Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 339: Định ngày đính hôn



Đứng trên sân khấu cao, An Hạo Kiệt mang một phong thái hùng dũng, mạnh mẽ và uy nghiêm của bật đế vương. Sự uy nghiêm, mạnh mẽ lấn chiếm tiếng ồn của toàn trường, khiến tất cả phải im lặng không nói một lời. Im lặng cùng nhau hướng về phía sân khấu, cùng nhau cúi đầu trước ông. Toàn thể cùng hô

" Chúng thần xin cúi đầu trước người, An Đế Vương bệ hạ - Mặt trời của Ma giới. Xin những vì sao luôn phù hộ và mang đến điềm lành cho đất nước này!  " 

" Bình thân " 

An Hạo Kiệt nói, giọng không lớn nhưng âm vang lại khắp toàn trường. An Hạo Kiệt trong bộ quần áo hoàng gia, khoác áo choàng màu vàng sậm, trên viền cổ có lông thú trắng mềm mượt. Mái tóc được xõa ra sau lưng, trên ngực huy hiệu long phượng quấn lấy nhau không rời, minh chứng cho chức vị hoàng đế. 

An Hạo Kiệt lớn tiếng nói 

" Hôm nay ta mời mọi người đến đây là để chúc mừng sự trở lại của công chúa và hoàng tử. Những đại yêu nghiệt của đất nước này, đồng thời định ngày đính hôn cho Nhị hoàng tử của ta " 

" Bốp... Bốp... Bốp... Bốp... " 

Hàng loạt tiếng vỗ tay vang lên rền vang. Mọi người tung hô chúc mừng, An Hạo Kiệt lại nói 

" Ngay bây giờ, xin mời Đại công chúa An Lam Nguyệt, Nhị hoàng tử An Hạo Thiên và Tam hoàng tử An Hạo Siêu bước lên đây " 

Mọi người vẫn rất bình tĩnh và chờ mong cho đến khi nghe đến tên "..... Tam hoàng tử An Hạo Siêu " vì đây là một cái tên hoàn toàn mới. Hoàng tử của đất nước này chỉ có một vì cớ gì hiện tại lại lồi ra hai? Cho nên hiện tại sự chờ mong lại càng tăng lên rất nhiều!  

Hạo Thiên và tiểu Siêu lại làm hành động như lúc nãy, mỗi người một bên mà dịu dàng nắm lấy tay An Lam Nguyệt, cùng nhau bước về phía sân khấu. Từng bước từng bước đi lên sân khấu, đứng ngang hàng với An Hạo Kiệt, cả bọn mỉm cười nhìn xuồn dưới, một nụ cười đầy thiện ý. 

Vì là người đẹp nên nụ cười ra cũng rất đẹp, thoắt cái đã thu hút trái tim của biết bao thiếu nữ ở nơi này, bao chàng thanh niên chưa vợ cũng lung lay, đứng không vững trước nụ cười tỏa nắng đó. 

Nhiều tiếng xì xào bắt đầu vang lên 

" Này, nhìn mà xem. Hai người đó ai là Nhị hoàng tử, ai là Tam hoàng tử? " 

" Đương nhiên vị tóc đỏ kia là Nhị hoàng tử rồi, người tóc xanh kia chính là Tam hoàng tử. " 

" Cô không có đọc sách sao? Nhị hoàng tử yêu nghiệt với mái tóc đỏ như máu, người đời truyền rằng người chính là chiến thần bất khả chiến bại đó. Đánh đấu thắng đó, nghe bảo vài chục năm trước đi đâu đó, hiện tại trở về rồi " 

" Ừm, ta cũng có nghe nói qua việc này. Nhưng hiện tại chúng ta có thêm một Tam hoàng tử cũng rất yêu nghiệt nha. " 

" Đại công chúa, Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử tất thảy đều là yêu nghiệt. Họ có sừng và cánh kia kìa, nước chúng ta chắc chắn sẽ thắng lũ Thiên giới khốn khiếp đó " 

" Đúng đúng... " 

........... 

Hạo Thiên nghe bọn người nói, thì ra chuyện cậu chết được bảo mật à. Ngược lại lại truyền rằng mình đi nơi nào đó tu luyện đến bây giờ mới trở về.  Vậy là chuyện mình trọng sinh khẳng định cũng chẳng một ai khác biết ngoài người của hoàng tộc. Tính từ Tử Tước trở lên mới được biết đi. 

An Hạo Kiệt lại lớn tiếng nói, lấn át tiếng ồn ào của nơi này 

" Chào đón hoàng tử công chúa trở về, đồng thời tiếp nhận thêm một hoàng tử. Đây là đứa con mà ta nhận nuôi, tên gọi An Hạo Siêu. Mong rằng sau này các ngươi sẽ chiếu cố nó nhiều hơn " 

Nhiều người liền gật đầu, nói to nói nhỏ gì mà " đương nhiên rồi ạ ", " chúng ta chắc chắn sẽ chiếu cố họ thật tốt ",..... Vân vân và mây mây.... 

Hạo Thiên cười nhạt, các ngươi muốn không chiếu cố cũng không được. Người ta chính là hoàng tử, còn các ngươi chỉ là quan lại nhỏ nhoi, muốn sống yên ổn chính là lấy lòng cùng nịnh hót những người có cấp bậc cao hơn mình. Rồi suy cho cùng cũng chỉ là lũ nhút nhát, nhát gan lấy lòng người khác để sống qua ngày mà thôi. Hạo Thiên cườ một cái, lúc này lại nói 

" Hôm nay ta trở lại cùng với đệ đệ, tỷ tỷ và một vài người bạn của mình. Chúng ta sẽ cùng nhau tu luyện, để trở nên mạnh hơn nữa, sau đó sẽ là lúc chúng ta đánh tan lũ Thiên giới, để nơi này mãi mãi bình yên " 

Người người nghe nói, chợt vui mừng không thôi, cúi đầu nói 

" Xin những vì sao luôn phù hộ và mang điềm lành đến cho đất nước này! " 

Câu nói này như là một khẩu hiệu, bất cứ khi nào chào hỏi hay tạm biệt người có cấp bậc từ công tưỡ trở lên hoặc ngang bằng thì phải dùng câu nói này. Hoặc cũng có thể là để phù hộ vậy! 

Hạo Thiên mỉm cười, An Hạo Kiệt lúc này lại nói 

" Hôm nay, ta cũng sẽ định sẵn ngày đính hôn cho Nhị hoàng tử của chúng ta cùng với.... " 

Lời nói của An Hạo Kiệt khiến con người ta hồi hộp lo lắng và bất an. Cứ suy nghĩ rằng ai lại may mắn được kết hôn cùng hoàng tử như thế, không biết là người thế nào, có phải là ta không nhỉ? Đó là suy nghĩ của những người sinh ra sau khi Hạo Thiên mất năm đó, nhưng những người trước thì hẳn họ đã biết rất rõ ràng rồi. Chỉ là cũng có chút hồi hộp mà thôi. 

An Hạo Kiệt cười nói 

".... Cùng với Lăng đại tiểu thư Lăng Giang Tuyết của gia đình Công tước Lăng gia! " 

Lăng Giang Tuyết một mặt vui mừng khôn xiết, đứng thẳng người dậy mà nhìn. Nhiều người vỗ tay chúc mừng ngày vui, An Hạo Kiệt lại bảo 

" Buổi lễ đính hôn sẽ diễn ra vào 2 tháng nữa, tới lúc đó hai đứa hãy lại tiếp tục bồi dưỡng tình cảm của mình đi " 

Hạo Thiên khẽ cúi đầu nói 

" Xin tạ ơn người thưa phụ thân - Mặt trời của Ma giới.  Xin những vì sao luôn phù hộ và mang điềm lành đến cho đất nước này! " 

An Hạo Kiệt cười cười nói 

" Được rồi, các con lui xuống đi " 

Cả bọn Hạo Thiên cúi đầu chào, bước chân đi xuống khỏi sân khấu. Vừa bước xuống sân khấu thì mọi người liền vây quanh sang ba người Hạo Thiên, An Lam Nguyệt và tiểu Siêu. Cả ba ngay sau đó liền bin tách ra làm hai. Một bên An Lam Nguyệt toàn nam vây quanh, một bên Hạo Thiên và tiểu Siêu toàn nữ vây quanh. Cả hai bên đều bận rộn chào hỏi, tất bật không ngừng. 

Bên Hạo Thiên, biết bao câu hỏi được  đưa ra 

" Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử hai người có thể đến dự tiệc sinh nhật của thần vào ngày mốt không? " 

" À xin lỗi, ta rất bận " 

" Tam hoàng tử, ngài trước kia từng sống ở đâu thế? " 

" một nơi rất xa ở đây " 

" Nhị hoàng tử, thần có thể nhảy với ngài một bài hay không? " 

" À không, ta rất tiếc nhưng  ta có bạn nhảy rồi " 

" Tam hoàng tử, thần có thể nhảy cùng ngài không? " 

" Không, ta cũng đã có bạn nhảy của mình rồi " 

............ 

Rất nhiều câu hỏi khác được đưa ra nhưng tất cả đều bị từ chối thẳng thừng, bên phía An Lam Nguyệt cũng vậy 

" Công chúa, người có thể nhảy với tôi một bài được không? " 

" Không, đừng nhảy với hắn. Ngài hãy nhảy với tôi đây này, tôi nhảy hay hơn hắn nhiều " 

" Công chúa, nhảy với tôi đi " 

.... 

An Lam Nguyệt cười một cái, nói 

" Xin lỗi nhưng ta có bạn nhảy rồi, phiền tránh đường cho " 

Ba người Hạo thiên rốt cuộc cũng thoát được nhóm người, xong lại đến đám Hầu tước, Tử tước và Bá tước rồi đến bọn thành chủ mấy người này. Cái gì mà xin ra mắt hoàng tử, cái gì mà xin hãy chiếu cố nhau nhiều hơn, cái gì mà mong sau này sẽ còn gặp lại..... Thật rắc rối mà. 

Chào hỏi qua một lượt, thật là mệt đứt hơi luôn rồi.  Ngồi trên ghế, An Lam Nguyệt chán chường, mệt mỏi bảo 

" Haizzz, mệt chết ta rồi. Đến gì mà lắm thế không biết nữa " 

Lăng Chính Nhất cười nói 

" Ha ha ha ha, công chúa a, người như vậy là không được rồi. Sao có thể nằm dài ra như thế chứ " 

An Lam Nguyệt ngước mặt bảo 

" Con biết nhưng mà mệt quá đi " 

Lúc này, tiếng nhạc du dương lại cất lên,  bao trùm lên không khí nơi này. Mọi người cùng tìm cho mình một bản nhảy hợp ý, những người không nhảy sẽ dạt ra hai bên, chừa nơi cho những người nhảy múa. 

Hạo Thiên cúi người trước Lăng Giang Tuyết, tiểu Siêu cúi người trước An Lam Nguyệt, Lăng Chính Nhất và Tạ Tiểu Thu, Thiên Vũ Phong và Vô Tử Uyển, cả bốn đều cùng nhau cúi thấp người trước người phụ nữ trước mặt mình, tay trái đặt sau lưng, tay phải đưa ra trước chờ đón bàn tay ai kia, nói 

" Chúng ta có thể mời người cùng nhảy một bản hay không? " 

Bốn cô gái vui vẻ đưa tay ra, cười bảo 

" Thật vinh hạnh cho chúng ta! " 

Cả bốn cùng nhau bước ra giữ cùng với những đôi nam nữ khác, tay phải nữ đặt lên vai trái nam, còn tay trái nam lại đặt lên eo người nữa, tay còn lại của họ sẽ nắm lấy nhau. Cùng nhau khiêu vũ một khúc hồng trần nhộn nhịp, những điệu múa nhẹ nhàng, uyển chuyển trong không gian. 

Cứ thế, những đôi nam nữ xoay chuyển cùng nhau cho đến hết bản nhạc. Nhiều tiếng vỗ tay rộn ràng vang lên, hoan hô chúc mừng những điệu múa đẹp mắt vừa bày ra, cả bọn Hạo Thiên múa xong liền một mặt vui vẻ bước vào trong, ngồi lại vị trí của mình. 

Vừa ngồi xuống liền thấy An Hạo Kiệt tay cầm một ly rượu đi tới, mỉm cười nói 

" Múa đẹp lắm, hi vọng sau này giết địch cũng sẽ là những đường kiếm đẹp mắt như vậy! " 

" Chúng ta không đồng ý! " 

Một âm thanh lớn, hùng hồn vang lên.... 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.