Sinh Mệnh Của Anh Chính Là Muốn Cho Em

Chương 9



Đào Thụy Tiên giống như một khúc gỗ , cả cơ thể trở lên cứng ngắc, bàn tay lạnh lẽo của anh vẫn bao bọc toàn bộ thân mình cô, vừa giống bảo vệ, lại vừa như áp chế toàn bộ ý định trốn thoát của cô.

Bên ngoài cửa kính, mưa lất phất bay trong gió lạnh thấu da thấu thịt, nhiệt độ bên ngoài , ắc hẳn rất thấp , nhưng ngược lại , nhiệt độ trong xe lại không ngừng tăng cao , giống như một cài lò sưởi vậy , tuy rằng có chút ấm áp, nhưng lại khiến cô vô cùng khó khăn để thích nghi . Không biết , ai đó có nghe thấy tiếng nhịp tim rồn rập của cô , âm thanh này, mỗi lúc một nhanh dần, chỉ cần một cái chạm nhẹ , nó cũng có thể nổ tung bất cứ lúc nào . Nhưng cuối cùng , lại có một bàn tay lạnh lẽo di chuyển đến , không nhanh không chậm mà áp lòng bàn tay lên ngực cô , gương mặt Đào Thụy Tiên trở thành quả cà chua chín mọng .

Không ngờ , vào giây phút sống còn này , người đàn ông này lại có thể mỉm cười " Hồi hộp đến vậy sao ? Tôi không nghĩ mấy đứa trẻ con ngày nay lại có thể nhút nhát đến như vậy , đây chỉ là bắt đầu thôi mà , còn phần về sau , chắc chắn sẽ hấp dẫn hơn rất nhiều , cô bé , tôi nghĩ em lên học hỏi một chút , bằng không đừng nói đến trở thành người đàn bà của tôi , đến sống cũng không có tư cách " Hai ngón tay giữ chặt lấy cằm cô , đẩy mặt cô lên sát mặt anh , khoảnh khắc gần gũi đến như vậy , khiến lồng ngực cô như chững lại một nhịp , cô đã bị ánh mắt đen láy thâm sâu ấy làm cho choáng váng .

Anh vừa làm gì ? Anh thực sự không hiểu nổi hành vi của mình ...

Thật không ngờ , cô gái nhỏ này lại mang đến cho anh cảm giác lạ lẫm đến như vậy , nhất là khi nhìn vào đôi mắt trong veo ấy , tựa như một hồ nước trong xanh vô cùng sinh động , anh giống như bị hút sâu vào đôi mắt ấy , không thể thoát ra nổi , đây là một thứ cảm giác vừa lạ lẫm lại vừa gần gũi , thân quen . Đôi mắt ấy , rất giống với người phụ nữ đó , mỗi lần nhìn thấy giọt nước mắt của người phụ nữ đó tuôn rơi , anh lại vô cùng đau lòng , vô cùng hận .

Lý do khiến ạnh muốn giữ cô lại , có lẽ vì hình ảnh người phụ nữ đó bên trong cô ...

Ánh mắt người đàn ông trước mặt , mỗi lúc một thâm trầm hơn , bàn tay lại càng trở lên lạnh ngắt " Cho tôi một cái giá "

- Một cái giá ? - Đào Thụy tiên hơi ngẩn người , cô không hiểu người đàn ông này đang nói gì , gương mặt hồng hào chuyển sang xám ngoét , cô sợ ánh mắt của anh , sợ từng từ từng chữ phát ra , bởi vì , nó có sức sát thương vô cùng lớn , giường như có thể làm tổn thương lòng tự tôn của một cô gái mười bảy tuổi . Cô mím chặt lấy môi mình , hít một lượng lớn không khí vào lồng ngực , lòng bàn tay cũng theo sự cứng rắn nhất thời đó mà bóp chặt lại .

" Cha tôi từng nói , tôi là vô giá , dù chú có dùng bất cứ giá nào cũng không thể mua nổi tôi đâu , à ... còn nữa ... chú thật không biết xấu hổ , tại sao chú có thể hôn tôi , chú có biết nụ hôn đầu tiên của một người phụ nữ quan trọng thế nào không hả ? ... Tại sao chú lại có thể , thật bại hoại , thật mất tôn nghiêm , thật ... thật biến thái "

Khóe miệng người đàn ông nhếch lên một cách lạnh lùng , thâm trầm đến đáng sợ " Thế nào cũng được , tôi thật muốn biết , lúc em nằm dười thân tôi có còn cao ngạo đến vậy ? "

" Chú là đồ điên "

Nếu những lời này phát ra từ miệng một người phụ nữ khác , có lẽ , anh sẽ bóp chết cô ta trong tích tắc , nhưng cô gái nhỏ này thì là ngoại lệ . Anh mỉm cười , dựa lưng vào ghế , đôi mắt thâm trầm khẽ khép lại , chỉ một câu , cũng đủ khiến cô không lạnh mà run rẩy " Em có thấy khẩu súng trước mặt em không , bất cứ lúc nào cũng có thể đoạt lấy mạng em , thực ra đối với tôi , giết người cũng giống như một trò chơi tiêu khiển , cách thức cũng sẽ rất tàn nhẫn "

Bắt đầu từ giây phút nhìn về phía khẩu súng nằm yên lành trong giá rượu ngay cạnh anh ta , cô đã biết , cuộc sống của mình từ giờ phút này sẽ không thể tiếp tục bình yên được nữa . Người đàn ông cao cao tại thượng này , trong mắt cô , gói gọn trong hai từ " NGUY HIỂM " .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.