Elvis sẽ không nói lý lẽ với anh, anh cũng không thể đánh lại người em trẻ tuổi, đúng là chuyện tồi tệ nhất trong đời, hoàn toàn không thể biết những điều kinh tởm này chừng nào mới chấm dứt.
Chẳng lẽ tất cả chỉ vừa mới bắt đầu sao?
Ánh mặt trời chói chang khiến con người ta có loại cảm giác mê muội, anh đưa tay muốn đón lấy ánh sáng đang chiếu xuống, cảm giác ấm áp rất chân thật, phải rồi, anh còn sống, không phải ở dưới địa ngục.
Anh còn người yêu trẻ tuổi, còn con gái đáng yêu, một ngôi nhà hạnh phúc, và cả quán cà phê chính tay anh trang trí.
Nếu có thể, anh muốn quên đi những bất hạnh và gút mắt đã xảy ra trong quá khứ, sống lại lần nữa, nhưng ánh mặt trời cũng sẽ không cho anh sự ấm áp mà anh muốn, anh không thể chi phối bánh xe vận mệnh.
Hít sâu một hơi, nở nụ cười với tấm gương. Giỏi lắm, Đường Văn Bác, cứ tiếp tục cười, không nên để tâm sự trong lòng làm phiền người mày yêu, không thể để cho thằng khốn nào điều khiển tâm trạng mày, quá khứ đều đã qua, nghĩ thoáng một chút, chẳng phải cuộc sống hiện tại rất tốt à?
Như hằng ngày, Đường Văn Bác đón con về nhà, nấu cơm, chờ Thần Dật về nhà ăn cơm, nghe Thần Dật kể chuyện cười, thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ hỏi ý kiến về công việc của nhau.
"Tháng sau em đi Mĩ đóng phim đúng không? Đường Văn Bác đột nhiên nhắc lại vấn đề này, cũng không chờ Thần Dật trả lời, anh nói tiếp "Anh sẽ đi với em."
Thần Dật mặc dù ngạc nhiên vì trước đây Đường Văn Bác còn đang do dự, xong bây giờ lại đồng ý đi Mĩ cùng nhau, nhưng cậu cữ ngỡ là Đường Văn Bác lo lắng, không muốn cậu đi xa.
"Quá tuyệt vời!" Thần Dật vui mừng khôn xiết nhảy cẩng lên, ôm lấy người kia. Cuối cùng cậu cũng không cần rời Đường Văn Bác, chỉ cần tưởng tượng đến cảnh họ phải tách ra vài tháng, cuộc đời Thần Dật liền trở nên u ám không màu, nhưng bây giờ anh lại cảm thấy bản thân hạnh phúc như trong mơ.
Đường Văn Bác chiều chuộng người yêu mình, hạnh phúc trước mắt và quá khứ lừa dối là điều không thể thay đổi, anh chẳng muốn lãng phí mỗi giây mỗi phút nào, mỗi giờ mỗi khắc đều hít lấy hương vị của người yêu.
Tuy Đường Văn Bác trước đây rất tốt, hiền lành hiểu ý, nhưng mấy ngày quả thật đã thăng cấp thành "hiền thê lương mẫu", cũng không còn ngại ngùng rụt rè như trước mà còn chủ động hơn, Thần Dật thấy mình sắp chết đuối trong biển tình yêu này rồi.
Là linh cảm sao? Đường Văn Bác cảm thấy sau mấy ngày sẽ xảy ra chuyện gì không tốt, giống như anh biết Elvis sẽ không buông tha vậy. Mặc kệ tương lai có xảy ra chuyện gì, anh cũng không muốn nghĩ ngợi nhiều, chỉ muốn hưởng thụ cuộc sống, làm cho người yêu hạnh phúc, vậy là đủ rồi.
Trước khi giông bão thường là những ngày tháng yên bình, ập tới bất thình lình không hề báo trước.
Sáng nay, Đường Văn Bác như mọi ngày đưa Đường Lăng tới trường, lúc trở về thuận tiện mua bữa sáng, đến nhà thì thấy ở hòm thư có để tờ báo hôm nay.
Đặt bữa sáng trên bàn, Đường Văn Bác cũng không kêu Thần Dật dậy, tối qua tên đó 3 giờ sáng mới ngủ.
Vừa uống sữa đậu nành nóng, Đường Văn Bác mở TV lên, bắt đầu đọc báo, vì quan hệ với Thần Dật, Đường Văn Bác bây giờ xem báo sẽ đọc mục kinh tế rồi tới mục giải trí.
Lật mục giải trí ra, dòng chữ đầu đề được phóng to nhảy vào mắt anh, sữa đậu nành trong tay vì không cầm chặt mà rớt xuống, sữa đổ đầy ra sàn...
[Siêu sao Thần Dật ẩn hôn, là người đồng tính!]
"Cậu muốn làm tôi tức chết phải không? Thần Dật, nếu không phải ba cậu là đạo diễn lớn, cậu cũng có tiếng tăm, chúng tôi sẽ nhịn cái tính ẩm ương của cậu hết lần này tới lần khác à?" Ở văn phòng, cấp cao cầm lấy tờ báo đập mạnh xuống bàn thở hổn hển, tay chỉ vào Thần Dật đang đứng một bên không lên tiếng.
"Cậu xem đi! Cậu xem cậu đã làm gì! Kết hôn! Đầu cậu bị úng nước hay bị hư vậy, quen đàn ông còn chưa tính, lại còn gạt mọi người chạy ra nước ngoài kết hôn, cậu có biết loại tin tức này mà truyền ra sẽ có hậu quả gì không? Dù cho cậu có được hâm mộ cỡ nào, scandal này sẽ quấn lấy cậu cả đời!"
Hôm nay tin tức vừa truyền ra, cả giới giải trí nổ tung như bị ném bom.
Nghệ sĩ đang nổi tiếng kết hôn đã là liều rồi, mất đi fan, hoặc là bị fan công kích ngược lại. Lúc này phần lớn ngôi sao sẽ không chọn việc kết hôn, phần nhỏ thì bí mật kết hôn, nhưng một khi mà bị lộ ra đã kết hôn, thì chuyện này không ai có thể đỡ được.
Còn Thần Dật thì chọn cách cực đoan hơn, không chỉ gạt mọi người kết hôn, mà còn kết hôn đồng tính.
Nếu nói ẩn hôn thì công ty còn xử lý được, nhưng ẩn hôn đồng tính thì đúng là một quả bom nguyên tử, nếu không xử lý tốt, loại scandal này có thể khiến sự nghiệp biểu diễn của Thần Dật hoàn toàn bị mất.
"Nếu đã lộ ra rồi thì tôi cũng nói luôn." So với những người khác còn đang kinh hãi, Thần Dật có vẻ vô tư như không có gì, cậu nhìn cấp cao đang thở dốc, cao giọng nói "Tôi không muốn phải giải thích với ai cả, tôi là nghệ sĩ, cũng là con người, tôi cùng người tôi yêu kết hôn thì làm sao?"
Thần Dật nắm chặt tay, cắn răng nói "Nói cho mấy người biết, Thần Dật tôi kết hôn rồi! Không tới phiên mấy người chỉ trỏ, nếu chỉ vì tôi kết hôn và người yêu tôi là đàn ông mà vứt bỏ tôi, người như vậy tôi không thèm! Để mấy tên dối trá này cút hết cũng tốt!"
Cậu có sai à? Làm sao cậu sai được? Cậu không cần giải thích với ai hết, kết hôn với ai cũng không cần báo cáo, đây là tự do của cậu, là lựa chọn của cậu.
Nếu ngay cả tự do cậu còn không có, công danh ở giới giải trí có mất đi cũng chẳng là gì, cho tới bây giờ Thần Dật chưa bao giờ hối hận vì quyết định của mình.
"Câm miệng! Má nó cậu câm cho tôi! Đừng có nói điên nói khùng gì nữa, cậu nghe lời tôi, im miệng lại, kệ bọn phóng viên có hỏi thì cũng đừng trả lời, từ giờ trở đi cậu về nhà chờ đi." Cấp cao giận đến điên người, nếu không phải chú Lý ngăn lại, không chừng bọn họ đã đánh nhau ở văn phòng rồi.
"Được rồi! Thần Dật, đừng nói nữa, lại đây với chú!" Chú Lý thân là người đại diện của Thần Dật, chắc chắn sẽ phải nhận trách nhiệm không nhỏ. Chú Lý là ba Thần Phong của Thần Dật có chút giao tình, cho nên bình thường vẫn mặc kệ tính tình của Thần Dật.
Mặc dù Thần Dật có hơi tùy hứng, nhưng làm việc rất nghiêm túc, Thần Dật biết rõ ràng cái gì nên làm và cái gì không nên làm, nếu không trên đời này có nhiều người có chống lưng như vậy, sao không thấy bọn họ nổi tiếng như Thần Dật?
Nhưng chú Lý thật không ngờ rằng Thần Dật sẽ bí mật kết hôn với Đường Văn Bác.
Điện thoại của công ty hôm nay như bị oanh tạc, truyền thông từ bốn phương tám hướng lúc đầu thì hỏi chuyện Thần Dật đóng phim, lúc sau lại đòi công ty xác nhận có phải Thần Dật đăng ký kết hôn với một người họ Đường ở Hà Lan không.
Cao tầng công ty bây giờ cũng rất đau đầu, tuy rằng chuyện này rất khó để giải quyết, nhưng bọn họ không muốn buông tha Thần Dật, chú Lý biết Thần Dật vẫn còn có thể cứu, nhưng mấu chốt là ở chỗ Thần Dật
Lần scandal này quá mức mãnh liệt, chú Lý muốn tra cũng không tra ra là ai ở phía sau tấm màn này, báo chí không chỉ đăng tin Thần Dật và người đàn ông họ Đường kết hôn, mà còn đăng cả hình ảnh chứng minh Thần Dật và một người lớn hơn cậu 12 tuổi, tên là Đường Văn Bác kết hôn.
Nhất thời các loại suy đoán từ bốn phía nổi lên, có người nói Thần Dật bị người ta tiềm quy tắc, sau đó còn có người nói là cái người họ Đường này chính là người ở trong hình với Thần Dật bị truyền ra, hơn nữa người này cũng không phải ông chủ lớn gì, chỉ là một người đàn ông bình thường mà thôi.
Cứ thế tiếp diễn, không lâu sau thông tin của Đường Văn Bác bị tuôn ra hết.
Thần Dật không ngại mình bị chỉ trích, nhưng cậu không cho phép người yêu mình bị tổn thương.
"Chú Lý, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Buồn bực vò đầu mình, Thần Dật cầu cứu chú Lý mà mình thân nhất "Ghi chép đăng ký kết hôn bị người điều tra ra, tính danh của Đường Văn Bác cũng bị lộ, chuyện kết hôn con giữ bí mật kỹ lắm, không thể nào bị truyền ra nhanh như vậy"
"Thần Dật, là ai truyền ra không phải là chuyện cậu nên lo lắng bây giờ, nếu cậu không muốn tương lai của mình cứ thế mà mất, thì bây giờ suy nghĩ làm sao trả lời với công chúng kìa!" Chú Lý không nghĩ rằng Thần Dật sẽ vì một người đàn ông mà đánh mất tương lai.
Đồng tính luyến ái, ẩn hôn... Chỉ tin tức như vậy thôi sẽ khiến một người đang nổi tiếng rớt đài liền.
"Cứ trực tiếp thừa nhận chuyện tôi kết hôn cùng đàn ông, đơn giản vậy thôi, còn trả lời gì nữa?" Thần Dật biết chú Lý nghĩ gì, nhưng cậu không muốn như vậy, lúc quyết định kết hôn cùng Đường Văn Bác, cậu đã nghĩ qua sau này sẽ xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn.
Cậu không để tâm fan sẽ bỏ rơi cậu, cũng không lo dư luận sẽ chửi mắng cậu thế nào, mấy cái đó cậu không thèm để ý.
Những người đó thích là "Thần Dật trong lòng bọn họ", Thần Dật chân chính là dạng người gì thì bọn họ tới giờ cũng không biết.
Giống như lời chú Lý nói, cậu có thể nói dối fan và công chúng, nói lời xin lỗi, sau đó tiếp tục diễn vai "Thần Dật trong lòng bọn họ" mà fan và công chúng yêu thích, so với sự thật, thì mọi người thích mơ mộng những thứ mà họ thích hơn.
Người thích cậu vẫn sẽ cứ thích cậu, không thích cậu thì cứ việc rời đi, Thần Dật không định giải thích, cũng không muốn nói dối.
Tiếp tục chờ ở công ty cũng không có ích gì, chú Lý bảo Thần Dật về nhà đợi tiếp, không cho phép cậu tiếp xúc với phóng viên, đây là vì muốn tốt cho Thần Dật, cũng là vì cuộc hôn nhân đầy nguy hiểm kia của Thần Dật.
Nhà của Thần Dật, bên ngoài tiểu khu tấp nập người, một đống phóng viên cầm camera, cũng có một đống fan cuồng vì tin tức mà tới.
Đường Văn Bác bị trận thế này dọa sợ, vẫn như thường ngày đón Đường Lăng đi học về, anh cẩn thận lái xe vào tiểu khu, may sao chỉ lộ ra tên anh, chứ không có lộ mặt anh.
Nhưng không biết là ai kêu tên của anh, phóng viên và fan canh giữ ở ngoài liền chen vào tiểu khu, Đường Văn Bác nhanh chóng vào nhà, tim đập liên hồi.
"Ba ơi, ở ngoài nhiều người quá." Đường Lăng hoàn toàn không hiểu chuyện gì nên cũng không bị dọa sợ, chỉ tò mò vì sao bên ngoài tiểu khu lại có nhiều người như vậy.
Đường Văn Bác lừa Đường Lăng đi chơi, một bên chuẩn bị bữa tối, một bên sầu lo ngày mai làm sao đưa Đường Lăng đi học.
Nên làm gì bây giờ?
"Không cần lo! Đã lộ cho nó lộ luôn, chẳng lẽ chúng ta kết hôn là chuyện mất mặt à?" Thần Dật về đến nhà liền an ủi anh, ôm lấy eo Đường Văn Bác từ phía sau, Thần Dật nói "Anh cứ yên tâm, bình thường làm gì thì cứ làm, rắc rối em gây ra em sẽ tự mình giải quyết."
"A Dật..." Nhìn Thần Dật đang an ủi mình, Đường Văn Bác không thể nào yên tâm được, từ tin tức TV anh xem được, bởi vì chuyện ẩn hôn đồng tính, một số nhãn hàng lớn đã hủy tư cách đại diện của Thần Dật, mà những cái này chỉ vừa bắt đầu thôi.
Đường Văn Bác không có ngốc, tuy anh không hiểu rõ giới giải trí, nhưng scandal ẩn hôn đồng tính có thể hủy đi sự nghiệp của Thần Dật, lúc đầu là hủy đại diện, sau đó là show diễn, album, phim ảnh,...
Cuối cùng, có lẽ Thần Dật sẽ bị đóng băng hoàn toàn, bị người quên đi.
"Được rồi được rồi! Anh nhìn anh đi, mặt mày buồn hiu, tuổi đã lớn rồi mà còn không cười một cái khó nhìn thấy mồ, lại đây cười cái đi, haha!" Thần Dật ôm Đường Văn Bác thật chặt, khẽ vuốt lưng anh một cách nhẹ nhàng, thầm thì "Em biết anh lo lắng cho em, em không sao, cùng lắm không làm ngôi sao nữa, em đẹp trai tài giỏi hơn người thế này chẳng lẽ còn sợ không tìm được việc nuôi anh à?"
Cuộc sống không phải chỉ cần no bụng là đủ, đó chỉ là sinh tồn, không phải cuộc sống, trong cuộc sống không chỉ vỏn vẹn có tình yêu, mà còn có sự ngiệp, là giấc mộng của người.
Đường Văn Bác biết Thần Dật là người chăm chỉ làm việc, dù là ca hát hay đóng phim, Thần Dật chói mắt trên sân khấu khiến người ta không thể mở mắt ra nhìn, nếu vì vậy mà buông bỏ tương lai và ước mơ, Thần Dật nhất định sẽ hối hận cả đời.
Anh có thể giúp được gì chứ?
Thần Dật luôn nói với anh không có chuyện gì, công ty sẽ xử lý, nhưng Đường Văn Bác cũng không có mù, anh thấy được sự mệt mỏi trong mắt Thần Dật, nhưng nếu hỏi Thần Dật, cậu lại không nói gì cả.
Ở quán cà phê, Đường Văn Bác không yên lòng.
Chuyện này có liên quan đến Elvis không? Nghĩ đến những hành vi đã từng làm của Elvis, Đường Văn Bác khó có thể phủ nhận chuyện này làm do Elvis làm.
"Ngài Đường, bên kia có vị khách báo rằng cà phê hư rồi, chắc phải... chắc phải làm phiền anh qua đó rồi." Nhân viên đột nhiên chạy tới cắt đứt suy nghĩ của Đường Văn Bác/
Đường Văn Bác nhìn sang, là mấy cô gái xinh đẹp xa lạ, xem ra là lần đầu tới quán.
"Biết rồi, cứ giao cho tôi." Đường Văn Bác đi tới chỗ mấy cô gái, lễ phép nói "Xin chào, tôi là người phụ trách quán cà phê, xin hỏi cà phê có vấn đề gì không?"
"Khó uống! Nuốt không trôi!" Cô gái tóc vàng nhìn thấy anh, chỉ vào ly cà phê giận dữ gào lên
"Cà phê của mấy người là cà phê gì vậy, chua lè chua lét!"
"Nếu cô không hài lòng tôi sẽ đổi một ly khác." Đường Văn Bác rất tin tưởng cà phê của tiệm mình, tuy không biết tại sao mấy cô gái này lại cố ý kiếm chuyện, nhưng anh vẫn kiên nhẫn đổi ly khác cho đối phương.
"Ông không hiểu tiếng người à? Cà phê bị thiu ai mà thèm uống! Mọi người nghe thấy không? Quán này bán cà phê hết hạn, uống là bệnh đó!" Cô gái tóc ngắn đứng lên, lớn tiếng la hét.
"Cô này, xin cô đừng nói như vậy." Đường Văn Bác tính ngăn đối phương gây sự.
"Cô này cái gì, ông tưởng tôi không biết xấu hổ giống ông à? Đồ đồng tính luyến ái ghê tởm! Ai thèm uống cà phê bẩn của ông!" Rốt cục nhịn không được, cô gái tóc vàng cầm lấy ly cà phê hất vào Đường Văn Bác.