Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 13: Những tố chất cần thiết của một anh hùng



Ánh lửa bùng cháy nơi nơi đều có, đâu cũng thấy mảnh vỡ cùng gỗ vụn tàn tạ, tiếng la hét, tiếng khóc thét cầu cứu,…

Tất cả!

Tất cả giống như một cơn ác mộng nhân gian vậy!

Và nguyên nhân của toàn bộ sự hỗn loạn đó, chính là một tên tội phạm. Không, phải nói là một con quái vật thì đúng hơn, bởi vì hắn đã không còn giữ nguyên cái hình dạng con người vốn có, hắn… là một đống nước thải!

Một con ác ma không nhân tính dưới dang một con quái vật bùn đang tấn công và gây ra sự sợ hãi cho mấy trăm cư dân nơi đây.

Khói bốc lên ngày một lớn, màn đen bao trùm cả một khu phố.

“Gào ooo….!”

“Lũ anh hùng khốn kiếp các ngươi đừng hòng lại gần tao!”

Tên Nước Thải cuồng ngạo cười lớn, cả thân hình nhầy nhụa nhớp nhúa tanh hôi mùi bùn của hắn đang ngáng lại toàn bộ đường đi về phía trước.

Mà trên tay hắn, vẫn còn đang nắm giữ một người!

“Mau lùi lại, dân thường mau lùi lại!”

“Nơi này quá mức nguy hiểm, yêu cầu cường lực anh hùng, đặc biệt là hệ nước và hệ sức mạnh dị năng tới viện trợ.”

Đứng đối diện cách xa tên tội phạm chừng năm mét, hai cảnh sát đang cầm loa, một mặt thông báo, một mặt ngăn cản và tiếp viện người dân rời xa nguy hiểm.

Một vị anh hùng mang mặt nạ mũi chim, chỉ vào tên tội phạm hét lên:

“Death Arms, trong hay hắn có con tin. Hình như là một học sinh thì phải!”

“Cái gì, bắt giữ một học sinh làm lá chắn!”

Vị anh hùng đứng giữa gầm to, anh ta không cao nhưng cơ bắp nổi cuồn cuộn, chỉ cần nhìn vào thôi cũng khiến người ta cảm giác một trận áp lực, rõ rành rành là một Punching Hero. Khuôn mặt hình vuông ấy đang cau mày lại vô cùng giận dữ…

Death Arms mạnh mẽ đập hai nắm đấm lại với nhau, lao nhanh về chiến trường…

“Chuẩn bị chịu chế tài đi, quân hèn nhát!”

Giọng nói thô bạo vang lên, vừa lúc một thân ảnh nhảy thật cao, tung một đòn trời như giáng vào tên tội phạm.

“Khà khà…!”

“Cái quái gì thế này?”

“Không bám vào được?”

Đôi thiết quyền đấm thẳng vào tên Nước Thải, nhưng là không có bất kì tác dụng gì, chỉ khiến cho cánh tay của anh lún sâu vào trong thân thể tên tội phạm.

“Đồ ngu ngốc! Tụi bay làm sao có thể bắt được chất lỏng cơ chứ!”

Nước Thải hai mắt híp lại như đèn lồng, khóe miệng răng nanh nhếch lên một nụ cười kinh khủng.

Death Arms bỗng cảm giác không ổn…

“CHẾT ĐI!”

Bàm tay xám xịt đầy dơ bẩn của hắn nhanh như chớp vung thẳng lên, quất mạnh vào Death Arms.

[Chống đỡ lại nó!]

Death Arms vội vàng bắt chéo thủ thế trước mặt phòng ngự, nhưng tên Nước Thải sức mạnh, đã vượt quá sự tưởng tượng của anh.

ẦMmmm!

Thân hình đồ sộ của người anh hùng này bị đánh bay thẳng vào một cánh cổng sắt của nhà xí nghiệp nào đó,…

“Dearth Arms…!”

Mang trùm đầu anh hùng la lớn, nhưng chưa kịp làm gì đã bị bên cạnh mũi chim kéo lấy thân thể lăn một bên.

Rầm mmmm….!

Nguyên chỗ họ đứng lúc nãy đã bị đánh nổ thành từng cái hố to.

Bàn tay tà ác của tên tội phạm thiếu chút nữa đã làm thành công trọng thương họ.

Giải quyết xong mấy vị anh hùng, hắn quay sang thì thầm vào tai thằng nhỏ:

“Nhóc con, hôm nay mày chính là anh hùng của tao đấy!”

Răng rắc…!

Bùm mmmmm….! Bùm mmmmm….!

Người bị bắt giống như bị kích thích, đột ngột dãy giụa, khả năng chống cự của cậu làm cho tên tội phạm bất ngờ, dường như hắn cũng không nghĩ tới một học sinh trung học lại suýt chút có thể bứt đứt dây trói của mình.

Xoạch!

Thân hình cậu học sinh thoáng chốc lao ra phía bên ngoài, để dân chúng ngay lập tức nhận ra đây là một cậu thanh niên tóc vàng, mặc đồng phục lớp chín, vẻ non nớt tràn đầy bất khuất vẫn còn đọng lại trên đó.

BOOMmmmmm!!!

Từ lòng bàn tay đã bị bọc lại, theo tiếng hét của cậu học sinh ấy, bỗng vang lên một loạt những tiếng nổ đinh tai nhức óc.

“Tên nước thải khốn kiếp nhà ngươi, đừng hòng…nnnnnuốt chửng được…. ttttao….!”

Má nó!

Bên ngoài anh hùng cùng dân thường trong lòng đều muốn chửi một câu.

Vốn dĩ nóng bức cùng lửa cháy khắp nơi, bây giờ nương tựa áp lực gió của vụ nổ do thằng nhỏ tạo ra, ngọn lửa càng lúc càng bốc cao hơn trước. Tình hình ngày càng xấu và các anh hùng đã không tài nào khống chế được.

Nước Thải vẻ mặt giống như kẻ đắc thắng, khóe miệng hắn toác ra tới mang tai, từ đầu đến đuôi triệt để biến thành một ác ma khủng bố.

“Cũng kinh đấy, hôm nay coi bộ hốt trúng hàng ngon rồi!”

“Thằng nhóc, việc mày muốn hay không, không phải là mày quyết định, mà là do tao!”

[Rốt cuộc với năng lực mới này, mình sẽ có thể báo thù tên đó!]

Vừa nghĩ đến khoái cảm chiến thắng, tên Nước Thải không nhịn được trong người cuồng nhiệt về viễn cảnh tương lai, nguyên bản còn giữ bình thường thân thể, bỗng nhiên vỡ nát, hóa thành một cái lồng đen kịt che kín cả một vùng trời.

“Không thể tin được…?”

“Các anh hùng làm sao không giả quyết hắn?”

“Chẳng lẽ đây là một tên tội phạm cỡ bự sao?”

Bên ngoài mấy trăm quần chúng nhân dân trông thấy cảnh này thất kinh hỏi những người cảnh sát đang đứng trấn an ở đó.

Bỗng nhiên, mấy cô gái vẻ mặt mừng rỡ chỉ về phái trước mấy trăm mét con đường la lên:

“Nhìn kìa, là anh hùng mới nổi, Mount Lady đó!”

“Năng lực biến khổng lồ của cô ấy chắc chắn sẽ tóm tên này dễ như bỡn!”

Nhưng mà sự thật thì thường trái ngược và đắng lòng!

(-_-)!

Vị anh hùng này, dĩ nhiên là một cô gái, và đã là phái nữ thì không hề thích mấy thứ bẩn thỉu một chút nào, đặc biệt là đoạn đường nhớp nháp dính đầy nước cống của tên tội phạm.

Mount Lady chùn bước trước thiên tính của phái đẹp. Cô lùi lại lắc đầu:

“Chớ… chớ… Tôi cần ít nhất hai làn đường nữa mới được.”

Bên cạnh đó, lục tục hai anh hùng khác xuất hiện.

Shinrin Kamui!

(Bí danh người cây, kĩ năng Mộc Độn!)

Cũng là một anh hùng mới xuất, danh tiếng của anh rõ ràng cao hơn rất nhiều so với Mount Lady, nhưng dĩ nhiên không có ai lớn tiếng ủng hộ.

Bởi vì chiến trường hiện tại, không hề thích hợp với Người Cây.

Đâu đâu cũng có cháy nhà, đâu đâu cũng có lửa bùng phát không to thì nhỏ.

Chuyên gia chữa cháy Back Draft! Một thân trang phục nhân viên cứu hỏa đăng tràng.

Tuy nhiên làm một anh hùng phụ trợ, cứu giúp người dân và hạn chế hỏa hoạn mới là lĩnh vực của anh. Bởi vậy đối diện muốn đánh bại tên tội phạm Nước Thải, anh cũng vô lực!

“Ha ha… Thằng nhóc, mi đã thấy sự bất kham của bọn anh hùng chưa! Đừng ngây thơ trông mong gì vào việc sẽ có người cứu mi!”

Miệng tuy nói thế, nhưng hắn trong lòng âm thầm kêu khổ. Tên nhóc này năng lực rất tốt, nhưng cũng quá khó nhai đi. Chẳng thế nào tưởng tượng được nó có thể trụ đến bây giờ mà vẫn chưa bị xâm chiếm.

Tuy nhiên, nếu anh hùng không thể tiến vào giải cứu, thì đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!

[Liền đẩy lùi bọn anh hùng này trước đã.]

Nước Thải liếc mắt một phát, cánh tay duỗi dài có đến bốn mét, lòng bàn tay mở lớn giáng thẳng vào Death Arms các loại anh hùng.

BOOMmmm!

Lại một tiếng nổ kinh hồn vang lên, lửa thừa thế lại bốc cháy điên cuồng hơn nữa.

“Không ổn rồi, cứ như vậy không ai có khả năng chế ngự tên này cả!”

Mấy vị anh hùng vẻ mặt bị bức lui càng lúc càng xa, bất kì ai cũng có thể thấy rõ vẻ bất lực trên khuôn mặt họ.

Mặc dù quan sát từ bên ngoài, cơ thể của tên tội phạm được cấu tạo từ bùn, nước cống và một loạt các chất lỏng bẩn thỉu khác nhau, độ dẻo dai cùng cường độ công kích ấy khiến rất nhiều anh hùng phải bó tay.

Chưa kể đặc tính không sợ vật lý công kích càng khiến cho hắn bành trướng hơn bao giờ hết.

Shinrin Kamui dùng dị năng biến hóa ra rất nhiều dây gỗ, cứu vớt người thường mắc kẹt trong biển lửa.

Back Draft hai tay hóa thành dòng nước đang cố gắng dập tắt từng con mãnh thú đỏ rực hung dữ.

Tất cả đều cố gắng giảm thiểu tối đã thiệt hại quanh chiến trường. Bởi vì toàn bộ đều vô kế khả thi trước Nước Thải.

“Chúng ta chẳng lẽ cứ bỏ mặc thẳng nhỏ ở đó vật lộn sao?”

“Tôi cũng thấy tội cho nhóc đó lắm, nhưng chúng ta phải chờ người có năng lực thích hợp đến chi viện thôi.”

“Chết tiệt!”

Death Arms gầm lên giận dữ. Lòng chính nghĩa trong anh đang thiêu đốt hơn bao giờ hết, nhưng anh lại hoàn toàn bó tay trước thế lực tà ác…

[Ước gì ta đủ mạnh để thôi bay tên đó!]

Xung quanh dân thường đã bắt đầu hoảng loạn cùng lo sợ, sinh mạng của một học sinh sắp sửa biến mất trước mặt họ, thế nhưng các anh hùng đều không thể làm gì. Một phần vì đối phương đang nắm giữ con tin, một phần khác thì không ai có thể hạ gục Nước Thải cả.

“Cơ mà hồi nãy tên tội phạm đó còn bị All Might rượt mà phải không?”

Một cái trung niên cất tiếng.

Bầu không khí chợt im ắng trong vài giây rồi bùng nổ…

“All Might sao?”

“Đùa à?”

“Anh ta ở đây hả?”

“Đúng vậy, lúc nãy tôi cũng có thấy anh ấy!” – Một cô gái góp lời.

“Thật đấy chứ?”

“Thế giờ All Might đâu rồi ta?”

“Kì thực, giá như có Dawn Knight ở đây cũng có thể?”

“Bất bại thợ săn bóng đêm Dawn Knight?”

“Nhưng anh ta rất ít khi hành động vào ban ngày… Vậy làm thế nào bây giờ?”

Tất cả… thật giống như lâm vào bế tắc!

Tình thế của cậu nhóc bị bắt, đang ngàn cân treo sợi tóc.

“Ư….Ư…ư….ư….u…u.uuuuu…”

Tiếng kêu từ đứa nhóc hấp dẫn sự chú ý của toàn bộ mọi người, hơn nửa khuôn mặt đều bị nước thải bao phủ, nó đang há hốc mồm vì bị nghẹt thở.

“Xin tránh raaaa…!!!”

Hậu phương đột ngột vang lên tiếng kêu của một thằng nhỏ khác.

Từ đoàn người phía sau, một bóng hình nhỏ bé bỗng tách ra và lao lên phía trước.

Đó là một cậu nhóc tóc đen mặt đầy tàn nhang…

“Điên rồi, thằng đần, mau dừng lại!”

Death Arms giật mình la lớn, anh không cách nào phản ứng kịp với hành động dại dột của cậu nhóc.

Toàn bộ anh hùng như đứng hình, trơ mắt nhìn cậu học sinh đó đâm thẳng vào tên tội phạm.

….. [Tại sao? Tại sao mình lại chạy ra chứ?]

Trong đầu vang lên từng câu hỏi một, chất vấn hành động nguy hiểm của chính cậu.

Thế nhưng là, cậu nhóc cũng không có đáp án!

Cậu chỉ biết một điều, đó là chạy!

Cậu phải chạy đến để cứu bạn của mình ra!

“Thằng nhãi ranh láo toét! Nổ banh xác đi!”

[Trước mắt phải làm gì đây? Làm gì được trong những lúc thế này…?”

Phảng phất hình dung được một bàn tay to lớn muốn biến cậu thành thịt vụn, não cậu lập tức điên cuồng vận động…

[Suy nghĩ, suy nghĩ…. Đúng rồi! Sổ tay… trang 25!]

[Kĩ năng khống chế của người cây …. CẶP SÁCH!]

Linh quang chợt lóe trong đầu, cậu hét lớn, tay vung mạnh đồ vật ra:

“Đỡ này!”

“Cái gì!”

Nho nhỏ cặp đi học, chứa đầy sách vở lại làm nên kì tích. Tung tóe từng cuộn giấy trắng bị phân tán ra khắp nơi liền bắn thẳng vào người tên Nước Thải, và một trong số đó đã dính vào con mắt của hắn.

“Gào oooo…!”

“Khốn kiếp!”

Bị đau làm hắn thả lỏng khống chế trong thoáng chốc, cậu bé tóc vàng chớp lấy cơ hội thở dốc.

“Kacchan!”

“Mày làm gì ở đây hả? Mau cút đi!”

“Chân mình nó tự chạy ra! Chứ thật sự cũng chẳng biết tại sao nữa!”

Tóc đen cố gắng kéo nước bùn ra, nhưng đôi tay yếu ớt của nó không thể tạo được bất kì tác dụng nào.

Nước Thải ngay lập tức trở lại, cơ thể của nhóc tóc vàng nhanh chóng bị bao phủ không còn cách nào giãy dụa nữa.

[Chạy! Mau chạy đi! Nếu chần chừ sẽ chết mất!]

Trong lòng có giọng nói vô cùng gấp gáp đang thúc giục, cậu bé tóc đen cảm thấy thân thể đang run lẩy bẩy không ngừng.

Nhưng cậu sẽ không lùi bước!

Không bao giờ!

[Mình lao tới vì sao ư?]

[Có vô vàn lý do ấy nhỉ…]

Từng hình ảnh thoáng chốc xẹt ngang qua trí nhớ cậu….

(Bác sĩ: Thôi quên việc làm anh hùng đi nhóc!)

(Bạn bè: Mày thật yếu ớt, đồ vô năng! Chẳng lẽ mày nghĩ mày có khả năng ngang hàng với tụi tao à!)

(Mẹ: Xin lỗi con… Mẹ xin lỗi!)

(Thuở nhỏ ký ức: All Might thật là ngầu! Chú ấy luôn nở một nụ cười khi cứu người! Mình cũng… có thể được như vậy phải không?)

………..

Nhưng mà, vào lúc đó, dường như hiểu ra điều gì, trên khuôn mặt cậu bỗng chiếu rọi ra một ánh sáng mãnh liệt… Cậu bỗng, nở một nụ cười hạnh phúc… đẫm lệ!

“Vẻ mặt của cậu, giống như là đang cầu cứu vậy!”

“Im mồm, chỉ còn một chút nữa thôi, đừng có cản đường tao!”

Nước Thải điên cuồng giơ tay lên chuẩn bị một đòn trời giáng.

“Mau lui lại!”

“Nó sẽ chết một cách vô ích mất! Định tự sát à?”

Mấy vị anh hùng hoảng hồn hét lớn băng người tới.

Nhưng… đã không kịp rồi!

Cánh tay màu đen tràn ngập tử vong mùi vị đang hạ xuống,…

[Thật là muốn chết rồi sao!”

Cùng lúc đó, lấy mắt thường không tài nào nhận thấy được, hai vệt thân ảnh giống như tia chớp bỗng lóe lên…!

ẦMMMMmmmmm….!

Va chạm âm thanh vang lên điếc người, khói đen mờ mịt phủ kín toàn trường khiến người ta không cách nào biết được tình hình bên trong….

To be continued!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.