Siêu Việt Tài Chính

Chương 818: Biểu quyết



Trương Đạt Đang ngồi trong phòng lúc này bật dậy nhìn qua mọi người trong phòng hắn hoàn toàn không nghĩ đến việc vừa rồi của Trương Cung nói ra. Tất cả đã biết phải làm như thế nào bây giờ quyết định. Nhưng trước đó tôi phải nói ý kiến của mình. 

- Với những gì đã thấy từ trước tới nay những người chỉ nắm giữ những mảnh lập phương phụ đều là nhân trung chi long. Nhưng thế mọi người đã biết nếu đi cùng họ sẽ như thế nào. Nước lên thì thuyền lên tôi chỉ muốn nói nếu như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi thì sẽ tốt hơn dệt hoa trên gấm. Mọi người tự có quyết định của mình. Đối phương hiện tại chưa làm ra động thái gì nhưng nếu một khi cất tiếng chắc chắn sẽ vang vọng khắp nơi vậy mọi người muốn như thế nào thì do mọi người biểu quyết.

Lần đầu tiên trong tất cả những cuộc họp Trương Đạt lại cho thấy ý định của mình. Về việc sẽ hợp tác với Thiếu Kiệt rõ ràng giữa cuộc họp. Điều này trước giờ chưa xảy ra. Hắn luôn nằm ở thế trung lập nhưng lần này lại khác từ lời nói của hắn cho thấy dù cho một đám người không ủng hộ việc này nhưng hắn sẽ xuất ra tài lực của mình để thao tác. 

Cả căn phòng lúc này đều im lặng không kém gì khi Trương Cung ném ra một quả đạn tạt cuối cùng về việc Thiếu Kiệt là người nắm giữ khối lập phương cuối cùng. Ba người Trương Cung, Trương Dật, Trương Tỏa nhìn nhau khẽ gật đầu. Họ dường như đã chọn lựa được cho mình biểu quyết nào trong tình huống lúc này.

Trương Quốc, Trương Đạt nhìn nhau không nói gì đều đang thăm dò đối phương. Trương Chi bây giờ trâm ngâm một lúc mới lên tiếng nhìn Trương Dật hỏi. 

- Ông có thể cho chúng tôi biết đánh giá sơ bộ về lợi ích đạt được không. Với tôi cậu ta có thân phận như thế nào tôi sẽ không quan tâm. Cái tôi muốn biết là đầu tư sinh lời hay không. Nếu đầu tư không có lợi nhuận muốn tôi bỏ tiền vào còn lâu nhé.

Trương Chi là phụ nữ nên bà thật sự thực dụng nhưng ở đây không ai bác bỏ lời nói của bà bởi vì tất cả đều hiểu cho dù Thiếu Kiệt hắn có làm mưa làm gió như thế nào đi nữa nếu họ đầu tư không có lợi mà đem đến thiệt hại cho chính họ thì cũng không được. 

- Xét về toàn bộ mọi thứ. Việc cậu ta có cảm giác xuất chúng không sai biệt lắm nếu là người nắm giữ mãnh ghép cuối. Cũng như gia tộc đã để lại. Người nào có quyền không chế toàn bộ những mãnh ghép sẽ được tiếp nhận một luồng tri thức vô hạn từ cổ chí kim không ai sánh được. Chỉ với Thanh Trúc chúng ta đã biết cô bé làm được những gì. Nhưng quan trọng là cậu ta thấy chúng ta như thế nào. Tôi không cho rằng cậu ta chỉ nắm giữ một khối lập phương đâu.

Trong cuộc biểu quyết này người im lặng từ đầu đến giờ dù cũng có những biểu hiện bất ngờ về Thiếu Kiệt những hắn vẫn trầm mặc suy tư chỉ nghe những gì mà người khác đàm luận rồi tự đưa ra suy nghĩ cho mình. Trong suốt buổi hầu như hắn chưa đưa ra câu hỏi hay vấn đề thắc mắc nào. Trương Hậu bấy giờ lại nói ra một lời này làm cho mọi người nhìn hắn. 

Trương Dật vốn định trả lời câu nói của Trương Chi cũng đành im lặng. Bởi có người đưa ra suy nghĩ của chính mình thì chắc chắn phải có nhận định riêng của họ. 

- Ý của ông là sao Trương Hậu.

- Tôi muốn nói đến việc nắm giữ khối lập phương trung tâm có thể tập hợp tất cả những mảnh ghép đã xuất hiện, Hơn nữa cậu ta có thể điều động quyền lực của chính mình hơn xa những khối mảnh ghép kia. Nếu làm ra quyết định đúng đắn chúng ta sẽ thu về được bí mật của cả thế giới này chứ không phải chỉ riêng một mảnh lập phương đơn giản. Việc này chỉ là phỏng đoán, nhưng với Thanh Trúc con bé sẽ không báo cáo việc này theo chiều hướng nghiêm trọng như vậy. Chỉ có thể nói trong chuyện này cậu nhóc kia đang nắm cho mình quyền khống chế ba đến bốn mảnh ghép trong đó có cả của Thanh Trúc. 

Trương Hậu bây giờ đáp lại lời của Trương Chi khi hắn suy nghĩ nhiều chiều hướng ý nghĩ này lại làm cho hắn thấy thực sự có quyền lực nhất. Bởi vì trước giờ qua những việc nghiên cứu khối lập phương của người nắm giữ trong nhà. Trương gia hé mở được một góc nhỏ của toàn bộ bí mật về nó cũng như tìm ra được lý giải tại sao người nắm giữ luôn có được một thứ gì đó mà người thường không có được.

- Như thế thì chúng ta không leo lên thuyền đối phương là không được rồi. Ông nói như thế không phải tốt hơn sao?

Trương Khôi bây giờ cũng lên tiếng. Thanh Trúc thuộc bộ phận người bên dưới hắn hiện tại nếu Trương Hậu đã nói thì chắc chắn sau này nếu Trương gia không đứng thành đội sẽ phải ma sát với Thiếu Kiệt mà điều này chắc chắn sẽ làm mất đi quyền lợi mà Thanh Trúc đang nắm giữ.

- Cũng không hẳn. Cứ phải xem tình huống như thế nào nhưng cứ để Trương Dật hắn nói về lợi ích chúng ta đạt được như thế nào đi rồi tôi sẽ nói ý kiến của mình. Được rồi Trương Dật ông nói về lợi ích của việc đầu tư đi.

Trương Hậu không muốn đưa ra ý kiến của mình trước khi cho mọi người thấy được việc đầu tư ở tam giác vàng đem lại lợi ích như thế nào. Vì nếu lợi ích có nhưng quá thấp họ cũng không thể đánh đổi. Nhưng nếu lợi ích đủ lớn chắc chắn dù bằng cách nào thì hắn cũng sẽ để cho mọi người tham gia. Vì hắn thấy nếu xét về một khía cạnh tri thức của khối lập phương thì chắc chắn không phải là việc làm nào cũng đem lại được lợi ích lớn cần thiết.

- Như vậy để tôi nói. Cái mạch Ngọc theo xác suất tỷ lệ mà tôi tính được là sáu mươi lăm phần trăm tồn tại ngọc cao cấp và trung cấp độ dài của khai thác mỏ có thể lên đến hai mươi năm. Trung bình một năm có thể cho ra hơn ba tỷ đô cho việc thu nhập từ mao liêu nguyên thạch. Còn về vấn đề khu du lịch thì mọi người có thể thấy được. Giá trị của nó phụ thuộc vào độ nổi tiếng và hoạt động xây dựng lên khu vực này như thế nào. Nhưng xem ra vấn đề này hoàn toàn có thể lợi nhuận một năm khoảng tầm một tỷ đô. Việc bỏ ra đâu từ theo tôi thấy mỗi năm sẽ là một tỷ đến hai tỷ trong ba năm đầu. Sau đó giảm dần đến năm trăm triệu cho mỗi năm. Trong vòng mười năm chúng ta có thể thu về con số gần ba mươi tỷ lợi nhuận.

Trương Dật với Trương Tỏa đã tính toán hết mức có thể dự đoán được tình hình phát triển như thế nào của tam giác vàng theo thời điểm đối chiếu hiện tại. Nhưng đây chỉ là tính toán trên giấy còn phải qua công đoạn thao tác cần thiết mới cho ra kết quả thu hoạch theo từng năm khác nhau.

Ngay cả Trương Chi cũng không ngờ đến lợi nhuận từ việc đầu tư lại đem đến lớn như thế. Tính ra họ bỏ ra trong mười năm lên đến con số gần mười tỷ thu về hơn ba mươi tỷ đây chỉ là con số thống kê ban đầu. Nếu thật sự hoạt động tốt con số này có thể là gấp bốn, gấp năm lần khối lượng đầu tư ban đầu.

Nhịn không được Trương Chi nhìn Trương Dật lên tiếng mắng. 

- Các ông có bị ngu không thế. Lợi nhuận cao như vậy sao các ông chừng chờ tới bây giờ còn chưa ký hợp đồng. Nếu như Tống gia bây giờ nhảy vào không phải là mất đi miếng mồi ngon dân tận miệng sao. Tôi biểu quyết tán thành, Có tiền mà không lấy làm ra đầu tư ban đầu làm gì hơn nữa đầu tư này có thể lấy được từ việc bán mao liêu. Bọn ông thật là ngốc hết thuốc chữa.

Bị Trương Chi mắng Trương Dật thật sự khó chịu. Hắn lập tức đáp trả Trương Chi một câu nói. 

- Cô đừng quên trong chuyện này dính dáng đến Huyết Long đấy. Lỡ như chúng tôi đồng ý ký xong sau này có chuyện gì chúng tôi chịu trách nhiệm hết sao. Cô cũng chừa đường cho tôi sống với chứ. Cô nói cô không sợ Huyết Long thì tôi tin đấy, chúng ta không sợ nhưng đối với một số thế lực những người dính dáng đến hai chữ Huyết Long này sẽ ổn sao. 

Trương Đạt bây giờ hằng giọng một chút nhìn Trương Hậu. hỏi suy nghĩ của hắn như thế nào. 

- Trương Hậu ông đưa ra ý kiến của mình đi.

- Tôi thấy hợp tác là chắc chắn rồi đây nhưng có một điều tôi muốn nói vấn đề lợi ích lớn như thế nào chúng ta đã biết. Vậy duy nhất một chuyện là Huyết Long, Theo tôi đoán, cái này chỉ là tôi đoán thôi nhé. Có thể cậu nhóc kia là người sẽ nắm giữ toàn bộ Huyết Long sau này. Nên nếu đã không làm thì thôi, Làm thì phải cho cậu ta thấy chúng ta đứng thành đội. Sau này còn nằm dưới quyền hành của cậu ta, Như thế chúng ta mới dễ sống hơn.

Dù sao chỉ là suy đoán của Trương Hậu, Nếu ai cũng có thể đoán được chính xác thì sẽ không có người nào phải lo lắng về những quyết định của mình. Nên lời nói của Trương Hậu về việc suy đoán này chỉ cho rằng có một phần nhỏ cơ sở còn dựa vào đâu để cho Trương Hậu suy đoán như thế mọi người trong phòng đều không biết.

- Như vậy đi bây giờ biểu quyết ai đồng ý hợp tác với cậu ta thì ngồi im không làm gì cả. Ai không đồng ý thì đưa bàn tay lên phía trước mặt.

Trong phòng không ai có một động thái nào. Chỉ bao nhiêu đó cũng cho thấy họ đã có quyết định của chính mình, Trương Đạt bây giờ cũng gật đầu.

- Như vậy chúng ta phải đi đến Tống gia một chuyến soạn trước tất cả hợp đồng cần thiết trong thời gian nhanh nhất. Để cho Tống gia không có đường mà nhảy vào cái bánh này. Cũng cho cậu ta thấy chúng ta ủng hộ cậu ấy để đem về hảo cảm nhất định.

Trương Đạt bây giờ đưa ra quyết định của chính hắn, Đây là việc hắn thấy có lợi nhất bởi vì với những gì đã xảy ra việc chậm trễ của ba người Trương Cung, Trương Dật, Trương Tỏa đã làm cho Thiếu Kiệt có chút không thoải mái. Việc này thể hiện rõ ràng cho việc Thiếu Kiệt không ở lại khách sạn mà họ đã chuẩn bị.

- Được! Hợp đồng tôi đã chuẩn bị trước cuộc họp, Chỉ cần mọi người đồng ý sẽ làm nên chúng ta bây giờ có thể thêm một vài thứ nữa là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.