Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 322: Thánh vật thần bí (4)



Tề Nhạc không hỏi người làm phản của giáo đình là ai, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết người phản loạn là nhân viên cao cấp nhất trong giáo đình rồi.

- Thì ra là như vậy, giáo đình cũng quá không cẩn thận, các người và Hắc Ám Quốc Hội đấu nhiều năm như vậy, lại cho gian tế đối phương lẻn vào mà không biết.

Tề Nhạc có chút xem thường nói ra.

Sắc mặt Nhạc Nguyên hơi đổi, nhưng mau chóng bình phục lại.

- Ai cũng không hy vọng phát sinh chuyện này, nhưng chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta phải tận lực thừa nhận sai lầm, giảm tổn thất xuống thấp nhất. Giáo hoàng đại nhân lần này phái chúng ta đến đây, nhiệm vụ thiết yếu chính là ngăn cản thánh nguyên rơi vào trong tay Hắc Ám Quốc Hội, thậm chí không tiếc hủy diệt nó.

Hải Như Nguyệt giận dữ nói:

- Thánh nguyên đã xuất hiện ở phương đông chúng ta, đó là vật của chúng ta, các ngươi nói hủy diệt là hủy diệt sao?

Nhạc Nguyên trì trệ, nói:

- Cái này..., không phải tôi có khả năng làm chủ. Nhưng mà, bất luận nói như thế nào, chúng ta đã hợp tác, như vậy, trước tiên phải loại hết những người ngấp nghé nó, sau đó tranh luận tiếp cũng được.

Tề Nhạc một ngụm uống cạn cà phê của mình.

- Hôm nay chúng ta nói chuyện tới đây thôi, ngày mai gặp mặt ở đâu?

Nhạc Nguyên nói:

- Buổi sáng ngày mai chín giờ, tại đường cao tốc sân bay. Tôi định đi chuyến bay mười một giờ. Chuyến bay số là FM30293, là một chuyến bay xa hoa, người đi rất ít, sau khi các vị trở về cũng nên chuẩn bị vé đi, ngày mai chúng ta trực tiếp tụ hợp ở phi trường. Chúng ta trước bay thẳng tới Côn Minh, sau đó từ nơi này đi xe tơi Sùng Minh Tự ở Đại Lý.

Như Nguyệt lái Lamborghini quay về biệt thự Long Vực, tâm tình Tề Nhạc vô cùng thoải mái, trước khi chia tay, Nhạc Nguyên rốt cục cũng nghe được mục đích. Khí tức thánh nguyên đã xuất hiện, vị trí cụ thể lại nằm ở gần Đại Lý Sùng Minh Tự tại Vân Nam. Mà phương vị cụ thể không ai biết, chỉ có tới đó rồi từ từ tìm kiếm thôi.

- Như Nguyệt, em cảm thấy Nhạc Nguyên này nói có bao nhiêu độ tin cậy?

Tề Nhạc thoải mái dựa và ghế Lamborghini hỏi.

Như Nguyệt vừa lái xe vừa nói.

- Chí ít có bảy thành có thể tin tưởng.

- Ah? Cao như vậy?

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn nàng.

Như Nguyệt gật gật đầu, nói:

- Anh nghĩ, bây giờ hắn muốn lợi dụng chúng ta, hơn nữa hắn cũng không thể xác định chúng ta biết rõ bao nhiêu, cho nên chuyện này tuyệt đối không lừa chúng ta đâu. Nếu không, chúng ta còn còn nói hợp tác với hắn sao? Bởi vậy, hắn mới nói ra thánh nguyên, còn có vị trí cụ thể chắc có lẽ không giả. Bởi vì chúng ta dù có được vị trí, cũng có mấy thế lực khác ở chung quanh, muốn đắc thủ cũng không phải đơn giản như vậy.

- Cho nên, trong nhận thức của hắn, chúng ta nhất định phải hợp tác với giáo đình, hình như hắn hiện giờ rất hy vọng chúng ta hợp tác. Sự thật cũng đúng là như thế. Tuy thực lực của anh và Minh Minh tăng lên, nhưng đối với giáo đình cũng tốt, Hắc Ám Quốc Hội cùng thủ hộ giả Hy Lạp cũng được, chúng ta tối đa chỉ là phương bị đối phó, một khi trở thành mũi tên của nhiều người, sẽ rất khó thành công.

- Trước mắt lợi dụng lẫn nhau là điều kiện tiên quyết, chúng ta nhất định phải hợp tác mật thiết với giáo đình. Bởi vậy hắn cũng xuất ra chút thành ý cho chúng ta tin tưởng. Chính là vì như thế, cho nên lời hắn nói có thể tin bảy thành. Đương nhiên, còn thừa lại ba thành mấu chốt chính là vị trí cụ thể của thánh nguyên, hắn chắc chắn sẽ không nói, chỉ có thể dựa vào chúng ta tìm kiếm thôi.

Tề Nhạc cười, nói:

- Bảy thành, bảy thành với chúng ta mà nói là đủ rồi. Có lẽ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta không phải mạnh nhất. Nhưng mà, từ tính phát triển mà nói, bọn họ không bằng chúng ta. Chỉ cần có vị trí cụ thể, cuối cùng ai được lợi còn khó nói.

Như Nguyệt mỉm cười nói:

- Vậy phải xem anh. Lần này là lần đầu tiên anh dẫn theo chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hành động, anh phải suy nghĩ kỹ một chút. Tuy từ biểu hiện mà nhìn, Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta đoàn kết chặt chẽ, nhưng tất cả mọi người có thực lực cũng hơi mạnh, anh muốn mọi người chính thức thừa nhận vị trí lãnh đạo của mình, nhất định phải biểu hiện cho mọi người thấy. Chẳng những là trên thực lực, đồng thời còn phải có tài trí lãnh đạo.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Nếu như không phải đau lòng vì thấy em vừa bận rộn công việc vừa bận rộn lo lắng cho sự phát triển của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, anh thật sự không muốn làm Kỳ Lân, vương của cầm tinh gì đó, thật mệt mỏi a.

Như Nguyệt ôn Nhu cười cười, nói:

- Đại sư không phải nói, anh sau này có ít nhất là bốn lão bà à, một mình anh lấy bốn lão bà! Nam nhân của em mới là mạnh nhất, anh phải có năng lực bảo vệ bọn em mới được.

Tề Nhạc sững sờ một chút, nói:

- Em đang trêu anh à! Như Nguyệt đại tỷ, em chính là Phách Vương Long cường hãn đấy.

Như Nguyệt lườm hắn một cái, trong mắt đẹp toát ra nét dịu dàng làm cho nội tâm của hắn cảm thấy đại động.

- Ai nói Long không cần bảo hộ chứ? Mỗi lần em nhớ tới lúc anh dũng cảm cứu Minh Minh, em hâm mộ nói không nên lời đấy. Rốt cuộc anh bảo hộ em hay không bảo hộ đây?

- Bảo hộ, đương nhiên phải bảo hộ rồi.

- Ah! Chán ghét, tay của anh đang sờ cái gì vậy?

- Như Nguyệt, đây là tuyệt kỹ anh mới phát minh nha, bóp vú Kỳ Lân thủ.

- Lưu manh...

- Anh thích nghe em gọi anh là côn đồ hơn.

- Chớ có sờ đùi em, em đang lái xe đấy.

Thời điểm hai người trở về biệt thự Long Vực, Như Nguyệt phải ngồi trong xe mười phút để sửa sang lại quần áo.

- Họp nào.

Tề Nhạc tiến vào biệt thự liền hét lên, âm thanh của hắn dùng vân lực bản thân Kỳ Lân khuếch tán ra, bởi vì tác dụng của khí tức Kỳ Lân, dưới sự khống chế xảo diệu, âm thanh này khiến mọi người trong biệt thự nghe được, nhưng lại không sinh ra ảnh hưởng đối với tu luyện của mọi người.

Thời gian không dài, Điền Thử cùng Yến Tiểu Ất đi xuống lầu đầu tiên.

- Lão đại, mở họp cái gì thế!

Điền Thử hiếu kỳ hỏi một câu.

Tề Nhạc nói:

- Ngày mai chúng ta sẽ hành động, trước tiên cần thương lượng đã, nhìn xem mọi người có ý kiến hay không.

Hôm nay Yến Tiểu Ất đặc biệt vui vẻ, hào quang trong mắt chớp động liên tục, nhìn thấy khí tức của hắn có chút biến hóa. Tề Nhạc kinh ngạc nói:

- Tiểu Ất, có phải vân lực của anh tăng lên không?

Yến Tiểu Ất cười hắc hắc, nói:

- Vân lực còn chưa đạt tới hai vân, nhưng mà, tôi vừa mới lĩnh ngộ ra năng lực mới. Rất cường đại nha.

Điền Thử cười nói:

- Tôi biết rồi.

Yến Tiểu Ất sững sờ một chút, nói:

- Không có khả năng, sao tiểu đệ mi biết được anh đây học được cái gì chứ?

Điền Thử làm ra bộ dáng ta biết rõ ràng, nói:

- Không phải siêu cấp năng lực liệt dương của cầm tinh dê sao? Có cái gì mà không rõ.

- Có phải muốn chết hay không, gia hỏa tầm nhìn hẹp hòi.

Tề Nhạc cười ha ha, nói:

- Được rồi, hai người không nên vừa gặp mặt nhau liền nhao nhao như vậy. Tiểu Ất, rốt cuộc là năng lực gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.