Thiếu Kiệt không nói gì để cho hai cô nàng tự mình tập huấn với những gì đã trải nghiệm lúc này một dòng tin nhắn từ điện thoại của hắn hiện trên màng hình điện thoại.
Đọc sơ qua tin nhắn xong nhìn tới đồng hồ tín toán thời gian chênh lệch Thiếu Kiệt mới hướng mọi người nói.
- Tầm 5 giờ mấy Trương Hạo xuống sân bay, vậy là còn khoảng ba giờ nữa cậu ta tới. Chắc hiện tại cậu ta đang ở sân bay trong nước đi. Mọi người canh giờ đi rước Trương Hạo về rồi mọi người cùng đi gặp dì Huyền Thanh. Anh đi nghĩ ngơi chút đây.
- Ủa Thiếu Kiệt Trương Hạo đi từ sân bay về đây luôn cũng được mà. Mình ra đón cậu ta cũng tốn thời gian thôi.
Chu Tường mới hướng Thiếu Kiệt nói ra suy nghĩ của mình dù sao hắn thấy Trương Hạo đến đây có địa chỉ Hánh lý thì có taxi có thể chở về đến.
- Trương Hạo hắn tiếng anh thì có hạn cữ chỉ thì có thừa. Nếu cậu ta đón taxi. nói cái địa chỉ chắc một giờ sau cũng chưa tới được nhà của mình đấy.
Hà Vi với Nhã Oanh lúc này mới khúc khích cười. Chu Tường bây giờ mới nhớ ra vốn tiếng anh của Trương Hạo đúng là có hạn nên cũng lắc đầu.
- Để đó anh canh cậu ta xuống máy bay rồi đón cho Thiếu Kiệt nghĩ ngơi đi anh thấy cậu mới là người thật sự cần nghĩ ngơi nhất đấy.
Lúc này từ trên lầu mời hướng xuống tiếng nói làm cho Thiếu Kiệt nhìn về phi lối cầu thang.
- Còn sớm mà sao không ngủ chút xíu nữa cũng được.
Thấy Lý Đồng đi xông Thiếu Kiệt mới hỏi hắn, lúc này Lý Đồng cũng lắc đầu.
- Ngủ được một chút buổi trưa cũng ổn rồi. Giấc ngủ trưa chỉ cần một chút là lấy lại sức cho cả một ngày với lại hôm nay cũng không phải hoạt động gì nhiều nữa. Lúc nãy tin nhắn của Huyền Thanh anh cũng nhận được rồi nên cứ để anh canh giờ ra đón Trương Hạo cho.
- Ấy vậy cám ơn anh trước em đi ngủ một chút đây.
Thiếu Kiệt nghe Lý Đồng nói thế cũng cười cười. Hắn nãy giờ suy nghĩ nhiều. hoạt động trí óc cũng cần phải có thời gian nghĩ ngơi nhiều hơn là hoạt động cơ bắp giờ có Lý Đồng thông thuộc đường lối chủ động đi đón Trương Hạo thì còn gì bằng.
- Ừa trong lúc chờ đợi thì để anh làm người cho hai cô náng nhà chúng ta tập dợt làm MC đi chứ anh cũng không muốn thấy Trương Hạo trong trang phục váy ngắn cầm micro làm người dẫn chương trình đi.
Nghe hắn nói thế mọi người đều phá lên cười. Ai cũng vậy suy nghĩ xem nếu Trương Hạo thật sự mặc trang phục váy ngắn đứng trước đám đông chắc họ cũng tránh xa gian hàng đó một khoảng cách nhất định.
- Thôi nhờ anh giúp dùm hai người vậy mình đi ngủ đây!
Đợi cho Thiếu Kiệt vào phòng rồi Lý Đồng mới hướng mọi người lắc đầu nói.
- Thiếu Kiệt nhiều khi anh thấy có vẻ như cậu ta rất ít khi nào nói ra suy nghĩ của mình làm việc nhiều mệt mõi đã đành lại không hiểu cậu ta là sao mà có thể sắp xếp mọi thứ như ý mình được nhỉ.
- Thiếu Kiệt trước giờ đều như thế không ai đọc được cậu ta đang nghĩ gì. Nhiều khi cũng muốn biết những việc làm của Thiếu Kiệt nhưng xem ra chẳng ai có thể đoán được. Cậu ta thường làm những việc mọi người không nghĩ tới thôi.
Hà Vi nghe Lý Đồng nói về Thiếu Kiệt như thế cũng cười đưa ra một chút nhận định của Mình về Thiếu Kiệt. Bởi gắng bó với hắn lâu nay Hà Vi còn không biết rỏ rằng Thiếu Kiệt đang nghĩ gì trong đầu. Dù cho cô nhiều lần có chú tâm đi đoán xem hắn sẽ làm việc đó như thế nào.
- Việc của Thiếu Kiệt anh thấy không phải lạ nhưng cậu ta suy nghĩ gì thì anh không biết nhưng anh biết kiến thức của cậu ta rất nhiều hầu như mọi mặt đều có từ kinh tế, cách làm giàu, lao động phổ thông, rồi thêm cả việc nắm bắt tâm lý của người khác như một nhà tâm lý học thật thụ nữa. Nhiều cái lắm mà anh không hiểu nếu một người ở độ tuổi như Thiếu Kiệt lại biết nhiều như thế thì cậu ta học chúng từ lúc nào. Mọi ngày toàn Thấy Thiếu Kiệt ung dung như không có gì xảy ra thôi.
Chu Tường lúc này cũng bình về những gì hắn biết về Thiếu Kiệt. Hắn thấy dung nạp một lượng lớn kiến thức và ghi nhớ nó một cách đơn giản là điều mà tất cả mọi người đều muốn nhưng chưa bao giờ hắn thấy có người vận dụng kiến thức của mình cực kỳ tốt như thế.
- Không hẳn đâu Thiếu Kiệt còn biết rất nhiều câu chuyện. Như truyện hello kitty đấy không hiểu cậu ta lấy đâu ra hôm nay cũng là lần đầu tiên em nghe thấy chuyện đó.
Trâm ngâm một lúc Lý Đồng mới hướng mọi người trong phòng hỏi nhỏ.
- Vậy mọi người cũng không ai kiếm bài test IQ cho Thiếu Kiệt làm thử à? Nếu biết IQ của cậu ta bao nhiêu thì chúng ta sẽ hiểu được tại sao cậu ta lại biết được nhiều điều đến thế.
Lý Đồng Thấy việc này liên hệ tới tư duy của Thiếu Kiệt rất nhiều mà không một ai ở đây lại nghĩ đến vấn đề này. Nên hắn cũng muốn thử hỏi xem Thiếu Kiệt đã làm bài test này chưa nếu rồi thì kết quả điểm số sẽ là bao nhiêu so với kiến thức của cậu ta.
- Ấy cái này hình như Thiếu Kiệt chưa làm qua à. Nếu cậu ta làm qua thử một lần biết đâu số điểm rất cao đấy.
Chu Tường lúc này mới nói với mọi người hắn thấy từ lúc làm việc với Thiếu Kiệt tới giờ vẫn chưa bao giờ nghĩ đến điều này giờ Lý Đồng nói thế hắn cũng muốn biết điểm IQ test của Thiếu Kiệt sẽ là bao nhiêu.
Hà Vi lúc này mới khều khều nhẹ rồi đem thắc mắc của mình hỏi Nhã Oanh.
- Cái gì là IQ test thế Nhã Oanh?
Đưa mắt nhìn Hà Vi chằm chắm lúc này Nhã Oanh cũng biết thêm là có một người bên cạnh mình còn không biết đến bài kiểm tra trí tuệ. Nhã Oanh lúc này mới thở dài nói.
- IQ là Chỉ số thông minh, viết tắt của intelligence quotient trong tiếng Anh. còn test IQ là một bài làm dựa theo các câu hỏi và câu trả lời được những nhà khoa học liệt kế về sự vận động của trí não.
- À thì ra là chỉ số thông minh. Nói như vậy cho dễ hiểu hơn mà làm bài kiểm tra đó dễ hay khó vậy?
Hà Vi hỏi Nhã Oanh vì bản thân cô chưa bao giờ làm qua bài kiểm tra này bao giờ có chăng chỉ là những bài tập của một số người bên quân đội đưa cho mình chư không hoàn toàn biết về nó như thế nào.
- Vậy được rồi hôm nào anh đi mượn một bộ về em với Thiếu Kiệt làm thử sau đó xem thử IQ của Thiếu Kiệt với em được bao nhiêu giờ thì tập trung vào chuyện chính nào.
Biết Hà Vi cũng chưa làm qua bài test này Lý Đồng cũng gật đầu. Hắn định vào một ngày nào đó sẽ để cho Thiếu Kiệt làm kiểm tra thử. Để giải quyết sự tò mò trong lòng mình.
Chu Tường lúc này cũng lấy máy tính ra làm những việc mình cảm thấy cần thiết để cho những ngày sắp tới Hà Vi, Nhã Oanh với Lý Đồng thay nhau hỏi đáp và chuẩn bị cho những gì ngày Khai mạc triển lãm sẽ làm.
Thời gian chầm chậm trôi qua khi đồng hồ Lý Đồng Báo hiệu thời gian đến giờ đi đón Trương Hạo. Hắn mới rời đi mọi người thì cùng nhay thay đồ tắm rửa đợi Trương Hạo về rồi cùng nhau đi đến điểm hẹn của Huyên Thanh.
Thiếu Kiệt cũng thức tỉnh khi Nhã Oanh vào đánh thức hắn dậy sau một giấc ngũ tạm thời Thiếu Kiệt cũng cảm thấy khỏe hơn nhiều so với ngày hôm qua.
Lúc Thiếu Kiệt rời khỏi phòng minh tắm rữa thay đồ xong thì cũng là lúc Trương Hạo về đến nhà, Từng hành lý. và những thùng gỗ hắn mang theo được chở từ Sân bay về.
Thấy Thiếu Kiệt ra đến Trương Hạo mới hướng về hắn nói.
- Mọi thứ đã chuẩn bị xong băng rông treo phía trên gian hàng cũng làm luôn rồi. Vì sợ bên chuyển phát không kịp giao qua bên này nên mình đem theo tình tiền hành lý thêm nên để ở khoan hành lý giờ kiểm tra lại máy móc một chút xem thế nào là ổn.
Thiếu Kiệt thấy một đống đồ Trương Hạo đem theo cũng gật đầu nói.
- Cứ đợi khởi động hai cái máy chủ xem như thế nào còn những thứ khác kiểm tra sau cũng được. Đồ đạc Ngọc Nhi làm đủ cả hết chứ.
- Yên tâm cả ngày hôm qua họ chỉ tập trung làm đồ của mình thôi Ngọc Nhi hối họ quá trời. Với lại cũng không phải số lượng qua nhiều tuy đúng là hàng gấp nhưng cũng không đến nỗi nào. Mà Thiếu Kiệt này tao thấy nên mua một chiếc xe bán tải hoặc ô tô để đi lại chứ lần nào cũng đi taxi như thế này bất tiện quá.
Nghe Trương Hạo nói thế không phải sai nhưng Thiếu Kiệt hiểu sở hữu nhà tại đất nước này còn dễ hơn là mua xe ô tô nên mới nói với hắn.
- thôi đi ông nội mày có biết là muốn mua một chiếc xe bên đây dễ à. Chưa tính tới những thứ khác chỉ là thủ tục với thuế không cũng là giá cao ngất ngưỡng rồi đấy đừng có mà ham nếu thật sự có tiền mua ô tô cá nhân thì mua hẳn siêu xe cho rồi. Theo tao biết là không quá 15% cư dân nước này có ô tô riêng đâu. mà dù họ có tiền cũng không mua ô tô, vì nước họ có quá nhiều những phương tiện công cộng hiện đại rồi.
Thấy cuộc đối thoại của hai người Thiếu Kiệt và Trương Hạo Lý Đồng lúc này cũng lên tiếng nói.
- Thiếu Kiệt nói đúng đây Trương Hạo đa số ở đây ít người mua ô tô lắm. Bởi vì theo anh được biết giá thành mua một chiếc ô tô trong nước bằng với lại việc mua nhà ở mỹ đấy không giỡn chơi đâu.
- Không lẽ thuế xe bên này cao dữ vậy sao thấy trên ti vi ai cũng có xe ô tô riêng đang lý ra nó phải là rẻ mới đúng.
Trương Hạo nói thế Thiếu Kiệt mới lắc đầu cười. Hắn thấy Thằng này quá tin vào những phim truyền hình nhiều tập nên mới có tâm lý rằng xe ô tô đối với quốc gia này là rẻ nên mới nói.
- Mày có thấy phim nào để nhân vật chính nhân vật phụ, đi bộ từ đầu đến cuối không? Cái đó chỉ là phim thôi. Mà Phim thì chỉ có một số thứ giống thật đâu phải lúc nào cũng đúng.
- Cái này thì anh xác nhận em có biết là để có một chiếc xe theo anh nhớ Hiện có 5 yếu tố chính quyết định chi phí sở hữu một chiếc xe ô tô mới ở Singapore. Đó là Giấy phép sử dụng ô tô, chi phí vay ngân hàng, Phí đăng ký bổ sung (ARF), Thuế đường, và Phí bảo hiểm. Giá xe bán tại đại lý được tính dựa trên giá trị thực của xe trên thị trường (giá OMV), cộng thêm thuế tiêu thụ đặc biệt 20% và thuế hàng hoá - dịch vụ (GST) là 7%, cùng với chi phí vận hành đại lý và lợi nhuận của đại lý.
Nghe Lý Đồng nói ra một đống thứ thuế Trương Hạo cũng há hốc mồm hắn không nghĩ nhiều như thế nhưng cũng tính toán một chút rồi mới hướng Lý Đông nói.
- Nhưng em thấy cũng không đến nỗi phải đắt như mua nhà đi nó chỉ 20% thuế tiêu thụ đặc biệt thôi chứ có phải cao đâu mà làm gì mắc thế.
- Ấy quên nói với em ngoài những cái này còn có những thứ thuế khác nữa. Mà để làm một giấy phép lái xe không đơn giản đâu.Để có Giấy phép sử dụng ô tô, người dân phải tham gia vào buổi đấu thầu được tổ chức trong khoảng từ ngày 1 đến ngày 7 hàng tháng. Hệ thống Giấy phép sử dụng ô tô bao gồm 7 hạng mục cho các loại xe ô tô nhỏ, trung bình, hạng sang và xe máy. Hầu hết Giấy phép sử dụng ô tô đều là loại không thể chuyển nhượng.Mỗi Giấy phép sử dụng ô tô có giá trị trong vòng 10 năm và trước khi hết hạn, chủ xe có thể đăng ký gia hạn. Nếu chủ xe không có Giấy phép sử dụng ô tô và bị cảnh sát bắt được, xe sẽ bị tịch thu, đưa vào bãi tiêu huỷ. Chi phí mua Giấy phép sử dụng ô tô tại Singapore đang ngày một tăng cao. vào khoảng 52.000 SGD tức là tương đương 38.200 USD.
Nhìn thấy Trương Hạo nghe cái tiền làm giấy phép sử dụng ô tô mà hắn lắc đầu không thôi. Tuy Thiếu Kiệt cũng biết là bên đây sở hữu ô tô không đơn giản nhưng không ngờ nó lại tốn tiền đến thế.
Bước đến vỗ vai Trương Hạo Thiếu Kiệt biết tên này muốn một lần có một chiếc ô tô riêng nên mới đệ nghị Thiếu Kiệt xắm xe riêng ở nước ngoài vì thuế trong nước khá cao nên không dễ dàng sở hữu xe ô tô nên vỗ vai nói.
- Thôi chịu khó đi mày! mai mốt công ty phát triển thì mua ô tô sau giờ còn trong thời kỳ khó khăn không thể phí tiền vào những thứ tiêu sản được.
- Nói Thiệt với các em mấy người mua xe ô tô chưa chắc đã nuôi ô tô được đâu đừng thấy như thế mà lầm. Một số chủ sở hữu xe muốn tiết kiệm thường hay mua các gói bảo hiểm ô tô cơ bản họ được khuyến cáo mua gói bảo hiểm toàn diện, bao gồm cả trách nhiệm gây tử vong hay chấn thương cho bên thứ ba, làm hỏng xe người khác, cháy xe, trộm xe, chi phí sửa xe sau tai nạn...
Lý Đồng hiểu rõ những người đã từng mua ô tô phải than phiền như thế nào và hắn cũng muốn cho Trương Hạo biết đối với người dân ở đây việc có ô tô và phải chịu chi phí cho một ô tô lăn bánh trên đường là không hề rẻ.
- Phí bảo hiểm ô tô toàn diện là khoảng 1.275 SGD/năm, với chính sách giảm 10% phí bảo hiểm mỗi năm nếu không đòi bồi thường (NCD) và không giảm quá 50% toàn kỳ bảo hiểm. Như vậy, chi phí bảo hiểm ô tô trong 10 năm có thể lên đến khoảng 13.000 SGD. Cộng các khoản trên lại, tổng số tiền phải chi để một chiếc xe có thể lăn bánh hợp pháp ở Singapore trong 10 năm là gần 210.000 SGD vào khoảng 155.000 USD đi.
Nghe tới một con số để có thể chạy một chiếc xe trên đường của singapore Trương Hạo lắc đầu. Hắn từ khi thấy chiếc ô tô và được ngồi lên nó bắt đầu từ chiếc xe của Hà Thúc.
Đến bây giờ cứ thấy mỗi lần Thiếu Kiệt đi đâu đều được Hà Thúc cho mượn xe riêng và có tài xế riêng nên hắn cũng ước mơ. Nhưng khi nghe đến thuế để sở hữu ô tô trong nước hắn đã phải lắc đầu.
Giờ ra nước ngoài hắn vẫn thường nghe nói giá ô tô rẻ nên muốn Thiếu Kiệt mua cho một chiếc nhưng hắn chọn quốc gia sai lầm bởi vì ở đây do vấn đề môi trường mà sở hữu một chiếc xe cũng không thua kém gì với quốc gia của mình.
- Thôi sau này giàu có về nước mua xe cho chắc ăn. Tưởng đâu nước ngoài ô tô rẻ còn nói Thiếu Kiệt xắm một chiếc ai ngờ nó cũng không thua kém bao nhiêu đành vậy đi.
- Ừ sau này giàu anh em mình mỗi người một chiếc xe sau. Không phải mày vẫn thích chiếc xe hồi đó của Hà Thúc ở sân bay Ngọc Châu sao. Mai mốt có tiền rồi thì nói Hà Vi nhờ Hà Thúc chuyển nhượng lại nhưng đợi giàu đã giờ anh em mình còn nghèo mà.
Trương Hạo cũng biết những thứ Thiếu Kiệt hứa thường hắn sẽ làm việc này cũng vậy. Chỉ qua việc Thiếu Kiệt hắn để ý đến sở thích của mình làm làm cho Trương Hạo cũng cảm thấy phần nào vui vẻ.
Dù sao Thiếu Kiệt vẫn là người hiểu rõ hắn nhất, nên hắn biết sau này sẽ có một chiếc ô tô như hắn thích do Thiếu Kiệt sẽ thực hiện lời hứa của mình, nên cũng không đề cập đến chuyện này nữa.