Tề Nhạc sở dĩ đột nhiên mở hai mắt ra là vì hắn cảm giác được rõ
ràng, Bàn Cổ Phủ cùng Hạo Thiên tháp cũng không có bởi vì Ngưu Ma Vương
chết đi mà biến mất.
Giữa không trung, trên vị trí lúc trước Ngưu Ma Vương bị Tru Tiên Trận giết chết có một viên bảo thạch lăng không
phù phiếm tại đó, bảo thạch nhìn bề ngoài bày biện ra cửu thải hào
quang, cả viên bảo thạch to cỡ nắm tay, nhưng mà nó phiêu phù ở chỗ đó,
lại làm cho Tề Nhạc sinh ra một loại cảm giác kỳ dị. Khí tức sinh mệnh
vô cùng khổng lồ thậm chí còn lớn hơn cả năng lượng tự nhiên chi nguyên
của hắn.
- Thất Khước Chi Trận, phục sinh!
Âm thanh lạnh
như băng của trở nên có chút già nua. Hào quang năng lượng khổng lồ lập
tức phóng ra, một màn hào quang cự đại đẩy thân thể của Tề Nhạc đi ra,
cho dù là sắc bén như Hiên Viên Kiếm tại thời khắc này cũng không cách
nào xuyên thấu ngưng tụ cửu thải quang mang.
Thân ảnh khổng lồ
của Ngưu Ma Vương xuất hiện giữa không trung, nhìn bề ngoài hắn có chút
mệt mỏi, cũng có chút mờ mịt. Ngơ ngác đứng ở nơi đó, trong lòng bàn tay của hắn Bàn Cổ Phủ và Hạo Thiên tháp đã mất đi năng lượng.
Tề
Nhạc hoảng sợ nhìn chuyện đang diễn ra trước mắt, vì chiến thắng Ngưu Ma Vương, hắn đã sớm lập kế hoạch, tại thời khắc quan trọng nhất mới triển lộ ra thực lực chân chính của chính mình, lại bộc phát ra Tru Tiên
Trận, một lần hành động công thành. Nhưng mà Ngưu Ma Vương bị Tru Tiên
Trận giết xong lại xuất hiện trước mặt mình. Phải biết Hiên Viên Kiếm
không chỉ có cứng rắn vô đối, mà ngay cả linh hồn cũng không cách nào
còn sống Tru Tiên Trận. Nhưng mà Ngưu Ma Vương lại sống sờ sờ xuất hiện
trước mắt mình, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Lúc này những gì Tề Nhạc
nhìn thấy đã vượt qua phạm vi nhận thức của hắn, đại não không khỏi có
chút trống rỗng.
Ngưu Ma Vương cũng không có thừa dịp Tề Nhạc
ngốc trệ mà phát động công kích, hoặc là nói lúc này hắn ngốc trệ thậm
chí còn nhiều hơn Tề Nhạc. Khủng Cụ Chi Tâm (lòng mang sợ hãi) không còn nữa, lúc này khóe miệng của hắn hiện ra một nụ cười khổ bất đắc dĩ. Vẻ
tươi cười đắng chát này nhìn bề ngoài rất dễ dàng mang cho người ta có
một loại cảm giác bi thương.
- Dĩ nhiên là như vậy, dĩ nhiên là như vậy?
Ngưu Ma Vương thì thào tự nhủ:
- Tại sao có như vậy? Chẳng lẽ, ta thật sự sai rồi hả? Chẳng lẽ ta mấy
vạn năm chờ đợi, mấy vạn năm cố gắng là sai phương hướng sao?
Chỉ trong một phút, Ngưu Ma Vương tựa hồ trở nên già đi rất nhiều, hắn
ngẩng đầu nhìn Tề Nhạc trước mặt, thần sắc trên mặt hắn đã trở nên tái
nhợt.
Tề Nhạc cũng nhìn hắn, hai người cứ như vậy nhìn nhau. Đột
nhiên Ngưu Ma Vương động, Bàn Cổ Phủ nắm trên hai tay rồi giơ lên cao.
Năng lượng khổng lồ mang theo năng lượng ba động kiên quyết: Diệt ma
huyễn chi Thất Sát trảm. Bàn Cổ Phủ giữa không trung phiêu nhiên mà ra,
bảy cái hư ảnh Bàn Cổ Phủ cự đại ngưng kết sau lưng Ngưu Ma Vương, một
chùm khí tức năng lượng khổng lồ phóng xuất ra bên trên bản thể của Bàn Cổ Phủ. Một tầng năng lượng như là hình dáng sương mù. Đúng là Diệt Ma
Huyễn pháp trận uy lực ngang với Tru Tiên Trận.
Bất luận là một
thức cuối cùng của Khai Thiên Thất Thức hay là một pháp cuối cùng của
Hiên Viên Bát Pháp đều phải ở trong Thất Khước Chi Trận mới có thể thi
triển ra. Mà trước mắt, Ngưu Ma Vương không hề báo trước sử dụng công
kích mạnh nhất của Bàn Cổ Phủ có khả năng phát động. Theo Diệt Ma Huyễn
xuất hiện, thân thể của Ngưu Ma Vương cũng dần dần trở nên mờ đi, nhìn
bề ngoài khí tức năng lượng của bản thân hắn đã trở nên càng ngày càng
mãnh liệt, năng lượng khổng lồ chấn động không ngừng lóe ra, mỗi một lần lập loè đều khiến cho không gian càng thêm hư vô, mà bảy cái hư ảnh Bàn Cổ Phủ cự đại trở nên càng ngày càng rõ ràng.
Cảm thụ được năng
lượng khổng lồ trước mặt, sắc mặt của Tề Nhạc không khỏi trở nên có chút tái nhợt. Hắn vừa mới dùng Tru Tiên Trận, đối với năng lượng bản thân
mình tiêu hao cực lớn. Mà Ngưu Ma Vương chẳng những sống lại, hơn nữa
năng lượng lại cũng khôi phục đến đỉnh phong đỉnh phong đỉnh phong trước khi chiến đấu, mặc dù không có Hạo Thiên tháp nhưng giờ khắc này Ngưu
Ma Vương phát ra tuyệt đối là một kích cường đại nhất tối chung Áo Nghĩa của Bàn Cổ Phủ.
Thở sâu, ánh mắt của Tề Nhạc đã sớm khôi phục
bình tĩnh. Từ lúc chiến đấu bắt đầu đến bây giờ Nhân Giả Chi Tâm của hắn thủy chung không có biến mất. Hai tay giơ cao khỏi đầu cầm Hiên Viên
Kiếm. Năng lượng trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, một tầng thần quang xuất hiện sau lưng Tề Nhạc, đây là một hư ảnh nhìn bề ngoài rất giống
bản thể của Tề Nhạc. Hai mắt hắn nhắm lại, khí tức năng lượng toàn thân
cao thấp của Tề Nhạc đột nhiên cường đại gấp đôi vừa rồi. Năng lượng ba
động kịch liệt sinh ra từng vòng rung động đặc thù, Hiên Viên Kiếm trên
tay hắn không ngừng phát ra từng tiếng vù vù, năng lượng chấn động tựa
hồ hô hoán cái gì đó.
Đối mặt Diệt Ma Huyễn Thất Sát trảm hình
thành trước đó, Tề Nhạc đột nhiên mở hai mắt ra, giờ khắc này trong mắt
của hắn lập loè quang mang óng ánh. Hết thảy tựa hồ cũng đã quy về nhất
thể, năng lượng của hắn lại khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Trong
hai tay hắn nắm lấy năng lượng tăng lên tới một trình độ vô cùng khủng
vố. Khí tức năng lượng nhàn nhạt lại làm cho người ta có một loại cảm
giác cứng rắn vô cùng.
- Tru Tiên Trận chi tru diệt thiên địa.
Thanh âm bình tĩnh từ trong miệng của Tề Nhạc phát ra, vô số hư ảo kim sắc
quang ảnh bắt đầu xoay tròn vây quanh thân thể của hắn, đúng là vạn đạo
kiếm hồn của Tru Tiên Trận. Khi năng lượng khổng lồ của hắn thúc đẩy
xuống, những kiếm hồn này đều phảng phất tràn đầy sinh mệnh khí tức
không ngừng xoay tròn thân thể của Tề Nhạc. Mỗi một lần xoay tròn đều
mang đến một loại cảm giác đặc thù, mỗi một chuôi kiếm hồn đều phảng
phất biến thành thật thể . Giờ khắc này, mới thật sự là quyết chiến,
năng lượng tối chung cực của Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương quyết đấu.
Bảy đạo quang hoa màu ngà sữa bỗng nhiên bộc phát, đó là bảy đạo phá
tinh ngưng kết mà thành công kích mạnh nhất, dưới sự kích thích của Diệt Ma Huyễn, phần tử năng lượng cũng sẽ bị nó làm cho tan vỡ.
Vạn
đạo kim quang lập tức gom lại thành một, trường kiếm màu vàng cực lớn
xuất hiện vị trí trước đó của Tề Nhạc. Dùng bản thể làm Hiên Viên Kiếm,
lúc này Tề Nhạc đã hoàn toàn sáp nhập vào bên trong một kích cuối cùng
mạnh nhất này. Dùng một chọi bảy, pháp thứ tám của Hiên Viên Bát Pháp
chống lại thức thứ bảy của Khai Thiên Thất Thức. Từ sau khi là Đông
Phương thần giới bị phong ấn thì đây là lần thứ nhất năng lượng va chạm
cường đại nhất, thậm chí có thể so sánh với năng lượng va chạm của Thủy
Hỏa Nhị Thần.
Năng lượng điên cuồng phóng lên trời đã vượt qua
tồn tại của Thái Dương Hệ, khi một ít đạo kim quang cùng bảy đạo bạch
quang dây dưa cùng một chỗ, hết thảy tất cả đều tiến nhập trạng thái bất động. Dưới sự nỗ lực của Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc, cả hai đã đi tới
một vị trí khác của vũ trụ. Mà giờ khắc này dùng năng lượng bộc phát của hai người làm trung tâm, đụng vào một hệ hành tinh nào đó không biết
tên.