Trương Hạo rời đi lúc Thiếu Kiệt mới bắt đầu mở máy tính lên bắt đầu những viết cho mẹ mình những phần của công cụ đầu tiên của hệ thống tính tiền dựa trên lập trình C vì hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng lập trình C để kiến tạo một phần mềm quản lý các danh mục mặt hàng cần thiết, đến năm 2014 thì lập trình C mới được cải tiến và nâng cấp lên làm bảng mới.
Công việc này không khó đối với Thiếu Kiệt hắn, nhưng cũng mất khá nhiều thời gian để thao tác. Vì hiện tại vẫn còn chưa phổ biến lắm về các chương trình hỗ trợ viết code chương trình nên hắn phải thao tác tay và chỉnh sửa từng chút một. Tập Trung là thế nhưng đến khi nhận được cuộc gọi của Trương Hạo lúc này Thiếu Kiệt cũng nghiêm túc hẳn.
Tính hiệu hai bên được kết một cách thông suốt nhất. Thiếu Kiệt mới nói vào Micro.
- Chào mọi người xin lỗi hiện tại chúng ta chỉ họp thông qua chat voice như thế này, nhưng có lẽ đây là cách tốt nhất để thuận tiện liên lạc và báo cáo sau này.
Bên kia Nhã Kỳ cũng đáp lại lời Thiếu Kiệt dù sao cô cũng là người liên lạc với hắn tương đối nhất sau Trương Hạo.
- Không có gì, liên lạc mỗi ngày bằng cách như thế này cũng ổn còn hơn là đôi khi điện thoại cho em lại không được, với muốn báo chuyện gấp thì chỉ cần gọi điện thoại lên đây cũng đỡ được một khoản chi phí điện thoại hàng tháng.
- Mọi người có việc gì thì nói đi em sẽ giải quyết mọi thứ từng người một.
Lúc này Chu Tường cũng không đợi chờ nhiều, mà thông qua micro nói với Thiếu Kiệt giọng khá vui vẻ.
- Thiếu Kiệt dạo này có những trang lừa đảo hình thức sao chép code trên giao diện và hoạt động của mình em thấy nên giải quyết ra sao? mà em kiếm đâu ra được Lâm Vũ thế thằng nhóc làm it ngon à.
Hai Người Phan Nguyệt,Nhã Kỳ thấy Chu Tường hỏi trước cũng im lặng để cho Thiếu Kiệt giải quyết chuyện của Chu Tường bởi họ biết bên sàn giao dịch hiện tại là nơi hái ra tiền nhất, Thiếu Kiệt đã để Chu Tường toàn quyền thì hắn cũng cần có một sự quan tâm nhất định.
- Chuyện những trang web copy giao diện và source code bắt đầu khi nào anh biết không?
- Họ copy khi nào thì anh không biết nhưng khoảng một tuần nay thì mới đi vào hoạt động. Anh cũng đã đưa ra cảnh báo cho người dùng bên mình. Chưa kể đến còn cùng Lâm Vũ tiến hành ddos trang web đó mấy ngày nay.
Thiếu Kiệt cũng biết ddos là kiểu tấn công làm cho mục tiêu, là các trang web, dịch vụ trực tuyến, trở nên quá tải. Tấn công từ chối dịch vụ phân tán ddos được viết tắt từ cụm từ Distributed Denial Of Service là kiểu tấn công làm cho hệ thống máy tính hay hệ thống mạng quá tải, không thể cung cấp dịch vụ hoặc phải dừng hoạt động.
Cách này chỉ là cách nhất thời nếu ngày một càng nhiều trang như thế này xuất hiện việc của họ chỉ là sao chép và không tồn tại lâu nên thường sẽ không sử dụng sever chính thức như của hắn trang bị cho Chu Tường mà như những ngày đầu còn chạy hosting như hắn.
- Trước mắt việc ddos vẫn diễn ra bình thường song song đó cứ kiểm tra ra soát lại thường xuyên thay đổi giao diện hàng tuần theo chủ đề. Đưa ra những khuyến mãi như bonus phần giao dịch mỗi nhóm giờ cho phép. Còn Việc nữa là xem địa chỉ IP của website đó ra sao người thuê là ai nếu được. Xem xét những người trong công ty có ai liên hệ với người đó không nếu có thì lập tức sa thải ngay, việc này chỉ có thể có nội gián thôi. Còn tiểu Vũ thì anh cứ đào tạo cho nó đến khi hiểu rõ hết các công dụng mã nguồn và cách bảo mật an toàn cho cơ sở dữ liệu sau này em sẽ để tiểu vũ làm việc khác.
Thấy Thiếu Kiệt đưa ra ý kiến của mình Chu Tường cũng ghi lại trên tờ giấy. Hắn không biết Thiếu Kiệt định đào tạo Lâm Vũ để dùng vào việc gì nhưng hiện nay ngoài những người lập trình viên quản lý website thì Lâm Vũ là người phụ việc hắn cũng khá tốt. Đương Nhiên Chu Tường cũng có nghi ngờ việt source bị copy là từ người của công ty đưa ra ngoài, nhưng hắn đang tìm hiểu xem người này là ai trong những người lập trình viên mà hắn thuê về.
- Được rồi việc anh sẽ chú ý và triển khai. Dạo này doanh thu bên mình tăng lên em có dự định gì. anh thấy nếu chỉ làm một trang như thế này không thì phí phạm sever trang bị về quá.
- Anh cứ yên tâm khoảng hai ngày nữa em sẽ gửi vào mail anh kế hoạch mới, còn công việc hiện tại cứ diễn ra bình thường cho đến khi kế hoạch mới hoàn thành thì lúc đó anh hãy cho triển khai. Kế hoạch này phải tuyệt đối bảo mật, trước khi anh tìm ra người đã bán source của mình ra ngoài thì không nên thao tác kế hoạch này.
Chu Tường cũng đáp lại lời đồng ý dù sao hắn biết trong kinh doanh, vấn đề bảo mật kế hoạch còn quan trọng hơn là việc thao tác nó.
- Ừ anh sẽ chú ý!
Đợi Chu Tường nói với Thiếu Kiệt xong Nhã Kỳ mới nói vào micro.
- Thiếu Kiệt tất cả hồ sơ người đấu thầu chị đã gửi Trương Hạo đưa cho em, hiện tại chỉ còn chọn ra nhà thầu và xin giấy phép xây dựng nữa là xong. Tính ra việc khởi công xây dựng có thể bắt đầu. em thấy lúc nào thì làm lễ khởi công xây dựng là được.
- Hồ sơ em sẽ xem xét, thời gian khởi công có thể lùi lại qua năm cũng được dù sao làm giấy phép xây dựng cũng phải trải qua thẩm định của sở tài nguyên môi trường và sở xây dựng, nên hoàn thành thì chắc cuối năm, việc này không vội.
Nhã Kỳ cũng thấy thời gian này quá dài, Nếu cô chỉ chờ đợi lại ăn lương như thế này liệu có ổn cho công việc nên hỏi Thiếu Kiệt.
- Em để thời gian dài như vậy liệu có ổn không? sao không vừa xin giấy phép vừa làm luôn được mà.
- Em biết điều này là được! nhưng hiện tại chị chưa có được kiến thức đúng trong nghề dịch vụ này nên trước mắt chị bắt đầu đi học một khóa nghiệp vụ nhà hàng. Thời gian của khóa này khoảng ba tháng đến sáu tháng tùy chị chọn, cứ lấy tiền của công ty mà đi học. và lương của chị vẫn như bình thường chị cứ yên tâm.
Nghe hắn nói thế cô cũng an tâm phần nào, với việc Thiếu Kiệt cho cô đi học thêm một ngành nữa, mà lại xuất tiền của công ty thì chỉ có hắn mới làm như thế, thường những công ty khác sẽ để nhân viên tự đi học thêm mà không bỏ tiền.
Nhưng cô không biết rằng ở những năm 2008 này đúng là việc đó khó xảy ra nhưng ở một số thời điểm sau này thì việc này là bình thường, đây là cách để nhân viên có thêm kiến thức làm lợi cho công ty, nhiều cơ sở còn áp dụng cho nhân viên của mình học nhiều hơn một ngoại ngữ, để có thể giao tiếp với chủ đầu tư hay là người giám sát ký gửi mặt hàng.
- Còn Phan Nguyệt dạo này chị thế nào? công việc vẫn tốt chứ?
Nghe Thiếu Kiệt hỏi mình, Phan Nguyệt cũng đáp lại.
- Công việc bên chị đã đi vào ổn định mọi thứ đều tốt hết, chỉ có một số khâu cần cải thiện vì có một số góp ý với cửa hàng khác thú vị. Như nên tạo một khâu lắp đặt hoặc bảo trì tại nhà hoặc có thể đặt hàng một số linh kiện giao tận nơi. Chưa kể họ còn góp ý bên mình nên mở rộng ra một số Thành Phố lân cận. Chị cũng đã nói qua với Trương Hạo về vấn đề này.
Bây giờ thì Thiếu Kiệt biết tại sao Trương Hạo lại đưa ra ý định mở thêm cửa hàng, chẳng qua vì một số góp ý của khách hàng nên hắn mới đề xuất với Thiếu Kiệt.
- Chuyện này em đã biết. Cũng đã đưa ra phương pháp và ý kiến với Trương Hạo. Hiện tại trong thời gian sắp tới mọi thứ ở Cửa Hàng chị sẽ giao lại cho Trương Hạo thao tác. Còn về vấn đề vì sao thì Trương Hạo sẽ nói cho chị nghe.
Lời nói của Thiếu Kiệt làm cho Phan Nguyệt và mọi người nhăn mặt chỉ có Trương Hạo là biết lí do, nhưng vì Thiếu Kiệt muốn Phan Nguyệt thương lượng với Trương Hạo làm cô hiểu lầm nói.
- Thiếu Kiệt chị có làm việc gì sai thì em cứ góp ý với chị. Chị sẽ sửa được mà!
Phan Nguyệt biết cô làm ở đây không bao nhiêu thời gian, nhưng đây là công việc tốt nhất mà cô cảm thấy ổn định nhất chưa tính tới, tiền lương ở đây Thiếu Kiệt trả cũng không phải là ít, mà còn có cả tiền doanh thu được hưởng theo phần trăm nữa số tiền cũng khá lớn, không ai ở đây hoặc nhân viên bên dưới cửa hàng muốn nghĩ làm huống chi là Phan Nguyệt. Chưa kể đến nếu rời nơi đây cô phải làm ở đâu, đó là điều cô lo lắng lúc này.
- Không chị hiểu lầm rồi! em mới giao cho Trương Hạo đăng ký một công ty mới nên chị phải trao đổi với Trương Hạo để biết chi tiết. đây là công việc sắp tới mà chị phải chuyển qua làm nên chị không cần phải tiếp tục công việc của cửa hàng nữa thì giao lại cho Trương Hạo thôi.
- Thiếu Kiệt nói đúng đó! sáng này Thiếu Kiệt mới nói tôi ra đăng ký công ty mới định là sẽ trao đổi với cô sau buổi họp cách thức đăng ký ai ngờ làm cô hiểu lầm.
Lúc này Phan Nguyệt cũng giật mình, cô lúng túng nói
- Tôi! Tôi ….
- Lỗi tại em không nói rõ ràng làm chị hiểu lầm, giờ không sao rồi. công Việc ở cửa hàng chị cứ từ từ trao đổi với Trương Hạo còn hình thức làm việc ra sao thì em sẽ gửi mail cho chị sau.
Đến bây giờ Phan Nguyệt chắc rằng mình không phải bị Thiếu Kiệt sa thải mà bước lên lãnh đạo một công ty riêng như mọi người ở đây, cô vừa lau những giọt nước mắt vừa mới xuất hiện trên đôi khóe mi mắt của mình thay vào đó là sự vui mừng của Chu Tường và Nhã Kỳ những người đang có cho mình những khâu quan trọng khác trong cơ sở của Thiếu Kiệt.