Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 225: Như Nguyệt dị thường (2)



Trát Cách Lỗ nói:

- Thủ hộ giả phương tây xuất hiện, làm cho tôi cảm thấy có vài phần bất an, trong thế giới phương tây, tuy thủ hộ giả chia làm hai phái, nhưng vẫn dùng thủ hộ giả phương tây của Hy Lạp làm chủ, quan hệ rất mật thiết, tuy tín ngưỡng khác nhau, nhưng lại phi thường đoàn kết. Tề Nhạc, chuyện lần này cần anh phải nhanh chóng tìm được Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần còn lại thật nhanh mới được.

Yến Tiểu Ất nói:

- Đại sư, tôi có chút không hiểu, chẳng lẽ thủ hộ giả phương tây nhất định phải đối nghịch với thủ hộ giả phương đông sao? Chẳng lẽ đầu óc của bọn họ có vấn đề à?

Trát Cách Lỗ than nhẹ một tiếng, nói:

- Xung đột văn hóa, xung đột tín ngưỡng, tất cả những điều này dẫn tới xung đột không cần thiết. Không xảy ra cái gì mới tốt, nhưng mà, chúng ta nhất định phải chuẩn bị cho tất cả mọi tình huống. Một khi có chuyện mới không luống cuống tay chân.

Lúc bọn họ trở về biệt thự Long Vực, đã là đêm khuya, tiến vào đại sảnh, Tề Nhạc nhìn thấy Hải Như Nguyệt đang ngồi đọc sách trên ghế sa lon, cùng co rút trên ghế sa lon là Minh Minh đang ngủ ngọt ngào.

Hải Như Nguyệt ngẩng đầu nhìn hướng bốn người, ánh mắt của nàng nhìn qua Tề Nhạc đầu tiên, trong mắt xuất hiện một tia trêu đùa.

- Các người trở về rồi, chào buổi sáng.

Yến Tiểu Ất có chút hả hê nhìn Tề Nhạc, nói:

- Tôi về phòng tu luyện trước.

Nói xong, hắn lập tức lên lầu. Động tác của Từ Đông tuyệt đối không chậm hơn hắn, lập tức bỏ chạy.

Tề Nhạc tức giận nói:

- Hai gia hỏa này, thật không có khí phách. Như Nguyệt, cô đừng hiểu lầm, chúng tôi chỉ mang đại sư đi thể nghiệm sinh hoạt mà thôi.

Hải Như Nguyệt làm ra vẻ ngạc nhiên, nói:

- Tôi có hỏi các anh đi làm cái gì sao? Huống chi, anh cũng không cần giải thích với tôi, anh nên giải thích cho Minh Minh mới đúng.

Trát Cách Lỗ mắt đầy thâm ý nhìn Hải Như Nguyệt nói:

- Long, tôi về phòng nghỉ ngơi đây, buổi tối hôm nay đúng là làm tôi mở rộng tầm mắt! Các người nên nghỉ ngơi sớm đi.

Nói xong, hắn gật đầu với Tề Nhạc, sau đó đi lên lầu.

Tề Nhạc vốn cũng muốn đi, nhưng nhìn thấy Minh Minh đang ngủ trên ghế sa lon, hắn không cách nào cất bước được.

Hải Như Nguyệt chỉ vào ghế sa lon bên cạnh mình, nói:

- Ngồi đi, tôi có lời cần nói với anh.

Tề Nhạc bất đắc dĩ ngồi lên ghế sa lon.

- Nói đi, không phải cô định phát xét và thấm lý tôi đấy sao?

Hải Như Nguyệt khinh thường nói:

- Đàn ông các người làm cái gì tôi cũng lười quản, tôi cũng không phải là gì của anh. Những ngày này, thân thể anh đã khôi phục, lần trước, chuyện xảy ra trên đỉnh Quỷ Kiến Sầu với bốn đại gia tộc anh chưa nói rõ. Tuy ngày đó anh hơi xúc động, nhưng lại mang tới uy hiếp cực mạnh cho bọn họ, anh mang theo Minh Minh rời đi, bốn đại gia tộc trừ Từ gia đã tỏ vẻ thần phục từ trước ra, ba gia tộc khác cũng thừa nhận địa vị của chúng ta. Đồng thời, bọn họ hy vọng nhiệm vụ thủ hộ phương đông sẽ do anh lãnh đạo, dù sao, đối với bọn họ mà nói, thần phục Kỳ Lân cũng không phải là chuyện mất mặt gì.

- Tôi? Như Nguyệt, cô cảm thấy tôi có khả năng lãnh đạo người khác sao?

Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Không có gì không được. Chính bởi vì như thế, về sau anh không cần đi tới công ty nội y làm việc, chỗ của Phượng Nhã không thích hợp với anh, tôi cũng không muốn anh mất mặt với bốn đại gia tộc, nếu như anh còn muốn công tác, tôi sẽ an bài chức vị cho anh.

Tề Nhạc nói:

- Đương nhiên muốn công tác, tôi cũng không muốn mỗi ngày ở đây ăn chùa ở chùa của cô, tất cả mọi người có việc của mình, đến trường thì đến trường, công tác thì công tác, nếu tôi chỉ chơi bời lêu lỏng, Kỳ Lân như tôi không cần lăn lộn nữa rồi.

Trong mắt Hải Như Nguyệt xuất hiện một tia thỏa mãn, nói:

- Vậy được rồi, ngày mai anh đến công ty đi, từ giờ trở đi, anh sẽ thành trợ lý đặc biệt của tôi, học cách quản lý công ty từ tôi.

- A?

Tề Nhạc cho rằng mình nghe lầm, tuy hắn không rành các chức vị trong công ty lắm, nhưng cũng biết chức vụ trợ lý đặc biệt rất cao, quyền lực của trợ lý đặc biệt trong công ty lớn còn cao hơn quản lý các bộ phận nhiều.

- Như Nguyệt, cô không đùa chứ, tôi còn chưa tốt nghiệp trung học, còn được tính là người mù chữ đấy, cô bảo tôi làm trợ lý đặc biệt, sẽ không sợ tôi làm rối loạn công việc của cô lên sao!

Hải Như Nguyệt hừ một tiếng, nói:

- Anh là trợ lý của tôi, tất cả công việc sẽ do tôi phân phối, anh chỉ cần nghe tôi phân phó là được Chuyện khác anh không cần xen vào, tôi biết làm như thế nào dạy cho anh các kiến thức cần biết.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Được rồi, tôi không sao cả, chuyện này, tiền lương của tôi tính như thế nào? Có nhiều hay không.

Hải Như Nguyệt tức giận nói:

- Còn chưa công tác đã nghĩ tới đòi tiền, nhân viên như anh tôi mới gặp lần đầu tiên. Như vậy cũng tốt, làm nhân viên của tôi một tháng được hai chục ngàn, như thế nào?

Tề Nhạc con mắt sáng ngời,

- Tốt, tốt, Như Nguyệt, cô thật sự là cơm áo của tôi! Hai chục ngàn là nhiều rồi.

Trong mắt Hải Như Nguyệt xuất hiện một tia vui vẻ.

- Nhưng mà, anh ở chỗ của tôi, cũng cần giao tiền thuê nhà đấy. Dùng quy mô biệt thự Long Vực và hoàn cảnh của nó, một tháng tôi thu mười ngàn cũng không đắt, còn những món nợ anh thiếu tôi trước kia. Sau này mỗi sáng sớm anh đi cùng với tôi, đi cũng xe với tôi tới công ty, phí đi đường thế này, một tháng tôi khấu trừ ba ngàn. Dù sao, nếu như anh thuê chiếc xe như của tôi đi làm, cũng không ít như vậy đâu. Sau đó lại khấu trừ tiền thuế, tôi đoán chừng, một tháng trong tay anh chỉ còn lại khoảng ba ngàn, cho anh tiêu vặt là đủ rồi.

Tề Nhạc ngơ ngác nhìn nàng.

- Đây là tiền lương hai chục ngàn cô trả tôi sao? Cái này, tôi có thể lựa chọn không ở đây được không?

- Đương nhiên không được, anh là Kỳ Lân, tôi phải phụ trách an toàn của anh. Cho nên, anh nhất định phải ở chỗ này. Muộn rồi, tôi muốn đi ngủ, anh nên đi ngủ sớm một chút, với tư cách lão bản của anh, tôi không thích người tới muộn. Ngày mai tôi sẽ bảo người đi gọi anh.

Mang theo vẻ mặt vui mừng thắng lợi, Hải Như Nguyệt đứng lên phiêu nhiên rời đi.

Nhìn bóng lưng của nàng rời đi, Tề Nhạc cười khổ, tự nhủ:

- Xem ra, mình muốn chạy thoát lao tù của Như Nguyệt là không có khả năng. Hải Như Nguyệt, anh điên rồi, như vậy cũng được, nhưng mà, trợ lý đặc biệt là làm cái gì?

Hắn trời sinh tính rộng rãi, cẩn thận ngẫm lại một tháng mấy ngàn cho mình tiêu xài, ở trong biệt thự Long Vực, mình chỉ tốn tiền mua thuốc hút, những thứ khác đều có cả, cứ như vậy đi. Có công việc cũng tốt. Vừa nghĩ, Tề Nhạc đi tới gần ghế sô pha của Minh Minh, một tay ôm vai của nàng, tay kia nàng đầu gối của nàng lên, hơi dùng lực, thân thể thơm ngọt ngào của Minh Minh truyền vào mũi..

Dường như Minh Minh vừa mới tắm buổi tối, toàn thân có hương thơm nhàn nhạt tỏa ra, ngửi thấy hương thơm tươi mát này, hôm nay khiêu vũ với bao nữ, dục vọng trong nội tâm Tề Nhạc lại cháy lên, lúc này hắn ôm Minh Minh, nhưng hô hấp của hắn lại ồ ồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.