Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1163: Lão Ngưu cùng Tề Nhạc lần thứ nhất liên thủ (3)



Hơn nữa bản thân hắn đã có nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, mình và hắn cũng chỉ có thể là ân tình của một đêm vợ chồng. Sinh không thể luyến làm trong lòng Lãnh nhi đã mất hết can đảm sống.

Quay người lại, ánh mắt Ma Vương bình tĩnh nhìn Lãnh nhi, hắn trầm giọng nói:

- Nha đầu, con muốn làm gì?

Nước mắt chảy từ trên mặt Lãnh nhi xuống, nàng buồn bã nói:

- Cha, lần này Địa Ngục nhận lấy tổn thất thật lớn như thế, phải có người đứng ra gánh chịu trách nhiệm này. Mặc dù con là con gái ngài, nhưng mà vì tương lai của Địa Ngục, con nguyện ý gánh chịu hết thảy, dùng tính mạng và máu tươi của con rửa sạch nỗi sỉ nhục của ngài.

Nhìn Lãnh nhi, ánh mắt bình thản của Ma Vương dần dần nhiều thêm vài phần ôn hòa, đây dù sao cũng là con gái duy nhất của mình. Tát Nã đã bị chết, bị chính mình tự tay tiêu diệt, nếu như không phải là vì tiêu diệt Tát Nã mà tiêu hao một ít năng lượng, có lẽ cục diện vừa rồi cũng sẽ thay đổi. Hết thảy đều đã xảy ra, với tư cách là người đứng đầu Địa Ngục, chính mình chỉ có thản nhiên đối mặt, mới có thể rửa sạch sỉ nhục hôm nay trong chiến đấu tương lai, mà không phải hi sinh tính mạng của con gái mình.

Thân thể Lãnh nhi lập tức bất động, năng lượng hắc ám khổng lồ vây quanh nàng, bàn tay to lớn của Ma Vương khẽ động, Ác Ma Chi Vẫn đã bị hắn hút vào trong tay, Ma Vương giận dữ quát:

- Hồ đồ. Sỉ nhục mà hắn mang cho ta, thì chỉ mình ta mới có thể rửa sạch. Tiểu nha đầu con, ta đã mất đi thuộc hạ trung tâm cùng huynh đệ phản nghịch, chẳng lẽ con muốn ta mất đi đứa con gái cuối cùng sao?

Nói tới đây, trong mắt Ma Vương đã hoàn toàn toát ra quang mang hiền từ của một người cha mẫu mực.

Trói buộc trên người Lãnh nhi biến mất, nước mắt lại trào lên. Ưm một tiếng, nàng mẽ nhào vào trong lồng ngực lạnh như băng của phụ thân lên tiếng khóc lớn, hết thảy đau xót, phảng phất cũng muốn phát tiết trong tiếng khóc này.

Nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của Lãnh nhi, quang mang trong mắt Ma Vương trở nên càng thêm ôn hòa:

- Tốt rồi, hết thảy đều đã đi qua. Đừng khóc nữa. Yên tâm đi, tên tiểu tử nhân loại đó không chết được đâu, nếu không hắn làm sao dám nhảy vào phạm vi bao phủ của tia chớp hình tròn? Kỳ thật, từ ý nào đó mà nói, ánh mắt của con đúng là tốt hơn cha nhiều, chính là bởi vì hắn xuất hiện mới khiến cho cha biết rõ nhân loại cũng có thể đạt tới trình độ cường đại như thế.

- Bất quá, thời điểm gặp mặt tiếp theo ta cùng hắn nhất định phải có một cách giải quyết. Đừng khóc nữa, con là con gái của Ma Vương ta, con nhất định phải kiên cường. Hiện tại ba tên Khủng Bố Ma Vương đã chết đi, Quân Đoàn Nhiên Thiêu cũng bị tổn thất nhất định, con nhất định phải kiên cường. Khi cha dẫn đầu Quân Đoàn Nhiên Thiêu đại quân Địa Ngục quét ngang thế giới loài người thì con và Lucifer sẽ là những giúp đỡ đắc lực nhất của ta.

Tề Nhạc xác thực không chết được, từ lúc hắn vừa mới xông vào phạm vi bao phủ của tia chớp hình tròn thì chính hắn đã sử dụng lĩnh vực bất tử để tiết kiệm năng lượng. Có câu: Vạn hoa tùng trung tẩu, phiến đóa bất triêm thân (đi trong cạn đóa hoa mà không dính một cánh hoa). Công kích hung mãnh của tia chớp hình tròn không có chút biện pháp nào đối với bất tử lĩnh vực, mắt thấy năng lượng lôi thuộc tính bành trướng không ngừng đánh lên người mình, nhưng không thể mang lại thương tổn chính thức.

Tề Nhạc không khỏi hiểu sâu Không Động Ấn hơn mấy phần. Không hổ là một trong thập đại thần khí ah! Có nó ở đây, thực lực của mình trong lúc vô hình gia tăng lên một khoảng lớn, cơ hội sinh tồn cũng trở nên nhiều hơn. Nếu như Hiên Viên Kiếm còn ở bên người hắn thì tốt rồi, dùng tình hình thế lực ngang nhau như vừa rồi, nói không chừng mình và Ngưu Ma Vương liên thủ có thể tiêu diệt luôn tên ma vương đó. Một kiện tuyệt thế thần khí thường sẽ trở thành mấu chốt để quyết định thắng bại của cả cuộc đấu.

Thân thể lên như diều gặp gió nhảy vào giữa không trung, Phong Vân Lực là biện pháp tốt nhất gia tăng tốc độ lên, thân thể Tề Nhạc trong hư ảo không ngừng hướng lên phía trên không trung. Lĩnh vực Bất tử tuy rằng tiêu hao đại lượng năng lượng của hắn, nhưng là bởi vì nguyên nhân có bất tử lĩnh vực mới khiến cho hắn có thể phi hành dưới áp lực thật lớn của Hạo Nhiên Chính Khí trong thiên địa. Khi năng lượng bản thân Tề Nhạc hạ thấp đến một mức độ nguy hiểm thì toàn thân hắn trở nên nhẹ bẫng đi, năng lượng tia chớp hình tròn oanh kích trong cùng một lúc hoàn toàn biến mất.

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Tề Nhạc biết rõ, mình đã ra khỏi phạm vi bao phủ của tia chớp hình tròn. Năng lượng trong cơ thể vận chuyển, hắn không dám trễ nải cho dù là thời gian chỉ là một giây đồng hồ, lần nữa gia tăng tốc độ, dựa theo năng lượng đem thân thể của mình bắn vào giữa không trung.

Màu tím xung quanh trên bầu trời bao la bắt đầu vặn vẹo làm cho Tề Nhạc thấy được một cái cự hoàn hình tròn. Đường kính của nó không thể nào xác định được, khi Tề Nhạc phát hiện sự hiện hữu của nó, không gian chung quanh đã hoàn toàn trở nên bóp méo, ngay sau đó một cỗ hấp lực cường đại bỗng nhiên xuất hiện bao vây lấy thân thể của hắn trực tiếp chui vào một thế giới nào đó.

Lúc này năng lượng của Tề Nhạc rốt cục đã tiêu hao sạch sẽ, năng lượng vặn vẹo chung quanh còn mãnh liệt hơn lúc hắn đi vào địa ngục nhiều. Bất quá, không đợi thân thể của Tề Nhạc sinh ra cảm giác không khỏe thì khí tức tà ác bá đạo của Ngưu Ma Vương đã tự động lan tràn ra, đem thân thể của Tề Nhạc bao phủ ở bên trong khiến cho năng lượng vặn vẹo bên ngoài hoàn toàn bị ngăn cản lại. Đồng sanh cộng tử lĩnh vực ah! Tánh mạng của Tề Nhạc tương đương với của Ngưu Ma Vương, hắn làm sao có thể không bảo vệ Tề Nhạc cho được.

- Tề Nhạc!

Thanh âm trầm thấp của lão Ngưu vang lên trong tinh thần thế giới của Tề Nhạc.

- Ta nghe rồi.

Tề Nhạc bình tĩnh hồi đáp. Giờ này khắc này, hắn cũng không có bởi vì có thể thoát khỏi địa ngục mà hưng phấn, ngược lại chính là trong lòng vô cùng nặng nề.

Ngưu Ma Vương lạnh nhạt nói:

- Ngươi biết là tốt rồi. Chờ sau khi trở về, thân thể của ngươi khôi phục thì phải đáp ứng chuyện của ta. Nếu như có thể tìm được Xi Vưu, không cần ngươi động thủ, ta sẽ tiêu diệt hắn. Đến lúc đó ta thậm chí có thể lại vì ngươi làm một chuyện, cũng không uổng duyên phận này giữa chúng ta.

Trong lòng của Tề Nhạc khẽ động, đã nghĩ tới điều gì, nhưng mà hắn biết rõ cho dù phán đoán của mình là chính xác chỉ sợ cũng vô lực ngăn cản phát sinh. Hiện tại quan hệ trong đó của hắn cùng lão Ngưu hoàn toàn ở vào trạng thái vi diệu, lão Ngưu có đồng sanh cộng tử lĩnh vực hạn chế, nhưng mà một khi lão Ngưu thật sự liều lĩnh bạo phát, như vậy thì hắn rất có thể đem đồng bọn của mình giết chết. Đó là kết quả mà Tề Nhạc tuyệt đối không cách nào thừa nhận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.