Hasaki toàn thân nổi phồng lên cơ bắp màu đỏ, một chân của hắn tuy đã bị Hitomi cho nổ tung, nhưng sắt thép điều khiển tức thì gắn kết cho hắn một cái chi giả khác cực kì nhanh chóng.
Mà lúc này, trên đỉnh đầu hắn, ma phương thép khối, đã được ngưng tụ đến cực điểm.
Ở bên dưới thì Midoriya và All Might cũng đã sắp đến gần vị trí của Hasaki.
Mặc cho hắn ta có khống chế bao nhiêu kim loại, tàn phá toàn bộ con đường đi lên, thì cũng không thể ngăn cản bước tiến của hai người dưới đó được.
Và không trung lúc này, nơi mà hắn bỏ quên, Hitomi đang tập trung cao độ, toàn bộ năng lượng bên trong cơ thể, tính đến cả Psion và thể lực, đổ dồn hết thảy vào ma pháp giải phóng.
Ma pháp hấp thu, chuyển hóa qua lại, tích tụ sức mạnh để hình thành nên ma pháp đại pháo.
Chiêu thức này, chính là khi chiến đấu với Chisaki và lúc nãy sử dụng đánh lén Hasaki.
Đây là một tuyệt chiêu, mà Hitomi âm thầm suy nghĩ ra, biến nó trở thành một lá bài tẩy của cậu trong thực chiến.
Thậm chí có sức phá hoại của nó có thể sánh ngang với Firudo toàn công suất nếu số lượng Psion của cậu đủ mạnh.
Mới vừa rồi, cậu đã thả gần phân nửa chỉ số Psion trong cơ thể, hiện tại, đây chính là đòn quyết định của Hitomi.
“Anh hùng…Ngày tàn của các ngươi đã tới… 【•】 _【•】!”
Hasaki hai tay nâng lên, gân xanh hằn rõ trên mặt, răn nghiến chặt gầm lớn:
“Ta sẽ…Tiêu diệt toàn bộ các ngươi… (╬ ̄皿 ̄)凸!”
UỲNH ~~~~
Không khí chấn động, mắt thường có thể thấy được từng gợn sóng toát ra ngay tại bề mặt ma phương khổng lồ.
VÙ ~~~~ vù ~~~ vù~~~
Bỗng nhiên, giống như được bơm một cái mãnh liệt lực đẩy, ma phương vang lên thanh âm chói tai, rồi bắn thẳng về phía mọi người, diện tích khủng bố ấy như muốn che trọn cả trời xanh, vùi lấp I-Expo trong hủy diệt.
Tại hắc ám đang dần bao phủ ấy, giọng nói của All Might bỗng vang vọng khắp không trung, một giọng nói hào hùng khiến người nghe phải sững sờ…
“Vượt lên mọi tội ác và bóng tối…”
“Với mọi sức mạnh…”
“Và cứu người khác…bằng toàn bộ khả năng của chính mình…”
“Đó chính là bổn phận…”
“Của anh hùng…!!!”
Đấy, là những tín điều của anh hùng.
Những tín niệm mà lâu nay, ai nấy đều ấp ủ.
Một ước mơ khi trở thành anh hùng, mà tất cả mọi người đều có.
Và nay, nó đã được thốt lên…từ sâu thẳm trong con tim, của Biểu Tượng Hòa Bình!
All Might!!!
[Đúng vậy…Đó chính là nghĩa vụ của anh hùng… ॓_॔!]
Hitomi hai mắt bắn ra hào quang rực rỡ, tay trái bắt chặt lấy tay phải, lòng bàn tay mở rộng, lập lòe giữa thiên không một vòng ánh sáng chói lòa.
Hitomi hét lớn, tay phải đẩy mạnh ra, vòng sáng bỗng nở rộ chiếu rọi cả bầu trời, cùng lúc đó, Midoriya và All Might cũng đồng thành gầm to, “KAAAA….MEEE…eee….DETROITTTT…”
“SMASHHHH…HHH…hhhh…~~~~”
OÀNH…HHHHH….!!!!
Đinh tai nhức óc thanh âm vang lên, chẳng khác gì có hàng chục trái bom nổ sát bên người, chấn điếc màng nhĩ của những học sinh lớp 1-A bên dưới.
Tại ánh nhìn của từng người, màu đen tuyền khổng lồ ma phương, va chạm cùng với hai cột sáng chói mắt kia, tạo thành từng đợt trầm đục khí lãng cùng sóng xung kích tỏa ra bốn phía.
RẮC ~~~ RẮC ~~~ RẮC ~~~ Rắc ~~~ Rắc ~~~ rắc ~~~
Thanh âm rạn nứt truyền ra từ trung tâm vụ va chạm, cùng với tiếng hét lớn của cả ba người, tựa hồ tạo thành một bản dao phối âm hưởng tuyệt hảo.
Mà mục tiêu của nó, chỉ thẳng tới Hasaki.
“Tao sẽ không thua….MẸ NÓ…OOO…ฅ(๑*д*๑)ฅ!” - Hasaki điên cuồng hét lên, áo khoác ngoài của hắn chợt nổ tung, cơ bắp lúc thì phổng lên, lúc thì xẹp xuống, tựa hồ đã dùng sức quá giới hạn chịu đựng.
“VỠ NÁT ĐI…!!!”
ĐOÀNG …GGGG…GGGG….gggggg…~~~~
Mọi người ôm chặt lỗ tai mình vì nổ tung âm thanh đến từ khối ma phương.
Dưới áp lực vô song của ba nguồn sức mạnh đó, đại biểu ba cái đẳng cấp LV4 cường giả hoặc hơn cùng lúc tấn công.
Sức mạnh cộng hưởng của nó, dù cho là LV4+4 như Hasaki, cũng không thể chống cự nổi.
“TIẾN LÊN….NNN….”
“KIZARI…!!!!”
“MIDORIYA…!!!”
“ALL MIGHT…TTTTT!!!”
Tiếng hét của toàn bộ học sinh lớp 1-A, dành cho ba người đang đẫm máu chiến đấu trên đó, giống như một luồng sức mạnh vô hình đột nhiên giáng lâm, tiếp sức cho bọn họ vậy.
“GIẾT HẮN ĐI….(ノಠ益ಠ)!”
“Cho ta lên lần nữa…!”
Hitomi trong lòng gầm lớn, vốn dĩ khô cạn Psion, đột nhiên lấy tốc độ điên cuồng khôi phục trở lại.
“FIRUCANON…NNNNN….nnnnn~~~~~!!!”
CHIU …UUUU…UUUU~~~~
Midoriya và All Might đồng thời giương nắm đấm lên, thét to: “Chúng ta sẽ tiến xa hơn nữa…PLUSSS…ULTRA!!!”
“KHÔNG GGGGGG…GGGG….gggg…”
Tiếng la tràn ngập sự kinh hoàng và sợ hãi của Hasaki trước hai đạo công kích khủng bố đang ập đến trước mặt.
Bạc trắng…Xanh lam…Xen lẫn điện lưu…
Tất cả, hòa quyện vào nhau, tạo thành một luồng cường quang chói mắt, một cỗ sức mạnh không thể ngăn cản.
Phòng ngự của Hasaki, tồn tại trước mắt nó, chỉ là tồi khô lạp hủ.
To lớn chiến tranh cự thú, chưa đầy một giây sau, đã bị nguồn năng lượng khủng bố đó nuốt chửng, bao phủ hoàn toàn.
~~~~ ẦM…MMMMM….MMMM…~~~~…MMMMM….~~~~
Ánh sáng tràn ngập khắp không gian, tà ác cùng hắc ám, đều tan biến mất…
Cuộc chiến, đã kết thúc…Nhưng tối hôm nay, sẽ chú định là một đêm không ngủ.
Từ đỉnh chóp của I-Expo, từng đợt mãnh liệt khí áp suất bắn ra tứ phương tám hướng, gió bão cuồng loạn rít gào nghe mà rợn người.
Dân chúng tại I-Island, đã đổ xô ra đường ngay khi lệnh cấm giải trừ.
Dẫu có cách xa, nhưng tháp I-Expo nổ tanh bành ngay trên đỉnh cao nhất, chắc chắn không tài nào che dấu được dưới sự chứng kiến của hàng ngàn người dân cùng anh hùng nơi đây.
Một ngày này, được xem như là khoảnh khắc lịch sử trọng đại của I-Island, mặc dù gần như I-Expo đã bị phá hủy, nhưng khung cảnh ấy, sẽ in mãi trong lòng người dân nơi đây.
…
“Hô…Rốt cuộc cũng xong…(V V)…” – Hitomi nhìn trước mặt hoàng tàn cảnh tượng, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm nói.
Sóng sinh mệnh của Hasaki, yếu ớt giống như ánh đèn đom đóm trong đêm giông le lói sắp tắt.
Nếu bình thường tội phạm LV4, chỉ sợ ăn ba quả combo liên hoàn thế này, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng Hasaki sở hữu song năng lực, một cái còn đạt đến LV4 trung cấp, ngay tại thời điểm nguy kịch đó, hắn ta dồn hết kim loại che chắn bản thân lại, nên mới tránh thoát một kiếp.
Tuy nhiên, Hasaki hiện tại cũng đã bị thương nặng, thậm chí trở thành người thực vật cũng nên.
Gian ác cuối cùng vẫn không thẻ đánh bại được chính nghĩa.
Bên dưới các học sinh lớp 1-A đều ngẩn người nhìn con quái thú đang dần dần bị tan rã, nhiều bộ phận đã phân hủy thành từng mảng, từng mảng kim tuyến xen lẫn khói trắng bay mù mịt trong không khí.
“Họ…Họ thành công rồi sao…(0.0)!?” –Lida lẩm bẩm, có chút khó tin.
Nhưng sự thực đang bày ra rõ rành rành trước mặt cậu.
Nhóm Hitomi, đã chiến thắng!
“Họ, ba người họ…đã làm được rồi…☜(˚▽˚)☞!” –Mineta mừng rỡ hét lên.
Và tiếng hét của thằng nhóc, cũng làm thức tỉnh bầu không khí ở đây, hoan thanh tiếu ngữ tràn ngập khắp nơi.
Trong một cái khung cảnh thê thảm đổ nát thế này, lại làm người cảm thấy ấm áp.
“Kizari…(ㄒoㄒ)…!” –Momo chạy tới, ôm chầm lấy cậu.
“Đừng khóc…Ngoan…Mình không sao đâu…(^ ^)!”
Hitomi duỗi tay, lau nhẹ đi giọt nước mắt còn đọng lại trên khóe mi cô bé.
Giọt nước mắt hạnh phúc khi người yêu của mình bình an sống sót xuất hiện.
“Mọi người ở bên dưới ổn cả chứ…?!”
“Đều tốt hết…tụi mình chỉ hơi trầy da chút thôi…!”
“Tớ thật sự rất lo…tớ sợ…(ToT)…!”
Hitomi không nói gì, mà ôm chặt cô bé hơn, đầu chúc vào mái tóc mềm mại kia, tham lam hít thật sâu hương thơm dịu nhẹ tỏa ra từ người Momo,
Hai đứa nhắm mắt lại, tận hưởng khoảnh khắc an bình này!
Rắc ~~~
Tiếng vụn đá vỡ vang lên, chợt làm Hitomi nhớ tới một việc mà cậu để tâm nãy giờ, “Momo…”
“Ưmmm…?!”
“Chờ mình chút nhé…Có chuyện mình cần làm…!”
Hitomi vừa nói, ánh mắt hướng về phía vị trí của Hasaki.
“Cẩn thận đó, Hitomi!”
Momo nhỏ giọng nói, mặc dù bạn trai cam đoan tất cả đã ổn thỏa, tội phạm đã bị đánh bại, nhưng Momo vẫn không nhịn được nhắn nhở một câu.
Hitomi gật đầu, “Ừ!”.
Cậu phi nhanh thoăn thoắt qua các ổ gà cũng chướng ngại vật, sắt thép lởm chởm, đến ngay chỗ rơi rụng của Hasaki.
Chỉ thấy hắn ta cực kỳ thê thảm, toàn thân quần áo rách rưới không chịu nổi, cả người teo tóp lại, so với hình thể ban đầu, quả thực khác biệt một trời một vực.
Hitomi nghi ngờ đấy là di chứng sau khi sử dụng thiết bị của giáo sư Dave.
Không có sức mạnh nào có thể vô tư đạt được mà không trả giá cả.
Hitomi liếc nhìn bên cạnh hắn, ngay tại dưới chân Hasaki, một cái hình giống con nhện, ở giữa có một khối tròn sáng loáng tinh thể nay đã mất đi màu sắc ban đầu.
[Chính nó…Thiết bị của giáo sư…(`・ω・´)!]
Hitomi mừng rỡ chạy đến cất thiết bị vào trong người.
Mặc dầu nó đã hư hỏng nặng, nhưng có Momo, có Nguyên Điểm, cùng với Ma pháp, Hitomi có vô số cách để khôi phục thứ này.
Trong tương lai không xa, nó sẽ trở thành lá bài tẩy siêu cấp của cậu!
P/S: Hết PK hai, sắp đến đại quyết chiến ùi...cầu ủng hộ chút,đói quá!