“Tôi có thể hướng đạo diễn đề cử cậu, thế nhưng cậu phải hiểu được, đạo diễn Lý Nguy không phải là một đạo diễn vì người đầu tư đề cử diễn viên mà thỏa hiệp.” Charles cũng không cho là tiểu minh tinh có khuôn mặt không tệ trước mặt này có thể thu được ưu ái của đạo diễn, chí ít thì hắn biết lúc Đường Phong mới xuất đạo cũng nổi tiếng một thời gian rồi nhanh chóng xuống dốc, nhưng lại kèm theo một đống gièm pha.
Thế nhưng giờ khắc này Đường Phong xuất hiện trước mặt hắn khiến hắn có một loại cảm giác muốn tin tưởng kỳ quái, hoàn toàn không giống với người lúc trước hắn gặp qua, nghe nói qua.
Hầu như trong nháy mắt, Charles hiểu rõ tại sao mình nguyện ý cùng một cái tiểu minh tinh ngồi trong bồn tắm lớn đàm phán giao dịch lúc nửa đêm, hắn muốn chàng trai trước mặt này.
Lục Thiên Thần thế nào lại cảm thấy Đường Phong là một phế vật đáng ghét? Rõ ràng là một người đàn ông khiến người muốn chinh phục.
“Giới giải trí không thiếu nam diễn viên có bề ngoài xinh đẹp, tôi có thể cho cậu một ít cơ hội.” Charles vươn tay cầm lấy cổ chân chàng trai dưới nước, thực sự là đáng tiếc, lần đầu tiên của hắn cùng chàng trai này lại là dưới tình huống đối phương trúng thuốc mê.
Rụt lui chân, Đường Phong dẫn theo vài phần đánh giá Charles trước mặt.
Cậu nhịn không được nở nụ cười: “Tôi cũng có thể lý giải là anh định bao dưỡng tôi?”
“Cậu nguyện ý cho tôi bao dưỡng sao?” Đối phương thắng thắn thành khẩn khiến hảo cảm của Charles đối Đường Phong lại tăng thêm vài phần, trước đây cũng từng chơi đùa với mấy người minh tinh, thế nhưng phần lớn đều quá mức khéo đưa đẩy, hay là nhu thuận vô cùng nghe lời làm cho người ta cảm thấy buồn chán, hay là tự cho là đúng khiến hắn cảm thấy phiền chán.
“Hiện tại nói lời này có lẽ có chút cuồng vọng, thế nhưng tôi tự cảm thấy mình không phải một người đàn ông chỉ có vẻ bề ngoài, tôi cũng không thích từ bao dưỡng này.” Đường Phong cự tuyệt yêu cầu của đối phương.
Charles cũng không bởi vì vậy mà cảm thấy tức giận, lời cự tuyệt của đối phương nằm trong dự liệu của hắn, may là bọn họ có giao dịch kéo dài đến một tháng.
“Chúng ta có thời gian một tháng để lý giải đối phương.” Nam tử hỗn huyết anh tuấn cười cười.
“Nếu không có cách nào hủy bỏ giao dịch, có thể hay không thay đổi một số quy tắc, phiền anh hướng đạo diễn Lý Nguy đề cử tôi, tôi sẽ làm hết sức, sau đó bình thường tôi hi vọng anh không hạn chế tự do của tôi, có thể chứ?” Tự hỏi rồi một hồi, Đường Phong nỗ lực từ trong giao dịch tìm kiếm tự do lớn nhất của cậu.
Mặt đối mặt cùng một người phú hào đàm luận giao dịch là lựa chọn sáng suốt nhất, tùy tiện cự tuyệt cùng bày ra tư thái “Liệt sĩ” không chịu cúi đầu cuối cùng chỉ làm đối phương chán ghét, mà kết quả cuối cùng chính là bản thân hoàn toàn bị liệt vào sổ đen. Đường Phong đối với sự nghiệp diễn viên ôm nhiệt tình rất lớn, ở trong mắt cậu sống lại chính là ông trời cho cậu thêm một cơ hội.
Chỉ có thể cố sức giữ lấy, toàn tâm toàn lực đi phấn đấu.
Trước đây Đường Phong đã chọc giận lão đại của công ty quản lý, bằng không cũng sẽ không bị phân phối một người đại diện không ra gì, hiện tại Đường Phong ngoại trừ muốn thay nguyên chủ thân thể này dọn dẹp tàn tích ra còn phải tìm một chỗ dựa vững chắc để công ty quản lý không đóng băng cậu, trước mắt chỉ có mỗi Charles.
Charles trầm mặc một lát rồi gật đầu, cho Đường Phong một câu trả lời khẳng định đầy thuyết phục: “Có thể, tôi rất thích cậu.”
“Tôi cũng rất thích anh.” Đường Phong sang sảng cười, “Chỉ có điều lần sau không nên cho tôi dùng thuốc, cháng váng đầu rất khó chịu.”
“Một lần nữa thế nào?” Charles đưa thân thể hướng về phía trước, cả người dán lên người chàng trai, hắn cúi đầu ôn nhu hôn lên trán Đường Phong, đột nhiên có một lại xung động muốn nghiêm túc làm một lần.
“Nhượng tôi vừa xuất viện, tha cho tôi đi.”
“Được rồi, tôi không muốn mới bắt đầu đã dọa cậu sợ, nhưng một nụ hôn thì sao?”
Đường Phong đưa tay ôm bả vai của đối phương đưa lên môi của mình, một nụ hôn nhẹ nhàng, không chứa một tia tình dục rồi lại mang đến một mùi vị ngọt ngào, Charles thích nụ hôn như vậy.