Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 132: Một sự bất ngờ



Vừa bước ra khỏi phòng, thu hút ngay ánh nhìn của các tư lệnh ngoài hành lang. Bởi lầu mà Hạo Thiên ở là dành cho các đại tư lệnh và tư lệnh. Nên hành lang chỉ có mỗi 2 cấp bậc người đang đứng. 

Các tư lệnh khó tin nhìn, nhìn một cách kinh ngạc có, bất ngờ có, còn có cả ánh mắt đắm đuối say mê nhìn về phía An Lam Nguyệt, bị thu hút bởi vẻ đẹp tuyệt đỉnh của cô cộng với 3 vòng chuẩn miễn cần chỉnh. 

Nhiều người kinh ngạc vì thấy được Hạo Thiên và tiểu Siêu, đây là 2 tên nhóc đó sao, gì mà cao lớn như vậy, mới có 1 tháng không thấy mặt, giờ trở lại với một cơ thể chuẩn, khí chất xuất thần cùng khuôn mặt lạnh lùng hơn trước, kèm theo là 1 đại mỹ nữ, rốt cuộc chúng đi đâu và đã làm gì mà được như vậy cơ chứ. Aaaaa,  ganh tị quá đi! 

Hạo Thiên đi xẹt qua đám người, chúng đương nhiên phải cúi chào rồi. So về tuổi tác tuy Hạo Thiên nhỏ nhất nhưng so về giai cấp thì Hạo Thiên cao hơn chúng rất nhiều. Chúng đương nhiên phải hiểu lễ nghĩa mà cúi đầu thôi. 

An Lam Nguyệt thích thú nhìn đám người, trêu ghẹo chúng, trước khi đi còn làm điệu gợi cảm, nháy mắt đưa tình. Làm cả bọn si mê nhìn mãi, đứng đấy mà thất thần như lũ khùng. Sau khi rời khỏi KTX, An Lam Nguyệt bám lấy Hạo Thiên và tiểu Siêu mà cười lăn lộn, cả 2 cũng cười khúc khích một chút rồi thôi. 

Đứng trước KTX, Hạo Thiên nhìn xung quanh, có vẻ 1 tháng qua đám học sinh nội viện cũng rất chăm chỉ mà đi lịch luyện hết rồi, chủ một vài tên về sớm đi loanh quanh ở đây thôi. Hạo Thiên chỉ tay về một tên, nói

"Ngươi! Lại đây ta bảo"

Tên bị chỉ trúng, còn đang lo có phải nói mình không, nhìn quanh rồi nói

"Ngài nói tôi? "

Hạo Thiên khẽ gật đầu, tên này nhanh chóng tiến lại, cúi chào một cái, tranh thủ liếc trộm lấy An Lam Nguyệt. Hạo Thiên nói

"Ngươi có thấy bọn nhóc hay đi cùng ta chúng ở đâu không? "

"À vâng, tôi có thấy. Họ đang ở sân tập của khu A đấy ạ. Khoảng thời gian không có ngài ở đây, họ luôn luôn ở sân tập đến tối muộn, sáng sớm mặt trời chưa lên thì họ lại đi tới sân tập. Nghe nói họ cũng phá nát sân tập ở đó rất nhiều lần và hiệu trưởng đã rất khổ tâm khi phải mỗi ngày lại bỏ tiền ra sửa một lần. Có lần suýt nữa phá nát cả khu A luôn đấy ạ! "

Tên này thành thành thật thật mà khai báo hết, không giấu giếm gì. 

"Được rồi, cảm ơn ngươi! Cái này cho ngươi"

Hạo Thiên vừa nói, vừa ném cho tên này một viên thuốc. Đó là Ngoại lực đan, có tác dụng nâng cao sức mạnh vật lý của cơ thể, giá trị lên tác mấy chục ngàn linh tệ. Tên này nhận lấy viên thuốc mà thất thần hồi lâu. Cho đến khi hắn tỉnh táo lại, định nói không cần thì Hạo Thiên đã đi mất. 

Tiến thẳng về phía khu A, Hạo Thiên không định đi thẳng vào mà muốn cho đám nhóc một bất ngờ nhỏ, sẵn tiện muốn xem xem chúng luyện tập cái gì trong này. Tới trước cửa, thu khí tức lại, Hạo Thiên nói nhỏ với An Lam Nguyệt và Tiểu Siêu

"Này, giờ chúng ta sẽ cải trang đột kích vài trong đấy, đánh với bọn nhóc. Tỷ tỷ nhớ kĩ, chúng không có mạnh như đệ đâu, nhẹ tay một chút, tốt nhất là tỷ đừng sử dụng bất cứ hệ nào cả, tấn công vật lý đi. Đây, cầm lấy! "

Hạo Thiên đưa cho mỗi người 1 chiếc mặt nạ, đeo vào. Tiểu Siêu và Hạo Thiên, đưa tay vuốt lên mái tóc của mình, ngay tức khắc biên thành màu đen. Về phần An Lam Nguyệt thì không cần biến đổi gì cả, vì vốn dĩ bọn nhóc đâu có biến An Lam Nguyệt là ai cơ chứ! 

Cả 3 phóng lên trời cao, đáp xuống ngay giữa sân tập. Làm bọn nhóc đang luyện tập bất ngờ mà phóng lại gần nhau. Đứng đối diện với cả 3. 

Một thời gian không gặp nhau, bọn nhóc cao hơn không ít, nữ cũng có sự phát triển vượt bậc. Vân Mộng thì bị hành cho te tua nhưng có sự cố gắng và sức mạnh đã được tăng không ít. Đám nhóc hiện tại lv cũng vượt 380 hết rồi. Vân Mộng thì 285, Thiên Tuyết và Di Di lv gần 200, Băng Liên gần 310. Gia Linh lv 350, Minh Thi và Ninh Dịch hoàn hảo đột phá lv 400.Rất tốt! 

Minh Kỳ tiến lên, nhăn mặt lại nói

"Các ngươi là ai, đột nhiên xông vào đây có biết đây là nơi nào không? Lại còn bịt mặt, mau xưng danh tính!"

Cả 3 cười nhạt, vì đang đeo mặt nạ nên bọn nhóc không thấy được. Không nói không rằng mà xông lên! 

Hạo Thiên nhẹ lướt lên, tung ra cú đấm thẳng về phía Minh Kỳ, cậu muốn đưa tay đỡ nhưng cảm nhận được uy áp quá cao, nhanh chóng lùi lại mà tránh né, nhưng cũng dính một chút dư âm mà lộn nhào mấy vòng. Tiểu Siêu tiến lên, rút kiếm ra mà chém thẳng xuống, Thống Trung tiến lên đỡ lấy, dùng đôi giáp tay của Hạo Thiên. Cả 2 vật kim loại va chạm nhau tạo nên tiếng "Keng" lớn. Thống Trung không chống đỡ nỗi mà bị đá văng đi. 

An Lam Nguyệt nhẹ nhàng chậm rãi tiến về phía 4 nữ đang đứng, cả 4 đề phòng. Mới chớp mắt một phát mà đã không còn thấy An Lam Nguyệt đâu nữa, 4 nữ ngó quanh. Rồi.... 

"Hự"

"á"

2 người Thiên Tuyết và Di Di bị đánh ngất, An Lam Nguyệt hơi bất ngờ nói nhỏ

"Yếu đến thế à! "

Băng Liên phóng lên, đá về phía bụng An Lam Nguyệt, cô nhẹ đưa tay bắt lấy, ném Băng Liên đi. Còn Gia Linh thì rút ra một thanh đao, xông lên chém về phía cô. An Lam Nguyệt buồn chán, ngáp một cái. Hai ngón tay kẹp thanh đao lại, bẻ gãy thanh đao rồi nói nhẹ

"muội cũng ngủ luôn đi nhé! "

Vừa định lướt ra sau cô bé, khiến cô ngủ cùng mấy người kia luôn thì nghe tiếng Hạo Thiên hô lên

"Tỷ! Dừng được rồi! "

Gia Linh run rẩy khụy xuống, cứ tưởng mình sắp chết mất rồi. Ai ngờ lại không, khụy xuống mà run. 

An Lam Nguyệt nhìn qua chỗ Hạo Thiên và tiểu Siêu, cả 2 đã xử lý xong, đám nhóc bị đánh cho nằm vật vã dưới đất, lúc nãy còn bảo mình nhẹ tay thôi, sao giờ lại đánh chúng ra nông nỗi này cơ chứ!?!

Cô nắm lấy 4 nữ, chạy qua chỗ Hạo Thiên, đặt 4 nữ xuống rồi nói

"Xong xuôi rồi à? "

"Ừm!"

Hạo Thiên nói

"Các ngươi muốn làm gì? "

Ninh Dịch hét lên, ánh mắt như hổ đói nhìn về phía 3 người, thân hình thì chắn trước người đám nhóc 

"Ha ha ha ha ha...... "

Hạo Thiên cười phá lên, An Lam Nguyệt mỉm cười, tiểu Siêu kế bên thì khúc khích. Cả 3 tháo mặt ta ra, cùng lúc đó thì màu tóc biến lại bình thường. Đám nhóc trố mắt nhìn, lúc đầu kinh ngạc lúc sau thì hạnh phúc cùng vui sướng. Hạo Thiên cười nói

"Thời gian qua vất vả rồi!  Luyện tập rất tốt nha! "

"Boss/ Chủ nhân!!! "

Cả đám la làng lên, phóng về phía tiểu Siêu và Hạo Thiên, mười mấy đưới lấy thịt đè 2 đứa. An Lam Nguyệt thì nhanh chóng né ra một bên. Để cả đám mà ôm nhau cười hạnh phúc, Hạo Thiên giơ tay lên.... 

"Bốp" 

"Bốp"

.......

"Bốp"

Cậu kí đầu mỗi đứa một cái, nói

"Đè chết chúng ta,các ngươi mau ngồi dậy! "

"Vâng! "

Đám nhóc nhanh chóng ngồi dậy, vây quanh Hạo Thiên và tiểu Siêu.  Thiên Tuyết vẫn ôm chầm lấy cả 2, khóc thúc thích nói

"Thiên ca ca, Siêu ca ca.....hức hức..... Cả 2 đi đâu bây giờ mới về, Tuyết nhớ hai người lắm..... Hức hức.... "

"Sao muội lại mít ướt như vậy.  Chẳng phải lúc trước xa ca mấy năm cũng không khóc, bây giờ mới có 1 tháng thôi mà! "

Hạo Thiên xoa đầu Thiên Tuyết, mỉm cười nói

"Nhưng.... Nhưng..... Người ta nhớ ca lắm..... Hu hu hu.... "

Hạo Thiên xoa đầu cô bé, bỗng.... "Bốp"

Đầu Hạo Thiên u một cục, Thiên Tuyết bị bế đi. An Lam Nguyệt bế Thiên Tuyết, ôm cô bé trong ngực. Nói với Hạo Thiên

"Đệ dám làm cô bé đáng yêu này khóc à! Cho đệ chừa! "

"........."

Hạo Thiên ba chấm, ngồi dậy, đưa tay kéo tiểu Siêu lên. Cả đám bây giờ nhìn Hạo Thiên và tiểu Siêu, chợt nhận ra cả 2 đã cao hơn trước rất nhiều, lại có khí chất mạnh mẽ xuất thần, trên môi thi thoảng lại nở nụ cười nhẹ, cái nụ cười mà lúc trước muốn thấy cũng không thấy được nhưng cũng có cái gì đó lạnh lùng hơn bao giờ hết ẩn trong nụ cười đó. 

Thiên Tuyết một dấu chấm hỏi to đùng trong đầu, tỷ tỷ này là ai, sao gọi Thiên ca là đệ đệ? Thiên Tuyết dụi nước mắt, nói

"Tỷ tỷ! Tỷ là ai vậy? "

"Tỷ là tỷ tỷ của ca ca đệ! "

An Lam Nguyệt khẽ mỉm cười 

"Ừm ừm... Là tỷ tỷ của Boss....tỷ tỷ của..... Cái gì, tỷ tỷ!?!"

Đám nhóc náo loạn cả lên, trố mắt nhìn An Lam Nguyệt. Còn cô vẫn không biết gì, đầu hơi nghiêng miệng mỉm cười

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.