Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 461: Đệ nhất dũng sĩ (1)



Nghe hắn nói những lời này, sắc mặt Tề Nhạc lập tức trầm xuống, cái khác không nói. Nói đùa là ưa thích của Tề Nhạc, nhưng mà, liên quan đến người yêu của mình, hắn không có khả năng nhượng bộ.

Quay đầu nhìn qua Đồ Tiết, Đồ Tiết cũng không có biểu hiện gì, giống như Bá Ca nói rất bình thường.

Tề Nhạc thở sâu, miễn cưỡng bình phục tức giận trong lòng, dù sao hắn có việc cầu người. Có thể không trở mặt thì tốt nhất không nên trở mặt.

- Đồ Tiết đại thúc, đây là phong tục của người Thổ các vị sao?

Đồ Tiết có chút kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc, từ sắc mặt của Tề Nhạc hắn phát hiện không đúng.

- Đúng vậy a! Đây cũng không phải là phong tục của riêng người Thổ chúng tôi, đồng thời. Cũng là phong tục của nhân loại. Chỉ cần là người có năng lực, có thể lấy thêm nhiều lão bà, như vậy, hài tử của chúng ta càng thêm cường tráng, dưới tình huống song phương nguyện ý, vừa ý lẫn nhau, thê tử có thể trao đổi. Nam nhân càng cường đại, tình huống trao đổi này là bình thường, càng không cho cự tuyệt.

Ý của hắn rất rõ ràng, giống như bảo Tề Nhạc đáp ứng Đồ Tiết vậy.

Tề Nhạc nhẹ nhàng lắc đầu. Ánh mắt kiên định mà nói:

- Thực xin lỗi. Dân tộc Khựa chúng tôi không có phong tục này, trước kia không có. Về sau cũng không có. Cường giả có nhiều vợ tôi hiểu. Dù sao, chuyện này có lợi cho hậu đại. Nhưng mà, trao đổi lão bà là không tôn kính với người yêu của mình. Xin hỏi nhị vị, chẳng lẽ các vị không có bất kỳ lưu luyến gì với người yêu của mình sao?

Bá Ca có chút tức giận nói:

- Anh không đáp ứng? Cự tuyệt thỉnh cầu của tôi, vậy chính là vũ nhục người Thổ chúng tôi đây, trong bất cứ tộc nào cũng như nhau, thê tử có thể không đổi, nhưng vũ nhục phải rửa sạch, tôi khiêu chiến anh.

Vừa nói, hắn đứng lên, từ trên cao nhìn xuống Tề Nhạc.

Tề Nhạc cũng đứng lên, Bá Ca kinh ngạc phát hiện, nam nhân này nhìn trẻ tuổi hơn mình rất nhiều, nhưng dáng người lại kém mình, nhưng không kém nhiều lắm. Phải biết rằng, thân thể Tề Nhạc đã sớm cao hơn mét chín, lần lại có Tự Nhiên Chi Nguyên cải tạo, dáng người của hắn và Văn Đình có chỗ biến hóa, Văn Đình thân cao hơn trước một chút, đồng thời dáng người càng thon dài hơn, mà bả vai Tề Nhạc thì càng rộng lớn hơn trước kia, tuy cơ bắp không khoa trương giống như Bá Ca, nhưng phi thường kiên cố. Đồng thời, chiều cao của hắn còn tăng trưởng, đứng đối diện Bá Ca, khí thế không yếu hơn đối thủ.

- Đã như vầy, tôi đáp ứng khiêu chiến của anh.

Với tư cách một nam nhân, lúc này căn bản không có khả năng cự tuyệt.

Thời điểm Văn Đình nghe hai người nói chuyện với nhau, vẫn cười nhẹ giải thích với Tuyết Nữ, lúc này nghe được Bá Ca khiêu chiến Tề Nhạc, đồng thời đứng lên, thấp giọng nói vài Tề Nhạc:

- Những người này nhìn rất mạnh, năng lực của anh còn chưa khôi phục. Nếu như không được, để cho em tới a.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Không, em cũng thấy rồi, trong dân tộc Thổ trên núi cao này, địa vị của nam nhân và nữ nhân kém xa nhau, nếu như do em xuất chiến, chỉ sợ cả dân tộc Thổ trên núi cao đều xem thường chúng ta. Hiện tại chúng ta còn phải lợi dụng họ tìm kiếm Côn Lôn kính. Cho nên, để anh đánh đi, em yên tâm đi, mấy ngày nay anh khôi phục không ít thực lực, đối phó người lỗ mãng như vậy là đủ rồi. Huống chi, năng lực Kỳ Lân không phải chỉ dựa vào man lực.

Văn Đình mỉm cười, nói:

- Vậy được rồi, em tin tưởng anh nhất định sẽ thắng.

Nàng không có lo lắng, từ khi Tề Nhạc có được Tự Nhiên Chi Nguyên, cùng phát hiện Tự Nhiên Chi Nguyên cải tạo thân thể của nàng, tin tưởng của nàng vào Tề Nhạc càng tăng lên trên phạm vi lớn.

Tề Nhạc hướng Bá Ca nói:

- Anh muốn khiêu chiến thế nào, là chúng ta đấu nhau, hay anh cần thêm đồng bạn.

Vừa nói, hắn chỉa chỉa vào con cọp to lớn kia.

Bá Ca bĩu môi, nói:

- Nếu là khiêu chiến, tự nhiên là công bình. Nếu tôi cho hắc hổ lên, vậy là khi dễ anh rồi. Đến đây đi, chúng ta một đấu một, chỉ cần anh có thể chiến thắng tôi, vậy chứng minh anh có được năng lực giữ lão bà xinh đẹp.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Tôi sẽ cho anh như nguyện.

Đồ Tiết nhíu mày, đi đến bên người Bá Ca nói:

- Bá Ca, anh không nên hồ đồ. Tề huynh đệ là khách nhân của chúng ta. Phong tục dân tộc không giống như chúng ta. Anh cần gì bắt buộc chứ?

Bá Ca hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đồ Tiết đại ca, không phải tôi không cho anh mặt mũi, nhưng mà, trước mặt nhiều tộc nhân như thế hắn cự tuyệt tôi, nếu như tôi nhát gan, vậy làm sao còn chỗ đứng trong dân tộc Thổ được nữa? Tôi thà rằng thua đường đường chính chính. Cũng nhất định phải khởi xướng khiêu chiến.

Vừa nói, hắn đánh mạnh một quyền vào đống lửa. Lập tức, một cổ quyền phong đánh tới, tuy đống lửa không lớn, đường kính cũng chừng hai mét, nhưng mà, đột nhiên Bá Ca đánh xuống một quyền, lập tức xuất hiện biến hóa.

Oanh --.

Quyền phong bá đạo. Đống lửa không thấy, trên mặt đất xuất hiện hố to, cảm giác, Bá Ca lúc này như dung hợp vào thiên địa, một quyền kia đánh ra, mang theo năng lượng cực kỳ khủng bố, một quyền này không hề mang theo chút khí tức khủng bố nào, có chính là bá đạo.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn mặt đất có đường kính sâu hai mét. Sâu đạt một mét, cái hố đầy tro tàn. Trong nội tâm cũng đánh giá lại nam nhân này. Năng lượng đối phương rất bá đạo, tuy không biết xuất phát từ cái gì, nhưng năng lượng lại đạt tới trình độ này, đã là rất khá rồi. Trách không được có tư cách làm đồng bọn với con hổ kia, còn có thể sử dụng thương dài sáu mét. Viên đá ở đầu thương rất nặng. Nhưng mà, biểu hiện của nam nhân này cầm thương rất nhẹ nhõm, chứng tỏ Bá Ca rất cường đại, ngược lại câu dẫn ý chí chiến đấu của Tề Nhạc.

Bá Ca chỉ vào Tề Nhạc, nói:

- Tiểu tử từ bên ngoài, nếu như anh bây giờ nhận thua, thì không có người nào giễu cợt anh cả. Dù sao, anh thua trong tay đệ nhất dũng sĩ của dân tộc Thổ.

Tuy hắn nói Đồ Tiết là mình không phải đệ nhất dũng sĩ của dân tộc Thổ, nhưng mà, nhưng sâu trong nội tâm, hiển nhiên rất tự hào với danh hiệu này.

Tề Nhạc cũng không nói thêm gì. Chỉ đứng trước người Bá Ca. Lạnh nhạt nói:

- Chúng ta có thể bắt đầu. Anh nên cầm vũ khí của mình.

Bá Ca giận dữ nói:

- Còn cần vũ khí sao? Tiểu tử, anh phải cẩn thận. lực lượng của tôi không dễ khống chế đâu.

Vừa nói, hắn bước lên một bước, Tề Nhạc chỉ cảm thấy trước mắt có bóng đen lóe lên, một đấm cực lớn đánh tới trước mặt.

Đám người nhà Đồ Tiết đã sớm lui sang một bên, thời điểm Bá Ca đánh ra một quyền, người của bộ lạc đã sớm không ăn nữa, đứng vây thành một vòng tròn lớn, hưng phấn hò hét cái gì đó.

Quyền chưa đến, quyền phong mạnh mẽ đã thổi bay mái tóc dài của Tề Nhạc lên, xuất hiện gương mặt cương nghị, năng lượng cường hãn mang tính chất bạo tạc, chỉ trong nháy mắt, Tề Nhạc cũng bị khí phách bá đạo của Bá Ca bao phủ.

Chân phải Tề Nhạc bước lên nửa bước, đồng thời thân thể hơi nghiêng về phía trước, hắn không có chính diện đi đụng chạm nắm đấm của Bá Ca, mà thân thể tránh né qua bên phải, tránh hướng chính diện, đồng thời, trong khoảnh khắc đó, thân thể Tề Nhạc giống như con báo vận sức chờ phát động công kích trí mạng, bả vai chấn động mạnh, khuỷu tay trái đã ngăn tay của Bá Ca.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.