiếp theo chính là toàn bộ mọi thứ trừ đất đai, cây cỏ, hố sâu.. trong phạm vi đó đều biến mất, cứ như chưa hề tồn tại!
Ở đằng xa, chứng kiến sự việc kia, tâm trạng Vũ vẫn còn đầy ngạc nhiên, hoảng loạn và nghi ngờ, vừa thở phì phò vừa hỏi:
- Chúng… chúng… chúng ta thoát rồi đúng… đúng không?
- Vẫn chưa đâu. - Yuki đáp lại.
“Không có chút thông tin nào phản hồi từ phân thân. Vậy là chưa bị tiêu diệt hoặc do lớp màn chắn lúc nãy ngăn cách”.
Một bên cô suy nghĩ, một bên tiếp tục:
- Anh đi trước, em sẽ theo sau.
- Nhưng… nhưng…
- Không nhưng nhị gì hết, anh ở lại chỉ thêm cản trở em thôi. Cứ yên tâm, em đối phó được tên kia.
Yuki trấn an Vũ, đẩy cậu mau chóng rời xa, còn mình thì chặn đường kẻ đuổi tới. Anh chàng chần chừ chốc lát rồi chạy hướng về nhà.
- Một đấu một, chưa chắc ta thua ngươi đâu!
Nữ ninja tự tin nói, lập tức tiến hành công kích…
***
Bên trong kết giới…
BĂNG TIỄN! (Ice Arrow - Hyousen).
Viu viu viu…
Các mũi tên băng được nâng cấp từ châm băng, tăng cường lực sát thương, lao vun vút về phía kẻ địch. Tiếng xé gió cứ vang lên liên tục không ngớt. Nếu là kẻ bình thường thì chắc chắn sẽ bị mưa tên phanh thây!
Bộp bộp…
Bùm bùm…
Gã cầm đầu dựng lên một trường lực bảo hộ quanh thân nên băng tiễn chỉ bắn trúng mà không thể xuyên thủng. Tuy nhiên, những mũi tên băng đó lại phát nổ, hạn chế thêm tốc độ của hắn. Màn sương mù còn ảnh hưởng tầm nhìn nữa. Ba tên thủ hạ hắc võ sĩ thì hiển nhiên bị cản trở nhiều hơn.
Ngược lại, ở trong băng vụ, sức quan sát và khả năng di chuyển của Yuki không bị tác động chút nào. Nó giúp cho nhẫn thuật hệ băng khác tốn ít năng lượng, chỉ là chakra cần thiết để tạo ra sương mù khá lớn.
Quanh người nữ ninja lúc này lóe lên bốn điểm sáng. Chúng mau chóng kéo dài, hình thành bốn cây thương nhọn hoắt bằng băng, màu xanh lam rực rỡ, dài chừng 1.6m, đường kính 3cm, lơ lửng và tỏa hàn khí lạnh lẽo. Cùng với đó là băng vụ cũng nhạt đi vài phần.
BĂNG THƯƠNG! (Ice Spear - Hyousou).
Vèo…
Theo hướng tay Yuki chỉ, chúng bay tới các mục tiêu bằng tốc độ siêu thanh, chớp mắt đâm vào lớp phòng ngự của quân địch.
Răng rắc…
Trải qua thực chiến, uy lực của chiêu thức này tương đương 20 quả tên lửa chống tăng ZT-6 Mokopa (được cho là mạnh nhất trong cùng loại) và kèm cả sát thương băng giá nên lớp chắn của các hắc võ sĩ lúc này có vẻ yếu ớt, nghe như tiếng rạn vỡ, rồi thoáng chốc bị xuyên phá.
Ầm ầm…
Những cây thương băng đâm thủng thân thể bọn chúng, qua được một nửa thì lại phát nổ. Âm thanh đinh tai nhức óc sinh ra, các vụ bạo tạc khinh khủng như bom, tạo thành mấy lỗ hổng to lớn trong màn sương mù, ở mặt đất là những cái hố có chu vi trên 30m, sâu hơn mét và có đóng băng. Cả lũ kia thì tan tành khí đen, mảnh vụn băng tinh tung tóe…
Về phần tên thủ lĩnh, sức phòng thủ của hắn vô cùng cường hãn nên chỉ bị đẩy bay vài chục mét.
Ban đầu, lúc giao thủ, thông tin từ các phân thân truyền về khi bị đánh bại là những kẻ này miễn nhiễm công kích vật lý, vì mọi chiêu thức thể thuật, kiếm thuật thông thường của nữ ninja đều xuyên qua thân thế. Sau đấy, khi dùng Băng Châm tấn công, cô phát hiện chúng dễ bị tổn thương bởi đòn đánh chứa chakra, hay nói cách khác là công kích pháp thuật, hoặc theo khoa học là các dạng năng lượng như nhiệt năng, điện năng…
Có lẽ công kích vật lý (năng lượng dạng động năng, thế năng…) cũng gây tác dụng nhưng nhỏ bé, vì thể thuật lẫn kiếm thuật chưa tới mức thượng thừa, tông sư, đăng phong tạo cực… Thử hỏi một quyền hay một cước đều có uy lực phá núi ngăn sông trở lên thì cần gì dùng phép?
Yuki tung chiêu xong liền ngưng lại một chút, quan sát xung quanh: Không thấy bốn tên hắc võ sĩ ở bốn góc đâu sau khi chúng hợp lực thi triển nhẫn thuật, pháp thuật nào đó. Vẫn là cánh đồng, mặt đất, nhà cửa xa xa, nhưng hình như… ở phía ngược lại! Đúng, rõ ràng lúc trước thuộc hướng Đông Bắc mà bây giờ thành Tây Nam!
“Mình trúng huyễn thuật chăng? Hắn thực hiện khi nào? Ngay từ đầu ư? Nếu hắn có thể vô thanh vô thức lôi mình vào thì thật kinh khủng!
Hay thực chất do bốn tên thủ hạ thi triển? Vừa nãy sao?
Hoặc đây là một trận pháp, kết giới nào đấy!”
Những suy nghĩ như dòng điện xẹt qua phân thân Yuki.
Ầm ầm…
Hai luồng chưởng lực mạnh mẽ từ phía xa bắn tới, khá gần vị trí của nữ ninja. Gã cầm đầu căn cứ hướng đánh để đáp trả, tuy nhiên vẫn trượt, chỉ để lại hai cái hố to và sâu.
Hiện tại, ba tên hắc võ sĩ bị nổ tung cơ thể đã hồi phục lại, mất khoảng bốn giây để đám khí đen tụ hình. Xem ra bọn chúng khá giống sản phẩm từ cấm thuật Uế Thổ Chuyển Sinh (Edo Tensei - Impure World Reincarnation)!
“Trường hợp này thì phải dùng đòn AoE thôi!” - Tên thủ lĩnh thấy khó mà bắt nhanh con mồi nếu cứ để nó trốn trong băng vụ, quyết định sử dụng chiêu thức tấn công diện rộng.
Vèo…
Hắn bay vọt lên không trung, thoát khỏi màn sương mù, lưng chừng ở độ cao hơn 400m. Với khoảng cách này, bản thân đã có thể né công kích của Yuki dễ dàng hơn.
Roạt…
Gã cầm đầu mở lòng bàn tay phải, năng lượng tập trung, cả người bỗng lóe lên ánh sáng tử sắc kì dị, sau đó là một đám mây màu tím mông lung dần hiện hữu.
Hắn đẩy nhẹ tay về trước, nó bay vù cái, chớp mắt hóa thành khổng lồ, không chỉ xen lẫn băng vụ mà còn bao phủ toàn bộ diện tích bên trên.
Nguy hiểm!
THANH BĂNG CHUNG! (Blue Ice Bell - Seihyou no Kane).
Nữ ninja cảm nhận được mối nguy cơ mạnh mẽ khi mây tím xuất hiện. Cô lập tức kết ấn rồi chống thẳng hai tay lên trời, chakra tràn ra, dựng lên một lớp chắn bán trong suốt bằng băng, màu xanh dương nhạt, hình cái chuông lớn, cao khoảng 2m, bán kính đáy 1m.
SHADOW POISON! (Hắc Ám Độc - Kokuan no Doku).
Ào ào…
Cơn mưa màu tím đột ngột đổ xuống, nặng nề như thác lớn, đan xen dày đặc tựa thiên y vô phùng, mãnh liệt kinh khủng giống ngàn vạn con ngựa đương phi nước đại.
Không có chớp lóe, không có sấm giật, chỉ có âm thanh ầm vang, rào rào chẳng ngớt…
“Hừ! Có độc!”.
Độp độp độp…
Xèo xèo xèo…
Mây tím cùng những hạt mưa mang theo đặc tính “Hủ Thực”, thoáng chốc làm tan biến toàn bộ màn sương mù, rơi vào phòng ngự của Yuki, kêu lên như nổ bỏng, muốn đập tan nó. Nhưng mà Thanh Băng Chung tỏ ra khá chắc chắn, chưa thấy dấu hiệu yếu đi. Nguyên do là lớp chắn đã được thu gọn nhất, vừa làm giảm tiêu hao năng lượng, lại khiến sức phòng thủ tăng lên.
Cây cối, cỏ lá ngoài phạm vi này mau chóng héo hon, tàn úa. Kì lạ là nước mưa kia chả ảnh hưởng gì tới mặt đất, chỉ thấm xuống rồi thôi. Nữ ninja thử đưa lên thì liền bị ăn mòn, biến mất, khiến ý định dùng làm bảo hộ thất bại. Cô lại chẳng sở hữu chakra hệ thổ nên không thể chui vào trốn được. Dường như đất đai có năng lực chống hủ thực, nhưng khi tách rời mặt đất này thì mất tác dụng.
Vù vù vù…
Luồng khí đen bao quanh người trở nên nồng đậm hơn, ba hắc võ sĩ không hề hấn gì khi ở dưới trời mưa. Lúc băng vụ tiêu tan, phát hiện mục tiêu, bọn họ vọt đến tấn công với tốc độ nhanh chóng. Mặt đất dưới chân bị đạp nát, nứt nẻ, lỗ chỗ hố nông sâu. Tất cả đã được tăng cường khả năng di chuyển lẫn lực công kích, có lẽ gấp hai tới ba lần ban đầu. Như thế nghĩa là Shadow Poison còn sở hữu buff!
Rầm rầm…
Oong oong…
Quyền cước liên miên bất tuyệt, đua nhau đánh vào chuông băng, phát ra tiếng kêu vang vọng. Những đợt sóng phản chấn khó thấy bằng mắt thường, khẽ rung động không gian, tấn công lại nhóm hắc võ sĩ. Tuy nhiên, chiêu thức này chỉ bắn ngược khoảng 15% lượng sát thương, chả đáng kể so với phòng ngự và sức khôi phục kinh dị.
Mặc dù làm nhiệm vụ đánh lạc hướng và cầm chân quân địch, phân thân Yuki vẫn cần phải tìm hiểu các năng lực của chúng, đảm bảo sau này nếu đụng độ nữa thì còn chủ động được. Vì vậy, cô không thể tiếp tục phòng thủ bị động, dù sao bản thể sẽ an toàn.
Đột nhiên…
KA… ME… HA… ME… HAAA…
XOẸT…
Thế rồi, một luồng năng lượng bạo ngược màu tím thẳng tắp, hình mũi tên, có đường kính cỡ gấp đôi quả bóng đá, được phóng từ hai tay của tên thủ lĩnh.
Ở trên cao, nó như dã thú gầm thét, lấy tốc độ đột phá bức tường âm thanh, gấp mấy lần, điên cuồng lao về phía mục tiêu, muốn một ngụm nuốt trôi con mồi. Không gian rung rinh trên đường bay của chưởng lực, phát ra tiếng kêu ù ù rất chói.
“Nhanh quá!”.
Trông đợt công kích, Yuki cũng không phát động Blink để né khỏi, bởi vì siêu năng lực vốn dĩ mất tác dụng! Đúng vậy, từ lúc bắt đầu nhận ra nơi đây có vẻ “lạ”, khả năng dịch chuyển tức thời đã bị vô hiệu hóa!
Ba gã hắc võ sĩ kia lại “liều chết” giữ Thanh Băng Chung gắt gao, biến nó thành lồng giam, chẳng còn cách nào khác nên cô đành dồn chakra, tăng cường sức phòng thủ, cắn răng chịu đựng, cứng rắn ngạnh kháng đòn sát thủ của địch nhân.
UỲNH…
Choang…
Một cột ánh sáng bốc cao hàng ngàn mét, chọc thủng tầng mây, mở ra mảng lớn bầu trời. Âm thanh chát chúa đinh tai nhức óc vang vọng, đồng thời là những sóng xung kích mãnh liệt và năng lượng dư thừa lan tỏa trong không gian, tàn phá tứ tung, quét sạch khói tím, mưa rơi ở xung quanh.
Mặt đất rung chuyển dữ dội, nứt nẻ nhiều nơi ở phạm vi vài chục ngàn mét vuông, hậu quả tựa như một trận địa chấn, ít nhất cấp năm. Cuồng phong, tố lốc nổi lên, tung hoành ngang dọc, thổi đất bụi bay mù mịt… Tất cả đều diễn ra cùng lúc, chứng tỏ uy lực của “Kamehameha” là cực kì khủng khiếp!
Gã cầm đầu đáp xuống đất, cười đắc ý:
- Hà hà! Biết sự lợi hại của bản đại gia chưa? Nếu ngươi thúc thủ chịu trói ngay từ đầu thì có phải đỡ bị như này không? Bay đâu, tới kiểm tra!
Hắn phất tay lệnh cho thủ hạ vừa tụ hình xong, xem ra cũng khá cẩn thận vì biết đâu mục tiêu còn át chủ bài, thề chết không chịu quy phục.
Tuyệt chiêu thi triển ban nãy được bắt chước và ăn cắp luôn tên của chiêu thức nổi tiếng Kamehameha của Quy Lão Tiên Sinh trong truyện “Bảy viên ngọc rồng” (Tác giả Toriyama Akira). Có lẽ bản thân cũng là thiên tài tuyệt thế nên mới có thể nhìn, xem manga, anime mà lĩnh ngộ kĩ năng ảo diệu siêu cường đó!
Lại nói tiếp, tên thủ lĩnh vốn bị lậm tiểu thuyết, phim ảnh các loại, đặc biệt là truyện Tàu và chưởng Hong Kong, cho nên ngôn ngữ, giọng điệu có rất nhiều tương tự, chớ ai thắc mắc.
Mưa vẫn rơi, kì lạ là mặt đất cũng không quá ẩm ướt. Khi khói bụi tan đi, lộ ra cái hố sâu gần hai mét, bán kính rộng hơn 50m, chung quanh chằng chịt đường nứt lan xa và ở dưới đáy là một tượng băng giống hệt Yuki đang trong tư thế đứng thẳng, bắt chéo hai nắm đấm, nhưng có vẻ to lớn hơn.
Xèo xèo xèo…
Hạt mưa từ trên cao rơi vào, ăn mòn dần bức tượng…
Răng rắc…
Các vết rạn xuất hiện trên đó, trải rộng mau chóng…
“Hử?” - Gã cầm đầu nhíu mày.
Oành…
Tượng băng nổ tung, các mảnh vụn băng bắn tung tóe trước khi ba hắc võ sĩ lao đến, lộ ra bên trong là nữ ninja với sắc mặc tái nhợt. Vừa rồi, trước khi Thanh Băng Chung tan vỡ, cô đã dùng chakra tạo thành một lớp bảo hộ bao bọc cơ thể. Nhược điểm của thuật Băng Tượng (Ice Statue - Hyouzou) này chính là khóa cứng luôn bản thân, tốn năng lượng… bù lại thì sức phòng ngự tăng lên mấy lần.
Vút…
Lợi dụng khoảnh khắc địch nhân thoáng sững sờ, phân thân Yuki sử dụng tới tuyệt chiêu cuối trước khi tan biến. Cô kích hoạt ngay lúc phá băng cùng việc thi triển thuật Băng Thuấn Thân (Ice Body Flicker Technique - Koori no Shunshin), khi các mảnh băng vụn bay đến thì đột ngột hiện ra trước mặt tên thủ lĩnh, trên tay phải là quả cầu xoáy tròn màu xanh lam tuyệt đẹp, sáng loáng, to cỡ đầu người, hàn khí cuồn cuộn…
Nữ ninja dẫn theo đối phương chạy một mạch ra đoạn sông Hồng vắng vẻ, cách xa các khu dân cư. Chakra bọc dưới chân giúp cô lướt trên mặt nước dễ dàng. Về phía đối thủ, hắn cũng nhẹ nhàng đạp trên sông mà không chìm nghỉm như tưởng tượng.
Yuki dừng chút, định hỏi lai lịch những kẻ này, tuy nhiên, lời chưa kịp nói thì lại phải né tránh quyền cước của hắc võ sĩ, xem ra chẳng thể moi ít thông tin gì từ gã thủ hạ.
Các mũi gai băng nhọt hoắt đâm chớp nhoáng từ mặt băng, cắm phập vào thân thể đối phương. Dù không thấy máu chả ra nhưng có thể cảm nhận thấy chúng đã gây tổn thương tới hắn.
Băng thích tỏa ra hàn khí lạnh lẽo, đóng băng bộ phận bị đâm vào, chỉ chốc lát đã lan tới phần eo của hắc võ sĩ. Tuy nhiên, nó cũng không giữ được lâu, sau một giây đã nứt vỡ, mảnh băng vụn bắn tung tóe và hắn thoát ra, tiếp tục tiến công. Dù thế, tốc độ bị chậm đôi chút.
Khi đó, Yuki cũng hoành thành xong một liên ấn phức tạp. Giữa hai lòng bàn tay lúc này là quả cầu bán trong suốt, màu xanh lam, đường kính cỡ 3cm. Cô vung tay, nó liền bay tới với tốc độ chớp mắt, nhập vào thân thể của đối phương.
Tức thì, một khối cầu lam sắc liền xuất hiện, bao phủ thân hình của kẻ địch rồi nhoáng cái thu nhỏ, trở về kích thước ban đầu, lơ lửng cách mặt đất hơn mét. Điều khác biệt duy nhất là bây giờ có thêm hắc võ sĩ ở trong đấy!
Đây là một thuật phong ấn mà nữ ninja mới phát minh và đang trong quá trình khai phá. Ưu điểm dễ thấy nhất là có thể phong ấn trực tiếp từ xa, không cần đánh mục tiêu “gần chết” rồi đến gần. Tất nhiên là chỉ người sở hữu huyết kế giới hạn băng độn mới thực hiện được và còn phụ thuộc độ chênh lệch sức mạnh giữa chủ phong ấn và mục tiêu bị phong ấn.
Yuki cầm lấy quả cầu băng, ngắm nghía một chút. Nhiệt độ của nó khoảng 15 độ C nên cũng không hẳn là “băng”, rất kì lạ đối với người ngoài. Cô quyết định trở về rồi sẽ tìm hiểu hắc võ sĩ sau, liền Blink ra khoảng cách tối đa 500m, chạy 3 giây và tiếp tục dịch chuyển tức thời, biến mất trong đêm tối…
***
Hơn năm phút trôi qua, ở cánh đồng hoang…
Tên thủ lĩnh và đám thuộc hạ xuất hiện tại vị trí ban đầu. Sắc mặt của hắn âm trầm, gật gù và khẽ lầm bầm:
- Chà chà! Hóa ra đó chỉ là một phân thân. Đẳng cấp của nó cũng gần bằng ma pháp của ta. Chiêu thức cuối cùng có vẻ giống với tiểu tử từng chạm trán.
Nhớ lại vừa rồi, khi phân thân Yuki đánh ra tuyệt chiêu Băng Loa Toàn Hoàn, tên này đã thi triển một phép thuật đặc biệt. Đó là DISRUPTION! (Đoạn Tuyệt - Danzetsu).
Kết hợp với Shadow Poison, nếu bất cứ game thủ DoTA nào chứng kiến thì cũng có thể liên tưởng để nhận ra ngay chủ nhân của chúng.
Đây là hai kĩ năng tên tuổi của nhân vật Eredar - The Shadow Demon - Ác Quỷ Bóng Tối!
[Theo “Tiểu sử DoTA Heroes”]:
“Đã từ rất lâu, trước cuộc chiến tranh của Sentinel và Scourge, một con ác quỷ với cái tên Eredar đã tạo ra trận chiến với vạn vật. Không một người nào của đội quân Ánh Sáng “The Light” có thể sánh ngang với hắn, nhưng kết cục là bản thân đã bị phản bội và bị giết bởi chính những thuộc hạ của mình, mà chủ mưu đằng sau là hai “đồng minh” bấy lâu.
Tuy vậy, những mảnh vỡ của chiếc bóng của Eredar vẫn còn tồn tại, dù rất mờ nhạt. Trải qua hàng ngàn năm, hắn dần dần lấy lại được cơ thể của mình và càng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng vẫn không thể bằng được bản thể cũ. Cơ thể mới này của Eredar không phù hợp với việc chiến đấu trực diện, nhưng hắn biết những mánh khóe và thủ thuật để chiến đấu với kẻ thù của mình.
Khả năng của con ác quỷ này là đày đọa quân địch, sử dụng chất độc, nguyền rủa và dùng những phép thuật ma quỷ”.
Ma thuật bóng đêm Disruption trục xuất mục tiêu vào một vùng không gian tối tăm, ngăn cách hoàn toàn đối tượng với bên ngoài. Bản thân Eredar lẫn kẻ khác thì có thể tác động được, nhưng địch nhân trong không gian đấy sẽ không thể sử dụng bất kì lực lượng nào ngoài sức mạnh vật lý của thân thể…
Hiện tại, gã cầm đầu cũng chỉ là một phân thân của Eredar. Bản thể ở đâu thì còn lâu mới biết. Lần trước, lúc đụng độ Nam, hắn vừa mới hình thành không lâu, vẫn chủ quan khinh địch nên ăn trái đắng. Lại nói, khi nhốt Yuki vào thì cô liền tan biến, điều này làm hắn rất ngạc nhiên, hóa ra là phân thân!
- Được lắm! Hi vọng chúng ta còn có thể gặp mặt nhau lần nữa. Giờ thì thưởng thức món quả mà ngươi vừa lượm được đi! Ha ha ha…
Phân thân Eredar cảm nhận được một tên thuộc hạ bị bắt nhưng không biết vị trí. Hắn quyết định tặng cho Yuki sự bất ngờ nho nhỏ bằng cách… phát mệnh lệnh tự bạo!
***
Lúc phân thân Eredar cùng thuộc hạ quay về, cô gái của chúng ta đồng thời nhận được thông tin phản hồi từ trận chiến, biết được sức mạnh kinh khủng của kẻ địch.
Trước đấy, Yuki cũng đang nghe điện thoại…
Đột nhiên…
Răng rắc…
“Hả?”.
Nữ ninja giật mình khi thấy trên mặt quả cầu băng xuất hiện vết rạn rõ ràng và đang lan rộng dần. Bên trong đó, gã hắc võ sĩ co rút thân thể, thu nhỏ lại về dạng hình cầu, tốc độ có thể trông bằng mắt thường.
“Không ổn!”.
- Lại xảy ra chuyện gì thế? - Giọng nam ở đầu dây bên kia lo lắng hỏi.
- Em xử lý được. Gặp anh sau!
Nhận thấy sự nguy hiểm cực độ, cô vội tắt máy, tăng cường chakra để làm kiên cố phong ấn, các đường nứt thôi tiếp tục và bắt đầu đóng lại, nhưng tình trạng đó không kéo dài lâu.
Yuki thi triển blink ra khỏi phòng, vừa tìm kiếm vị trí vắng người, xa khu dân cư, vừa thêm chakra ngăn phong ấn bị phá.
“Có lẽ tên thủ lĩnh đã dùng cách nào đấy để khiến thuộc hạ tự hủy”.
Cô gái nhận định như vậy vì rõ ràng hắc võ sĩ không thể vận dụng năng lượng bản thân khi bị phong ấn.
“Nơi này!”.
Chạy đến cánh đồng hoang, nữ ninja dùng Băng Thương rồi phóng nó kèm quả cầu băng lên thẳng bầu trời. Bốn giây sau…
UỲNH…
Hắc võ sĩ co lại thành điểm nhỏ và đột ngột nở bung ra. Một vụ nổ kinh hồn khiếp đảm xuất hiện như sấm đánh ngang tai. Trước đấy ba giây là một hình cầu đen kịt sinh ra, đường kính phải cỡ vài trăm mét, cắn nuốt mọi ánh sáng xung quanh, cực kì thu hút ánh mắt.
Tầng mây bị đục thủng, tan biến chớp nhoáng. Sóng xung kích hữu hình tràn ngập, năng lượng bạo tạc lan tỏa, chấn động không gian, tạo nên những trận cuồng phong hung tàn, dễ dàng quét sạch những gì dám can đảm tiến vào phạm vi ảnh hưởng.
- Phù! May quá!
Yuki thở dốc, mồ hôi nhễ nhại. Xem ra việc nghiên cứu hắc võ sĩ là bất khả thi vì dù có bị bắt và phong ấn thì chủ nhân của chúng vẫn kích hoạt được lệnh tự hủy. Điều này là vô cùng nguy hiểm!
Hiện tại, năng lượng của cô đã gần cạn sạch nên đành cuốc bộ về nhà. Muốn kêu xe ôm thì cũng cần đến đường lớn phải không nào?
***
Mấy phút sau…
“Ơ? Tuyết! Cậu ấy đi đâu vậy? Chỗ này gần nơi vụ nổ xảy ra, liệu có liên quan không?”.
Khi hắc võ sĩ tự bạo, Thành đã thu được tín hiệu, bèn gọi điện cho Nam. Hai thanh niên bàn bạc chút rồi anh chàng Tia Chớp nhận nhiệm vụ điều tra một phen. Tất nhiên là rút kinh nghiệm, không thể liều lĩnh như lần trước.
Lúc tới đây, Nam tình cờ bắt gặp Yuki đang trên đường và nảy sinh suy nghĩ như trên. Hiện giờ, cậu đương đeo chiếc mặt nạ màu trắng, giữa trán và hai tai có biểu tượng tia sét bạch kim, dù vậy, bản thân vẫn biến ảo khuôn mặt, chạy ra và nói:
- Chào cô gái! Chúng ta lại gặp nhau rồi!
Nữ ninja cảm giác có kẻ theo dõi, định thủ thế, nhưng nhìn nhân vật trước mắt và nghe âm thanh thì bình tĩnh lại, nhẹ trả lời:
- Chào anh hùng Tia Chớp! Đúng là ngẫu nhiên thật! Tôi đang dạo chơi cho thoải mái thôi. Còn anh đang đi bắt trộm cướp sao?
- À không, tôi đang tìm hiểu sự kiện nổ bom vừa xảy ra. Nơi này gầy đấy, rất nguy hiểm!
- Ra là thế, tôi cũng đến để xem xét thế nào. Tuy nhiên tôi chẳng thấy gì cả và đang quay về. Anh tiếp tục chỉ mất công thôi.
Dù sao sự việc này là do bản thân, Yuki không định kể cho đối phương. Nam nghe vậy, đồng thời quan sát cô gái, bèn chân thành bảo, giọng ân cần:
- Hình như cô đang bị mệt, liệu tôi có thể đưa cô trở lại nhà ở không?
Nữ ninja mỉm cười, từ chối lịch sự:
- Cảm ơn! Anh không cần phải phiền phức thế đâu. Anh quên là tôi cũng sở hữu siêu năng lực dịch chuyển tức thời ư?
“Ừm! Cứ thế này là ổn. Mình cũng bớt lưu luyến rồi, sẽ mau chóng dừng hẳn nuối tiếc. À mà sao ở gần cô ấy, năng lượng trong người mình lại hơi loạn động nhỉ? Thôi, tìm hiểu sau!” - Cậu thầm nhủ, định chuyển mình rời đi.
Nhưng đúng lúc này, dị biến lại xảy ra…
- Ô! Gì thế kia? Ta nên gọi là cầu được ước thấy hay chúng ta là oan gia ngõ hẹp đây? Ha ha ha…
SOUL CATCHER! (Linh Hồn Đoạt Thủ Trận - Reikon Dasshu no Jinpou).
Xoẹt…
***
Giọng nói đầy trào phúng vang lên, đồng thời là tuyệt chiêu đánh tới. Dưới chân Nam và Yuki bất chợt hiện hữu màn ánh sáng sắc tím kì dị. Đó là một ma pháp trận thần bí, chứa những kí tự phép thuật huyền ảo, tối nghĩa, sắp xếp theo quy luật nào đấy. Kích thước trận pháp không những bao phủ vị trí của hai người mà còn cả kẻ thi triển, rất rộng lớn!
- Cái này…
Nam kinh ngạc khi phát giác chiêu thức cực kì giống với một nhân vật ở game từng chơi. Liên tưởng đến chuyện thế giới thực xuất hiện siêu năng lực, Transformers… nên có thể suy đoán rằng vũ trụ chỗ mình đang dần bị “xâm lược” bởi các vũ trụ manga, comic, anime… khác.
Nguyên nhân của sự kiện chấn động ấy chưa biết được. Việc quan trong bây giờ là làm sao thoát khỏi trình trạng bị khống chế?
Cậu cảm thấy khả năng di động bị kiềm chế khá nhiều…
“Nhớ rồi! Kẻ tấn công là… là… EREDAR!” - Anh chàng thầm nghĩ và chợt nhận ra.
Cái trán nhăn lại, tâm trạng trở nên lo âu, khẩn trương, thêm nặng nề bởi vì bản thân phải đối đầu với một con ác quỷ hùng mạnh, một trong những kẻ cường đại nhất trong game, mà ngoài đời thì chả biết hắn còn khủng bố tới mức nào?
Quả thật, sức mạnh của Eredar đã được tăng lên rất nhiều, mặc dù đây chỉ là một phân thân nhưng vô cùng đáng gờm.
Ma thuật Soul Catcher làm chậm 20% tốc độ di chuyển và tấn công của đối thủ, khiến địch nhân phải nhận thêm 50% sát thương, tạo ra cùng lúc ba hiệu ứng buff như sau:
Ác Quỷ Trớ Chú (A Demon’s Curse - Akki no Soju): Nguyền rủa của ác quỷ sẽ chồng chất thêm một đến bảy lần chất độc bóng tối, chia đều cho số lượng địch nhân.
Ác Quỷ Chúc Phúc (A Demon’s Blessing - Akki no Shukufuku): Sự ban phước của ác quỷ khiến đồng minh nhận được buff giúp giảm một nửa sát thương gánh chịu, chia đều tổng số lượng hiện có.
Hắc Ám Thị Giới (Dark View - Kokuan no Shikai): Cho phép nhìn thấy mọi thứ thuộc phạm vi trận pháp trong thời gian thi triển, xuyên thấu các phương pháp che dấu như nhà cửa, công trình, kết giới…
Khi nhìn rõ mặt, với Yuki thì là tên thủ lĩnh, với Nam thì là “ông chú”, nhưng trẻ hơn. Sau một thoáng sững sờ, cậu trầm giọng:
- Ngươi là Eredar sao?
Anh chàng vẫn ôm hi vọng gã cầm đầu chỉ có năng lực tương tự con ác quỷ kia, kiểu giành được một phần sức mạnh nhờ khế ước… nhưng câu trả lời của hắn khiến cậu lạnh lẽo như rơi vào hầm băng:
- Ha ha! Tiểu tử đoán đúng lắm! Ta khá ngạc nhiên khi ngươi nhận ra thân phận này. Bằng cách nào vậy? Chẳng lẽ là quan sát ma pháp trận? Mà tiểu tử nhà ngươi có bất ngờ khi chúng ta gặp lại nhau không? Ta thì rất vui vẻ đó. Đúng như câu gì ý nhỉ? À… Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ! Hà Hà! Nói nhiều chỉ khiến câu chuyện dài hơn thôi. Khi các ngươi về đội của ta thì chắc chắn sẽ trở thành thuộc hạ đắc lực nhất!
Ban nãy, phân thân Eredar đang trên đường, định tìm kiếm thêm đối tượng săn mồi khác thì không ngờ thấy được màn tự bạo nên đã mau chóng tới nơi, bắt gặp hai người bạn của chúng ta.
Liến thoắng một hồi như thằng tự kỉ xong, hắn vung tay phóng ra luồng sương mù màu tím than. Lại là tuyệt kĩ Shadow Poison nhưng kích thước, uy lực nhỏ hơn nhiều vì muốn giữ xác đối tượng và cũng không cần thiết gây động tĩnh lớn.
Yuki và Nam thấy chiêu thức bay đến, đồng thanh hô:
- Cẩn thận có độc! (x2).
Phân thân nữ ninja đã trải qua nên cô mới biết, còn cậu thì sau khi xác nhận đối phương xong cũng đoán được thứ kia là gì.
Dù đã giảm bớt sức mạnh, nhưng Shadow Poison kết hợp với Soul Catcher nên được cộng thêm ngẫu nhiên uy năng. Lần này là tổng gấp đôi vì nó hóa thành hai làn sương mù tím, hướng về mục tiêu, tốc độ như gió cuốn…
Tình hình thật là gay go!
Phải làm sao bây giờ?
Liệu rằng lần này, các thanh niên có thoát khỏi nanh vuốt của con ác quỷ Eredar không?