Jackson hai mắt mở lớn. Thiếu Kiệt vừa cười vừa nói trong lời nói có phần vui đùa xem như nãy giờ công việc của Jackson bị kéo dài chỉ vì hắn nghĩ hạ tầng mạng viễn thông của quốc gia này giống với toàn bộ những nơi khác trên thế giới.
- Lần này tôi cũng đồng ý với cậu ta. Cậu quên một việc quan trọng đến google còn không vào được đất nước này do tường lửa ngăn chặn thì làm sao mà cậu kết nối hệ thống được.
Ngẩn người vài giây Jackson mới nhận ra mình đã làm một việc ngủ ngốc đến mức nào. Không như mạng toàn cầu của thế giới không sử dụng hạ tầng mạng lưới dưới sẽ phải sử dụng vệ tinh. Ở quốc gia này cả hai con đường này đều bị chặn lại bởi một thứ tường lửa ngăn chặn kết nối được gọi là hệ thống kiểm duyệt thông tin.
- Ừ nhỉ quên mất cái vấn đề quốc gia này khác người không biết họ đến far google còn không có thì họ muốn tìm kiếm thông tin từ đâu ta. Mấy Quốc gia như thế này khó hiểu thật.
- Anh đừng nói vậy Jackson trước đó không có google thì sao. Đâu phải chỉ có mỗi google là có được tính năng tìm kiếm Yahoo họ cũng có tính năng này cho riêng họ và tại đây thì có Baidu. Họ cũng sử dụng cổng thông tin tìm kiếm giống nhau thôi. Những thông tin họ nhận được đều là đã được phép lưu hành và ban hành. Nên nói đôi khi những thứ họ kiếm được còn nhiều hơn là thứ chúng ta kiếm được từ google đấy bởi vì hiểu được hết người dân nước này ra sao thì chỉ có công cụ của họ mới thật sự hiệu quá.
Jackson hiện tại cũng không nói gì chỉ nhìn Thiếu Kiệt xong lại hương bên cạnh Blake thở dài. Bởi vì hằn không thể nào phá được cái vấn đề tường lửa này giờ máy móc không hoạt động đem tới đây để không cũng không ổn. Mà ở đây chỉ có Thiếu Kiệt là hiểu rõ nhất về những thứ này mà hắn thấy cũng khá trễ sợ làm phiền Thiếu Kiệt nghỉ ngơi.
- Sao nào rắc rối việc này sao. Giờ trễ rồi có cần gấp không nếu gấp thì em thử xem thế nào. Còn không thì để ngày mai Hoách Khang xong việc anh ta làm cũng được.
- Việc này có chút gấp hiện tại bên kia đang đợi tin tức của mọi người nhất là Ngọc Nhi nói cần phải nhanh chóng để cậu liên hệ lại bằng hệ thống của bên mình. Dường như có một số việc gì đó phát sinh ở nhà.
Jackson trả lời lại cho Thiếu Kiệt biết vì sao hắn phải nhanh chóng kết nối hệ thống đem theo. Đây xem như việc xác định địa điểm cần thiết và là một máy chủ lưu động của Vô Ảnh ở nước ngoài. Nên mọi thứ phải được làm việc kết nối trực tiếp với máy chủ trong nước để tiện việc điều hành các công việc cần thiết của Thiếu Kiệt cũng như ở Vô Ảnh họ cần hiểu rõ tình hình cần thiết nếu như có việc gì đó cần hỗ trợ.
- Thôi được rồi nếu đã như vậy thì để em thử xem. Không chắc là phá được nhưng phải thử xem thế nào. Hoách Khang cậu hỗ trợ tôi một chút hạ tầng mạng của quốc gia này thế nào cậu rành có thể biết được thông qua các phương thức kết nối địa chỉ thế nào. Việc này chắc không khó với cậu đi.
- Được chứ giờ cũng không làm gì thức một ngày cũng không có việc gì. Chỉ cần cậu thấy tôi giúp ích được gì đó thì tôi sẽ làm.
Hoách Khang đáp lại lời Thiếu Kiệt bằng sự đồng ý vô điều kiện Trương Hạo ngáp dài một cái rồi lắc đầu nói với Thiếu Kiệt mà không cần sự trả lời.
- Thôi mày làm gì thì làm đi tao đi ngủ đây. Mệt rồi nhớ làm xong nghỉ ngơi sớm nha mày.
Trương Hạo đi theo lối hành lang kiếm một phòng để hắn có thể nghỉ ngơi ngã lưng. Thiếu Kiệt cũng chỉ cười hắn với mọi người bây giờ đều hướng về gara trong tầng hầm của căn nhà để tiếp tục công việc của mình trong màn đêm tất cảm mọi người xung của khu nhà đều đã chìm vào sự im lặng. Chỉ còn xung quanh nhà của Bách Quân chốc chốc có những thành viên của Vô Ảnh đi dạo một vòng quanh khu nhà.
Mọi chuyện trong đêm đều diễn ra yên tỉnh không có gì phá vỡ sự yên lặng. Trong khi Thiếu Kiệt với Hoách Khang đang cố thao tác để phá vỡ tường lửa kiểm duyệt từ bên trong thì không xa nhà bách quân. Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh đang ngồi với nhau trong phòng làm việc.
Mọi người ở công ty khi thấy Mã Hóa Đằng trở về công ty đều không hỏi gì nhưng ở sau khi cả hai người bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai thì bên ngoài không ích người tụm lại đang bàn tán việc gì đang diễn ra. Đối với việc Mã Hóa Đằng bị người bên ủy ban tài chính mang đi buổi chiều không bao lâu giờ lại xuất hiện. Thời gian với họ dường như quá ngắn thường thì hợp tác điều tra ít nhất cũng là hai mươi bốn giờ theo những gì họ nghĩ.
Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh nhìn vào những gì thống kê được từ cuốn sổ ghi chép của Doanh Doanh trong cuộc họp tại nhà Bách Quân.
Trên bàn của nơi tiếp khách hiện tại có hai ly cà phê bốc khói nghi ngút. Nhìn vào sơ đồ đơn giản về những thứ cần phải làm được Doanh Doanh vẽ ra. Mã Hóa Đằng trầm ngâm rất lâu. Hắn suy nghĩ điều gì đó đến mức không để ý đến những thứ xung quanh. Mắt nhìn vào những gì Doanh Doanh đã vẽ ra còn tay phải bất giác hướng về phía cái ly cà phê đang bốc khói kia cầm lên uống.
Hắn vừa nhấm vào một ngụm ngay lập tức phải phun ra ngoài.
- Đắng chết được!
- Ngài quên bỏ cả đường kìa. Sau này cẩn thận một chút may là cà phê đã bớt nóng nếu không bị phỏng sẽ phiền phức đấy. Ngài ích nhất ngày mai còn phải đối mặt với đám phóng viên săn tin ở bên ngoài kìa.
Doanh Doanh đang ghi lại những bước cần phải làm khi thấy Mã Hóa Đằng thốt lên như vậy cũng ngước lên nhìn hắn rồi nhìn qua tới cạnh cái tách cà phê. Vì Mã Hóa Đằng trước giờ luôn có thói quen là tự mình bỏ đường rồi khuấy lên. Nên khi pha lúc nào cũng phải để những túi đường ở cạnh. Nhưng hôm nay hắn lại quên cả việc mình chưa bỏ đường vào cà phê.
Mã Hóa Đằng cầm lên cái túi đường bỏ vào trong tách cà phê rồi cầm cái muỗng khuấy lên. Trầm ngầm vài giây hắn mới đình chỉ lại hành động của mình nói với Doanh Doanh.
- Nhìn vào những gì mà chúng ta sắp xếp thì lộ trình này không phải đơn giản muốn phát triển đến mức độ như cậu ta nói đúng là có khả năng nhưng mà nó cũng có không ít trở ngại. Cô nói xem nếu không thống kê ra hết và không có ý kiến đó chúng ta có thể nghĩ đến việc phát triển này không?
Doanh Doanh chỉ im lặng nhìn vào tất cả biểu đồ cô vừa phát thảo ra. Ngay đến lúc này cô mới hiểu được tại sao Thiếu Kiệt có thể tự tin đưa ra một cách thức kiếm tiền mà không ngại việc có người sử dụng ý kiến này làm tiền vốn cho mình.
- Nếu như để chúng ta suy nghĩ. Có lẽ phải đến một hai năm sau mới nhìn thấy được con đường này. Nhưng đúng là nó không dễ đi. Đúng với những gì cậu ta nói. Muốn làm việc này phải có một phần mềm đã được ứng dụng rộng rãi. Ít nhất là người dùng hiểu rõ nó như thế nào. Thứ hai là người dùng phải chấp nhận thay thế hình thức sử dụng tiền mặt. Nếu như họ vẫn như cũ sài tiền như hiện nay thì điều này là không thể.
Mã Hóa Đằng lại đưa ly cà phê của mình lên uống một ngụm rồi mới gật đầu. Hắn thấy tất cả yếu hai yếu tố đó đều phải có cái nhìn tổng quát như thế nào mới có thể suy nghĩ ra việc phát triển và kiếm tiền từ nó một cách vô hạn như thế này.
- Cậu ta hơn hẳn chúng ta ở cái đầu, Khi kéo cái đám lão già kia ủng hộ cậu ta. Chúng ta có muốn lấy cái kế hoạch này để phát triển cũng không thể. Những người kia chắc sẽ không để chúng ta dễ dàng làm được việc gì. Hơn nữa QQ đúng là hội được yếu tố nhiều người dùng lại là phương thức liên lạc thường xuyên. Trước giờ nó chỉ là một công cụ giao tiếp đơn thuần. Thật nhớ lại ngày mới đầu ra mắt thật sự thổn thức.
Doanh Doanh không nói gì vì cô vào Tencent sau khi công ty đã định hình chỉ có Mã Hóa Đằng hắn hiểu để Tencent được như ngày hôm nay hắn đã trải qua như thế nào.
Với sự hình thành của QQ không giống như Thiếu Kiệt cậu ta có thể đầu tư cho mình một gian hàng ở một sự kiện công nghệ. Mã Hóa Đằng đã phải làm ra một linh vật chim cánh cụt bán với giá ba mươi tệ cho những người khách tham quan để lấy lại được tiền thuê mặt bằng của hội chợ công nghệ thượng hải. Khi đó tiền thân của QQ được gọi là OICQ sau này mới đổi lại thành QQ.
Cũng vì chính những ngày đó Mã Hóa Đằng hắn đã làm sai một nước cờ duy nhất để hôm nay hắn phải hối hận nhưng đổi lại hắn sẽ nếm được những gì cần thiết khi mà tất cả những ý tưởng và sự suy tính của một người đưa cho hắn.
- Sai lầm lớn nhất của QQ và cũng của Tencent này là đã phát triển ra một phần mềm nổi trội trong thời gian bùng nổ của viễn thông mạng. Nếu như lúc đó tôi chuẩn bị đầy đủ hơn chắc chắn sẽ không gặp phải điều này. Chỉ trong một năm mà QQ đem về hơn một triệu người dùng. Nếu ngay lúc đầu tôi không để QQ miễn phí có lẽ sẽ ổn hơn. Dù chỉ lấy một tệ thì con số đó đã đủ để duy trì máy chủ và sever.
Doanh Doanh nghe được trong lời Mã Hóa Đằng một sự chua sót đăng cay thật sự. Đối với QQ vào thời điểm năm 1999 là phương tiện nhắn tin phổ biến nhất lúc bây giờ. Với một người vừa mới tốt nghiệp và từ vài đợt chừng khoán đem lấy ra nguồn vốn của mình thành lập lên Tencent. Mã Hóa Đằng bắt buộc phải vay mượn ngân hàng và đây cũng chính là lúc Phan Thế Anh và thế lực quốc gia bước vào Tencent.
- Tôi nghĩ cuộc sống có hai mặt. Nếu như lúc đó ông bán nó với giá một tệ thì tôi nghĩ nó sẽ không được phổ biến rộng rãi. Và cũng sẽ không có tencent như hiện tại. Dù là giờ nó không thuộc quyền sở hữu của ông nhưng với người như cậu ta tôi nghĩ ông không cần phải suy nghĩ nhiều về ai là người sở hữu. Cậu ta đối với người của mình rất tốt điển hình là việc bổ nhiệm Hoách Khang để cậu ta làm việc ở một vị trí có thể nói là kiểm soát được nhiều thứ. Tôi nghĩ đó cũng chưa hẳn là xấu. Nếu như ở dưới cậu ta mà được sự ủng hộ cần thiết. Hơn nữa thế lực cậu ta cũng không kém đi nếu không mấy người kia không thể nào bị uy hiếp như thế mà bỏ qua được.