Nam than thở. Sau nửa buổi tập luyện thích ứng với khả năng mới, cậu nhận ra bản thân vẫn còn “chậm như rùa”.
[“Hứ! Được voi đòi tiên à? Thử hỏi xem lúc Flash có được siêu năng lực, tốc độ của anh ta là bao nhiêu? -_-”].
Trong lúc di chuyển, Nam để ý thấy cả cơ thể mình được bao bọc bởi một tầng điện tích mỏng màu trắng. Lớp năng lượng này giúp cho trang phục của cậu không bị bốc cháy do ma sát ở tốc độ cao.
- Cái đấy chắc là Speed Force (Tốc Lực), nhưng trong Flash làm gì thấy nhỉ? Hoặc là mình chưa chú ý... Tuy nhiên, nó chỉ tồn tại ở Đa vũ trụ DC, sao lại xuất hiện ở thế giới này? Lằng nhằng quá, cứ tạm gọi thế vậy... Viện nghiên cứu StarLab, Cisco, Caitlin… phiên bản Việt Nam có hay không đây? Tìm đâu ra hậu phương vững chắc và mấy món “đồ chơi công nghệ cao? Chẹp…
Nam chép miệng, vẫn thói quen tự lẩm bẩm.
Speed Force là một chiều không gian năng lượng, một dạng điện năng tồn tại trong mọi vũ trụ, cung cấp sức mạnh cho các Speedters. Nó làm loại bỏ gần như hoàn toàn lực ma sát của không khí, vốn là trở ngại lớn nhất đối với việc di chuyển nhanh. Việc Tốc Lực hoặc thứ giống nó xuất hiện tại Trái Đất thì chẳng ai biết nguyên nhân vì sao cả.
Ngồi vắt vẻo trên ghế, cậu vừa vê cằm, vừa nghĩ:
- Siêu năng lực này có lẽ đến từ khi mình bị điện giật, mà chẳng biết nó có liên quan gì tới vụ bão mặt trời không nhỉ? Mọi thứ quá là trùng hợp. Nếu thế thì có thể có rất nhiều người cũng xuất hiện khả năng đặc biệt. Chính phủ các nước có hành động gì không?
Đến đây, Nam nảy ra ý tưởng “hết sức cao cả”: tìm kiếm những siêu năng giả và thành lập một tổ chức giống như Avenger (Biệt Đội Báo Thù) hay Justice League (Liên Minh Công Lý), rồi đi “hành hiệp trượng nghĩa, cứu nhân độ thế” như đã biết.
- Muahahaha, thật là tuyệt!
Nam cười đến ngã chỏng vó ra ghế.
- Quên mất, kinh phí đâu cho việc này? Thôi kệ, tới đâu thì tới, cuộc đời còn dài. “Kế hoạch lớn”… Hì hì… Nếu mình thể hiện ra siêu năng lực thì biết đâu… Cô ấy sẽ ngạc nhiên đến mức nào nhỉ? Chắc nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi, hô hô hô…
[“Điều này làm mình nhớ đến Flash đầu tiên: Jay Garrick. Khi anh ta sở hữu siêu năng lực đã quyết định “đi tán gái” (^O^). Chiêu này cũng hay chứ nhỉ? Anh em nào cho cái like ủng hộ ý kiến”].
Còn chàng trai kia là gã công tử nhà giàu chính hiệu. Chỉ riêng chiếc Ducati 1299 mới toanh, bóng loáng đã nói lên thân phận đấy, chưa kể quần áo, giày hay đồng hồ. Cũng phải công nhận, thanh niên đó có phần “đập chai” và “phong độ” hơn Nam, cộng thêm cái gia cảnh khủng bố thì…
[“Lần này, anh Nam nhà ta có “làm ăn” ra gì không?”].
Cậu thở dài, lắc đầu, con tim lại nhói đau. Cô gái theo chàng trai, mỉm cười động lòng người, nhưng ít ai biết, trong đôi mắt ấy thoáng lên tia ưu tư.
- Haizzz! Tia Chớp chậm chân - Tình nhân xa cách - Tâm này minh bạch - Chỉ trách riêng ta! Thôi, cứ gác tình cảm sang một bên, coi như một phần duyên phận vậy. Mình là Gà Trống Choai mà… Bây giờ cần tăng cường rèn luyện kĩ năng, làm bản thân mạnh mẽ hơn, đồng thời cũng không ngừng tìm kiếm những người có siêu năng lực. À mà trước tiên phải trở thành nhân viên làm việc tốt trong công ty đã.
Quyết định xong, cậu liền trở về.
[“Suy nghĩ lạc quan đấy, cho tràng pháo tay ^O^. Thời đại bây giờ, công ăn việc làm có thuận lợi thì mới dễ lấy vợ”].
***
Đang “đi”, Nam chợt thấy khu dân cư phía trước đang có hỏa hoạn và khói đen nghi ngút. Người dân hoảng loạn, vẻ mặt ai cũng lo lắng cùng sợ hãi. Đám cháy khá lớn, lan tới ba đến bốn nhà.
Sau khi cùng mẹ lên xe, Hùng nhìn về phía xa:
- Không ngờ anh ấy cũng có khả năng đặc biệt, mình rất muốn gặp lại anh lần nữa.
***
Cách xa khu dân cư, Nam mỉm cười vì đã làm được việc “đúng chất siêu anh hùng”. Cậu cũng đang mường tượng lại cảnh lúc cứu nhóc Hùng:
Nam nghe thấy tiếng cầu cứu của người mẹ, cậu không cần suy nghĩ, liền lao vào, tìm kiếm trong những ngôi nhà. Lúc này, lớp điện quanh người phát huy tác dụng: chống lửa. Tuy nhiên, nhiệt độ cao vẫn làm Nam rất khó chịu. Source: Bachngocsach.com
Chẳng mấy chốc, cậu đã tìm ra chỗ của Hùng. Nhưng thật kì lạ, xung quanh em là một khoảng trống, không ngọn lửa nào tới gần được! Đặc biệt hơn nữa, trên tay bàn tay nhỏ kia còn có chùm hỏa diễm.
Từ ngạc nhiên chuyển sang vui mừng, Nam cười nói:
- Ra ngoài thôi nhóc, mẹ em và mọi người đang rất lo lắng đấy.
Tam giác Bermuda, Lâu đài trên mây [“gọi thế cho “thơ mộng” ^_^”], bên trong cung điện đầu lâu là một không khí thập phần u ám và khủng bố so với ở ngoài. Hai bên hành lang là hai hàng người vận võ phục đen với đầu bị bao phủ trong hắc khí, không thể thấy rõ mặt mũi.