Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 647: Hàn Ngọc Tinh Phách Giới (3)



Ánh mắt quét nhìn qua toàn trường, Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Nếu tất cả mọi người đã hoài nghi, như vậy, tôi sẽ mở nó ra cho mọi người xem. Tôi nghĩ chỉ cần dùng mắt nhìn các vị cũng có thể hiểu được lời tôi nói.

Vừa nói hắn mở hộp gỗ trong tay ra, cái tay còn lại giữ chặt hộp gỗ.

Động tác của Tề Nhạc rất chậm, ánh mắt tất cả mọi người tập trung qua hắn, dù sao, mỗi người đều muốn biết chiếc nhẫn gì mà trị giá năm trăm triệu, rốt cuộc là bảo vật gì, đây là năm trăm triệu nha! Con số này vô cùng lớn đấy.

Biên giới hộp gỗ mở ra một chút, dưới tình huống tất cả mọi người chờ mong, đột nhiên thân thể người dẫn chương trình run lên khe khẽ, trong ánh mắt ngây ngốc, bởi vì nàng cảm giác được một cổ khí lạnh từ trong giới chỉ truyền tới, cảm giác lạnh lẽo này làm thân thể của nàng run lên vì lạnh.

Một làn sương trắng nhàn nhạt từ trong hộp gỗ bay lên, người điều khiển chương trình cảm nhận được khí lạnh thì những người còn lại trong phòng đấu giá cũng cảm nhận được. Khí tức lạnh giá xua tan cái nóng của mùa hè, mang lại cảm giác khoan khoái dễ chịu cho mọi người. Khi hộp gỗ mở dần ra, cổ khí lạnh giá này từ từ tăng lên.

Cả sảnh yến hội mấy ngàn mét vuông, nhiệt độ dưới sương khói trắng này từ từ lạng giá hơn trước, nhiệt kế trên vách tường từ hai mươi lăm giảm xuống còn hai mươi độ. Nhưng không ngừng giảm xuống.

Ánh mắt Tề Nhạc cũng cứng lại, nhìn qua hộp gỗ trong tay. Khóe miệng xuất hiện nụ cười ôn nhu.

Cải biến nhiệt độ, cộng thêm sương mù trắng nhàn nhạt càng khiến lực chú ý của khách nhân nơi này tập trung lại, lúc này, rốt cuộc hộp gỗ cũng bị tay của Tề Nhạc mở ra hoàn toàn, lập tức, một chùm sương trắng tán phát ra ngoài. Con số trên nhiệt kế giảm xuống còn mười lăm độ. Tất cả còn không tới một phút đồng hồ a! Không ngờ chiếc nhẫn làm cho nhiệt độ giảm xuống mười độ, đây cuối cùng là vật gì?

Sương trắng dần dần tán ra chung quanh, khi nhiệt độ giảm xuống nó đã dần biến mất. Sau làn sương trắng, trong chiếc nhẫn trong hộp gỗ nằm trong những sợi bông thần bí hiện ra trước mặt mọi người.

Màu xanh da trời, đầu tiên mỗi người đều nhìn thấy màu xanh da trời. Trong sát na đó trước mắt của mọi người hiện ra màu xanh da trời, màu xanh da trời khắc sâu vào trong óc của bọn họ. Khi đó không còn ngôn ngữ nào diễn tả nét đẹp của nó, màu xanh da trời thuần khiết, hào quang xanh thẫm đó bao phủ trong màu lam nhạt, nương theo nhiệt độ giảm xuống, cảm giác của mọi người về nó càng mạnh hơn.

Màu xanh da trời là chiếc nhẫn chủ thể, nhìn nó phi thường nhỏ nhắn, đây là chiếc nhẫn dành cho phụ nữ a, cho dù là thủy tinh thuần khiết nhất cũng không cách nào óng ánh được như nó, đơn giản là một chiếc nhẫn màu xanh da trời, cũng không có hoa văn hoa lệ, cũng không có nữ nhân không yêu thích kim cương, cũng không có nữ nhân không ưa thích cái đẹp. Nhưng nó hiện giờ lưu lại ấn tượng sâu sắc cho mọi người.

Tề Nhạc cầm chiếc nhẫn trong hộp gỗ ra ngoài. Mọi người giật mình nhìn thấy bản thân chiếc nhẫn tản mát ra lam sắc quang mang nhàn nhạt, tuy không có mạnh, nhưng mà hào quang này lại là chân thật nhất, khí chất lạnh lùng trong trẻo từ chiếc nhẫn hiện ra, trở nên rõ ràng hơn trước, chiếc nhẫn màu xanh da trời, chỉnh thể của nó như trong suốt, nhưng mà trong chủ thể chiếc nhẫn dường như có khí lưu màu trắng nhàn nhạt.

Hào quang trong mắt Tề Nhạc lóe sáng, ngọn đèn toàn trường lóe sáng, nhưng mà, ngọn đèn dập tắt cũng không có khiến cho các tân khách bối rối, bởi vì đột nhiên trong đại sảnh đen kịt, hào quang chiếc nhẫn trong tay Tề Nhạc còn rõ ràng hơn trước. Nó cao cao tại thượng như ánh trăng trên trời, lam sắc quang mang làm cho mỗi người nhìn thấy rõ ràng.

- Nó không phải kim cương, nhưng mà nó là băng kết tinh. Trên thế giới này, tôi có thể cảm đoan trừ tôi ra, không người nào có thể xuất ra chiếc nhẫn này. Đơn giản mà nói, nó là ngọc thạch tạo hình thành. Chính là Hàn Ngọc Tinh Phách vạn năm. Có lẽ mọi người sẽ hoài nghi lời của tôi nói, nhưng mà từ những gì nó biểu hiện ra đã đủ để chứng minh tất cả.

Đúng, chiếc nhẫn trong tay Tề Nhạc đúng là tài liệu trong hàn ngọc vạn năm, trải qua Hiên Viên hồn tạo hình, trước mắt cũng chỉ chiết xuất ra được một phần nhỏ của Hàn Ngọc Tinh Phách mà thôi. Theo đề nghị của Tề Nhạc, Hiên Viên hồn dựa vào mũi Hiên Viên kiếm tạo thành hình dạng chiếc nhẫn như Tề Nhạc nói, không có bất kỳ đường vân, bởi vì căn bản không cần, màu xanh da trời óng ánh tinh khiết nhất trên đời đã là phụ trợ tốt nhất cho nó, căn bản không cần vẽ rắn thêm chân.

Ngọn đèn lại sáng lên lần nữa, bóng tối giống như chuyên chuẩn bị cho Hàn Ngọc Tinh Phách Giới vậy.

- Tốt, tôi nghĩ bây giờ có thể bắt đầu đấu giá rồi.

Tề Nhạc đem Hàn Ngọc Tinh Phách Giới đặt vào trong hộp lần nữa. Trước mắt mà nói, trừ thần khí và Kỳ Lân bát trân trên người ra, đây có thể xem là bảo bối trân quý nhất trên người của hắn, cũng chính vì lẽ đó hắn mới lấy nó ra, làm thành vật phẩm áp trục của lần đấu giá này. Đương nhiên, hắn làm thế là có mục đích của mình.

Người điều khiển chương trình thậm chí không biết Tề Nhạc rời khỏi đài chủ tịch lúc nào, ánh mắt của nàng hoàn toàn cứng lại trên Hàn Ngọc Tinh Phách Giới, không có nữ nhân nào không thích trang sức, nhất là loại độc nhất vô nhị này, đây là đồ trang sức có ý nghĩa đặc thù. Chỉ hàn khí nhàn nhạt kia, nàng đứng gần như vậy hoàn toàn có thể cảm giác rõ ràng.

Dòng nước lạnh bắt đầu khởi động, bây giờ là mùa hè, nó hoàn toàn là điều hòa di động a!

Chỉ cần điểm này giá trị của nó rất đáng rồi, nhất là khí lạnh hoàn toàn tự nhiên. Vạn năm hàn ngọc, đây là thứ chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết mà thôi, nhưng trải qua Tề Nhạc nói, khách nhân tận mắt nhìn thấy hào quang màu xanh da trời thuần khiết kia, cũng không còn hoài nghi chút nào.

- Quá không thể tưởng tượng nổi.

Người điều khiển chương trình nỉ non.

- Tôi làm bán đấu giá nghiệp cũng được thời gian mười năm rồi, nhưng mà cho dù ở nước ngoài, tôi chưa bao giờ thấy qua thứ này, ah, không, đúng là chí bảo độc nhất vô nhị. Tuy kim cương trân quý, nhưng mà so sánh với hàn ngọc này cũng đã ảm đạm thất sắc. Với tư cách một nữ nhân, tôi thật sự rất muốn lấy nó làm của riêng, hiện tại tôi cảm thấy giá khởi điểm là năm trăm triệu rất đáng giá, tuy nó chỉ là chiếc nhẫn. Các vị khách nhân tôn quý, tôi nghĩ chúng ta có thể bắt đầu buổi đấu giá cuối cùng hôm nay, mời mọi người ra giá.

Yên tĩnh, toàn trường hoàn toàn lâm vào trong yên tĩnh, nhưng mà ở đây mỗi một phu nhân, cho dù là Hải Như Nguyệt, trong mắt cũng tỏa ra hào quang sáng như sao trời, bảo kiếm xứng hiệp sĩ, trang sức phối giai nhân, đương nhiên là thứ nữ nhân yêu nhất rồi. Trong nháy mắt Hàn Ngọc Tinh Phách Giới xuất hiện, nó đã hoàn toàn hấp dẫn lực chú ý của mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.