Trên khuôn mặt Ngô Minh nở một nụ cười. Đã nói đến mức độ này Ngô Nam còn không hiểu thì hắn cũng khỏi lăn lộn chốn quan trường làm gì cho mệt.
- Vâng! Vậy thứ hai con sẽ đi Lưu Minh với quyết định của bố và anh. Nhưng mà con nói trước. Khi thấy không ổn con sẽ chạy về Ngọc Châu đấy! Con không muốn gặp phải trường hợp giống như Thằng Trực đâu.
- Chú khỏi lo lần này theo chú không ít vệ sĩ. Khi ở văn phòng đúng là chú không được đem theo họ nhưng những người này sẽ được bố trí chỉ cần chú rời khỏi cơ quan hay bất cứ đâu thì sẽ có người bảo vệ chú. Lần này anh lo cho chú hết rồi đấy. Việc ở Lưu Minh nếu tốt bố và anh sẽ cất nhắc mày vào vị trí quan trọng.
Ngô Kỳ cũng muốn cho Ngô Nam một sự yên tâm cần thiết. Với những gì đang có Ngô Minh cũng gật đầu ra vẻ đồng ý với ý kiến của Ngô Kỳ con mình. Diệp Nhi thấy Ngô Nam rời đi mới nói với Ngô Minh.
- Bố Việc lần này diễn ra có ngoài tầm khống chế của bọn con nhưng ảnh hưởng là không có mấy. Vì đối phương là người nước ngoài hơn nữa vẫn không có bằng chứng nào cho thấy là họ có bằng chứng về những liên hệ của nhà mình đối với thế lực của Khung Chang nên chắc cũng không ảnh hưởng nhiều.
- Ừ! Dạo này bố nghe bên ngoài nói Ngô Long được lắm. Con cho nó mua lại cái sàn giao dịch đó là tốt đấy. Dù sao nơi đó nếu chỉ dựa theo mặt bằng chúng ăn hoa hồng từ việc rút và gửi tiền của người chơi vốn lưu động lúc nào cũng phải có chưa tình đến sự phán đoán sai lầm trong khi họ mua vào bán ra của giá vàng. Điều đó phù hợp với những thu chi bù vào những khoản thất thoát khá tốt.
Diệp Nhi lúc này cũng gật đầu. Bà ta đã xem xét thành quả khi sở hữu sàn giao dịch mới thấy được tại sao Ngô Long lại quyết tâm mua lại sàn như thế. Cuộc chơi đó như trò cá cược hên xui dựa theo dự đoán tâm lý của con người mà thu về lợi nhuận.
- Con không ngờ thằng nhóc đó lại tạo ra một thứ có thể đem lại nguồn lợi lớn như thế. Chỉ tính dự đoán giá vàng và tỉ giá đô la lên xuống mà có thể thu lại lợi nhuận từ đó đúng là nó có một đầu óc hơn người đấy bố. Nhưng giờ thì chúng ta cũng không quan trọng nữa nó thuộc về gia đình mình rồi. Trên điều khoảng nó không được bán ra cho người khác để kinh doanh hay kiếm lời nên thật sự cắt đi nguồn viện trợ tiền bạc từ những trang như thế này sẽ tạo ra.
Đem suy nghĩ của mình nói ra cho Ngô Minh biết về những gì đã có được thành quả và Diệp Nhi cũng không thể phủ nhận được sáng lập ra cách kiếm tiền từ người khác như thế này của Thiếu Kiệt là một cách hoàn hảo không vướng bận điều gì.
- Ừ có con biên soạn những hợp đồng kinh doanh bố cũng yên tâm hơn. Với thằng nhóc đó không thể không phòng bị được. Chúng ta đã quá lơ là với nó. Những việc như thế này nó nghĩ được một lần sẽ có lần thứ hai. Nhìn thật chuẩn nó vào.Cũng như nơi mà nó đầu tư trước nay vốn bố chỉ là nơi đó sẽ không sớm thu lại được gì nhưng theo khả năng cho thấy nó sẽ sớm tiến hành thu lại lợi nhuận thông qua con đường huyết mạch. Nhà Kho trung chuyển các nhu yếu phẩm đi các tỉnh đúng là một thứ thích hợp và đem lại sự bảo đảm. Thu về ít nhưng nó lâu dài. Đường trường hơn hẳn nhất thời.
Ngô Minh những ngày nay đi nghĩ dưỡng cùng với bố của Diệp Nhi hai người bàn bạc với nhau rất nhiều lần về các mô hình kinh doanh của Thiếu Kiệt nhằm tìm ra khe hở trong đó mà đánh bại nhưng thật sự không được. Nếu có thể chỉ làm chậm lại bước tiền của nó ngày một ngày hai mà không phải là các thức lâu dài. Nên hiện tại đã không ngăn được thì chỉ có cách kìm hãm sự phát triển của Thiếu Kiệt là cách tối ưu nhất.
- Bố con nói với những vấn đề kinh doanh của thằng nhóc Thiếu Kiệt dường như nó thấy được cục diện phát triển ra sao mà tiến hành đi trước một bước cũng như những thứ nó đang làm vậy. Khởi xướng từ việc buôn bán linh kiện cũ có bảo hành. Đến hiện tại các mô hình giao nhận buôn bán trên mạng internet gì đó khá thu hút. Muốn chặn cũng không chặn được nếu không họ sẽ chẵn có những hình thức này trước quốc gia chúng ta.
Diệp Nhi nghe Ngô Minh nói về nhận định của hai người trong mấy ngày nay cũng âm trầm không kém. Hai người càng đánh giá cao Thiếu Kiệt bà càng thấy được nguy cơ trong đó nhiều hơn. Sự phát triển của hắn ảnh hưởng không nhỏ cho Ngô Long.
- Bố có đánh giá cao nó không đó con thấy những công ty kia phát triển thì có nhưng vấn đề nó uy hiếp đến chúng ta thì không thể nào. Việc này chẵn khác nào một doanh nghiệp có thể đấu lại với quan chức nhà nước hay sao. Từ xưa đến nay quan thương cấu kết thật nhưng đó là việc phải biết chọn đội ngũ mà đứng. Chứ như nó hiện tại chọn đám người Hà Thúc để làm chỗ dựa. Quân đội thì làm sao can thiệp vào những thứ hành chính dân sự được.
Ngô Kỳ thấy bố mình đánh giá Thiếu Kiệt quá khoa trương làm hắn cũng có chút khó chịu. Dù sao Thiếu Kiệt tính đúng ra vẫn là con riêng của hắn. Trước vợ chính thức lại đánh giá con riêng hắn cao như thế. Chẵn khác nào nói năm xưa hắn chọn nhầm vợ. Và Ngô Long cũng không bằng được thằng nhóc con rơi con rớt này.
- Dù không muốn nó là sự thật nhưng đúng như vậy. Bố đánh giá rất cao về thằng nhóc Thiếu Kiệt này. Hai đứa suy nghĩ gì bố biết nhưng đối thủ thật sự thì phải đánh giá thực lực một cách chính xác. Từng bước đi của nó hai đứa có thấy được là nó bước trên sự phát triển và nắm chắc những bước đi của mình là điều cần thiết mà quốc gia cũng như những thủ tục hành chính liên quan phải chấp nhận hay không. Từ buôn bán linh kiện củ. đến mở ra các nhà kho theo con đường xuyên suốt hai mùa. Đặt nên móng nhà hàng tiệc cười từng cái từng cái đề đi theo con đường của xã hội phát triển. Chưa kể đó còn những trang bán hàng trực tuyến không cần thiết đến các siêu thị hay chợ nữa. Đó không phải là bước trên bước tiến xã hội là gì.
Diệp Nhi biết Ngô Minh và bố mình chắc trong lúc đi nghĩ dưỡng đã bàn bạc với nhau tổng kết lại những gì Thiếu Kiệt làm theo từng góc độ và nhìn nhận một cách khách quan với góc độ một người làm kinh tê mới đưa ra những câu kết luận như thế này.
- Bố nói thì con nghĩ cũng đúng! Thằng nhóc này đúng thật sự có tài. Nếu không phải nó là người của bọn Hà Thúc chắc chắn có thể sử dụng được nhưng tiếc là nó lại chọn sai chiến tuyến để đứng. Nếu như làm khó dễ chỉ có cách siết chặt hơn luật lệ với những thứ nó đang làm. Bởi cơ chế còn lỏng lẻo nó mới có thể tung hoành như thế này. Nếu chúng ta có một bộ luật chính xác về những vấn đề này chắc chắn nó sẽ phải chật vật không ít.
Ngô Kỳ nghe vợ mình nói thế cũng suy nghĩ điều gì đó. Tạo ra luật để khống chế những thứ của Thiếu Kiệt có khả năng nhưng đó là việc thông qua các thảo luận lâu dài. Không phải cứ muốn ra luật là ra. Xã hội hiện tại đang dần bước lên những bước tiến xa hơn nó không còn đơn giản như những ngày đầu báo chí ít ỏi đến đáng thương. Giờ đây mỗi sự kiện mỗi công việc phải thật sự chú trọng nhiều mặt trước những kẻ săn tin và nhà báo.
- Tạm thời không nói đến sẽ ra luật thế nào đối với việc này. Nhưng cần hạn chế thấp nhất sự phát triển của nó Ngô Kỳ sắp tới con cho người làm chậm lại tiến độ con đường nối hai miền lại. Không phải bố không muốn thi công nhanh nhưng chỉ là chậm lại mỗi bước chậm lại đó sẽ khiến nó phải đợi chờ nhiều hơn mất thời gian nhiều hơn. Chúng ta mới có thể chuẩn bị những việc khác. Còn Diệp Nhi có thử suy nghĩ xem liệu có cách nào để có thể làm cho mấy cái trang bán hàng của nó tạm thời gặp khó khăn hay không?
Ngô Minh đưa ra ý kiến của mình đối với Ngô Kỳ và cũng muốn hỏi Diệp Nhi xem có cách nào có thể làm cho những trang thương mại điện tử phát triển một cách chậm lại một chút so với mặt bằng phát triển. Diệp Nhi im lặng suy nghĩ sau một lúc lâu mới thật sự lên tiếng nhìn nhận.
- Vấn đề này con nghĩ không có chỉ có thể cắt chiếc bánh ra bằng cách mở một công ty cạnh tranh mà hình như việc này Ngô Long nó đang làm. Còn mấy vấn đề khác thì có thể ở ngoài mặt thao tác. Hiện tại con thấy cái trang xem video của nước ngoài youtube cũng khá ổn. Làm mấy cái video chê sản phẩm trên trang web của nó hay là làm mấy cái bài video nói làm ăn không đàng hoàng chắc cũng có thể được chứ nếu đánh thẳng trực tiếp để ngăn lại thì không có cách nào.
Hai bố con Ngô Minh và Ngô Kỳ sau một lúc đợi cho Diệp Nhi suy nghĩ những vấn đề này. Giờ nhận được câu trả lời với những cách thức tương đối tốt cũng có chút đồng ý.
- Tố cáo khống cũng là một cách hay. Chỉ cần công ty của nó có một chút ý kiến người dùng không tốt chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng ít nhiều. Việc này không tốn nhiều tiền lại có thể hiệu quả được ở một số mặt. Con xem cho người làm đi Diệp Nhi. Còn Ngô Kỳ nữa con kiểm soát lại người của mình một cách tốt nhất đi việc lần này ảnh hưởng không nhỏ nhưng nếu sắp xếp được sau này sẽ không phải gặp những vấn đề này nữa. Bố đi nghĩ đây hai đứa lo mà sắp xếp chuyện này. Mọi thứ giao lại cho hai con đấy.
Ngô Minh bây giờ giao lại trọng trách cho hai vợ chồng Ngô Kỳ với Diệp Nhi. Ông thấy mình đã cho đánh giá và ý kiến đã được đút kết lại chỉ cần quá trình làm việc không có gì sơ suất là tất cả mọi thứ được hoàn thiện nên ông cũng không tiếp tục ngồi đây bàn thảo việc gì nữa. Ngô Kỳ thấy bố mình rời đi rồi mới đứng lên nói với Diệp Nhi.
- Thôi bố đã nói vậy rồi bà xem mà làm. Còn tôi lo việc của tôi có gì tác động được thì bà nói với tôi. bà cũng nghe đánh giá của bố với thằng nhóc đó rồi đấy không thể xem thường được. Bố ích khi nào đưa ra đánh giá giống thế này lắm.
- Ừ tôi biết rồi! để tôi đi thu xếp. Không để nó phát triển thêm nữa là được.