Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 399: Bá Vương Hoa Thương Băng (1)



Văn Đình phát tiết hai câu, tức giận trong lòng cũng đã dần tiêu tan, dù sao Tề Nhạc cũng là vì cứu người, chỉ có điều nàng hiện giờ sắc mặt phi thường tái nhợt, nhìn qua cực kỳ mỏi mệt. Trước kia, vì để có thể Hợp Thể với Tề Nhạc trong thời gian ngắn nhất, nàng cơ hồ đã hoàn toàn kích phát ra hết năng lượng, tuy rằng kịp thời cứu Tề Nhạc, nhưng lại tiêu hao rất nhiều năng lượng. Trước khi hai người chưa đạt thành mô hình chính thức, gặp phải loại tình huống này sẽ phi thường nguy hiểm.

Tề Nhạc cũng nhìn ra tình huống thân thể Văn Đình không tốt, nhưng hắn hiện giờ không có Vân Lực, trong lúc nhất thời không có biện pháp, chỉ đành lôi kéo tay Văn Đình ngồi xuống ven đường, để Văn Đình trước tiên nghỉ ngơi một chút.

Văn Đình một bên thở hổn hển rất nhỏ, một bên điều chỉnh trạng thái thân thể của mình, hai mắt nhắm lại, sắc mặt tái nhợt lúc này đã nhiều hơn một phần đỏ ửng.

Tề Nhạc ngồi ở bên người Văn Đình không dám có chút chủ quan, Văn Đình lúc này tình huống phi thường suy yếu, từ đêm qua đến bây giờ, liên tiếp hai lần tiến hành Hợp Thể, bọn hắn lại chưa chính thức tu luyện qua công pháp Hợp Thể, Tề Nhạc thì không có gì, nhưng đối với thân thể Văn Đình lại sinh ra phụ tải rất lớn, cần một đoạn thời gian không ngắn mới có thể khôi phục lại được.

- Hai người kia, uy, nói hai người đấy.

Một thanh âm đột nhiên truyền đến, Tề Nhạc nhìn qua, chỉ thấy một cỗ xe cảnh sát tuần tra đứng ở phía sau cách hai người không xa, một gã cảnh sát đang từ trên xe đi xuống, gậy cảnh sát trong tay chỉ vào hai người mình quát hỏi.

Tề Nhạc nhìn thấy cảnh sát, vội vàng đứng người lên:

- Cảnh sát tiên sinh, có việc gì thế?

Cảnh sát đi đến bên người Tề Nhạc, lúc này, từ trên xe lại đi ra ba cảnh sát, cảnh sát lúc trước quát hỏi Tề Nhạc nhìn qua chỉ hơn hai mươi tuổi, hắn nhìn nhìn Tề Nhạc, lại nhìn nhìn Văn Đình ngồi dưới mặt đất sắc mặt không tốt, hừ lạnh một tiếng:

- Sáng sớm, trời lạnh như vậy, các anh đang làm gì đó?

Tề Nhạc sửng sốt một chút, nói:

- Cái này... tôi cùng bằng hữu đang đi đường, thân thể của nàng có chút không thoải mái, cho nên ngồi xuống nghỉ ngơi trong chốc lát.

Cảnh sát nghi hoặc nhìn Tề Nhạc, khi ánh mắt của hắn một lần nữa trở lại trên người Văn Đình, rốt cục không cách nào dời đi nữa. Sau khi hoàn thành Cự Thú Hoạt Xá Lợi lột xác lần cuối, Văn Đình đã trở nên xinh đẹp hơn trước nhiều, tuy rằng hiện giờ thân thể có chút suy yếu, nhưng vẫn không cách nào che dấu khí chất thoát tục trên người được.

Đừng nói cảnh sát trược mặt này, cho dù đổi lại bất cứ người bình thường nào, chỉ sợ đều bị mỹ mạo của nàng hấp dẫn a.

- Nàng bạn gái của ngươi?

Cảnh sát tiếp tục hỏi.

Tề Nhạc nhẹ gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

- CMND, còn có, nghề nghiệp của anh.

Cảnh sát hiển nhiên không định dễ dàng buông tha Tề Nhạc, ba gã cảnh sát tuổi tác không khác với tên kia đứng ở một bên không lên tiếng, ẩn ẩn hình thành xu thế vây quanh Tề Nhạc và Văn Đình vào chính giữa.

Tề Nhạc bất đắc dĩ đưa CMND tới, nói:

- Tôi không có chức nghiệp, bây giờ không có nghề nghiệp.

Cảnh dò xét nhìn Tề Nhạc CMND, lại nhìn nhìn Văn Đình:

- Đi, theo chúng tôi về cục kiểm tra.

Tề Nhạc giận dữ nói:

- Đi cục cảnh sát làm cái gì, tôi cũng không phạm pháp.

Cảnh sát hừ lạnh một tiếng, nói:

- Hiện giờ tôi hoài nghi anh bắt cóc phụ nữ đàng hoàng. Đi, lên xe. Chẳng lẽ còn muốn tôi dùng còng tay còng tay anh lại sao?

- Đánh rắm, mày con mẹ nó mới lừa phụ nữ đàng hoàng, mày có chứng cớ gì?

Tề Nhạc giận dữ. Đừng nói hắn hiện giờ đã là cầm tinh chi Vương Kỳ Lân, coi như là một tên du côn trước kia, cũng không cách nào dễ dàng tha tha thứ vu hãm như vậy được.

Cảnh sát khinh thường nói:

- Nhìn anh tướng mạo bình thường, quần áo bình thường, mà vị tiểu thư này rõ ràng không phải một loại người với anh. Anh ngay cả chức nghiệp cũng không có, người ta sao có thể là bạn gái anh được. Trước khi nghi ngờ chưa được cởi bỏ, anh nhất định phải đi cùng tôi đến cục cảnh sát một chuyến. Đương nhiên, nếu như hiện giờ vị tiểu thư này có thể tỉnh lại giúp anh làm chứng cũng có thể.

Văn Đình hiện giờ đã ở vào trạng thái tu luyện, nào dễ tỉnh táo lại như vậy, Tề Nhạc nói:

- Bọn mày rõ ràng là vu hãm, quả thực là mắt chó nhìn người thấp mà.

Cảnh sát trong mắt lửa giận đại thịnh:

- Anh nói ai là chó?

Tề Nhạc khinh thường trừng mắt nói:

- Nói mày đấy, làm sao vậy?

Hắn hiện giờ tuyệt đối không thể để cảnh sát mang mình và Văn Đình đi, Văn Đình đang tu luyện sợ nhất là quấy rầy. Khiến Tề Nhạc rất phiền muộn chính là mình đã đã mất đi năng lực Kỳ Lân, mà mấy tên cảnh sát này nhìn qua có vẻ là cảnh sát hình sự, trên người đều mang theo súng. Mà kim cương huy chương lúc trước Cơ thượng tướng cho mình giờ vẫn trong Kỳ Lân Châu, không có Văn Đình trợ giúp, căn bản không lấy ra được. Trong lúc nhất thời, hắn không khỏi bắt đầu khó xử, tình huống trước mắt phải xử lý sao đây.

Cảnh sát nghe xong Tề Nhạc vũ nhục mình, lập tức lấy còng tay ra, nắm lấy cổ tay Tề Nhạc, nhưng đáng tiếc hắn lại chỉ bắt được một cái tay áo không, lúc này hắn mới phát hiện Tề Nhạc lại không có tay phải.

Tề Nhạc tuy rằng đã mất đi Vân Lực, nhưng dù sao có chút bản lĩnh, thân thể đảo một cái, vai phải có chút trầm xuống, vừa vặn đánh lên lồng ngực cảnh sát, tên cảnh sát trẻ tuổi kinh nghiệm chưa đủ, lập tức bị hắn húc lùi vài bước, suýt nữa té ngã trên đất.

Tề Nhạc lạnh lùng nói:

- Tôi giờ gọi điện thoại, mời người đến làm chứng được chứ?

Tuổi trẻ cảnh sát bị Tề Nhạc húc trúng, lập tức giận dữ:

- Điện thoại cái gì, anh rõ ràng dám đánh lén cảnh sát, trước tiên về đồn đã rồi nói.

Mấy tên cảnh sát khác thấy đồng bạn chịu thiệt, lập tức không chút khách khí vọt lên, bọn hắn tuy không rút súng, nhưng lại mang theo gậy điện xông tới, mà tên cảnh sát trẻ tuổi bị Tề Nhạc húc lui lại đi tới chỗ Văn Đình, hiển nhiên là muốn mang Văn Đình đi.

Cục diện lúc này khiến nội tâm Tề Nhạc rất khẩn trương, đã không có Vân Lực, đối mặt với ba cây gậy điện cao thế, hắn còn cách nào chứ? Hắn cảm thụ được rõ ràng mất đi năng lực đáng buồn thế nào. Chỉ vài tên cảnh sát bình thường đã dồn hắn đến tình trạng như thế, hỏa diễm phẫn nộ thiêu đốt trước ngực, hắn không để ý đến ba gã cảnh sát vây lấy mình, phóng thẳng đến chỗ tên cảnh sát lúc trước.

- Còn dám chống cự.

Ba cây gậy điện không phân trước sau đánh lên sau lưng Tề Nhạc, nhưng chuyện khiến cho bọn cảnh sát kinh ngạc đã xảy ra, Tề Nhạc nguyên thế không thay đổi, không chút ảnh hưởng, chỉ thoáng một cái thân thể đã chắn trước mặt tên cảnh sát trẻ tuổi, tuy rằng hắn chỉ có một cánh tay trái, nhưng kỹ năng Kỳ Lân há lại đơn giản.

Một bước Kỳ Lân Du đơn giản đã quấn đến một phương vị tên cảnh sát trẻ tuổi kia không tưởng tượng được, trong cơn phẫn nộ, quyền trái Tề Nhạc trong cự ly ngắn bộc phát ra toàn bộ thực lực toàn thân, trùng trùng điệp điệp đánh ra một quyền lên xương sườn dưới tên cảnh sát. Dưới xương sườn chính là nơi yếu hại, nếu đủ lực thì có thể khiến người mất mạng như chơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.