Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 328: Đại Lý tam tháp (2)



Lại nghỉ ngơi một đêm, tình huống thân thể của Tề Nhạc đã khôi phục tám phần, tuy chưa tới trạng thái tốt nhất, nhưng cũng đã có thể ứng phó mọi chuyện.

Trong quá trình tu luyện thời gian luôn qua rất nhanh, lúc Tề Nhạc cảm giác được mất trọng lượng, máy bay đã đáp xuống sân bay Vân Nam tỉnh lị Côn Minh. Muốn đi Đại Lý phải thông qua Côn Minh, từ nơi này đổi xe mới tới được.

Tuy đã sớm chuẩn bị, nhưng sau khi đến Côn Minh, Tề Nhạc và một ít chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mới tới phương nam này đã bị giật mình, thời tiết ở Kinh Thành chỉ khoảng hai mươi độ, nhưng ở đây lại cao hơn, mà thời tiết ở đây lại thích hợp mặc quần áo mỏng. Cho nên mọi người lại chạy vào toilet sân bay thay quần áo.

Máy bay đến Côn Minh đã là buổi chiều, Đại Lý là thánh địa du lịch, trong lịch sử là thủ đô nước Đại Lý, thành cổ Đại Lý rất nhộn nhịp, mà lần này tới đây phải đi Sùng Thánh Tự là một trong ba đại thánh tự của Đại Lý.

Hải Như Nguyệt vừa điện thoại, không đến bao lâu đã có hai xe chạy tới, tại Vân Nam cũng có phân bộ công ty của nàng, muốn có hai xe để di chuyển là chuyện quá dễ dàng.

Tề Nhạc cùng Minh Minh, Hải Như Nguyệt ngồi chung một xe, cộng thêm Trát Cách Lỗ đại sư cùng Điền Thử, Mạc Địch cùng Nhạc Nguyên, tổng cộng bảy người, mà Từ Đông thì ngồi cùng Dịch An, Hồ Quang, Quản Bình cùng Yến Tiểu Ất một xe, hai chiếc xe rất lớn, đều là có tiêu chuẩn MPV của quý tộc, ngồi xe của nước Mỹ Kiên đúng là thoải mái.

Lái xe cũng được Như Nguyệt an bài tốt trước đó, Đại Lý Sùng Thánh Tự tại Vân Nam là một thánh địa du lịch nổi tiếng, bọn họ đã đến, mục tiêu chính là đi tới gần Sùng Thánh Tự, sau khi tìm được nơi dừng chân xong, lại nhìn tình huống mà định ra.

- Đại..., ah, Trát tiên sinh, ngài có hiểu về Sùng Thánh Tự không?

Thiếu chút nữa Tề Nhạc đã gọi ra hai tiếng đại sư, đột nhiên nhớ tới có Nhạc Nguyên ở đây, vội vàng đổi giọng.

Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:

- Cũng có hiểu một chút, nhưng cũng chỉ là những thứ bên ngoài mà thôi. Sùng Thánh Tự cách thành cổ Đại Lý chừng một cây số phía bắc. Ba đỉnh tháp tạo thành thế chân vạc, trụ xanh bằng ngọc trắng, hùng hồn tráng lệ, là một thắng cảnh du lịch nha. Trong Nam Chiếu Dã Sử, Tự Cổ Thông Ký sách xưa ghi lại, trong tự có nhiều tháp, nhưng chỉ có ba thánh tháp do là nơi đặt mộ của các thánh tăng, có tám trăm chín mươi phòng, mười một ngàn bốn trăm tượng phật đồng, tổng cộng là bốn mươi ngàn năm trăm chín mươi cân đồng, xây dựng vào năm Nam Chiếu thứ mười, tới năm Thiên Khải thứ mười hoàn thành, đó là năm tám trăm ba mươi bốn đến năm tám trăm bốn mươi năm sau công nguyên, hao phí hơn hai mươi ngàn ngày công mới hoàn thành, hao tổn vàng bạc vải vóc gấm vóc giá trị bốn mươi ba ngàn năm trăm mười bốn cân bạc.

Nhạc Nguyên giật mình nói:

- Trát tiên sinh, không nghĩ tới ngài lại hiểu rõ Sùng Thánh Tự như vậy, ngay cả số liệu cũng hiểu rõ như vậy.

Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:

- Đây là văn hóa của quốc gia, với tư cách là con cháu thừa kế lại, những chuyện này làm chúng ta kiêu ngạo a! Nhưng mà, so sánh với Sùng Thánh Tự, ba tháp của Đại Lý còn nổi danh hơn.

Trát Cách Lỗ gật gật đầu, nói:

- Ba tháp Đại Lý thành lập bên trong Sùng Thánh Tự, có thắng địa tên là tam tháp. Tam tháp thì chủ tháp tên là Thiên Tầm tháp, cao sáu mươi chín mét, mái tháp nghiên mười sáu độ, giống Nhạn tháp ở Tây An là kiến trúc Đại Đường điển hình. Dưới tháp nhìn lên, chỉ thấy tháp súc có hình đám mây, mà dưới tháp, hình như có xu thế khuynh đảo.

- Nền tháp hiện lên hình vuông, phân ba mươi sáu tầng, tầng dưới có cạnh dày năm mét, bốn phía có thạch lan, đầu cột hình lan tứ giác, phía trên có thạch sư; cách tầng trên hai mươi mốt mét, trên bốn bức tường có thạch điêu, phía trên có bốn chữ Vĩnh Trấn Non Sông, hùng vĩ trang trọng, có phần có khí phách. Tầng một của tháp, cao mười mét, thân tháp rất cao. Cửa tháp phía đông cách mặt đất hai mét, cửa tháp phía tây cách sáu mét.

- Tường tháp dày đến ba mét. Tầng thứ hai đến tầng mười lăm có kết cấu giống nhau, lớn nhỏ như nhau. Tầng ba mươi sáu là đỉnh của tòa tháp. Lấy tầng thứ hai làm ví dụ, cao chừng hai mét, bề rộng chừng mười mét, phía trên có mái hiên kiểu chát chát, mười bảy tầng gạch, mỗi tầng đều năm miếng không nhiều không ít, mái hiên nhà nhếch lên hình tứ giác.

- Hai mặt bên của tháp có thờ phật, phía trong lại có tượng phật, bàn thờ hai bên là các bàn thờ nhỏ, tòa hoa sen, vũ điện thức đỉnh, bên trong khảm kinh văn mảnh. Hai mặt nam bắc, chính giữa có một cửa hình khoán, nối thẳng tâm tháp. Tầng thứ ba cũng có bàn thờ phật ở hướng nam bắc. Các tầng tiếp theo theo thứ tự luân chuyển. Thân tháp càng lên trên càng nhỏ lại.

- Đỉnh tháp cao tám mét, một mình nó ước chừng một phần bảy của tháp. Mái tháp cao ngất, khiến người ta có cảm giác như vượt qua cỏi trần, cứ như đột phá trời cao. Đỉnh tháp lại đúc hình bảo bình, phía dưới có mái che hình bát giác. Cánh hình tứ giác, có cảm giác như đón gió bay cao, bên trong có cột thép, dưới mái che, cộng thêm năm tòa hoa sen. Đỉnh tháp tứ giác, chim đại bàng hình vàng, tương truyền long thích tòa tháp này, Đại Lý thờ long trạch, cho nên dùng để làm tổ an vị.

- Mặt tiền của nó đã không còn. Trước khi phục tu chỉ còn lại phế tích của đá mà thôi. Hào quang của Thiên Tầm tháp chiếu sáng khi mặt trời lên, có một cái thang kỳ dị. Có thể đi lên đỉnh tháp. Phía tây Thiên Tầm tháp, cách đó bảy mươi chín mét, có hai tòa tháp nhỏ, là mái hiên hình bát giac bằng gạch, tất cả cao bốn mươi hai mét, thân tháp có tượng phật, hoa sen, bình hoa và các loại phù điêu.

- Vừa tới tám tầng chỉ còn vách tường trống rỗng, trên trong có Thập Tự Giá. Nền cũng hình bát giác. Hai tòa tiểu tháp này lại xa bảy mươi chín mét. Ba tòa tháp tạo thành thế chân vạc, bố cục thống nhất, tạo hình hài hòa, là một khối.

Vừa nhắc tới thánh địa phật gia, hắn hiểu rõ như lòng bàn tay của mình vậy, không chỉ có Nhạc Nguyên trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Tề Nhạc và các chiến sĩ cầm tinh khác cũng phải khâm phục, quả nhiên không hổ danh cao tăng a.

- Tôi chỉ biết rõ những điều này. Đây chỉ là những điều tôi đọc trong tư liệu, về phần tình huống cụ thể tôi không rõ ràng.

Trát Cách Lỗ mỉm cười khiêm tốn kết thúc công việc.

Nhạc Nguyên cười khổ nói:

- Đây còn chưa tính là rõ ràng sao? Tề tiên sinh, hiện tại tôi cảm thấy lựa chọn hợp tác với các vị là chuyện phi thường sáng suốt. Dù sao đây cũng là địa phương của các vị a!

Tề Nhạc lúc này lại có cảm thụ khác, hắn ẩn ẩn cảm giác được, thánh nguyên ở gần Sùng Thánh Tự, đối với bọn họ mà nói là một loại tiện lợi. Bởi vì những ngôi chùa cổ có cái gì ai nói rõ được đây?

Mặc dù Trát Cách Lỗ không tỏ vẻ xác nhận, nhưng cảm giác, hắn hiển nhiên hiểu rất sâu những phật tự, nói không chừng có thể mang cho mình kinh hỉ.

Hai chiếc xe chạy đi thật nhanh, lúc tiến vào phạm vi của Đại Lý, mọi người lập tức trợn mắt há hốc mồm với cảnh vật nơi đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.