Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 239: Thánh Hỏa Giáo (4)



Những kẻ này không phải là quân đội, phản ứng lại rất nhanh! Báo nữ có tốc độ thế nào thì Tề Nhạc cũng rõ ràng, dưới tình huống đánh lén, kể cả báo nữ cũng bị đám người này bức lùi, có thể thấy được phản ứng của đám thành viên Thánh Hỏa Giáo rất nhanh. Nhưng mà, chuyện này chỉ là giải pháp nhất thời mà thôi, một khi bọn họ hết đạn, dưới tình huống thực lực và số lượng đối phương áp chế, tử vong là kết cục duy nhất của bọn họ. Không biết vì cái gì, ngay vào lúc này, trong nội tâm Tề Nhạc rất hưng phấn.

Khí lưu màu đen hình thành bình chướng bao phủ thân thể, vân lực phong thuộc tính bao phủ toàn thân, Tề Nhạc nhẹ nhàng lóe lên, đã đi tới sau lưng một dị năng giả, nương tựa vào tinh thần lực tìm kiếm và che dấu vân lực, hắn cũng không có làm bất cứ kẻ nào chú ý.

Ánh sáng tím chợt lóe lên rồi biến mất, tên dị năng giả này không phát ra âm thanh nào đã bị Tề Nhạc đánh bất tỉnh. Lôi, thủy hai thuộc tính là lực lượng mạnh nhất của Tề Nhạc, lần này khống chế vừa đúng, mặc dù không có lấy mạng dị năng giả kia, nhưng lại làm hắn trong bốn tiếng đồng hồ chẳng thể động đậy được.

Nhưng mà, Tề Nhạc vẫn còn xem thường đám dị năng giả này rồi, hắn vừa giải quyết một tên, chợt nghe có người nhẹ kêu một tiếng:

- Năng lượng chấn động của số 7 biến mất, mọi người coi chừng, có con chuột.

Âm thanh này là báo nữ, trong lúc cấp thiết, nàng hô lên chính là Viêm Hoàng ngữ.

Trong nội tâm Tề Nhạc thầm mắng, lão tử là Kỳ Lân không phải con chuột, tuy trong nội tâm nghĩ như vậy, nhưng động tác lại không chút do dự, thân hình lóe lên, đã thối lui vào một góc rồi ngồi xuống. Bằng vào tinh thần lực tìm kiếm vị trí chuẩn xác của những tên dị năng giả khác, hai tay chạm lên mặt đất, tinh quang bắn ra bốn phía, trong đôi mắt tràn ngập ánh sáng tím.

Mấy tiếng kêu đau đớn đồng thời truyền đến, năng lượng lôi điện thông qua mặt đất truyền vào người của bốn tên dị năng giả. Nhưng truyền điện trên mặt đất lại yếu hơn rất nhiều, không cách nào khống chế chính xác như trước, khiến mấy người kia phát ra âm thanh.

Tuy một kích này hiệu quả không kém, nhưng Tề Nhạc lập tức cảm giác vị trí của mình có sáu công kích đánh tới, mà tốc độ nhanh nhất, chính là báo nữ.

Khóe miệng xuất hiện nụ cười quái dị, thân thể Tề Nhạc khẽ động, cơ hồ là lướt trên mặt đất ba mét. Thân thể của hắn lùi lại, một ngọn gió đã xoẹt qua chỗ hắn vừa ngồi xổm xuống lúc nãy.

Con mắt của báo nữ lóe ánh sáng xanh trong bóng đêm, giống như dã thú tìm kiếm con mồi trong bóng tối.

Tề Nhạc cũng không có nhàn rỗi, trong nội tâm mặc niệm một tiếng Kỳ Lân Huyễn Hóa Bộ Mê Tung, bốn đạo thân ảnh lao ra, bốn đạo quang ảnh vừa xuất hiện, lập tức làm kho hàng sáng ngời, làm cho Tề Nhạc có chút buồn bực là, nghênh đón những hình ảnh hắn huyễn hóa là những phát đạn. May mắn những thứ đó do vân lực của hắn hình thành, viên đạn cũng không có bất kỳ lực sát thương nào.

Bốn âm thanh thảm thiết vang lên, trước sau tiếp xúc, Tề Nhạc biết được những tên dị năng giả này không được, hiển nhiên không phải cao thủ trong Hắc Ám Quốc Hội, biến ảo thân ảnh giải quyết báo nữ và năm tên dị năng giả không phải khó khăn.

Phân biệt bị lôi, hỏa, phong, thủy đánh lên người của đám dị năng giả gây ra tổn thương hoàn toàn khác nhau, Tề Nhạc cũng không có giết bọn họ, chỉ tạm thời làm bọn họ mất đi năng lực hành động mà thôi.

Đúng như Tề Nhạc lường trước, hắn vừa mới nhào đầu về phía báo nữ. Tốc độ của báo nữ nhanh như tia chớp, khoảng ba mét lại quá ngắn, Tề Nhạc không có trốn, lại phát động công kích vào năm tên dị năng giả, thân hình hắn vừa chuyển hướng, trực tiếp nghênh đón báo nữ tấn công.

Báo nữ Lục Thương Băng không nghĩ tới địch nhân quỷ dị này không có trốn, thân hình hơi chậm lại, nhưng kinh nghiệm chiến đấu tích lũy phong phú khiến nàng biết rõ phải tích lũy năng lượng trên bàn tay đánh xuống, vị trí chính là lồng ngực Tề Nhạc.

Báo am am hiểu tốc độ nhất, như tốc độ gió, bởi vậy dị năng của báo nữ là phong.

Mà phong Tề Nhạc cũng có, ban đầu ở thủ đô Thái Dương Quốc, dị năng phong thuộc tính của Tề Nhạc không thể so được với báo nữ, nhưng mà, hiện tại hắn đã từ không có vân nào đạt tới ba vân, đồng thời còn có được Bản Chúc Tương Dị Hóa, bàn về tốc độ, cho dù là báo nữ, phong thuộc tính của báo nữ không cách nào so sánh được với Kỳ Lân ba vân.

Cho nên, báo nữ nhanh, Tề Nhạc còn nhanh hơn, lúc chưởng của báo nữ đánh xuống, hai tay của hắn đã phát sau mà tới trước, dùng xu thế chắp tay trước ngực đánh lên chưởng của báo nữ, mang theo vân lực lôi thuộc tính đánh ra, vừa vặn ngăn cản hai tay của báo nữ.

Báo nữ thế đi rất mạnh, một kích này chưa xuất toàn lực, đột nhiên song chưởng phát ra công kích, cánh tay bị sấm đánh một trận tê dại, thân thể không tự chủ mà đánh tới. Hai tay Tề Nhạc đánh hai chưởng, thân thể nghênh đón chưởng pháp, lập tức ôm thân thể mềm mại của báo nữ vào người.

Báo nữ tuyệt đối là nóng bỏng, Tề Nhạc vừa ôm lấy thân thể nàng, còn chưa kịp cảm thụ thân thể mềm mại uyển chuyển này, đầu gối của báo nữ đánh sang tiểu đệ bảo bối của Tề Nhạc.

- Muốn giết tôi à?

Tề Nhạc đã giật mình, mặc dù có Kỳ Lân giáp hộ thân, nhưng chỗ đó không thể bị công kích a, ôm báo nữ hất lên không trung, sau đó đẩy chân của nàng ra, thân thể lập tức vọt tới trước, trực tiếp ngã vào vách tường cách đó không xa, hai chân đan vào hai chân của báo nữ, hai tay giơ lên cao, phong bế tay của nàng, thân thể tiếp xúc toàn bộ thân thể của nàng, khiến tay chân của nàng mất đi năng lực công kích. Cho dù là như vậy, báo nữ vẫn cắn vào cổ của hắn.

- Ngoan độc ah!

Tề Nhạc hô nhỏ một tiếng, ánh sáng màu tím lóe lên, thân thể báo nữ giãy dụa, lúc này lại căng cứng rồi mềm nhũn, trung thực bị Tề Nhạc ôm vào ngực.

- Là anh.

Có lẽ là do lôi vân lực công kích, báo nữ nói chuyện có chút không rõ.

Tề Nhạc cười hắc hắc, thấp giọng nói:

- Có thể không phải là tôi sao? Không nghĩ tới chúng ta gặp mặt nhanh chóng như vậy, đúng là có duyên phận a.

Báo nữ đã nhìn thấy bổn sự của Tề Nhạc, kinh sợ nói:

- Anh muốn làm gì?

- Không muốn làm gì? Chỉ là không quen nhìn đám ngoại quốc các người ức hiếp người của đất nước tôi thôi. Bảo bối ngoan, cô yên tĩnh trong chốc lát, tôi sẽ không làm gì cô. Yên tâm đi, tôi mềm lòng với mỹ nữ a, tuyệt đối không lạt thủ thôi hoa.

Vừa nói, Tề Nhạc ôm báo nữ Lục Thương Băng trong ngực, thả nàng lên mặt đất, thân thể lặng yên mà đi.

Nhưng mà, Tề Nhạc vừa quay người lại, báo nữ sau lưng dùng ngôn ngữ hắn nghe không hiểu hét lên, không cần hỏi, nhất định là báo tin cho đồng bọn. Tề Nhạc thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên người trong thế giới hắc ám, mình tốt xấu gì cũng cứu nàng, kết quả là nàng lại báo cho đồng bạn.

Người của Thánh Hỏa Giáo lúc này dùng đạn dược gần hết rồi, đầu lĩnh nói chuyện với trung niên nhân ngoại quốc lúc trước lên tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.