Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 485: Đọ sức không cùng cấp bậc (3)



Tuy hắn đã trải qua cải tạo của Tự Nhiên Chi Nguyên, sự cường hoành của thân thể năng lên cấp độ mới, nhưng dù sao năng lượng này quá cường đại, mấy ngày nay, thực lực bản thân Tề Nhạc đã khôi phục tới tiêu chuẩn bốn vân rồi, chỉ cần tu luyện thêm một thời gian ngắn, có thể hấp thu toàn bộ năng lượng này.

Con rắn mối hai cánh khổng lồ trước mặt có tu vi chừng năm sáu ngàn năm, ngay cả Lô U trên lưng nó trong mắt của Tề Nhạc cũng chẳng có gì là đáng kể. Tuy con rắn mối này nhìn thì rất khổng lồ, nhưng hiển nhiên không phải thượng vị hung thú, tối đa cũng chỉ trung vị mà thôi, đối phó hung thú như vậy, Tề Nhạc có lòng tin với thực lực của mình bây giờ vẫn làm được.

Nhưng mà, nếu như bằng vào thực lực bản thân tiêu diệt Lô U, tất nhiên sẽ biến thành lấy lớn hiếp nhỏ, dù sao, biểu hiện thực lực của hắn quá mức khủng khiếp. Cho nên, sau khi cân nhắc lợi hại, hào quang màu bạc trong mắt Tề Nhạc lóe lên, khí tức cường hoành của Thâm Hải Minh Xà lặng yên xuất hiện trong sân.

Hào quang màu xanh đậm và màu tím ngưng kết trước người Tề Nhạc, nương theo tiếng gào thét trầm thấp, thân thể to lớn của Thâm Hải Minh Xà từ từ mở rộng ra, lúc ban đầu Tề Nhạc nhìn thấy Thâm Hải Minh Xà, thân thể của nó dài tới trăm mét, về sau khôi phục chín đầu, bởi vì năng lượng bản thân chưa đủ, cho nên Thâm Hải Minh Xà vẫn khống chế thân thể của mình chừng bốn mươi mét.

Mà hiện tại Tề Nhạc đã bày mưu đặt kế từ trước, thân thể Thâm Hải Minh Xà không quá lớn, trong chớp mắt, một thân thể dài mười mét xuất hiện.Tề Nhạc trong quá trình hấp thu năng lượng từ Lam Hải Lôi Châu cũng không có quên Thâm Hải Minh Xà, bởi vì bản thân của hắn chỉ chiết xuất năng lượng từ Lam Hải Lôi Châu mà thôi, đương nhiên phải loại bỏ phần hỗn tạp, nhưng mà năng lượng hỗn tạp năng lượng này quá pha tạp.

Nhưng chúng lại rất thích hợp với Thâm Hải Minh Xà, dứt khoát cho nó hấp thu, sau khi năng lượng bản thân không ngừng biến hóa, Thâm Hải Minh Xà lúc này, thực lực đã khôi phục được ba bốn phần trạng thái đỉnh phong của mình, phải biết rằng, nó hiện tại đang ở trên đất bằng a! Dưới tác dụng của Tự Nhiên Chi Nguyên, nó không còn bị hạn chế từ biển cả nữa.

Tề Nhạc nhẹ nhàng nhảy lên. Tiêu sái rơi vào cái đầu trung ương của Thâm Hải Minh Xà, đứng từ xa đối mặt với đối phương, thân thể con rắn mối này đúng là không nhỏ, hai cánh mở ra cũng rộng bảy tám mét, chiều cao gần mười mét, nhưng lúc này đem nó so sánh với Thâm Hải Minh Xà dài mười mét và có chín đầu thì kém hơn thật xa.

Thời điểm Thâm Hải Minh Xà vừa mới xuất hiện. Sắc mặt Lô U cũng đại biến, hắn vốn bao quát Tề Nhạc. Nhưng lúc Thâm Hải Minh Xà ngẩng đầu lên, Tề Nhạc đã từ độ cao hai mươi mét nhìn bao quát ngược lại. Thượng vị hung thú mang lại áp lực cực lớn cho trung vị hung thú chỉ có tu vi sáu ngàn năm, đôi cánh con rắn mối vỗ mạnh, thân thể to lớn chậm rãi lui ra phía sau.

Rắn chính là thiên địch của thằn lằn, Thâm Hải Minh Xà lại là rắn mạnh nhất trong loài rắn, mười tám đôi mắt tản ra hào quang âm lãnh, trận chiến đấu này không cần tiến hành, người Tộc Thổ Cao Sơn chung quanh cũng biết ai thắng ai bại. Đương nhiên, về phần Tề Nhạc tự mình biết rõ, Thâm Hải Minh Xà muốn khôi phục tới thực lực đỉnh phong còn cần thời gian rất dài, nhưng mà, đối phó một con rắn mối khổng lồ này, có chút uy hiếp là đủ rồi.

Hào quang màu bạc chậm rãi lưu chuyển chung quanh thân thể của Tề Nhạc, ánh mắt của hắn dần dần trở nên lăng lệ ác liệt, khí tức Kỳ Lân bị Tề Nhạc che dấu xảo diệu, nhưng mà, từ cổ uy áp từ trên xuống dưới này, vẫn làm trái tim Lô U băng giá.

Hiển nhiên Lô U cũng cảm nhận được Thâm Hải Minh Xà cường đại, nhưng mà, thời điểm này hắn không thể lui, nếu như ngay cả chiến còn không dám đã nhận thua ngay, như vậy. Địa vị của hắn trong Tộc Thổ Cao Sơn rớt xuống ngàn trượng, đến lúc đó, chỉ sợ bộ lạc Lô Tư không có ngày nổi danh.

Nghĩ tới đây, Lô U miễn cưỡng tập trung tinh thần của mình, hai tay nhanh chóng gõ lên lưng của con rắn mối, trong lòng hắn nghĩ đến, hiện tại không phải toàn bộ hoàn cảnh đều xấu, dù sao, con rắn mối của hắn là hung thú biến chủng, còn có được năng lực phi hành. Chỉ cần bay lên không trung công kích con rắn kia. Như vậy, ít nhất cũng chiếm vị thế bất bại.

Hai cánh khổng lồ của con rắn mối đập mạnh. Thời điểm này gió mạnh thổi tắt rất nhiều bó đuốc trong thung lủng, thân thể cực lớn bay lên trời, tuy tốc độ phi hành không nhanh, nhưng dù sao vẫn mang thân thể khổng lồ của nó bay lên.

Tề Nhạc cũng không có ngăn cản Lô U và con rắn mối hai cánh bay lên, mắt thấy con rắn mối càng bay càng cao, khóe miệng xuất hiện nụ cười khinh thường, cái gọi là trời tạo nghiệp chướng vẫn có thể sống, tự gây nghiệt không thể sống, ngươi không phải thích bay sao? Tốt, ta sẽ để cho ngươi bay đủ.

Không trung lúc này sinh ra chấn động kịch liệt, mơ hồ có thể nhìn thấy được nhiều đạo khí lưu màu xanh hình thành vòng xoáy, từ bốn phương tám hướng oanh kích xuống Tề Nhạc, dù sao Lô U trong Tộc Thổ Cao Sơn cũng là người thông minh, hắn biết rõ, Thâm Hải Minh Xà là rất khó đối phó, chỉ có tiêu diệt Tề Nhạc.

Hắn có thể lấy được thắng lợi cuối cùng, nói không chừng, còn có thể đổi một cự thú đồng bọn, hắn muốn chiếm dụng con cự thú đồng bọn của Tề Nhạc. Cho nên, lúc hắn thúc dục con rắn mối phát động công kích, hoàn toàn là nhằm vào Tề Nhạc trên đầu Thâm Hải Minh Xà. Nhưng mà, hắn nào biết rằng, nguy hiểm nhất không phải là rắn, mà là người khống chế rắn.

Công kích phong thuộc tính sao? Tề Nhạc khinh miệt nhìn qua từng vòng xoáy hình thành phong nhận kia, hắn ngay cả nhúc nhích cũng không, lúc này, thân thể của hắn như dung nhập với thiên nhiên, giống như hai hợp làm một với Thâm Hải Minh Xà dưới thân, ánh sáng nhàn nhạt từ người của hắn và Thâm Hải Minh Xà phát tán ra ngoài, lúc phong nhận tiếp xúc với thân thể Tề Nhạc, lập tức lặng yên biến mất.

Thân thể Tề Nhạc cũng không thèm nhúc nhích, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Tự Nhiên Chi Nguyên không chỉ cải tạo thân thể của Tề Nhạc, mà vương quả còn cải tạo Tề Nhạc biến thành Tự Nhiên Chi Nguyên, từ trên lý luận mà nói, thủy, hỏa, phong, thổ là những năng lượng của thiên nhiên.

Lợi dụng năng lượng thiên nhiên muốn thương tổn tới Tề Nhạc, trừ phi thực lực hơn xa Tề Nhạc mới có thể làm được, nói cách khác, cho dù năng lượng tự nhiên mạnh thế nào công kích Tề Nhạc cũng phải suy yếu trên phạm vi rất lớn. Lô U thúc dục con rắn mối hai cánh khổng lồ này công kích thăm dò, từ biên độ năng lượng, chẳng khác gì gãi ngứa cho Tề Nhạc.

Chín cái đầu to của Thâm Hải Minh Xà đồng thời đưa lên, cùng đợi lệnh của Tề Nhạc, nó thật lâu rồi chưa từng biểu hiện thực lực của mình, từ khi bị Tề Nhạc thu làm sai khiến tới nay, nó rất phiền muộn, thẳng đến khi Tề Nhạc trở thành Tự Nhiên Chi Nguyên, sau khi thân thể khôi phục chín đầu, loại tình huống này mới từ từ cải biến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.