Chỉ có trong giao đấu mới thể nghiệm được
tốt hơn thực lực của mình, mỗi lần chiến đấu Tề Nhạc đều có được thể
nghiệm sâu sắc, khi công lực gia tăng, hiệu quả hoạt động của Ngân Long
Tráo sẽ càng mạnh, trừ phi là công lực đối phương vượt qua phạm vi khống chế của Ngân Long Tráo, bằng không khi đã bị Ngân Long Tráo bao phủ,
mọi đòn tấn công sẽ đề vô hiệu hóa, đây cũng chính là nguyên nhân tại
sao đám khói đen quanh người Knowles bị tiêu tán.
Ánh mắt
ngài chủ tịch Hội Nghị Hắc Ám đầy ngưng trọng, rõ ràng gã cũng không ngờ Tề Nhạc lại khó đối phó đến vậy, nhất là ngọn lửa đỏ sậm đó cơ hồ như
không hề để cho Knowles cơ hội phản kháng, mà đối phương cũng đâu có sử
dụng toàn lực, gã biết trận chiến hôm nay sẽ không còn nhẹ nhàng như
mình nghĩ. Điều mà gã lo lắng không phải là Kỳ Lân Chân Hỏa mà là Ngân
Long Tráo. Gã tận mắt chứng kiến Ngân Long Tráo này hủy diệt năng lượng
của Knowles, phải biết rằng Hắc Ám Vu Yêu vốn là một loại năng lượng,
nên không thể dùng thực thể để minh chứng. Đặc biệt là đối với Hắc Ám Vu Yêu thực lực thâm hậu, trong đó có cả chính gã, cơ hồ đã vứt bỏ bản thể nên mới có được tuổi thọ lâu dài. Chính vì vậy khi nhìn thấy hiệu quả
của Ngân Long Tráo gã mới ngầm hạ quyết tâm, thứ có thể làm nguy hại đến mình thì tuyệt đối không thể tồn tại.
Ánh mắt sáng lên, lướt nhìn thân hình cao to bên cạnh, hoàng đế Hắc Võ
Sĩ từng bước chân rền vang tiến đến chỗ Tề Nhạc, thân hình cao đến năm
mét, toàn thân trọng giáp, lại dắt thêm siêu cấp trọng kiếm dài ngang
người, sức áp đảo mạnh hơn tên Knowles ban nãy rất nhiều. Nếu như Hắc Ám Vu Yêu mang đến áp lực vô hình thì vị hoàng đế Hắc Võ Sĩ lại mang đến
một áp lực thực thể có thật, với thân hình to lớn của nó cộng với siêu
cấp trọng kiếm trên người, chỉ cần tấn công phạm vi bị bao trùm cũng đủ
thấy sự khủng bố của nó.
Lúc này Tề Nhạc cuối cùng cũng hiểu
tại sao chủ lực của Hắc Ám Hội Nghị lại là Hắc Võ Sĩ và Hắc Ám Vu Yêu,
hai loại sinh vật hắc ám này một loại tấn công vật thể mạnh nhất, một
loại tấn công năng lượng mạnh nhất, kết hợp cả hai mới phát huy sức
chiến đấu lớn mạnh.
Đối mặt với tên Hắc Võ Sĩ mạnh nhất này
hắn không hề dám chủ quan, hai mắt chăm chú nhìn hoàng đế Hắc Võ Sĩ đồng thời sức mạnh cơ thể cũng được nâng cao đến tối đa, sau đó tiến thẳng
vào bản tướng dị hóa đầu tiên.
Dưới tác dụng của Kỳ Lân Giáp
thì Kỳ Lân Xích đột nhiên trướng phình lên, nhưng do Tề Nhạc sử dụng Kỳ
Lân Xích nên nhìn bề ngoài sẽ không thấy có sự biến đổi cơ thể, đây
chính là tác dụng che dấu năng lượng được thôi động. Kỳ Long Chân Hỏa
hoàn toàn được bao hàm bên trong. Một người kinh nghiệm chiến đấu đầy
mình như Tề Nhạc nhất định sẽ không lãng phí dù chỉ một tia năng lượng
chỉ để khoe khoang sức mạnh của mình.
Kỳ Lân Xích không chỉ
có năng lực phòng hộ mạnh mà đồng thời còn có thể tác động làm tăng hiệu quả của Hỏa Vân Lực đến trên ba mươi phần trăm, cộng thêm công hiệu phá tà của nó nhất định là lựa chọn hàng đầu của Tề Nhạc trong trận chiến
này. Dưới tác động không ngừng của nguồn năng lượng tự nhiên bốn loại
vân lực bao gồm cả năng lượng của bản nguyên Kỳ Lân từ từ chuyển hóa
thành Hỏa Vân Lực, Tề Nhạc lúc này giống như một con Hỏa Kỳ Lân, vào
thời Viễn Cổ Cự Thú Tề Nhạc đã từng được Mạc Hỏa chỉ dẫn rằng, nếu dùng
đến Hỏa Vân Lực hắn nhất định sẽ không thua kém Hỏa Kỳ Lân.
Hoàng đế Hắc Võ Sĩ dùng trọng kiếm trên tay phải gạch một đường sâu trên đất, mỗi bước đi của nó đều khiến mặt đất rung chuyển. Từ phía sau nón
trụ phát ra hai ánh mắt màu nâu, thấy Tề Nhạc không có biểu cảm gì nó
cũng không nói một lời, nhưng từ dòng khí năng lượng tản phát khắp người nó Tề nhạc biết rằng nó đã sắp ra đòn rồi.
Cũng giống như Tề nhạc, trước khi ra đòn trên người không hề phát ra bất kỳ dòng khí năng lượng nào, điều này khiến Tề nhạc khó mà phân biệt thật giả.
Một tiếng gầm rú trầm thấp rõ ràng không phải từ một con người vang
lên, ngay sau đó hoàng đế Hắc Võ Sĩ trước đó còn ở trước mặt Tề Nhạc đã
biến mất, Trọng Trảm có khả năng hủy diệt trong tích tắc đã vọt đến đỉnh đầu Tề Nhạc. Sự kết hợp hoàn hảo giữa tốc độ và sức mạnh lúc đó nếu
không phải đối mặt trực diện thì không ai có thể tưởng tượng hoàng đế
Hắc Võ Sĩ cao năm mét này lại có được tốc độ nhanh đến vậy.
Không có cơ hội né tránh, hoàn toàn không, khi trọng kiếm của hoàng đế
Hắc Võ Sĩ giáng xuống đầu việc duy nhất Tề Nhạc có thể làm là giơ cánh
tay trái của mình lên để đỡ đòn.
Ánh sáng màu đen và bạc
trong phút chốc ngưng kết bên ngoài Kỳ Lân Xích, cùng lúc đó Vân Hỏa Lực bao phủ trên người Kỳ Lân Xích đè chắc trên đầu Tề Nhạc, con Kỳ Lân
đường kính nửa mét này kêu thảm một tiếng chói tai, trong khi bị ma sát
thì nó bạo phát một lớp hỏa hoa.
Dưới chân Tề Nhạc ầm ầm nổ
vang, toàn bộ mặt đất bỗng chốc sụp đổ, trong phạm vi bán kính mười mét
quanh người hắn đều nổ tung, cơ thể Tề Nhạc bị một kiếm của hoàng đế Hắc Võ Sĩ cuồng bạo này đập mạnh xuống dưới lòng đất. Dòng năng lượng mênh
mông khiến đám cao thủ hội nghị Hắc Ám đều phải lùi ra xa.
Thân hình khổng lồ của hoàng đế Hắc Võ Sĩ đứng cạnh chiếc hố sâu, hai
tay nắm trọng kiếm, lưỡi kiếm nằm trong hố. Lúc này đại thể đám cao thủ
Hắc Ám Hội Nghị đều cho rằng trận đấu đã kết thúc, bọn họ đều biết được
sức tấn công mạnh của hoàng đế Hắc Võ Sĩ, trọng kiếm nặng đến một tấn,
được đúc từ loại nguyên liệu đặc biệt này chứa một loại năng lượng hắc
ám vô cùng lớn, là một trong số ít pháp bảo mạnh nhất của Hắc Ám Hội
Nghị. Bị ma kiếm địa ngục của hoàng đế Hắc Võ Sĩ chém thì e là không ai
có thể chịu đựng được, ít nhất là theo những gì họ biết được là như vậy.
Ánh mắt trong chiếc nón trụ của hoàng đế Hắc Võ Sĩ càng trở nên sắc
nhọn, tia mắt màu nâu nhìn chằm chằm vào trong hố, trong lòng nó không
hề nhẹ nhàng dễ chịu như đám cao thủ Hắc Ám Hội Nghị vì nó biết rõ trận
chiến vẫn chưa tới hồi kết.
Đúng vậy, mọi thứ vẫn chưa kết
thúc, ngay trong giây khắc đám cao thủ Hắc Ám Hội Nghị được thả lỏng
người thì có ngọn lửa bồng bềnh phóng lên khỏi lòng hố sâu đó, một hư
ảnh xuất hiện, đó chính là Kỳ Lân, một con Kỳ Lân màu đỏ thẫm, tuy người trong Hắc Ám Hội Nghị không ai biết con thần thú từ thời thượng cổ Viêm Hoàng này nhưng thân hình của con Hỏa Kỳ Lân này cũng khiến bọn họ
không khỏi sợ hãi, khi hư ảnh Hỏa Kỳ Lân xuất hiện trọng kiếm của hoàng
đế Hắc Võ Sĩ cũng từ từ nâng lên, đồng thời Tề Nhạc cũng từ từ xuất
thân.
Kỳ Lân Xích tản phát ánh sáng nóng rực, hai tay nâng
lấy Kỳ Lân Kính , từ từ dùng sức đội lấy Địa Ngục Ma Kiếm của hoàng đế
Hắc Võ Sĩ. Đôi mắt Tề Nhạc lóe lên ánh sáng bạc chói lọi, thân người hắn vẻ như cũng phình to ra cao đến gần ba mét, thân hình khôi vĩ xét về độ cao lớn không sánh bằng hoàng đế Hắc Võ Sĩ nhưng lúc này cũng khiến
người ta có cảm giác hắn có khả năng đấu lại hoàng đế Hắc Võ Sĩ.