Siêu Sao, Tính Cái Gì?

Chương 74: Tiếu trung khuyển, cố lên!



Việc chọn Đan Á Đồng làm người phát ngôn cho quảng cáo không hề khiến Lộ Phàm bất ngờ, nhưng có cả Cố Sâm thì lại khác, và điều khiến anh càng thấy bất ngờ hơn là khi Đan Á Đồng nghe được tin này sắc mặt lại cực kì bình tĩnh, thậm chí dường như bộ dáng đó sớm đã là như vậy.

Bỗng trong lòng mơ hồ xuất hiện một suy đoán đáng sợ, anh nhìn Đan Á Đồng đổi phục trang rồi ngồi yên tĩnh trên ghế, liền bước đến cạnh cậu “Buổi chiều sẽ chụp bộ ảnh tuyên truyền, lúc đó Cố Sâm cũng ở đấy, cậu chú ý chút nhé.”

Đan Á Đồng gật đầu, kéo một cái ghế gần đó lại “Anh ngồi đi, cảnh của tôi còn chút à, quay xong thì tôi với anh cùng đi luôn.”

Lộ Phàm rất ít khi nhìn thấy dáng vẻ Đan Á Đồng khi quay phim, thì ra tại thời điểm quay lại nhìn được như vậy, anh ngồi xuống cạnh Đan Á Đồng “Cậu không tò mò sao cũng có cả Cố Sâm à?”

Đan Á Đồng đặt tập kịch bản trong tay qua một bên, dựa vào thành ghế uể oải nói “Cháu gái nhà quảng cáo rất thích Cố Sâm, đơn giản thế thôi.”

“Vậy hôm qua cậu đối đầu với Cố Sâm như vậy…” Lộ Phàm thở dài một hơi “Lần này cậu quá xúc động rồi, lúc quay quảng cáo cậu sẽ bị thiệt cho mà xem.”

“Ai bị hại còn chưa rõ ràng mà.” Đan Á Đồng nghiêng đầu, Lộ Phàm phát hiện trên mặt cậu nở một nụ cười xán lạn, dường như rất hài lòng kết quả như vậy “Tôi không sợ gã, nhất định tôi sẽ đến quay quảng cáo này.”

Đan Á Đồng cười lên mắt cong cong như hai mảnh trăng khuyết, cúi người thấp giọng nói “Lộ Phàm, anh trong giới nhiều năm như vậy thế mà không biết cái gọi qua miệng nhiều người đá chảy vàng tan sao?” Cậu ngồi thẳng lưng “Tôi sẽ tận tình giúp anh ta có thể thấu hiểu câu này.”

Lộ Phàm nao nao, lập tức đẩy cái mắt kính trên sống mũi. Đúng là phong cách của Đan Á Đồng giống với người kia, một khi đã quyết định chuyện gì thì sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào, nhưng lại khiến người khác cảm thấy bản thân cậu ta nên là như vậy, từ “thuần khiết” vốn chẳng thích hợp với thế giới này.

“Đan Á Đồng, nhanh ra chuẩn bị đi.” Lý Nam cầm một cái loa phóng thanh la ầm lên, thật khiến người khác nhận không ra người này đã “rống” từ sáng đến tận trưa rồi.

Đan Á Đồng đứng dậy đi đến vị trí, thấy chuyên viên trang điểm vội vàng đến dặm thêm phấn cho cậu, chốc lát liền khởi động máy tiến hành quay.

Lộ Phàm nhìn Đan Á Đồng diễn, thu hồi tầm nhìn. Đan Á Đồng nổi tiếng là đương nhiên, trong giới giải trí cậu ta có một gương mặt sáng giá, đồng thời có thực lực lẫn đầu óc, lại thêm sự may mắn, nên chỉ mới mười chín tuổi đã đi được đến vị trí bây giờ. Nếu không có gì bất trắc, thì việc vươn ra thị trường quốc tế cũng không phải việc khó.

Qua không bao lâu, Đan Á Đồng quay xong, Lộ Phàm đi đến gần vỗ vỗ vai cậu nói “Một lần đã qua, nhóc cậu làm tốt lắm.”

Đan Á Đồng nghiêng người đi, không cho Lộ Phàm tiếp tục vỗ vai mình “Tôi đi thay quần áo, lát quay lại.”

Lộ Phàm nhìn nhìn bàn tay của mình, ngẩng đầu lên thì thấy gót chân Tiếu Thiên vương, anh oán thầm trong lòng, tên Tiếu Kỳ Thậm này xem ra còn chưa từ bỏ ý định. Cậu ta không thấy Đan Á Đồng căn bản là không có để mình vào mắt sao? Mọi người đều nói, có ít người trời sinh ra đã là M, người ta càng không thích thấy hắn, thì hắn lại càng hăng say, chẳng lẽ Tiếu Kỳ Thậm chính là một đại M? Thật sự là… Lộ Phàm lắc đầu, đối với loại suy đoán này của bản thân cảm thấy kinh hãi vô cùng.

“Anh đừng nhìn nữa.” Dương Quân đi đến bên cạnh anh, ra vẻ của một Mr. Biết Tuốt “Anh không nhìn ra lúc họ Tiếu và Đan Á Đồng ở chung phòng đã có chuyện sao?”

Lộ Phàm nghiêng mắt liếc qua hắn, hiển nhiên không muốn để ý tới hắn.

“Hắc, anh đừng có mà không để ý tới tôi.” Dương Quân vừa thấy Lộ Phàm cái dạng này, xù lông nhím “Tôi đã tận mắt chứng kiến hai người bọn họ ôm nhau…”

“Còn tôi thì thấy bọn họ hôn nhau nữa đấy.” Lộ Phàm tức giận mở miệng.

“Thật không, thật không?” Dương Quân vừa nghe có chuyện để tám, liền kéo lỗ tai cho thật dài ra, vội vàng hỏi “Có phải là trong mấy ngày tôi về nhà ông bà không? Anh nói đi, anh nói mau đi.”

Lộ Phàm lại đẩy mắt kính lên, thong thả nói “Có ảnh chụp của Ngàn Năm đấy, tự cậu đi tìm mà coi.” Nói xong, liền dậm chân bỏ đi, không hề để ý tới người đứng sau lưng đã hóa đá.

Lộ Phàm mặc dù không cảm thấy Tiếu Kỳ Thậm và Đan Á Đồng có JQ trong lúc đó, nhưng anh biết tâm tư của Tiếu Thiên vương. Anh nhìn Tiếu Đại Thiên vương mặt dày mày dạn đi theo lên xe, nghiến răng cười nói “Hôm nay Tiếu Thiên vương không có cảnh quay à?”

Tiếu Kỳ Thậm cười tủm tỉm ngẩng đầu “Cảnh quay của tôi lúc nào chả liên quan tới Á Đồng, Á Đồng đi, tôi đương nhiên phải theo rồi.” Một câu hai ý nghĩa, ai nghe đều hiểu được.

Lộ Phàm hừ một tiếng, khinh bỉ cái hành vi vô lại này của Tiếu Kỳ Thậm, nhưng vì địa vị của đối phương anh cũng không cư xử quá đáng hơn được.

Lúc ăn cơm, Tiếu Kỳ Thậm giả bộ vô tình hỏi chuyện hôm qua Cố Sâm tại phòng nghỉ đã sỉ nhục Đan Á Đồng. Đan Á Đồng không nói gì còn Lộ Phàm thì đáp hai câu nhưng cũng chỉ nói qua loa, chỉ là nhìn thấy sắc mặt vị Thiên vương này không đẹp mắt chút nào, rõ ràng là rất khó chịu với chuyện đó.

Đan Á Đồng cắt một miếng thịt bò bỏ vô miệng, khóe mắt liếc qua vẻ mặt tức giận của Tiếu Kỳ Thậm, rồi chậm rãi dời tầm nhìn, cầm ly rượu vang lên nhấp một ngụm, ánh mắt nhất thời trở nên sâu xa không biết đang nghĩ cái gì.

Sau khi ăn xong, Tiếu Kỳ Thậm một mình đi trước, còn Đan Á Đồng được Lộ Phàm đưa đến địa điểm chụp hình.

Đến tòa nhà chụp quảng cáo, Đan Á Đồng trùng hợp gặp lại Cố Sâm trước cửa thang máy. Lúc này trên mặt Cố Sâm tràn đầy vẻ đắc ý, còn Đan Á Đồng lại rất bình tĩnh.

Cố Sâm nhìn người đại diện cùng trợ lý sau lưng Đan Á Đồng, lại nhìn trợ lý kiêm người đại diện sau lưng gã, sắc mặt trầm xuống. Lúc cửa thang máy mở ra, thì liền dẫn người của mình bước vào trước, gã cố che đi tia tức giận trên mặt. Gã cứ nhớ tới những lời Đan Á Đồng nói ở toilet hôm qua thì lửa giận trong lòng lại hừng hực, nếu không nén thì chắc chắn sẽ bùng lên mất. Càng nhìn Đan Á Đồng thì gã càng thấy không vừa mắt, nhìn thêm tí nào là sự căm ghét của gã lại tăng lên bấy nhiêu.

Đan Á Đồng khoanh hai tay trước ngực, rồi đưa một tay lên tháo kính mát, mỉm cười nói “Không ngờ lại có thể cùng đàn anh Cố hợp tác chung, thật vinh hạnh cho em.”

“Phải không đấy?” Cố Sâm hừ lạnh “Không thấy sợ là tốt rồi.”

“Sao lại thế được, anh Cố nhìn rất thiện lương, em sao lại thấy hoảng sợ chứ. ” Đan Á Đồng mỉm cười nói “Hay là anh Cố vốn không hài lòng với tướng mạo của mình nên thấy tự ti, chậc chậc, như vậy cũng không hay lắm đâu.”

“ĐM!” Phẩm hạnh của Cố Sâm rõ ràng không được tốt như vẻ ngoài của gã, vừa nghe thấy lời khiêu khích của Đan Á Đồng thì gã liền giơ tay lên chuẩn bị đánh người, nhưng lại bị người đại diện của gã ngăn lại “A Sâm, cậu tỉnh táo lại đi…” Hắn phải nhắc nhớ thôi, trong thang máy này có khả năng sẽ có camera.

“ĐM, mày kiêu ngạo gì hả?” Cố Sâm đẩy người đại diện ra, một tay xách cổ áo Đan Á Đồng lên “Mày chỉ là một thằng mới vào nghề, gặp may tí đã tự coi mình giỏi, đếch biết bọn nhà báo gọi mày công tử gì đó, tao đây vẫn có thể giết chết mày, cho mày thoát không được cái giới này!”

“A Sâm…”

“Câm miệng!” Cố Sâm gầm nhẹ, nghiêng đầu thì thấy cửa thang máy không biết đã mở từ lúc nào, mà trước cửa có rất nhiều nhân viên công tác đang đứng chờ, còn cái thằng mà gã xách cổ thì sắc mặt trắng bệch, dường như là bị kinh hãi lắm.

Cố Sâm không nhìn vẻ mặt mấy người đứng trước cửa, đẩy Đan Á Đồng ra rồi xoay người bước ra khỏi thang máy, mà Đan Á Đồng phía sau gã đứng không vững, ót bị đụng vào vách đá trong thang máy phát ra âm thanh nặng nề.

“Á Đồng cậu không sao chứ?”

“Cậu Đan!” Các nhân viên công tác lúc này mới kịp phản ứng, vội ba chân bốn cẳng chạy vào vây quanh. Bọn họ đã nghe rất rõ những lời uy hiếp của Cố Sâm lúc nãy, cái gì nào là giết chết, rồi chạy không thoát khỏi giới giải trí. Thế giới này việc có mới nới cũ là chuyện hết sức bình thường, nhưng ma cũ bắt nạt ma mới không ngờ thủ đoạn lại ác liệt như vậy, trong lúc nhất thời bọn họ không khỏi thông cảm với Đan Á Đồng.

Dương Quân trợn mắt há hốc mồm nhìn các nhân viên công tác vội vội vàng vàng, vẻ mặt đầy lo lắng, không khỏi la lên trong lòng, đây là hãm hại, hiện trường hãm hại a, con hồ ly Đan Á Đồng này thật là đáng sợ.

“Không có việc gì, không có việc gì đâu.” Đan Á Đồng sắc mặt như cũ có chút tái nhợt đứng thẳng lưng “Vừa rồi bị trượt chân nên không đứng vững được, làm cho mọi người lo lắng rồi.”

Ở đây đều là những người từng trải, đương nhiên hiểu Đan Á Đồng không còn sự lựa chọn nào khác, nên đều tỏ vẻ khách khí nói, đâu có, không có gì đâu, đồng thời đều thấy phản cảm với Cố Sâm.

Lộ Phàm đỡ Đan Á Đồng, nhìn đám người cả trai lẫn gái nhiệt tình trước mắt, có lẽ không bao lâu sau trong tòa nhà này sẽ có tin đồn Cố Sâm chèn ép đàn em. Gã Cố Sâm kia tính tình vốn đang cáu kỉnh nên dễ dàng trúng kế khích tướng, xem ra gã thật không phù hợp với giới này lắm.

Lúc quay quảng cáo, cả tòa nhà lập tức truyền ra tin tức mới, Cố Sâm chụp ảnh nhiều lần không đạt yêu cầu của nhiếp ảnh gia, lại vì Đan Á Đồng biểu hiện rất tốt, nên gã khó chịu lắm, sau đó cố ý đổ cà phê lên người cậu.

Tất cả nhân viên nữ trẻ tuổi tại đây đều đau lòng Đan công tử phải chịu khổ, một mặt thì trong lòng không ngừng nguyền rủa Cố Sâm một trăm lần.

Không bao lâu sau, tòa nhà lại sôi trào, nhưng lần này không phải vì Đan Á Đồng lại bị bắt nạt, mà là Tiếu Đại Thiên vương đến thăm ekip làm việc. Các nhân viên công tác nhìn gương mặt hoàn hảo, dáng người cao ráo, bước đi lịch lãm của hắn trong lòng xúc động, không hổ là Thiên vương, khí chất này, gương mặt này, dáng người này…

Một cô nàng mạnh mẽ bổ nhào trước máy tính của mình, vô cùng kích động truyền tin cho đám bạn Q của mình “Tiếu Thiên vương đến, bình minh được cứu rồi.”

Bò bò: ta cá hai trái dưa leo, Tiếu trung khuyển là tới cứu giá.

Ta yêu bé thụ: ta cũng đánh cuộc một trái.

Ta không phải hủ trời sẽ khóc: Tiếu trung khuyển đến vì nữ vương, ngược chết cái thằng hèn mọn bỉ ổi kia, ngược chết gã!

Cô nàng mỉm cười híp mắt tự mình đặt bài phát biểu: quả nhiên đóng cửa thả Tiếu trung khuyển là lựa chọn tốt nhất.

Tiếu Kỳ Thậm bước vào khu vực chụp hình, thì thấy Cố Sâm đang giơ tay muốn đánh Đan Á Đồng, sắc mặt hắn trầm xuống, ánh mắt tóe lửa, liền bước tới cho đối phương một cước, lúc đối phương té xuống đất chưa kịp phản ứng lại liền bồi thêm cước nữa “Con mẹ nó, anh dám đụng đến người…đàn em của tôi, anh là cái thá gì hả? Tôi bình thường đều cẩn thận bảo vệ người, thế mà anh cũng dám đánh!” Nói xong, lại là một cước nữa.

Lúc Cố Sâm còn chưa kịp phản ứng thì trên người đã lãnh vài cú, rõ ràng chất lượng giày da của đối phương rất tốt, đá lên người gã làm tròng mắt gã hóa màu đen luôn.

Ở đây mọi người nhìn thấy Cố Sâm tính đánh Đan Á Đồng đã ngây dại, lúc này lại nhảy ra một người, hơn nữa còn một cước đá Cố Sâm té xuống đất, bọn họ càng thêm ngu ngơ.

Hơn nửa ngày, người phụ trách quảng cáo mới nhận ra đó là cậu hai Tiếu gia, lập tức cười làm lành nói “Cậu Tiếu tới thăm à, mời ngồi mời ngồi.”

Tiếu Kỳ Thậm thu hồi chân, sửa sang cổ áo của mình, lúc xoay người sang nhìn Đan Á Đồng, môi đã cong lên mỉm cười “Á Đồng, em không sao chứ?”

Khóe miệng mọi người co giật, kỳ thật có việc chính là một đống trên mặt đất kia kìa.

Đan Á Đồng một bên má bị lộ ra có chút sưng đỏ “Không có việc gì, phần của em đã chụp…”

Tiếu Kỳ Thậm nhìn thấy Đan Á Đồng trên mặt sưng đỏ, ánh mắt đông lạnh nhìn người phụ trách quảng cáo “Tôi không nghĩ ra là công ty quảng cáo các vị lại để xảy ra chuyện ma mới bắt nạt ma cũ đấy, chắc tôi phải đề nghị người nhà xem xét lại chuyện hợp tác với quý công ty thôi.”

“Cái này… Cái này…” Người phụ trách này biết rõ phiền toái lớn rồi, lúc ấy là vì Cố Sâm và cháu gái chủ tịch có qua lại, nhưng nếu đắc tội với Tiếu thị thì kết quả còn thảm hơn so với cháu gái chủ tịch a. Y vội vàng cười nói “Cậu Tiếu, cậu xem, cái này…”

“Em đã nói không có sao rồi mà.” Đan Á Đồng lạnh nhạt trừng mắt Tiếu Kỳ Thậm một cái, rồi nghiêng đầu nói với người phụ trách “Anh kêu người tới hóa trang lại cho tôi là được rồi, lúc đi ra ngoài cũng chẳng ai thấy được đâu.”

Người phụ trách thấy mặt Tiếu Kỳ Thậm đã hơi thả lỏng, mới hối hả gật đầu “Được, được, tôi sẽ lập tức đi kêu người ngay.” Y xoay người đi, tay thì lau lau mồ hôi lạnh trên trán. Người của Tiếu gia thật đáng sợ, xem ra Cố Sâm không thể quay quảng cáo này nữa được rồi, nếu không hợp đồng làm ăn giữa Tiếu thị cùng công ty sẽ bị hủy bỏ, đó là một tổn thất quá lớn.

Nhân viên công tác lại tiếp tục bận rộn, chỉ để lại một đống vật thể khả nghi trên mặt đất cùng với một nghệ sĩ đứng ở một bên mà tay chân luống cuống, lệ rơi đầy mặt.

Thật là một cuộc đời quá bi thảm a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.