Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 394: Sinh nhật vui vẻ (4)



Huống hồ tiêu hao tiềm lực cũng khiến Tề Nhạc phải hao tốn thời gian cực lớn để tiến hành khôi phục, trăm năm cũng không phải nói ngoa. Lúc này Tề Nhạc đột nhiên nói có khả năng trong thời gian ngắn khôi phục năng lực, hắn sao có thể không kinh ngạc chứ?

Không có người nào càng hi vọng Tề Nhạc khôi phục thực lực vốn có hơn Trát Cách Lỗ, dù sao, trong Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần nếu như thiếu khuyết Kỳ Lân, như vậy sẽ vĩnh viễn không có khả năng đạt tới đỉnh phong. Thực lực chẳng những không cách nào sau này đối phó hung thú cường đại, đồng thời, cũng không cách nào chống lại Tinh Tọa Thủ Hộ Giả do Vũ Mâu kế thừa huyết mạch Athena.

Trong mắt Tề Nhạc lóe ra hào quang kiên định:

- Không sai, rất có thể khôi phục. Cho nên, tôi mới phải rời đi, ở lại trong biệt thự Long Vực thì không được. Năng lượng của tôi bởi vì đối phó hung thú mà mất đi, muốn một lần nữa khôi phục, cũng nhất định phải từ trên người hung thú mới được.

Trát Cách Lỗ lo lắng nói:

- Nhưng an toàn của cậu phải làm sao bây giờ?

Minh Minh tiếp lời nói:

- Đúng vậy a! An toàn của anh phải làm sao bây giờ? Bản thân anh đã mất đi năng lực, mà chị Văn Đình lại là Cự Thú Hoạt Xá Lợi. Một khi bị người khác phát hiện tình huống của nàng, rất dễ dàng khiến cho hung thú vây lại, khi đó, các anh phải làm sao đây? Nếu không, mọi người chúng em cùng đi với anh.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Không, chúng ta chẳng những là Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, đồng thời, các ngươi mỗi người đều có thân phận của mình, Thủ hộ Viêm Hoàng tuy trọng yếu, nhưng tôi cũng không hi vọng mọi người buông tha cho tất cả vốn thuộc về mình. Huống chi, ở chỗ này mới thích hợp nhất cho mọi người tu luyện, có Trát Cách Lỗ đại sư trợ giúp, đối với mọi người mới có lợi nhất. Về phần an toàn của tôi, mọi người không cần lo lắng, thực lực Văn Đình tuy rằng không được, nhưng chúng ta đã tìm được một phương pháp bảo hộ mình.

Minh Minh kiên trì nói:

- Không, em không tin. Tề Nhạc, nếu như anh không có lý do thích hợp. Em nhất định sẽ không để cho anh đi đâu.

Tề Nhạc cùng Văn Đình liếc nhau, Văn Đình hướng hắn nhẹ gật đầu, Tề Nhạc nói:

- Được rồi, tôi biết rõ mọi người cũng không quá tin tưởng. Tôi sẽ biểu hiện ra cho mọi người xem. Nhưng bởi vì tôi và Văn Đình còn chưa tu luyện qua loại kỹ năng này, chỉ sợ sẽ xuất hiện một ít sai lầm. Mọi người chỉ cần biết rõ chúng ta có năng lực tự bảo vệ mình là đủ rồi. Mọi người tản ra chung quanh một chút.

Nghe xong lời Tề Nhạc, chúng Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần và Cơ Đức, Trát Cách Lỗ đại sư phân biệt tản ra chung quanh, chừa ra một mảnh đất trống trong đại sảnh cho Tề Nhạc và Văn Đình, trong mắt Tề Nhạc chợt lóe sáng, có chút không lưu loát dựa theo tinh thần lạc ấn cha Văn Đình lưu cho hắn thúc dục tinh thần lực của mình, tuy rằng trên người hắn không có năng lượng chấn động, nhưng bắt đầu điều động tinh thần lực cả người vẫn lộ ra tinh thần rất nhiều.

Văn Đình thở sâu, trong mắt lóe lên ánh sáng màu đỏ, thân thể xoay tròn tại chỗ, một cổ khí lưu nóng rực đã tán phát ra, năng lượng khổng lồ thốt nhiên mà ra. May mắn nhiệt lượng chỉ là duy trì trong một phạm vi không lớn, nếu không, cho dù một đám Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không có vấn đề gì thì chỉ sợ đồ vật trong đại sảnh cũng sẽ không còn lại gì.

Ngay khi thân thể Văn Đình xoay tròn một cái, thân thể nàng đột nhiên bị hào quang màu đỏ hoàn toàn bao trùm, mọi người trước mặt lúc nhìn thấy bộ dáng nàng, Văn Đình toàn thân đã hoàn toàn bao phủ trong lân giáp màu đỏ, mà ngay cả trên mặt cũng bao phủ lên một tầng hào quang chỉ khi các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần dị hóa mới có.

Nàng lúc này hoàn toàn giống như một gã Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, chỉ là năng lượng trên người so với Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần lại cường đại hơn rất nhiều rồi. Đương nhiên, tất cả mọi người biết tình huống của Cự Thú Hoạt Xá Lợi đều biết rõ ràng, năng lượng phát ra trên người Văn Đình tuy rằng cường đại, nhưng nàng lại không thể sử dụng được.

Ánh sáng màu đỏ do vốn tươi đẹp dần dần biến thành màu đỏ nhạt, Văn Đình nâng tay phải mình lên điểm nhẹ về phía Tề Nhạc, hào quang lóe lên, một đạo hồng quang kích xạ mà ra, thẳng đến ngực Tề Nhạc mà đến, Tề Nhạc cũng không né tránh, tùy ý để ánh sáng màu đỏ bắn lên trong Kỳ Lân Châu trước ngực mình.

Lập tức, năng lượng Kỳ Lân Châu bị ánh sáng đỏ Văn Đình bắn ra kích phát, trong quang mang lóe ra, bốn đạo quang mang tím lam hồng thanh thuộc về Tề Nhạc cùng lúc phát sáng lên, khí tức Kỳ Lân của Tề Nhạc liền xuất hiện, tuy rằng rất yếu ớt, nhưng lại tồn tại chân thật.

Nhưng mục đích Văn Đình điểm ngón tay này cũng không phải muốn dẫn động Kỳ Lân khí tức trên người Tề Nhạc, hào quang màu đỏ sậm từ chỗ ngực Tề Nhạc phát sáng lên, hào quang phổ chiếu, mọi người chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, trên người Tề Nhạc đã xuất hiện một kiện áo choàng.

Tất cả mọi người trông thấy đúng là Kỳ Lân Ẩn trong Kỳ Lân bát trân. Chỉ có điều, Kỳ Lân Ẩn hiện giờ khác trước kia, một tầng tầng vầng sáng màu đỏ sậm không ngừng lưu chuyển trên đó, năng lượng khí tức phóng ra ngoài, tràn đầy bá đạo.

Tề Nhạc gật đầu với Văn Đình, Văn Đình khẽ quát một tiếng, hai tay giao nhau ôm ở trước ngực mình, lúc này, cặp mắt của nàng lộ ra hào quang, ánh mắt của nàng vậy mà hoàn toàn biến thành hỏa hồng sắc, ngay sau đó, năng lượng tràn ngập khí tức nóng rực toàn thần vậy mà lại mãnh liệt tăng lên.

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, đại sảnh tầng một Long Vực biệt viện đã hoàn toàn bị phủ thành hải dương màu đỏ. Trong hào quang như máu kia xen lẫn quang điểm màu bạc óng ánh, Văn Đình cũng có được bộ phận huyết mạch Kỳ Lân, vào thời khắc này, khí tức trên thân nàng hoàn toàn bị phóng xuất ra.

Thân hình lóe lên, Văn Đình đã đi tới trước người Tề Nhạc, nhiệt độ trên người nàng thực sự quá cao, thế nên Tề Nhạc khi nàng vừa đến gần, quần áo trên người đã tản mát ra một cổ hương vị khét lẹt .

Nhưng Tề Nhạc cũng không động, hắn đưa cho Văn Đình một hào quang kiên định.

Văn Đình thở sâu, nàng trước tiên giơ tay phải mình lên, ngay sau đó, tay trái nhanh chóng phân biệt điểm lên năm ngón tay phải, lập tức, máu tươi đỏ thẫm chảy xuôi mà ra, sắc mặt Văn Đình hơi đổi, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường. Ngay khi mọi người đang không biết vì sao nàng làm thế, tay phải Văn Đình đột nhiên động, làm ra động tác mọi người chẳng ai ngờ.

Đồng thời khi máu tươi chảy xuôi, năm ngón tay phải Văn Đình đột nhiên dài ra nắm cái móng tay bén nhón dài chừng một thước, ánh sáng màu đỏ lóe lên, tay phải của nàng vậy mà trực tiếp bấm lên vai phải Tề Nhạc, Tề Nhạc kêu rên một tiếng, thân thể khẽ run lên, trên mặt toát ra vẻ thống khổ mãnh liệt, thân thể theo đó co chút rút lấy. Lúc này, năm ngón tay phải Văn Đình vậy mà mang theo móng tay hoàn toàn đâm vào vai phải Tề Nhạc, ngón tay hoàn toàn chìm ngập vào.

- Ah, cô làm gì?

Chúng Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cơ hồ đồng thời phát ra kinh hô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.