Sinh Tồn Trong Tận Thế

Chương 8: Viên Ngọc Kỳ Bí





Ki cùng Mốc nhìn thấy hắn phản ứng như vậy thì cả hai đều đưa ánh mắt đỏ như máu nhìn hắn, trong ánh mắt tràn ngập sự nghi hoặc, nhất là trên mặt Ki còn biểu lộ ra vẻ kỳ quái vô cùng nhân tính.Thiên Anh nhìn thấy vậy thì không khỏi hỏi:“Bọn mày ổn đó chứ.”Ki cùng Mốc lúc này đều dành cho Thiên Anh một cái ánh mắt xem thường vô cùng nhân tính.

Thiên Anh thấy vậy thì cảm thấy rất kinh ngạc, hắn phát hiện hai đứa này thông minh hơn ngày thường nhiều.“Bọn mày hiểu được lời của tao nói à?”Ki cùng Mốc đầu gật gù ra vẻ rất đắc ý, Thiên Anh thấy thì lập tức liên tưởng đến việc ăn quả tim hôm trước.

Thiên Anh hỏi:“Bọn mày có cảm giác không khỏe chỗ nào không? Có thì gật đầu, không thì lắc đầu.”Nghe vậy thì cả Ki cùng Mốc đều lắc đầu.


Đúng lúc này Ki nó chạy tới bên cạnh Thiên Anh một chân chỉ vào viên ngọc sau đó làm động tác há miệng nuốt xuống.

Rồi sủa lên mấy tiếng.“Gâu gâu…”Thiên Anh nhìn vào mắt nó, cũng hiểu được một số ý tứ, hắn hỏi lại:“Mày nói thứ này là đồ tốt, ăn rất ngon có đúng vậy không? Nhưng mà thứ này đâu thể ăn được chứ.”Ki nghe vậy thì lắc đầu, sau đó nó há miệng cắn mạnh một cái lên viên ngọc.“Răng rắc…”— QUẢNG CÁO —Viên ngọc vỡ tan lộ ra một cục gì đó màu trắng mềm mềm, có mùi rất ngọt.

Ki cùng Mốc nhìn thấy cục mềm mềm đang phát sáng kia thì chảy nước miếng.Thiên Anh thấy vậy thì hỏi:“Bọn mày muốn ăn à?”Ki cùng Mốc nghe vậy thì gật gật đầu.

Thiên Anh thấy thế thì cười nói:“Vậy chúng ta chia nhau ăn.”Vừa nói Thiên Anh vừa cầm cái cục mềm mềm trắng trắng đang phát ra ánh sáng kia lên bẻ làm ba phần không bằng nhau, hắn phần lớn nhất, Ki cùng Mốc phần nhỏ hơn.

Tiếp đó hắn đút cho Ki cùng Mốc ăn, bản thân cũng ăn vào.Vừa ăn vào thì Thiên Anh chỉ cảm thấy thứ kia rất mát, hơi ngọt, vị giống cam thảo, hắn cười nói:“Ngon đấy chứ, giá mà có thêm mấy cục ba chúng ta chia nhau ăn thì hay.”Ki cùng Mốc nghe vậy thì đều kêu lên.

Thiên Anh nghe vậy thì cười.

Nhưng đúng vào lúc hắn lại phát hiện bản thân có biến đổi rất lớn, hắn phát hiện mắt của bản thân tinh hơn, nhìn được cả trong đêm tối, tai cũng thính hơn, thân thể cũng mạnh hơn rất nhiều.Suy nghĩ một chút hắn liền biết điều này có lẽ liên hệ tới trái tim mà hắn ăn hôm trước.


Vì để kiểm tra xem bản thân có thay đổi như thế nào khi ăn thứ kia thì hắn mang theo Mốc cùng Ki tới phòng luyện tập.

Có điều trước khi đi tập hắn có đi soi gương một cái, nhìn xem bản thân có biến thành dị sinh vật giống Ki cùng Mốc hay không.Sau khi soi gương xong thì hắn nhẹ thở phào một hơi, hắn cũng không biến thành quái vật giống Ki cùng Mốc, thân thể gầy yếu của hắn lúc này có da có thịt hơn, đôi mắt u buồn tràn ngập hận thù của hắn lúc này cũng tươi sáng hơn.Tiếp đó hắn cùng với Ki đi tập chạy, vốn tốc độ chạy của Ki đã nhanh hơn hắn nhiều, hiện tại biến dị thì càng khủng bố, cơ hồ là gấp ba hắn có thừa.Tiếp đó hai bên lại cùng nhau phối hợp tác chiến, phải nói rằng thân thể là căn bản của mọi chiến thuật, ngày trước Thiên Anh kỹ thuật rất tốt nhưng thân thể hắn không tốt không thể phát huy ra được toàn bộ sức mạnh, nhưng lúc này thì lại khác.— QUẢNG CÁO —Trong lúc Thiên Anh cùng Ki tập luyện thì Mốc lại chỉ treo ở trên xà ngang mà nhìn, nếu Thiên Anh hiện tại quan sát Mốc sẽ phát hiện trong mắt nó chớp động ánh sáng trí tuệ.Sau khi tập luyện xong thì Thiên Anh lại đi nấu ăn, hắn nấu rất nhanh chỉ một lúc liền xong, có điều hôm nay đồ ăn toàn là đồ ăn khô, tương đối khó nuốt.

Cả ba chủ tớ làm vài đũa rồi thôi.Tiếp đó Thiên Anh mang cái lớp da lột từ trên người con “dung nham cọp” đi gia công một chút, rồi dựa theo thân hình của Ki mà may một bộ áo giáp.Nói đến cũng hay, Thiên Anh vốn tự lập từ bé, cái gì cũng có thể làm được, mấy chuyện may vá thêu thùa hắn đều làm được không kém so với con gái.Trong quá trình may áo giáp cho Ki thì hắn cũng tranh thủ bật tivi lên xem, nhìn xem hôm nay có tin tức nóng hổi gì hay không.Hôm nay cũng giống hôm qua, tin tức đều là các thiên tai gần đây, động đất, sóng thần, mưa lớn, dịch bệnh.

Thiên Anh tập trung may áo giáp cho Ki nên cũng không có để ý lắm, tới lúc cuối hắn chỉ nghe được mấy từ “vô cùng tồi tệ”.Sau khi nghe được mấy lời này thì Thiên Anh cũng may xong áo giáp cho Ki, áo giáp bao phủ toàn thân luôn, có mỗi bộ vị ở mắt là không được bảo vệ.“Xong rồi đây, để tao mặc cho mày nào.”Thiên Anh hào hứng mặc bộ áo giáp mới cho Ki, phải nói ánh mắt của Thiên Anh rất chuẩn, hắn làm bộ áo giáp cho Ki chuẩn không phải chỉnh.


Lại nói tới lớp da của “dung nham cọp” nó nhìn nặng nề nhưng thực chất rất nhẹ, mặc vào so với mặc một cái áo lông còn muốn nhẹ hơn.Nhìn Ki, Thiên Anh hỏi:“Thoải mái không?”Ki nghe vậy thì lập tức sủa lên mấy tiếng, biểu lộ sự vui vẻ.Thiên Anh thấy vậy thì xoa đầu nó mấy cái rồi nói:— QUẢNG CÁO —“Đợi tao đi chuẩn bị vũ khí, tí nữa đi săn.”Thiên Anh lúc này cũng đã ý thức được mấy con thú biến dị kia chính là vật đại bổ, ăn vào có thể tăng cường thể chất, nếu vừa có thể ăn thịt bọn nó lại kết hợp với luyện tập thì hắn sau này sẽ trở nên mạnh mẽ vô cùng, đợi khi hắn có thực lực rồi sẽ đi tìm cái đám cừu nhân của hắn.Nếu mà bắt được đám người kia hắn sẽ chặt ra làm nhiều khúc, sau đó mang đi muối thính, rồi hằng ngày sẽ ăn một ít để giải hận trong lòng.….Sau một hồi chuẩn bị thì Thiên Anh đã chuẩn bị xong, tiếp đó hắn cùng với Ki đi ra ngoài, về phần Mốc thì ở nhà coi nhà.

Nhưng mà lúc đi ra bên ngoài thì Ki lại gặp vấn đề, chẳng là đường hầm đi lên phía trên thì nhỏ, mà thân thể của nó thì lớn quá.Sau khi biến dị Ki nhìn to giống hệt một con trâu nước, lông của nó từ màu đỏ chuyển thành màu đen, với lông của nó không còn mềm mại nữa mà sắc bén giống như kim loại vậy, về phần ánh mắt của nó thì đỏ ngầu nhìn rất là dọa người.Sau khi dùng máy móc cơi nới lối ra vào mất cả tiếng thì cuối cùng Ki cũng có thể đi ra bên ngoài.

Lúc hai người Thiên Anh cùng Ki vừa ra bên ngoài thì liền gặp phải một đám mèo biến dị..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.