Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 167: Bồn tắm lộ thiên, chuyện không vui



Trông khi tất cả đang vui vẻ ca hát đi tới bồn tắm lộ thiên, thì ngay phía sau. Hạo Thiên và tiểu Siêu một mặt không vui, gần tới nơi, tiểu Siêu gọi

"Cha... Cha ơi, hay là chúng con về phòng đợi mọi người?"

Đường Thiên Long quay lại, lắc đầu nói

"Không được. Các con cũng dơ như vậy rồi, còn định quay lại phòng làm gì. Lâu rồi cha con ta không tắm cùng nhau, nào, mau mau vào trong đi"

Nói xong câu thì cũng đã tới nơi rồi. Bồn tắm lộ thiên này rất rộng, bởi phải chứa tận 10 vạn lính cơ mà. Vương Thiên Nhi dẫn đầu vào trong, nam nữ tách ra hai bên. Nam trái nữ phải cứ thế mà vào. 

Vào tới trong,  bên phía nữ hú hí hủ hỉ với nhau, cười nói vui vẻ, đùa giỡn phía bên kia vách tường. Còn bên nam, Hạo Thiên và tiểu Siêu các cậu vẫn đứng yên một chỗ khi mà tất cả mọi người đều đã thay đồ ra. Đường Thiên Long bắt đầu hối

"Nào nào, sao con còn chưa thay đồ ra đi. Mau lên nào"

Hạo Thiên lắc đầu quay, nói

"Mọi người cứ tắm trước đi. Con sợ không đủ chỗ, chật chội nên sẽ khó chịu lắm"

Đường Thiên Bảo lúc này đã thay đồ xong, nói

"Con nói gì vậy? Bồn tắm này có thể chứa tận 10 vạn lính đấy, chỉ có bao nhiêu đây chúng ta thì chật chội cái nổi gì cơ chứ?"

Hạo Thiên vẫn không chịu, 

"Nhưng mà.... "

Đường Minh Nhật chợt nhớ ra lí do tại sao Hạo Thiên không chịu cởi đồ, gấp gút nói

"Đại ca, hay là thôi đi. Tiểu Hạo với tiểu Siêu nó đã không muốn rồi, chúng ta ép nó làm gì cơ chứ! "

Đường Thiên Long lại kiên quyết nói

"Không được. Chỉ là tắm thôi mà, tại sao lại không muốn cơ chứ."

Đường Thiên Long bắt đầu đe dọa

"Bây giờ con có thay ra không hả? Con không nghe lời cha sẽ sang nói với mẹ con đấy, mau lên đi. Tới lúc đó mẹ giận con rồi thì đừng có hối hận đấy."

Hạo Thiên vẫn nhớ, lúc cậu còn nhỏ có một lần đi chơi tận 11h khuya mới về, mẹ cậu lo lắng chờ đợi cậu. Tới lúc cậu về lại giận cậu, bỏ ăn tận 3 ngày, mặc dù Hạo Thiên biết những người cày cấp như họ nhịn ăn 1 tuần cũng không sao. Nhưng cậu không muốn để mẹ cậu nhịn ăn nữa, lại cũng chẳng lần nào từ chối được yêu cầu của cha và mẹ, đành nói

"Được rồi. Cha và mọi người vào trong trước đi. Con và tiểu Siêu thay đồ xong sẽ vào! "

Đường Thiên Long gật đầu quay đi, lại nói thêm một câu cho chắc

"Con không được trốn đâu đấy!"

"Vâng vâng, tụi con biết rồi mà"

Hạo Thiên và tiểu Siêu đẩy tất cả vào phòng tắm lộ thiên, xong ngay lập tức đóng cửa lại, cùng thở ra một hơi. Tiểu Siêu ngồi chòm hổm xuống đất, nói

"Với cái cơ thể này thì làm sao đây, ca ca? "

Hạo Thiên tay vuốt mặt một cái, thở dài nói

"Biết làm sao được, dù sao cũng có ngày sẽ lộ thôi. Chi bằng bây giờ để cha thấy trước vậy! "

Hạo Thiên cùng tiểu Siêu cởi bỏ bộ đồ dơ, lấy một chiếc khắn trắng quấn ngang hông, che đi phần nên che lại. Cả hai để lộ ra cơ thể vừa trắng vừa đầy cơ của mình. Mới chủ 12 tuổi thôi, 12 tuổi cơ bụng 6 múi săn chắc, đặc biệt cao ráo vai rộng, khuôn mặt chỉ cần khẽ nhích thôi là đủ hút hồn người khác rồi. Nhưng trên cơ thể tuyệt mĩ đó, chằng chịt những vết sẹo đủ loại, do kiếm, do súng, do dao găm, do bất cẩn cũng có. Đủ thứ trên cơ thể ấy, nhưng tấm lưng thì hoàn toàn không có vết sẹo nào cả, chỉ phía trước có mà thôi. Điều này chứng tỏ các cậu chưa bao giờ quay lưng lại với kẻ thù của mình, nên tấm lưng ấy vô cùng hoàn hảo không vết trầy xước. 

Sau khi quấn khăn ngang hông xong, Hạo Thiên và tiểu Siêu cùng thở ra một hơi. Kéo của bước vào trong, một làn hơi nóng ập vào mặt, sương mỏng bay lượn lờ.  Xung quanh dựng lên một hàng rào bằng gỗ mỏng, lại được trồng thêm vài bụi cây thêm vào, phía bên trái cửa là nơi dùng để kì cọ, chính giữa là bồn tắm nước nóng lớn. Trần nhà để không, ánh nắng chiếu vào qua khe lá, nên lượng ánh nắng bên trong này phải nói là rất ít mặc dù đang là ban trưa. Dù là buổi trưa nhưng hoàn toàn khôbg cảm thấy nóng nực mà là se se lạnh, bởi thời tiết đang giữa mùa đông, ngâm nước nóng thì còn gì bằng nữa chứ. 

Mọi người đều đã ngâm nước nóng, nói chuyện với nhau. Xuyên qua màn sương mỏng, Hạo Thiên có thể thấy đám nhóc đang đùa giỡn nghịch nước, Đường Minh Nhật đang lo lắng chuyện sắp xảy ra, cha cậu và ông cậu thì đang bàn chuyện quân sự. Có vẻ như Đường Thiên Long đã thấy được thoang thoáng hình bóng Hạo Thiên và tiểu Siêu, giơ tay gọi

"Bên này, mau lại đây đi! "

Đường Thiên Long chỉ thấy được hình bóng thôi, chứ không thấy rõ, lờ mờ loáng thoáng thấy bóng hai đứa nhóc. Hạo Thiên hơi gật đầu, chậm rãi bước vào trong, xuyên qua lớp sương mỏng manh, hình bóng của Hạo Thiên và tiểu Siêu dần hiện ra. Một cơ thể cao ráo, trắng nõn nhưng..... 

Đường Thiên Long cười nói

"Rốt cuộc cũng ra.... "

Ông trợn mắt lên, nhìn trân trân vào cơ thể của hai đứa con mình. Như thể muốn hét lên cho cả thế giới biết, quát

"Chuyện quái gì thế này? "

Hạo Thiên khẽ nhấc mắt, tiểu Siêu cúi đầu. Đường Minh Nhật vội nói

"đại ca, huynh đừng để ý. Nào, các con mau xuống đây đi"

Đường Thiên Long gạt tay đệ đệ của mình ra, gương mặt giận dữ, nhưng ẩn trong đó là sự đau lòng, bi thương tột độ. Phóng lên trên, nắm lấy vai Hạo Thiên và tiểu Siêu, lây nói

"Các con sao lại thế này? Những vết thương này là sao? Hả? "

....................

Trước khi Hạo Thiên bước vào bồn tắm, bên phía nữ đã vào từ lấu. Đang đùa giỡn với nhau rất vui vẻ. Bên nữ rộng rãi mênh mông, chỉ có 6 người mà thôi, nhưng bồn tắm lại rộng vô cùng. Cả 6 tụm lại với nhau, nói chuyện rất vui vẻ mặc dù trước đó gặp nhau chưa đến 2 lần hay nói chuyện chưa được mấy câu. Nhưng hiện tại thân quen, nói chuyện không ngại ngùng như thể đã quen nhau từ rất lâu rồi, đúng là phụ nữ có khác. Đang nói chuyện thì nghe bên Đường Thiên Long bên này hô lên "Bên này, mau lại đây!"

Các nữ bắt đầu tò mò không biết đang gọi ai, Vương Thiên Nhi nói nhỏ

"Mọi người có muốn xem lén một chút không? "

Băng Liên ngại ngùng, lắc đầu phản đối

"Thôi, như thế là không hay đâu! "

An Lam Nguyệt hí hửng đáp ứng

"tuyệt vời, mọi người đi xem "

An Lam Nguyệt dẫn đầu, các nữ mặc dù ngại nhưng vẫn rất tò mò mà đi theo xem. Mỗi người một khe hở nhỏ, nhìn qua đấy. Những bóng hình đầu tiên là của đám nhóc, đứa nào đứa nấy cơ bụng săn chắc đầy đủ, lại trắng đến không tưởng, nhìn mà phát mê. An Lam Nguyệt nhìn thấy bóng hình Hạo Thiên và tiểu Siêu kéo kéo mọi người,  nói

"Mau xem, tiển Thiên với tiểu Siêu kìa"

Thế là bắt đầu dồn ánh mắt về phía Hạo Thiên cùng tiểu Siêu, nhưng không thấy rõ, lại nghe được Đường Thiên Long hét lên "Chuyện quái gì thế này? "

Rồi lại nghe Đường Minh Nhật nói gì đấy, nhưng bị Đường Thiên Long gạt tay ra, bất thình lình đứng  ngay thời khắc sắp thấy được cơ thể hoàn hảo của Hạo Thiên và tiểu Siêu, Đường Thiên Long che mất cơ thể hoàn hảo của Hạo Thiên và tiểu Siêu mất rồi. Cả đám nữ tiếc nuối mà than một tiếng, lại nghe Đường Thiên Long hét lên 

"Các con sao lại thế này? Những vết thương này là sao? Hả? "

Một lần nữa thu hút ánh nhìn của cả 6 người. Tiếp tục quan sát tình hình

..............................

Trở lại bên nam, Đường Thiên Long như muốn phẫn nộ với cả thế giới này, lây Hạo Thiên và tiểu Siêu mà hỏi dồn dập

"ai làm các con ra nông nỗi này? Là ai hả? Mau nói đi"

Hạo Thiên nắm lấy tay cha mình, lắc đầu nói

"Không ai cả. Chúng con luyện tập bất cẩn mà ra cả thôi! "

Tiểu Siêu cũng nói

"Đúng vậy đấy. Chúng ta vẫn thường hay bất cẩn để rút ra kinh nghiệm cho mình mà. Nhờ những vết thương này mà chúng con đã rút ra rất nhiều kinh nghiêmh cho bản thân đấy"

Đường Thiên Long gương mặt đau lòng, lại nói

"Luyện tập thì luyện tập. Nhưng sao luyện tập mà có thể ra nông nỗi này cơ chứ. Đừng có gạt ta nữa, mau nói thật đi"

Hạo Thiên lại nói

"Chúng con quả thật là do luyện tập mà ra cả, cha không việc gì phải lo lắng nhiều làm gì. Việc con làm cứ mặc kệ con đi.... "

"Chát"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.