Hình thức không mấy khác biệt so với lúc đầu, nhưng đích xác là cậu đã trở thành LV3 cường giả. Mà Hitomi chắc chắn nó chính là điều kiện phát động mở ra thần bí không gian.
Nhìn ngay bên cạnh tên gọi trong bảng có một cái dấu chấm than, cậu không nhịn được ý thức tập trung vào đó.
Bình thường Hitomi chưa bao giờ thấy được kí hiệu ngay sát tên của mình…Có lẽ lúc này đây, nó chính là chìa khóa để cậu giải khai bí mật về năng lực của bản thân.
Hitomi trước nay không hề cho rằng quirk của mình là một thứ đơn giản.
Bởi vì chỉ nội việc cậu có thể quan sát số liệu, tin tức bao quát năng lực và tên của đối phương ngay khi họ vừa sử dụng sức mạnh đã không phải là hai từ “Kousei” đủ hàm lượng để giải thích.
Xã hội anh hùng chưa hề thiếu năng lực hiếm lạ, nhưng cái của cậu chắc chắn là độc nhất vô nhị. Dù cho là All For One hay One For All cũng rất khó sánh bằng.
Chênh lệch giữa hai bên, Hitomi cảm giác khác biệt cả một trời một vực.
Hitomi biết rõ đây là thiên phú ban tặng, tuy nhiên công dụng chân chính đến bây giờ cậu chắc chắn còn chưa khai thác hết.
[Cho ta hé lộ đi…(- -)]
Hitomi vẻ mặt ngóng trông, tinh thần điều khiển ý chí trực tiếp điểm kích vào dấu chấm than…
Oanh!
Dường như có ai đó cho nổ một quả bom nặng ký ngay trong đầu của mình vậy, Hitomi đôi mắt hoa lên, cảm thấy xung quanh mờ nhạt hẳn đi.
Mơ hồ thời khắc, cậu nhận ra bản thân lần thứ hai tiến vào trạng thái huyền diệu lúc trước…
[Chẳng lẽ ta lại tiếp tục trở về bong bóng…(0,0)?!]
Tuy nhiên, lần này, không còn là trắng xóa không gian cùng với những giọt nước nữa, thay vào đó là một viên sao chổi lóe sáng lập lòe đang bay với tốc độ chóng mặt xuyên qua tầng tầng thiên thạch.
Hitomi lấy thượng đế thị giác quan sát xuyên suốt cuộc hành trình của nó.
Vượt qua hố đen vũ trụ…
Vượt qua các tiểu hành tinh…
Xẹt ngang mặt trăng và rồi…
Rốt cuộc, cậu thấy được xa xa một khối tròn to chặn giữa đường của sao chổi.
Đó là một cái xanh biếc tinh cầu, phía trên là từng mảng đại lục, được bao bọc bởi nước biển, nâu sẫm màu sắc xen lẫn với xanh biếc thủy linh…
[Đây là…Trái Đất…(0.0)?!]
[Như vậy thì…Chuyện gì xảy ra kế tiếp…(0~0)]
Dạt dào tràn ngập sức sống hành tinh, lại không biết rằng màn đen sắp sửa che phủ lên nó. Nói đúng hơn là toàn bộ sinh vật nơi đây.
Dùng khủng khiếp vận tốc phi hành, sao chổi thiên thạch không chừa cho các loài vật trên Trái Đất bất kì khoảng trống thời gian nào để chuẩn bị.
Chỉ thấy một hồi pháo hoa nở rộ nơi hành tinh xanh biếc, và biến nó trở nên chướng khí mịt mù.
Nhưng cùng lúc đấy, Hitomi quan sát được vô số sự đổi thay của từng giống loài trên Trái Đất. Không chỉ con người mà còn cả động vật trên cạn, dưới biển sâu, côn trùng, vân vân.
Các hình thái sinh mệnh, lại tiến hóa một lần nữa.
Những loài động vật bậc thấp ấy, cá, tôm, cua, chó, mèo…Đều dần dần hướng về nhân loại phát triển. Chúng bắt đầu đi bằng hai chân, dùng tay sử dụng công cụ như động vật bậc cao, đầu óc dần dần trở nên thông minh hơn, đặc biệt là loài linh trưởng.
Có những nòi giống khác biến dị, trí tuệ không tăng nhưng lại diễn hóa vô số năng lực đặc biệt.
Cá mập phun nước…
Cá Voi bắn thủy tiễn…
Hổ hoang dã phản tổ, răng mọc thành hình nanh kiếm…
Chuột túi phóng điện…
Tất cả, đều dần dần bị kích thích theo một chiều hướng không ai có thể xác định được.
Tuy nhiên, rõ nét nhất vẫn là con người.
Từ trước đến nay, siêu tự nhiên luôn là thứ sức mạnh mà nhân loại mong ước sở hữu.
Chẳng ai có thể ngờ rằng, một hồi trời giáng tai nạn, đồng thời cũng là kì tích mở ra một kỷ nguyên mới cho thế giới.
Coi đến đây, Hitomi cảm thấy cảnh tượng này mình dường như đã nhìn qua ở đâu đó.
[Không phải là, trong cuốn lịch sử anh hùng và khởi nguyên đấy sao… (`・ω・´)!]
Hitomi bỗng nghĩ tới điều gì cực kì đáng sợ, cố gắng thúc đẩy hình ảnh tiếp tục thôi diễn.
Nhưng giống như đã đến cực hạn vậy, mặc dù cậu có dùng tinh thần ý chí câu thông mọi kiểu cũng không thể làm nó nhúc nhích được một tí.
[Xem ra…hôm nay đến đây thôi…!]
Hitomi vừa nghĩ tới đó, trong đầu bỗng truyền tới một hồi tin tức…
[Vẫn còn nữa à…@@@!]
[Mẹ nó…Bóp *** nhau vừa vừa chứ…(ノಠ益ಠ)!]
Cứ tưởng hết rồi, không kịp chuẩn bị, to lớn số liệu khiến cho Hitomi phải ôm đầu suýt chút nữa gào thét…
Thật sự là quá thống khổ, quá đau nhức, tưởng chừng có người cầm cây gõ bong bong vào bộ não của cậu.
Nếu nói ban nãy chỉ là nổ một quả lựu đạn, lần này tựu chính là tiếp cận bom hạt nhân, hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Một hồi lâu sau, Hitomi chật vật cựa quậy người, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, run run tay chống đỡ ngồi dậy.
[Cứ tưởng thăng luôn kia chứ…Ôi vl…(-.-)!]
Than thở một câu, tuy nhiên, thật sự thì Hitomi trong lòng đang mừng rỡ tột cùng.
Một phần bí ẩn năng lực của bản thân, rốt cuộc đã có manh mối.
…
Người ta thường nói, vũ trụ đản sinh ra vạn vật, từ đó nảy nở muôn loài.
Thế nhưng đã có ai thắc mắc, vụ trụ xuất phát từ đâu?
Rất nhiều nhà khoa học vĩ đại đã từng phỏng đoán với nhiều giả thuyết khác nhau.
Có người bảo rằng, ban đầu vũ trụ trông giống quả trứng gà, sau đấy vỡ nát và giãn nở không ngừng.
Lại có ý kiến khác phản đối, nói vũ trụ chính là một kì điểm, xuất hiện bởi Vụ Nổ Lớn, tức Big Bang!
Trăm người, trăm vẻ, không ai giống ai, cũng chẳng có kẻ nào đủ uyên thâm để xác nhận điều này.
Nhưng hôm nay, Hitomi biết, cậu đã cởi mở được bí mật đó.
Vũ trụ, bắt nguồn từ Nguyên Điểm.
Vậy thì, Nguyên Điểm là gì?
Theo như tin tức thu thập tại đại não, Nguyên Điểm ở đây, chỉ là thứ nguyên tường kép đản sinh ra lực lượng.
Thứ nguyên tường kép là tên gọi chung của vách ngăn, giữa các thế giới nằm ở những vĩ độ khác nhau trong vô hạn đa nguyên vũ trụ.
Nguyên Điểm có lớn, có nhỏ, nó tồn tại khắp mọi nơi. Tuy nhiên, chỉ có sinh mạng sống tinh cầu hoặc chỉnh thể vũ trụ mới có thể xuất hiện Nguyên Điểm.
Nguyên Điểm là vô hạn, những cũng có thể nói hữu hạn.
Chạy đến tận cùng Nguyên Điểm, chính là vượt qua Thứ Nguyên tường kép, chân chính bất diệt…thời gian, không gian, thần bí lực lượng, bất kì sức mạnh nào, đối mặt Nguyên Điểm phần cuối đều là muối bỏ biển, giọt nước trong sa mạc mà thôi.
Nguyên Điểm huyền diệu là thế, đạt được nó lại vô kế khả thi.
Dựa vào kiến thức của bản thân, Hitomi ý giải Nguyên Điểm tương tự như là may mắn, khí vận, hay là mệnh số của một cá nhân, tập thể, hoặc toàn bộ thế giới.
Mà như vậy thì một người không bao giờ nắm giữ được nó…Trừ phi, cơ duyên xảo hợp, được Nguyên Điểm vật chứa dung nhập.
Hoặc là, nhận lấy thế giới ý chí yêu quý bảo hộ, trao cho thế giới khí số.
Nhưng người ấy thường được gọi là…Đứa Con Của Vận Mệnh.
Hitomi khẳng định mình chắc chắn không phải cái gọi là Đứa Con Của Vận Mệnh…Đơn giản, bởi vì năng lực của cậu, chính là Nguyên Điểm mảnh nhỏ…