Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 760: "Khách nhân" của lâu đài Dracula (1)



- Nếu như ta không thấy hắn, không có trao đổi trước kia với hắn, ta nhất định sẽ hủy diệt hắn. Nhưng giờ lại không vậy nữa, chỉ cần là người, thì đều có nhược điểm, đã vậy sao chúng ta không nắm nhược điểm của hắn, thay vì chém giết hắn, không bằng hảo hảo lợi dụng, nếu như thành công, vậy sẽ có trợ giúp cực lớn với đại kế của chúng ta.

Mario Đa chần chờ nói:

- Tiểu thư, cái này có thể sao? Vừa rồi Liette Mars cũng thử qua rồi, người phương Đông này rất quật cường.

Lãnh Nhi lạnh lùng nói:

- Ta nói, chỉ cần là người thì có nhược điểm, mà nhược điểm của người phương Đông này ta đã tìm được. Chuyện này các ông không cần phải xen vào nữa, ta sẽ đích thân xử lý hết thảy. Ta sẽ khiến hắn phát huy ra được tác dụng lớn nhất.

- Vâng, tiểu thư.

Mario Đa và Liette Mars đồng thời cung kính nói.

Lãnh Nhi ôm Tề Nhạc, hào quang màu hồng phấn lóe lên, đã hư không tiêu thất rồi. Trong đôi mắt đẹp màu hồng phấn của nàng, lóng lánh lấy hào quang trí tuệ, giống như đã quyết định gì đó.

Anh quốc, vùng ngoại thành Luân Đôn.

Sắc mặt Klinsmannt ngưng trọng ngồi ở thủ vị trong đại sảnh, nhìn một gã Hấp Huyết Quỷ Tử tước ở bên dưới, trầm giọng nói:

- Ngươi nói là sự thật?

Hấp Huyết Quỷ Tử tước cung kính nói:

- Vâng, điện hạ, người của chúng ta xác thực phát hiện từ trong thánh đường St. Paul đi ra rất nhiều giáo sĩ chạy về phía chúng ta.

Khắc Lâm Tư Mạn sắc mặt biến đổi, nói:

- Tổng cộng có bao nhiêu người? Ước chừng cấp bậc thế nào?

Hấp Huyết Quỷ Tử tước nói:

- Nhân số không nhiều, ước chừng chỉ có hơn ba mươi người, bọn hắn thống nhất ăn mặc đồ cha sứ màu đen, đầu bị áo choàng che lại, từ khí tức không thể nhận ra được năng lực của bọn hắn. Nhưng tôi có thể khẳng định, mục đích của những người này chính là chúng ta. Bọn hắn ngồi trên một chiếc xe lữ hành lớn, đang không ngừng đến gần. Điện hạ, chúng ta có nên tiên hạ thủ vi cường không?

Trong mắt Klinsmann toát ra hào quang suy tư, trong nội tâm thầm nghĩ, thánh đường St. Paul đã thật lâu không tìm kiếm nơi hạ lạc lâu đài của gia tộc Dracula rồi, bọn hắn cũng chỉ biết đại khái phương vị lâu đài, nhưng lâu đài được bảo vệ bởi lĩnh vực đặc biệt, riêng một cái thánh đường St. Paul còn không lọt vào trong mắt hắn. Mà những người kia của thánh đường St. Paul cũng không phải người ngu, tùy tiện phát động tiến công với mình sẽ có kết cục nào bọn hắn có lẽ rất rõ ràng. Sao lại đột nhiên đến đây chứ? Cái gọi là lai giả bất thiện, đã bọn hắn dám tìm đến mình, chỉ sợ đã sớm có chuẩn bị. Vẫn nên cẩn thận một ít thì tốt hơn.

Nghĩ tới đây, Klinsmann trầm giọng nói:

- Mệnh lệnh tất cả cường giả cấp bậc từ bá tước của gia tộc Dracula đều tập trung lại đây, chỉ sợ, chúng ta thật sự có khách nhân. Ta muốn xem, thánh đường St. Paul lần này mang lại có ta kinh hỉ thế nào.

Xe lữ hành màu đen nhìn qua rất trầm ổn, tiếng động cơ trầm thấp một tiếng, rốt cục cũng tới được đích chuyến đi này.

Đường đi ghập ghềnh, từ nơi này vào trong nữa đã không thể lái xe rồi, cửa xe mở ra, một chuyến hơn ba mươi người nối đuôi nhau mà xuống, tập hợp cùng một chỗ trước xe.

Bọn hắn mỗi người trên đầu đều mang một cái áo choàng, che dấu tướng mạo của mình, một cổ hơi thở thần thánh như có như không từ trên người hơn hai mươi người phát ra, chỉ có năm người cầm đầu là tựa như người bình thường vậy, trên người cũng không có bất kỳ năng lượng chấn động nào sinh ra.

Một người cầm đầu phát ra thanh âm trầm thấp:

- Chính là trong chỗ này sao?

- Đúng vậy, chính là trong chỗ này, tin tức mà căn cứ truyền tới cho chúng ta lâu đài gia tộc Dracula hẳn là ở phụ cận, từng ấy năm tới giờ, nếu như không phải cố kỵ Hắc Ám Quốc Hội sẽ thừa dịp loạn công kích giáo hội chúng ta nơi khác, chúng ta sớm đã sớm công kích đại quy mô rồi. Lần này Giáo hoàng bệ hạ là quyết định muốn thanh trừ gia tộc Dracula khỏi Luân Đôn.

- Được rồi, vậy giờ chúng ta bắt đầu.

Vừa nói, người cầm đầu một mình đi tới trước.

Đúng lúc này, một thanh âm kiều nộn vang lên:

- Giáo chủ các hạ, xin ngài không nên quên mục đích thật sự của chúng ta lần này.

Đó là một người dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, cũng bao phủ trong áo choàng, từ thanh âm và thân hình có thể nhìn ra đó là một nữ tử trẻ tuổi.

Người cầm đầu dừng bước một chút, nói:

- Giáo hoàng bệ hạ ra lệnh cho tôi rất rõ ràng, không cần tiểu thư nhắc nhở. Chúng tôi sẽ tận lực làm tốt tất cả.

- Hi vọng như thế.

Nữ tử dáng người nhỏ nhắn xinh xắn lại lần nữa quay về giữa mọi người, dáng người nàng cũng không đặc biệt, rất khó bị người chú ý.

Người cầm đầu mặc áo choàng như người bình thường lúc trước chậm rãi đi đến đất trống phía trước, năm người kể cả người được gọi là giáo chủ lúc trước đứng ở đó, khoảng cách lẫn nhau như đã được dùng thước đo qua vậy, rõ ràng giống như đúc.

Thần quang nhàn nhạt lập loè, khí tức thần thánh bành trướng mà ra, chỉ trong nháy mắt, năng lượng trên người bọn họ đã xảy ra biến hóa về chất.

Những người khác phản ứng rất nhanh, lập tức quay chung quanh sau lưng năm người này, mỗi năm người quay chung quanh một người đằng trước, vừa khớp tất cả ba mươi người, chỉ có nữ tử mở miệng khi trước là xa xa đứng ở một bên, bộ dáng tựa như đùa giỡn vậy.

Hào quang thần thánh hình thành quang diễm màu ngà sữa, lấy năm người chủ đạo làm trung tâm, năng lượng khổng lồ bắt đầu xoay tròn bay lên, ngưng tụ trên không trung, theo khí tức thần thánh càng ngày càng lớn mạnh, không khí cũng theo đó phát sinh biến hóa, mà ngay cả ánh mặt trời cũng ảm đạm đi rất nhiều. Quang ảnh lập loè, thanh âm Phật xướng trầm thấp dần dần vang lên, mơ hồ có thể nghe ra, đó chính là áo nghĩa Thánh Kinh của Giáo Đình.

- Ca ca, chuyện gì xảy ra?

Hứa Tình bị lâu đài chấn động mãnh liệt đưa tới đại sảnh, vừa hay nhìn thấy vẻ mặt Klinsmann ngưng trọng đứng ở nơi đó, trong mắt lóe ra hào quang khát máu, giống như đã phẫn nộ tới cực điểm. Ở phía dưới Klinsmann, tổng cộng đứng trên trăm tên cao thủ Gia tộc Dracula, trong đó kể cả sáu gã Hấp Huyết Quỷ đại công tước, mười một gã hầu tước, cùng với bá tước, Tử tước hơn mười người, có thể nói đã tập trung toàn bộ thực lực của Gia tộc Dracula.

Klinsmann nghe được thanh âm của Hứa Tình sắc mặt nhu hòa đi một ít, quay đầu nhìn thoáng Minh Minh cùng đi với nàng, trầm giọng nói:

- Chúng ta chỉ sợ gặp phải phiền toái rồi, người của giáo đình không biết nguyên nhân gì đột nhiên phát động công kích với lâu đài.

Hứa Tình cau mày nói:

- Trước kia bọn hắn không phải cũng tìm kiếm lâu đài chúng ta sao? Lần đó không phải đã bị giết sạch mà về sao, ca ca, anh không cần quá lo lắng a.

Trên khuôn mặt anh tuấn của Klinsmann toát ra một tia bất đắc dĩ nhàn nhạt:

- Kristy, lúc này không giống thế, chẳng lẽ em không cảm giác được sao? Cả tòa lâu đài đều đang run sợ. Không biết lão gia hỏa Giáo hoàng kia có phải điên rồi hay không, nếu như anh đoán không sai, hiện ở bên ngoài rõ ràng có năm tên Hồng y đại giáo chủ, đó chính là toàn bộ thực lực của Giáo Đình ah!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.