Cùng ngày thời điểm, trước đấy một khoảng thời gian…
Mặc giáp trắng cơ động phục trang thanh niên đang theo sát một cái đeo mũ mang cá dân chuyên đi tuần.
Nếu Hitomi ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra, người này chính là…
“Lida…Hôm nay chúng ta sẽ vẫn đi kiểm tra ở Kyoto!”
“Xin lỗi em nhé…Công việc này có chút đơn điệu (U_U).”
“À không…Em thấy vẫn ổn mà!”
“Này Lida…Mặc dù có chút khiếm nhã, nhưng mà…Em đang săn lùng Kẻ Giết Anh Hùng đúng không (0.0)?!”
“Hả…Chuyện đó!!!”
“Xin lỗi…Nhưng ngoại trừ lí do đấy ra, anh không nghĩ được nguyên nhân nào khác khiến em chọn cơ quan của anh cả!”
“Tuy nhiên, anh rất vui vì em tới đây, Lida…Có điều…”
“Em biết là sử dụng năng lực đều phải được thông qua những quy tắc về năng lực…Thế nên anh hùng, dù có vì lí do nào đi chăng nữa, cũng không thể sử dụng quirk vào mục đích tư nhân của bản thân!”
“Nếu ai đó lỡ dùng năng lực chỉ do một ham muốn nhỏ bé của chính mình…Thì đó là một tội vô cùng nghiêm trọng (-.-)!”
“Cảm ơn anh đã cảnh báo em…!” –Lida cúi đầu nói, giọng vô cảm.
“Miễn em hiểu được là tốt rồi….( ^.^)!”
[Em biết thế chứ…Senpai…Chỉ là, những cảm xúc này…Em phải làm gì với chúng đây!?]
“Tội phạm…Vâng, tôi lập tức đến ngay!”
Mang cá anh hùng quay sang nói với Lida, “Có tội phạm xuất hiện, mình đi mau!”
“Vâng!”
Vừa chạy, Lida vừa suy nghĩ…[Là gã kia…Không phải…Hắn không rùm beng như thế…Là ai…!?]
Vô tình, cậu nhìn qua một con hẻm, và hai con đồng tử, đột ngột co rút lại
….
Hitomi băng qua nóc nhà, vượt chướng ngại vật, bật hết hỏa lực để đến địa điểm mà Midoriya gửi tin nhắn.
Đúng lúc nhìn thấy một màn, Lida đang bị một người đàn ông quấn đầy băng vải, giơ lưỡi kiếm sắc nhọn trên tay chuẩn bị đâm xuống, cách đó không xa Midoriya và một người khác nữa đã nằm bất lực không động đậy.
“Dừng tay…!” –Midoriya tuyệt vọng gào lên.
Stain mặt vô biểu tình nói:
“Chào nhé…Mày phải chết…Vì một xã hội tốt đẹp hơn…”
Oành!
Kinh khủng sóng xung kích từ trên đỉnh cột điện phóng xuống, Stain nhạy bén nhảy lùi về sau tránh thoát ngay lập tức, nhưng còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, một luồng lửa bán kính gần nửa mét đã bắn thẳng về phía hắn, khiến Stain không thể không trượt dài ra sau, áo cháy khét lẹt.
“Hừ…Hết thằng này lại đến thằng khác…Hôm nay lắm đưa muốn cản trở ta quá đấy
( - _ -)!
Bịch!
Kizari nhảy khỏi nóc nhà, đứng song song với Todoroki, chỉ vào điện thoại nặng nề nói:
“Midoriya…Tình huống như vậy, thì phải gửi thông tin chi tiết hơn chứ!”
“Kizari –kun…Còn có Todoroki –kun, tại sao hai cậu lại ở đây!?”
“Todoroki…Cậu dùng phần sức mạnh bên trái rồi sao?”
“Câu đó là tôi hỏi cậu mới phải…!”
Todoroki dậm chân xuống đất, một con đường băng giá được tạo thành, ngay lập tức nâng Midoriya và bị thương anh hùng lên khỏi mặt đất.
Todoroki định lao tới, nhưng Hitomi đưa tay ngăn cản lại.
“Kizari!?”
“Đợi một chút!”
Cậu quay sang hướng quấn băng đàn ông trầm giọng hỏi:
“Kẻ sát người hùng…Stain!?”
Đối diện người đàn ông lạnh lùng nhìn cậu khàn khàn đáp:
“Là tao…Biệt danh gì đó…Tụi mày đặt. Thằng nhóc, tao không quan tâm bây là ai…Nếu chúng mày muốn ngăn cản tao, liền phải có chết giác ngộ!”
Hắn ta rút kiếm, chuẩn bị xông đến, nhưng bỗng khựng lại vì câu nói tiếp theo của Hitomi…
“Ta đã nghe Edge Shot –san, nói về ngươi!”
“Edge Shot…(- -)!”
“Mày là đệ tử của tên đó…Vậy thì sao…Hắn cũng tới chỗ này!?”
Trong mắt Stain thoáng hiện chút e dè, nhưng nháy mắt liền bị sát ý đè bẹp lại.
“Dù cho là hắn, cũng đừng hòng thay đổi tín niệm của tao…!”
“Không…Anh ấy không qua đây, cũng không dự định thay đổi của ngươi ý chí…!” –Hitomi lắc đầu nói, “Tuy nhiên…Ta chỉ muốn hỏi một câu…”
Tới đây, cậu bỗng lạnh giọng xuống, gằn từng chữ, “Lý tưởng sống của ngươi…Chính là vì một xã hội tốt đẹp hơn, có đúng hay không (►.◄)!”
“Đúng!” – Stain ngắn gọn đáp.
“Vậy trả lời ta…Ngươi giết anh hùng, vì mục đích gì…Trong khi, xã hội tốt đẹp, cũng nhờ một phần công của họ…”
“Dẫu rằng…Có thể, họ không hoàn toàn xứng đáng với hai từ anh hùng đúng nghĩa…”
“Nhưng mà…Họ dám hi sinh bản thân để bảo vệ người khác…”
Hitomi chỉ tay vào đã bị trọng thương nằm trên mặt đất anh hùng nói tiếp, “Anh ấy, Native, chỉ là một cái thông thường anh hùng, tuy nhiên, đã không dưới năm lần liều mạng vì người dân bảo vệ họ khỏi tội phạm…Cũng không ít lần xả thân vào chốn nguy hiểm cứu người…So với những cái kia cao cấp anh hùng, chờ đợi khen thưởng, còn hơn vô số lần.”
“Trả lời ta, Stain…Nếu họ không phải anh hùng…Ai là anh hùng (`・ω・´)!”
Câu nói cuối cùng của Hitomi, chính là toàn bộ sự phẫn nộ của cậu, hướng Kẻ sát người hùng gầm thép, nó như một tiếng chuông thật lớn oanh thẳng vào tâm linh của hắn.
Cậu không cần biện hộ, không cần khua môi múa mép, chỉ là trình bày sự thật…
“Hành động và lý tưởng của ngươi…Chúng đã tự trái ngược với nhau…Ngươi làm sao có thể thực hiện tín niệm của mình…!”
Hitomi lạnh lùng buông một câu kết luận, bên cạnh cậu, Midoriya, Lida và Todoroki sững sờ nghe đến thất thần lúc nào không hay. Một bầu nhiệt huyết và dòng lệ nóng hoanh tròng đã thổi bùng từ sâu bên trong trái tim của tụi nó từ lúc nào không hay.
Vị anh hùng kia, nước mắt đã ướt đẫm hai gò má…
Anh không khóc khi bị thương, anh không khóc, khi bị đe dọa đến tính mạng. Nhưng anh rơi lệ, vì được người khác thừa nhận. Dẫu rằng, đó chỉ là đứa trẻ.
Stain đứng chết lặng, hắn không nói gì, nhìn đăm đăm vào cánh tay cầm thanh kiếm đang rướm máu, rơi vào trầm mặc tự hỏi bản thân…
“Lý tưởng…Hành động…Hay là hành động…Lý tưởng…!”
Hắn thì thào từng chữ, giống như ngộ ra điều gì, đôi mắt bỗng trở nên thanh minh, kiếm nắm chặt nhưng vẫn chưa rút ra, hướng Hitomi trịnh trọng thi lễ và nói:
“Mặc dù không ưa…Nhưng tao xác thực, có thiếu sót giữa hành động và lý tưởng, mày đúng!”
“Có điều…Anh hùng đối với tao, là hai chữ thần thánh…Những kẻ đã vấy bẩn nó, không đáng chết, nhưng phải bị trừng phạt…Ngoại trừ All Might ra…Trên cõi đời này, không ai là một anh hùng đích thực cả!”
“Xã hội này…Không cần quá nhiều anh hùng…Nếu tụi nó cứu giúp, cứ việc, đừng mang hai chữ anh hùng trên vai rồi lại dựa dẫm vào đó để kiếm tiền…Thật là một sự sỉ nhục (ò_ó)!”
“Lần sau gặp lại, tao khẳng định sẽ phế bỏ toàn bộ những tên tự xưng là anh hùng lũ dối trá…Thực thi hành động anh hùng cầu trả ơn…Không xứng đáng với hai từ đó, dẫu rằng tao không thể phủ nhận được đóng góp của bọn chúng cho xã hội này…”
Stain khẳng định một câu chắc nịch. Hitomi nheo mắt lại hỏi:
“Như vậy, ngươi vẫn còn mang ý định tấn công người khác!”
“Không sai…!” –Stain nhìn lướt qua mấy đứa còn lại, đặc biệt là Midoriya, rồi đột nhiên nở một nụ cười bệnh hoạn, “Mày muốn dừng chuyện đó sao…Đánh thắng tao đi…Ha ha…Đánh thắng tao, thì chuyện này sẽ chấm dứt.”
Hắn dừng một chút, trầm thấp thanh âm khẳng định:
“Nói với tao được những thiếu sót trước đó…Tao thừa nhận mày là một anh hùng đích thực…Nhưng là, quan điểm của tao, sẽ không thay đổi…Chỉ cần không chết, tụi kia nhất định phải thoái lui hai chữ anh hùng…”
Soru!
Thân ảnh Hitomi chập chờn biến mất, để lại nguyên chỗ một chuỗi tàn ảnh. Stain phản ứng nhanh như chớp, kiếm mang khẽ động bổ thẳng về phía trước.
Keng!
Hitomi nắm đấm chống đỡ lấy lưỡi kiếm sắc bén, hai mắt toát lên ánh bạc kèm theo vàng nhạt quang mang, lạnh lùng nói:
“Nhiều lời vô ích…”
“Như vậy, đánh đi!”
Midoriya lo lắng la lên:
“Kizari –kun, Todoroki –kun, đừng để hắn chạm vào máu của hai người…Có lẽ hắn ta khống chế hành động của đối phương bằng cách cho máu họ vào miệng.”
“Bọn mình đều bị dính cả rồi!”
“Lời khuyên của mày chậm quá đấy, thằng nhóc!”
Stain bất ngờ xoay người lộn mèo trên không trung và rút từ sau lưng một thanh kiếm nữa…Hắn gầm lên:
“Song đao lưu!”
Hitomi cả kinh vận dụng Firudo, thoáng chếch đi đường kiếm, thân hình tức thì lùi lại. Nhìn xuống thì áo của cậu đã bị xước một vết chưa thấy máu, thầm hô to nguy hiểm.
“Quả không hổ danh là samurai…Kiếm của ngươi, rất sắc bén (`・ω・´)!”
“Mày cũng không kém…”
Stain vừa nói, nghiêng mình né tránh một cột lửa nóng rực bắn sượt ngang qua vai. Khả năng phản xạ cùng né tránh của hắn, thật kinh khủng.
Tên: Stain
LV 1+9
Quirk: Đông máu (LV2+7)
Hitomi xem bảng thông số mà muốn chửi mà nó. Nếu tin vào thứ này, không biết chết bao nhiêu lần…Năng lực của Stain, chỉ nội không cách phản xạ, di chuyển cùng với kiếm thuật của hắn đã đủ ngược gần hết cả lớp 1-A, ngay cả Aizawa sen-sei tố chất thân thể còn không bằng Stain. Tên này, không phải dạng vừa đâu.
Stain liếc mắt nhìn bốn bề thụ đích, đầu óc suy tính thật nhanh…Bắt buộc, hắn phải không chế thêm một đứa nữa, với lại thời gian sắp hết…
Vù!
“Cẩn thận…!”
Hitomi lách người sang, Stain phóng con dao tức thì cắt đứt Todoroki, trên mặt thằng nhỏ thoáng qua một vệt máu.
~~~ Xẹt ~~~
Stain nhanh như chớp múa kiếm, chân đạp lên bức tường, khoảng cách gần đột phá qua Hitomi, phóng đến gần Todoroki…
“Ha ha…Xem ra mày cũng có bạn bè tốt đấy chứ…Ingenium (─‿‿─)!”
“Todoroki…Mau tránh!”
Kiếm mang hoa mắt đã chém tới trước người Todoroki, nhưng ~~~ Phặc ~~~
Một tầng băng dày đặc mọc lên từ mặt đất đã chặn lại đòn tấn công của Stain.
Viu!
“Cái gì…Katana…!?”
Mọi chuyện diễn ra trong chớp mắt…Hitomi cũng không kịp định thần nhìn rõ, một phần cũng bởi vì cậu chưa khôi phục toàn bộ thực lực.
Stain ném Katana cùng lúc với con dao…”Khà khà…Chết nè con…!” – Lưỡi hắn tựa như rắn độc vươn dài đến vết thương bên má trái của Todoroki.
Phừng!
Khẩn cấp tình thế, Todoroki không nghĩ ngợi bùng cháy toàn bộ sức mạnh…Thổi bay Stain ra ngoài.
“Mịa…Mém thì toi…( -_-)!”
Hitomi cũng lui lại gần Todoroki, một công một thủ…áp chế không cho Stain tiếp cận người bị hại. Tình huống bắt đầu nghịch chuyển.