Bọn nó sau khi mang bản thiết kế đến công ty cho nó thì kéo nhau về nhà. Về đến nhà bọn nó thấy trong nhà vang ra vô số tiếng ồn ào.
- Bác Lê! Trong nhà có việc gì vậy? – Nó hỏi
- Ak! Các ông bà chủ về! Có cả các ông bà bên nhà 2 cậu đây nữa! – Quản gia Lê cười tươi đáp
- What?? – Hắn và Key thét lên lao vào nhà, bọn nó bật cười ròi cũng vào nhà
- Hello mấy cưng! – Mấy pama cùng lúc đồng thanh lên tiếng (Lại còn tiếng anh mới kinh chứ)
- Ba mẹ về đấy làm gì? – Hắn và Key hét lên
- Làm gì kinh thế? Bọn ta về đây ở với mấy đứa luôn! – Papa hắn
- No! No! No! Đi đi! Đừng ở đây với bọn con! – Hắn phản ứng tức thì
“Bốp”"Au” Vừa mới dứt lời thì từ đâu đó 1 chiếc guốc bay thẳng vào đầu hắn khiến ai cũng phải trợn mắt há mồm lên nhìn (trừ nó)
- Ai to gan? – Hắn gắt
Cả nhà im thin thít không nói gì cứ nhìn chằm chằm vào nó. (Vâng! Chiếc guốc không của ai khác ngoài chị Saphia nhà ta)
-Là em? – Hắn nheo mắt nhìn nó
- Ukm! – Nó không ngần ngại gật đầu
- Sao em ném tôi? – Hắn bắt đầu nóng nảy
- Ai cho anh ăn nói như thế với ba mẹ! – Nó nhìn thẳng hắn
- Là ba mẹ tôi chứ đầu phải ba mẹ em! – Hắn càng bực hơn
“Bốp!Bốp!…..”" AU” lại thêm mấy chiếc guốc nữa lại bay thẳng vào hắn. Nhưng lần này không phải của nó mà là của 5 mama
- Ai cho con ăn nói thế? Nó là con nuôi của bọn ta đấy! – Papa Key
- Hùi nào vậy ạ? – Key chớp mắt
- Từ khi mấy đứa mới sanh ra! – Papa Berin
Hắn sầm mặt lại lẩm bẩm không ngừng. Bon thấy tình hình không ổn liền chạy về phía hắn
- Anh Ken! Anh không sao chứ? – Bon nói với giọng hết sức điệu đà
- Không sao! – Hắn lạnh lùng
- Cô bé này là ai đây? – Papa Berin
(Mấy pama này biết mọi việc và kế hoạch của nó rồi nhưng chưa biết việc của Ken)
- Là bạn gái anh Ken! – Nó nhảy tưng tưng về phía ông nội và trả lời cho hắn
- What??????????????????? – Mấy Pama cùng lúc thét lên
- Ui! Điếc tai quá! – Cả bọn thốt lên
- Vậy Saphia nhà ta thì sao??????? – Lại 1 lần nữa mấy ông bà thét lên
- Ua? Con thì liên quan gì ạ? Anh ý có bạn gái thì sao ạ? Không được ạ? – Nó tỏ vẻ ngơ ngác
- Haizzz! Con thực sự quên rồi! – Papa nó xoa đầu nó thở dài, còn những người khác thì sầm mặt vào sau câu nói của nó (Trừ nhỏ Bon)
- Thui nha! Giống đi đưa đám quá! Bon ơi! Ruby! Berin! Lên đây cho xem thêm mấy bản thiết kế này! – Nó gọi ý ới rồi tung tăng lên phòng
Trên phòng của nó
- Woa!!!!! Đẹp quá! – Bon mắt sáng như sao khi cầm tờ thiết kế của nó
- Thank em! – Nó cười tươi
- Em cso việc muốn nói! – Bon vẫn cầm bản thiết kế và ra phía cửa khoá chặt cửa lại
- Có gì thì em cứ nói! Khoá cửa lại làm gì?- Ruby tròn mắt nhìn Bon
- Em yêu anh Ken! – Bon thẳng thừng
- Ua? Vậy thì sao? – Nó ngơ ngác
- Chị chính là vật cản trở! Anh Ken yêu chị! Vì chị nên anh Ken không yêu tôi! Mỗi lần nói gì với chị xong anh Ken luôn tỏ ánh mắt đau khổ và nhớ nhung ra! Chính chị là vật cản trở! Tôi mong chị hãy tránh xa anh ấy ra! Anh ấy sẽ thuộc về tôi! Anh ấy mãi là của tôi! Tôi biết chị đã từng yêu anh ý! Chỉ vì mất trí nhớ mà chị không nhớ anh ý! Nhưng anh ý vẫn yêu chị! Vì có sự trở về của chị àm anh ý không yêu tôi! – Bon trừng mắt lên nói liên hồi như súng liên thanh khiến 3 con trợn tròn mắt lên nhìn con nhỏ
- Em nói đùa hoài! Tôi….Tôi… yêu Ken hồi nào? – Nó lắp bắp
- Không! Chị đã từng yêu anh ấy và anh ấy cũng vậy! Nếu chị không trở về thì anh ấy sẽ yêu tôi! Hãy rời xa thế giới của anh ấy ra! – Bon nói xong thì để bản thiết kế lên bàn rồi mở cửa bước ra ngoài
Cả 3 đứa thẫn thờ đến gần lòi mắt ra ngoài nhìn về phía cánh cửa đến N phút
- Oạch! COn nhỏ kinh zữ! – Berin mở lời
- Khiếp quá! Này! Saphia! Mày không sao chứ? – Ruby khua khua tay trước mặt nó
- Ờ! Ừ! Không sao! Đi xuống ăn cơm thôi!- Nó bất giác bật dậy khiến 2 con giật mình
Cả 3 đứa kéo nhau xuống nhà ăn cơm.
*****
Sự thật hé mở từ từ
Những ngày đây xung quanh nó liên tục xảy ra rất nhiều việc bất ổn. Khi không thì luôn có dao, chậu hoa….. rơi/phóng thẳng người nó. Ra ngoài đường rất dễ bị xe đâm, ban đêm suýt bị bắt cóc. Nó biết rõ ai làm việc này, nó tức giận thực sự, tức nhất là mỗi khi trở về nhà nó lại thấy những cảnh tượng rất chướng mắt. Bon cứ làm điệu, uốn **, làm nũng bên cạnh hắn, nó rất khó chịu.
Tối hôm đó
- Đi Bar! – Nó nói rất lạnh lùng khiến ai cũng phải run sợ
- ANh Ken đèo em được không? Em không biết đi moto! – Bon lại bắt đầu điệu (ngứa mắt ghê cơ)
- Xì! – 3 đứa bọn nó khó chịu quay đi chèo lên xe
- Chắc mấy chị ý ghét em! – Bon lại tỏ vẻ đáng thương cúi mặt xuống đất
- Dạo này mấy bà ý đang bực mình nên ít làm những hành động đấy thôi! – Tứ tiểu thư đội mũ vào
- Thôi! Không sao! Lên đây! – Hắn nói lãnh khốc
- Đừng ở gần mấy quá! – Dan bước lên
Cả bọn phóng ra khỏi nhà với tốc độ kinh hoàng, ai nhìn cũng phải tránh nếu không muốn về với đất mẹ, tổ tiên.
15′ sau tại nhà xe của Evil
- Mấy người……Mấy người đi kinh…..kinh quá! Hic! – Bon lảo đảo bước xuống
-Nhát gan! – Day nói rồi quay đi cùng bọn nó vào Bar
“Rầm” Bọn nó đạp cửa xông vào
- Đại tỷ! Chào mừng người đã trở về! – Cả Bar hô to
Bọn nó không quan tâm bước thẳng về phía VIP đen
- Đứng lên đi! – Kino phất tay rồi cũng bước về phía VIP đen
- Mấy chị ý là đại tỷ của Hell ạ? – Bon nghe xong nhíu mày nhìn hắn
- Ukm! 3 đứa bọn anh và 3 đứa đó thuộc cấp A trong bang, Saphia chính là bang chủ. – Vậy còn những người khác ạ? – Bon càng tò mò
- Thuộc cấp B! – Hắn kéo Bon về phía VIP đen
Trong phòng
- Chị 2 uống gì? – Anh em Saka đứng lên
-Rhum nâu! – 3 đứa nhắm mắt trả lời khiến ai cũng phải khiếp đảm
- Chị đừng đùa!!!!!! – Anh em Kyo thốt lên
- Không ai đùa ở đây cả! – Berin mở mắt
- Cứ lấy đi! Saphia nó không say được đâu!- Kino thở dài
- Vâng! – Anh em Saka lủi thủi ra ngoài
- Ua? Sao vậy ạ? – BOn lại bắt đầu tò mò
- Rhum có tất cả 3 loại! Rhum trắng có mùi nhẹ! Rhum vàng có mùi nồng hơn! Rhum nâu là loại nồng nhất, rất đậm mùi! Chủ yếu dùng để pha Cocktail! Nếu uống bình thường mà không biết uống thì rất dễ say!- Hắn giải thích cho Bon
- Ui’! Vậy mấy chị ý uống không sao chứ ạ? – Bon
- Không! Không hề hấn gì với 3 đứa cả! – Hắn nhìn nó
Nó ngồi nhìn hắn và Bon nói chuyện 1 lúc thì khó chịu rồi đứng bật dậy đi vào nhà vệ sinh. Bon nhìn thấy nó đi cũng đi theo.
Trong nhà vệ sinh
Nó rửa nhìn vào gương, rửa mặt xng nó nhìn vào gương, nó nở nụ cười nửa miệng tàn khốc ra. Rút chiếc điện thoại, bật chế độ ghi âm rồi nhét vào túi áo khoác. Đúng như dự đoán, 1 lúc sau Bon bước vào phòng vệ sinh.
- Cô cũng gan quá nhỉ! Lừa được người dễ dàng quá đấy! – Nó cười mỉa mai
- Lừa người? Cô nói gì vậy? – Bon khó hiểu
- Cô không hề yêu Ken! Cô chỉ lơi dụng anh ấy để cứu cái công ty bé nhỏ nhà cô thôi! – Nó đanh mặt lại
- Hahaha! Bị phát hiện sớm ghê! Vậy thì đi nói với mọi người đi! Cô cũng đâu có bằng chứng! Tôi cá sẽ không 1 ai tin cô đâu, nhât là tên Ken! – Bon bật cười nhìn nó
- Ồ! Cô cũng giỏi quá đấy nhỉ! – Nó
- Tên Ken đó sẽ thuộc về tôi thôi! Hắn ngu ngốc quá! Luôn tin lời tôi nói! Hắn sẽ bỏ cô thôi! Đến lúc tôi lấy hắn rồi thì tôi sẽ có mọi thứ! Hahaha! – Bon cười chắc thắng
- Vậy sao? Hãy cố mà sung sướng nốt đi! – Nó nắm chặt tay Bon khiến con bé đau đớn, bước ra khỏi nhà vệ sinh rồi trở về phòng VIP
Trong phòng
- Tắt nhạc! – Nó lôi Bon vào phòng rồi hô lên
- Sao vậy? – Dan tắt nhạc
- Anh Ken! EM đau quá! – Bon lại bắt đầu tỏ vẻ tội nghiệp
” Bốp” Nó tát cho Bon 1 cái hằn rõ 5 ngón tay trên mặt con bé. Bon lăn ra đất miệng rơm rớm máu
- Em làm gì vậy Saphia? – Hắn chạy lại đỡ Bon và nhìn nó
- Tặng anh cái này! – Nó rút điện thoại ra đưa cho hắn rồi về ghế ngồi
- Cái gì vậy? – Hắn ngơ ngác
- Xem đi rồi anh biết! – Ruby và Berin gắt
Hắn bật đoạn ghi âm lên nghe. Nghe đoạn ghi âm mà mặt ai cũng tối sầm lại nhìn Bon
- Không! Không phải vậy đâu! – Bon tái mặt lại lắc đầu nguầy nguậy
- Giỏi! Giỏi lắm! Tôi tặng em đấy Saphia! – Hắn đứng bật dậy tiến về phía nó để trả điện thoại mặc cho Bon níu lấy hắn
- ĐỪng! ANh ak! Đừng như vậy! – Bon cố gắng
níu chặt bàn tay của hắn
- Cút! – Hắn giật tay ra nói 1 từ lanh khốc
- Đi về! Phá sản! Nhốt nhỏ đó lại! – Nó nói rồi bước ra ngoài về nhà.