- Bác trai, bác gái, hai bác đợi chút con đi gọi anh ấy.
Tuyết Nữ nói xong xoay người đi vài bước rồi dừng lại. Nhưng lúc này trong mắt của nàng có thần sắc do dự, nói:
- Thực xin lỗi, hai bác. Vừa rồi Tề Nhạc nói với con anh ấy muốn tĩnh
tu trong thời gian ngắn, mãi cho đến trời tối ngày mai mới có thể chấm dứt. Hai bác là cha mẹ của Tề Nhạc nên cũng không sợ nói cho các vị
biết Tề Nhạc cũng không phải người bình thường, anh ta cần tu luyện.
- Chẳng lẽ không thể tu luyện ít một ngày sao? Chúng tôi thật vất vả
mới tìm được con mình, tôi hy vọng một nhà có thể đoàn viên với nhau.
Tuyết Nữ than nhẹ một tiếng, nói:
- Bác trai, thẳng thắn mà nói hẳn là Tề Nhạc tìm được các vị mới đúng.
Hôm nay sau khi các vị rời đi thì tâm tình của anh ta vô cùng kém. Hơn
nữa thời điểm tu luyện sợ nhất là quấy rầy.
Ứng Tiểu Điệp còn muốn nói gì đó lại bị Tề Thiên Lỗi ngăn lại, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Chúng ta đã chờ đợi thời gian dài như vậy chẳng lẽ còn quan tâm ngày
hôm nay sao? Tiểu Điệp, chúng ta trở về đi. Chúng ta đã thua thiệt con
quá nhiều rồi. Chẳng lẽ còn muốn cho con vì gặp chúng ta mà mạo hiểm tổn thương thân thể hay sao? Huống chi con của chúng ta đã xuất hiện rồi,
chúng ta cần phải an bài những thứ thuộc về con chứ. Chúng ta nhất định
đền bù cho con thật nhiều.
Hiện tại tâm tình Tề Thiên Lỗi
cùng Ứng Tiểu Điệp phi thường xúc động, nếu như Tề Nhạc ở ngay trước mắt thậm chí họ còn muốn nghĩ biện pháp hái trăng cho hắn a. Tề Nhạc xuất
hiện đối với bọn họ mà nói tương đương với già mà có con nối dõi! Tiếc
nuối lớn nhất cả đời được đền bù. Bọn họ nguyện ý dùng cả tuổi già để
đền bù thua thiệt hai mươi năm qua cho Tề Nhạc.
Tuy trong nội tâm Ứng Tiểu Điệp không bỏ được, nhưng nàng cùng Tề Thiên Lỗi không hổ
là trùm kinh doanh nên khả năng kiểm soát tâm tình rất mạnh, thở sâu,
lau lau nước mắt và gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy a! Chúng
ta không thể quấy rầy con. Chờ con tu luyện xong thì gặp. Thiên lỗi, anh nói con có tha thứ cho chúng ta không?
Tề Thiên Lỗi ôn nhu ôm eo của vợ, nói:
- Sẽ, nhất định sẽ, dù sao trên người của con chảy dòng máu của chúng
ta, nếu như không tha thứ cho chúng ta thì cũng không chủ động đi tới
tìm chúng ta a. Anh nhất định sẽ tận lực đền bù tổn thất cho con, anh
nghĩ sau khi con biết được chân tướng sẽ tha thứ cho thất trách chúng ta năm đó. Nhiều năm như vậy chúng ta cũng đau khổ rất nhiều vì mất con.
Con à, con hãy đợi cha mẹ.
Tề Nhạc đang tu luyện trong phòng
và không biết những chuyện ở bên ngoài, hiện tại hắn đang tu luyện và
truy cầu lực lượng rất chấp nhất, hắn thu hồi tinh thần lực của bản thân và toàn tâm toàn ý chỉ huy vân lực vận hành trong cơ thể hấp thu phần
tử năng lượng trong không khí. Bởi vì năng lượng ở thời hiện đại ít hơn
thời kỳ viễn cổ cự thú quá nhiều cho nên Tề Nhạc tu luyện không cần dùng Tự Nhiên Chi Nguyên, hắn thân là Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân nên có bổn
nguyên là bốn loại vân lực, cũng chỉ trong thời gian một ngày cũng có
thể đề cao năng lượng bản thân lên, tăng lên tám vân hiển nhiên là không thể nào, bảy vân cùng tám vân chênh lệch cực lớn a. Cũng không phải có
thể hoàn thành trong một lát. Nhưng mà Tề Nhạc cũng có biện pháp làm tu
luyện không bị uổng phí.
Thời điểm ở thời kỳ viễn cổ cự thú
đem tinh thần lực cường đại của bản thân, nương theo năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trợ giúp mọi người hấp thu thiên địa tinh hoa ngưng tụ trong Hàn Băng Đống Tuyền kết tinh vô số năm, hắn cũng là người hấp thu nhiều nhất nhưng lúc ấy Tề Nhạc không chú ý, nhưng với tư cách thân thể Tự
Nhiên Chi Nguyên thì thân thể của hắn loại bỏ rất nhiều năng lượng, chỉ
lưu lại tinh hoa của Hàn Băng Đống Tuyền thôi.
Tuy năng lượng trong Hàn Băng Đống Tuyền phi thường tinh khiết, nhưng dù sao nó cũng
là nguyên tố thủy ngưng kết thành, cho nên năng lượng trong nó rất bình
thản, tuy có thuộc tính khác rất nhỏ nhưng mà thuần túy thủy nguyên tố
cũng có thiên hướng thủy a. Bởi vậy sau khi hấp thu những năng lượng này thì tăng lên rõ ràng nhất chính là Lạc gia Tây Bắc, năng lực bản thân
bọn họ là thủy thuộc tính.
Vào thời kỳ viễn cổ cự thú lúc Tề
Nhạc tu luyện cũng đã phát hiện thủy vân lực của mình vì có Hàn Băng
Đống Tuyền nên mạnh hơn vài loại vân lực khác, hơn nữa khí tức trong Hàn Băng Đống Tuyền hắn còn chưa hấp thu triệt để, bởi vì hắn hy vọng ba
loại vân lực khác có thể kéo gần khoảng cách với thủy vân lực một chút.
Nhưng mà bây giờ không giống, cái gọi là sự cấp tòng quyền chính là
trong thời gian ngắn cần đạt được năng lượng khổng lồ, Tề Nhạc hôm nay
quyết định tận khả năng tu luyện thủy vân lực, chỉ một loại vân lực tăng lên không có làm thực lực chỉnh thể của hắn tăng lên, nhưng ít ra có
thể làm cho vân lực đột phá mang tính thực chất. Chỉ tu luyện đương
nhiên không cách nào làm được, nhưng mà hấp thu năng lượng và chuyển hóa thì dễ dàng hơn rất nhiều.
Bởi vậy Tề Nhạc hiện tại cần làm
chính là hấp thu toàn bộ năng lượng thủy thuộc tính trong Hàn Băng Đống
Tuyền. Hắn muốn biết sau khi hấp thu thủy vân lực xong thì thực lực sẽ
tăng lên tới mức nào.
Tinh thần lực phân thành hai đại bộ
phận, hai thành tinh thần lực phụ trách đem các loại năng lượng khác thu liễm vào trong đan điền và tận khả năng ngưng kết lại, tám thành tinh
thần lực khác tác động lên thủy vân lực, lúc này hắn dùng Tự Nhiên Chi
Nguyên hình thành kinh mạch phỉ thúy vận chuyển chất lỏng màu xanh, đó
là hình thái thủy vân lực sau khi áp súc cao độ. Vừa hấp thu năng lượng
thủy trong không khí Tề Nhạc vừa đồng hóa năng lượng Hàn Băng Đống Tuyền trong người của mình.
Nương tựa vào việc hấp thu này hắn rõ
ràng cảm giác được thủy vân lực trong cơ thể càng ngày càng lạnh như
băng, có Tự Nhiên Chi Nguyên phụ trợ nên những khí tức rét lạnh này
nhanh chóng chuyển hóa thành thủy vân lực của bản thân, không ngừng lớn
mạnh thủy vân lực. Sau khi tu luyện đi vào quỹ đạo thì toàn thân Tề Nhạc tiến vào trạng vào trạng thái nhập định. Chỉ có như vậy mới có thể
chuyển hóa năng lượng thật tốt, mà quá trình chuyển hóa hắn đã phân phó
cho tinh thần lực làm tự động, không cần phải chú ý nhiều hơn làm gì,
chỉ có như vậy mới là tốt nhất.
Sau khi tu luyện suốt một
ngày Tề Nhạc dùng tinh thần lực thiết trí đồng hồ sinh học cho bản thân, thời điểm hắn từ tu luyện tỉnh táo lại thì bầu trời bên ngoài đang tối
lại, vừa vặn đã tới chạng vạng tối ngày hôm sau rồi.
Một
ngày, tu luyện suốt một ngày đem Tề Nhạc bây giờ vô cùng vui vẻ, bởi vì
hắn kinh ngạc phát hiện thủy vân lực trong cơ thể đã xuất hiện biến
chất. Năng lượng vốn màu xanh biến thành màu xanh của băng mỏng, tốc độ
vận chuyển chậm hơn rất nhiều, trong chất lỏng màu xanh của băng đó còn
có nhiều viên bi màu xanh da trời như những hạt châu làm đẹp cho thủy
vân lực, trong quá trình chất lỏng vận chuyển đã xuất hiện biến hóa,
nhưng Tề Nhạc cũng hiểu được thủy vân lực của mình đã ngưng tụ hơn so
với trước kia, cảm giác tràn ngập thủy thuộc tính khiến kinh mạch toàn
thân của hắn cảm thấy thoải mái.