Lời của Thiếu Kiệt làm mọi người ngẩn ra. Đơn giản vì điều này họ hiện tại không biết nữa thì làm gì. Tôi nay Ngô Kỳ có xảy ra chuyện mà việc chuyện gì đến hai ca cà phê thì chắc chắn không phải điều tốt lành gì.
Lâm Phong một mặt trấn tỉnh với những biểu hiện bình thường của mình nói.
- Cậu yên tâm. Dù sao thì hiện tại hắn vẫn chưa bị gì. Đợi đến lúc bị thì cậu đã về Lưu Minh. Nếu ngày mai có tin tức gì thì chỉ có thể là do hắn đột quỵ mà chết thôi. Không can hệ gì đến chúng ta.
- Ừ ông lo liệu việc đó đi. Chúng tôi hiện tại bay về Lưu Minh đây. Còn việc gì gấp thì báo lại cho tôi. Mọi người về thôi. Hành trình hôm nay đến đây là được rồi.
Thiếu Kiệt nhìn mọi người trong phòng mới lên tiếng. Trong khi đó ở đây mọi người có thắc mắc của mình nhưng Thiếu Kiệt không kể rõ thì chắc chắn có lý do. Hắn chỉ nói như thế cũng đủ để mọi người hiểu ra vấn đề.
Tiễn nhóm người của Thiếu Kiệt ra xe Lâm Phong nhìn theo chiếc xe dần khuất dạng lắc đầu một cái nhìn về phía hành lang phòng giam sau đó trở về phòng của mình. Dù sao thì hôm nay hắn đã nhận việc trực đêm bên dưới có chuyện gì cũng không thể nào trách hắn ở trên. Nhưng việc Ngô Kỳ sẽ chết trong đêm nay quan trong là lúc nào thì chưa biết được.
Màn đêm của bầu trời lúc này là một mảng đen. Dưới những gì nhìn thấy được nó hiện rõ cơ sóng từ xa đang hình thành. Bởi vì sắp tới sẽ có những người sẽ phải lựa chọn hoặc là phục tùng hoặc là bị bắt và kết thúc cuộc đời mình sau song sắt.
Tận ba giờ sau đó Thiếu Kiệt và mọi người lúc này đã ở trong nhà của mình tại Lưu Minh trên đường bay về đây tất cả đều im lặng họ rất muốn hỏi việc gì đã xảy ra cho Ngô Kỳ và tại sao Thiếu Kiệt lại làm như thế. Trong khi đó Thiếu Kiệt hắn chỉ nhắm mắt im lặng không nói gì trong suốt chuyến đi trở về làm mọi người tò mò bất an trong lòng.
Bước chân vào đến nhà Thiếu Kiệt ngồi xuống phòng khách trong khi đó lần lượt mọi người đều như thế ai cũng muốn Thiếu Kiệt trả lời câu hỏi thắc mắc trong lòng mình.
Hà Vi là người nhanh nhất bởi nếu Ngô Kỳ có mệnh hệ nào xem như Thiếu Kiệt là người gây án nhưng việc đó là hoàn toàn trái pháp luật. Mà cô thấy không cần thiết phải diễn ra trong khi đó một tuần sau Ngô Kỳ đã bị hành quyết.
- Thiếu Kiệt em cần một câu trả lời thỏa đáng. Tại sao anh lại làm việc này. Anh có hiểu như thế là phạm pháp hay không?
- Có những việc pháp luật không thể nào can thiệp được. Anh xác nhận việc này anh làm nhưng đó là việc nên làm. Anh chỉ xúc tiến nó nhanh hơn một chút thôi. Nếu không Ngô Kỳ và Diệp Nhi sẽ chạy thoát được vụ việc này.
Mọi người im lặng riêng Hà Vi không tin vào những gì mình được nghe thấy. Ngô Kỳ với Diệp Nhi làm sao có thể thoát được. Họ không phải hiện tại còn ở trong nhà giam chuẩn bị tới ngày hành quyết hay sao.
- Không thể nào Ngô Kỳ với Diệp Nhi làm sao có thể thoát được anh nói đùa sao? đã đến hiện tại hai người đó làm sao chạy thoát được. Điều này hoàn toàn là phi lý.
- Trước khi đến Ngọc Châu anh cũng có cảm giác điều này là phi lý chỉ có thể do trực giác mang đến. Nhưng hôm nay gặp cả hai người Ngô Kỳ và Diệp Nhi thì trực giác này của anh lại đúng một phần nào. Anh chắc chắn họ sẽ được cứu khỏi bị hành hình còn trốn ra nước ngoài một các an toàn. Đây là bản năng khi thấy được động thái của Diệp Nhi và Ngô Kỳ.
Thiếu Kiệt dựa vào lưng ghế thở dài nói ra nhưng gì trực giác của mình nhận định được làm cho Ngọc Nhi với Nhã Oanh nhìn nhau. Ngọc Nhi đối diện với lại Diệp Nhi mà vẫn không phát hiện điều này trong khi đó Thiếu Kiệt chỉ quan sát lại nhận ra được những thứ này thì không thể nào.
- Thiếu Kiệt! Em hầu như không thấy được bà ta có điều gì khác lạ vậy tại sao anh dám chắc bà ta với chồng mình lại có một kế hoạch được giải thoát.
Ngọc Nhi giờ mới lên tiếng hỏi Thiếu Kiệt. Vì không hiểu Thiếu Kiệt tìm đâu ra điều bất thường ở hai vợ chồng này.
- Thứ nhất khi em nói số phận của bà ta với chồng của mình được định đoạt bà ta không có dáng vẽ kích động hay là gì hết để nói hai vợ chồng này đã chuẩn bị đi chết thì anh không nghĩ vậy. Hai người này đã nhận được tin tức này trước đó mới có đủ điều kiện bình tỉnh như thế. Ngọc Nhi và mọi người ở đây nếu lần đầu tiên biết mình còn một tuần để sống sẽ ra sao nào. Đừng nói với tôi là cũng tự tin như bà ta đấy. Trước cái chết đang tới gần ai cũng lo lắng sợ xệch nhất là khi chầm chậm chờ đợi đến thời khắc chết càng là nỗi sợ không tên.
Mọi người bây giờ mới nhớ lại những gì mà Diệp Nhi đã làm. Bà ta hoàn toàn không có dấu hiệu gì cho thấy mình sẽ là người như thế. Hơn nữa là những gì đối diện với Ngọc Nhi bà ta hoàn toàn không lo lắng mình sẽ chết ra sao.
- Đúng thật! Bà ta không hề lo lắng gì hết nhưng nếu bà ta biết mình sẽ sống tại sao lại đồng ý cam kết với mình về công ty thuốc lá? Bà ta không phải là nắm chắc mình được cứu thì công ty bà ta vẫn kiếm ra tiền mà?
Nhã Oanh nhớ lại được những gì Diệp Nhi đã làm trong phòng thẩm vấn cũng đưa ra nghi vấn của mình. Trong khi đó Thiếu Kiệt cười nhẹ một cái lắc đầu.
- Em khờ vậy Nhã Oanh. Nếu mà Diệp Nhi và Ngô Kỳ rời khỏi quốc gia thì những tài sản như công ty thuốc lá họ cũng không còn đụng đến được. Thay vào đó bà ta thương lượng việc này chỉ để đổi về mạng sống cho Ngô Long. Khi bà ta biết Ngô Long còn sống thì bà ta đã chuẩn bị đem ra đổi rồi nhưng vẫn vờ như là lợi ích còn quá nhỏ. Nếu đúng ra cuộc thương lượng giữa Diệp Nhi và Ngọc Nhi thì Ngọc Nhi là người bại trong tay bà ta.
Ngọc Nhi bây giờ im lặng cô cố nhớ lại hành động của Diệp Nhi và từng lời nói của bà ta đã làm gì và thương lượng với mình ra sao. Trong khi đó việc lợi ích của công ty thuốc lá quá lớn mà điều kiện trao đổi quá nhỏ làm cho Ngọc Nhi tưởng chừng như bà ta không muốn đánh đổi.
- Nếu thật sự là như thế thì việc thương lượng này của em bại trong tay bà ta không sai. Nhưng em không hiểu bà ta và Ngô long lấy đâu ra tự tin để biết rằng mình thoát khỏi án tử mà chỉ lo cho sự sống của Ngô Long.
- Nếu anh đoán không nhầm thì việc tử hình của Ngô Kỳ và Diệp Nhi được giấu kín và trong nội bộ hiện tại vẫn còn không ích người phe phái của họ không bị đụng tới. Hơn nữa hai người kia cũng không phải là con hổ giấy họ tuy bị giam lỏng nhưng vẫn có thể làm được một chút việc tương đối lớn.
Hà Vi im lặng một lúc lâu điều của Thiếu Kiệt nói không phải không có khả năng dù rằng rất nhỏ nhưng nó vẫn tồn tại. Nhưng tại sao Thiếu Kiệt lại tin chắc rằng Diệp Nhi và Ngô Kỳ sẽ có đối tượng nào đó cứu thoát khỏi bị hành hình thì cô hoàn toàn không hiểu được,
- Thiếu Kiệt liệu anh có phán đoán sai không việc này em thấy rất mơ hồ tuy hai người kia thật sự có thể làm được. Nhưng họ bị giam lỏng như thế cũng không có quyền hành điều người đi đâu cũng không thể rời khỏi nơi đang cư ngụ vậy làm sao họ làm được.
Thiếu Kiệt biết cô nàng Hà Vi cũng cần phải có một lời giải thích thuyết phục nếu không cô nàng sẽ không đồng ý với những lập luận mình đưa ra.
- Theo anh đoán là được. Ngô Minh sống cũng lâu làm việc cũng nhiều năm sẽ có một số thứ ông ta giả vờ như không thấy. Những chuyện đó khiến người khác nợ ông ta một phần nhân tình hiện tại ông ta cần người đó trả nếu giới giang hồ trọng tình nghĩa và được một phương thế lực cho phép họ sẽ cướp người.
Hà Vi bây giờ mới gật đầu đồng ý cả ông cô cũng như thế thì Ngô Minh chắc chắn cũng sẽ có không ít thì nhiều. Vì ai cũng từ bước thấp đi lên trải qua những gì bên dưới thì những thế lực như thế này là điều chắc chắn phải có.
- Nhưng cướp người chưa chắc là hai người họ đã sống. Đám người kia đâu biết được khi nào sẽ hành quyết đâu mà tiến hành cướp người được. Nhưng mà chỉ với như thế thì sao anh dám chắc là Ngô Kỳ với Diệp Nhi được cứu thoát chạy được ra nước ngoài?
Hà Vi hỏi Thiếu Kiệt như thế mọi người đều gật đầu. Dù sao thì tất cả thủ tục để có thể bay ra nước ngoài không đơn giản nói muốn bay là bay. Bên an ninh sân bay sẽ thắt chặt về vấn đề đối với các nhân viên quan chức nhà nước nằm trong diện cấm bay. Họ sẽ không được phép rời khỏi quốc gia khi chưa được phép.
- Đơn giản lắm. Chính vì những gì Diệp Nhi để lại cho Ngô Long đã nói lên tất cả. Bà ta tại sao lại có thể giao việc này cho một người như em. Nếu như đây là tài sản thật sự thì chắc chắn không thể nào giao lai trong tay em nhờ chuyển cho Ngô Long như vậy. Ở trong nhà này anh nghĩ có thể là tài sản chung dành để trốn ra nước ngoài ưu tiên là hộ chiếu với tên gọi khác và tài sản cần thiết. Còn vấn đề muốn bay. Chỉ cần Ngô Kỳ đến sân bay hắn được bay thôi. Hắn có máy bay riêng mà.
Thiếu Kiệt nói ra những gì mình dự đoán về việc nếu như thoát khỏi việc này thì Ngô Kỳ và Diệp Nhi chỉ cần qua được chốt chặn an ninh là có thể rời khỏi quốc gia bởi họ lúc nào cũng có một máy bay riêng không cần phải thông qua việc mua vé máy bay như những người phải trốn đi bằng hình thức này.
- Ngọc Nhi em cho người của mình đến đó lấy hết toàn bộ đồ đạc trong nhà đó chuyển về Lưu Minh này anh muốn kiểm tra xem Diệp Nhi bà ấy để lại gì cho Ngô Long.