[Snarry] Công Thụ Dưỡng Thành Kế Hoa

Chương 26: Hành trình Rừng Cấm & Năng lực trinh thám đáng sợ



Draco hào hứng viết thư cho gia đình, cậu rất thông minh lựa chọn gửi thư cho Narcissa cưng chìu cậu, mà không phải Lucius.

Narcissa đương nhiên sẽ không cự tuyệt bất cứ yêu cầu nà nằm trong phạm vi hợp lý của Tiểu Xà khả ái nhà mình, đương nhiên, phụ huynh khác nhau đối với định nghĩa “yêu cầu nằm trong phạm vi hợp lý”, tuyệt đối không giống nhau.

Narcissa nghĩ, nuôi một con rồng, tuyệt đối là chuyện rất có mặt mũi. Ác, ngươi xem gia đình quý tộc nào có nuôi rồng trong nhà? Bộ pháp thuật quy định không được nuôi rồng? Không quan hệ, vấn đề này đối với nhà Malfoy mà nói không tính là vấn đề.

Đương nhiên, Lucius thật ra cũng ngầm đồng ý, một con rồng nuôi ở trang viên nhà mình, lúc cần thiết, này không chỉ là một vũ khí chiến đấu, hơn nữa, nó còn là một kho thuốc sống quý hiếm, còn cần lo lắng Mỹ dung tề với Bảo dưỡng tề của anh nữa sao?

Đúng vậy, cho nên, đến trước bữa cơm ngày thứ hai, một người một mảnh đất trống, non xanh nước biếc, thức ăn sung túc, cùng với người huấn luyện rồng chuyên nghiệp đã chuẩn bị tốt trong trang viên, tin tức cụ thể kể cả Khóa cảng cũng làm tốt để cú mang đến trước mặt Draco.

Draco sau khi mở thư nhếch miệng cười, mọi việc sẵn sàng, chỉ còn thiếu gió đông*.

Tám giờ tối nay, sẽ có gia tinh chuyên môn đến đón Norbert đi.

Harry lấy cùi chỏ huýt Draco, “Khiêm tốn.”

Cảm nhận được Crabbe với Goyle đang kỳ quái nhìn mình, Draco hắng giọng, trừng mắt liếc hai người, cúi đầu tiếp tục ăn cơm.

Khoảng bảy giờ hơn, Harry và Draco như cũ phủ Áo Tàng Hình đi tìm Hagrid, hai người cũng không chú ý đến phía sau, rất xa có người đi theo.

Hagrid nghẹn ngào một lần lại một lần nói lời từ biệt với Norbert, mà Norbert nhỏ thì lại hăng hái cào áo chùng của Draco, có lẽ bởi vì Draco là người đầu tiên nhóc này nhìn thấy sau khi chào đời?

Cho nên, trong mắt Norbert, Draco = mẹ?

Harry yên lặng run lên một cái.

Thời gian ly biệt luôn tới rất nhanh, một con gia tinh mặc khăn trải bàn của trang viên Malfoy xuất hiện, cung kính cúi chào với Draco, “Cậu chủ Draco, ông chủ phái Ein Jily tới đón Norbert về trang viên Waring*.”

(*) Chỗ này nguyên văn là Hoa Lâm sơn trang, để nguyên thì nó không hợp cho lắm.

“Ừ, chăm sóc cho tốt đó.” Draco cầm cái lồng Norbert đưa cho Ein Jily, Ein Jily là gia tinh riêng của Narcissa, Draco rất yên tâm.

Lúc này, cửa căn nhà nhỏ của Hagrid bị đẩy ra. Quả nhiên, không thuận tay đóng của là một thói quen xấu.

Harry quay phắt đầu lại, trời ạ, là Snape và giáo sư Mcgonagall.

Lần này là ai mật báo?!

Harry và Draco tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, lần này, bán đứng bọn họ, là Lucius.

Thật ra Lucius cũng không phải cố ý, Lucius làm giáo đổng, có thể ra vào Hogwarts bất cứ lúc nào, đương nhiên, lần trước cũng vì chuyện này, Snape thiếu chứ nữa đã quyết định phong bế lò sưởi trong phòng làm việc, chỉ là, anh không muốn giải thích với lão ông mật Dumbledore lý do vì sao phải phong bế lò suổi, cho nên thôi.

Bất quá lần này, Snape nghĩ, chuyện phong bế lò sưởi, là cấp bách.

Chuyện là thế này, giáo sư Mcgonagall thay Dumbledore đi lấy thuốc sâu răng, mà dương dương tự đắc Lucius thuyết minh rất tốt cái gì gọi là chưa nhìn thấy người đã nghe thấy tiếng, chuyên tâm tranh công, nhớ nhung đến Mỹ dung tề cùng thuốc bảo dưỡng của anh ta, Lucius hô hoán: “Severus, hôm nay Tiểu Xà nhà tôi ôm con rồng về cho tôi, hiện tại đang ở chỗ Hagrid, chuẩn bị đưa con rồng đó đi đó!”

Trong lò sưởi Lucius thò đầu ra trước nhìn cái lò sưởi không chút sạch sẽ, sau đó trưng cái bản mặt ghét bỏ mà đi ra, một bên phủi bụi trên người, một bên tiếp tục tranh công, “Lần này cậu cũng không thể không chuẩn bị sẵn Mỹ dung của tôi....” Lucius ngẩng đầu, “Ách? Giáo sư Macgonagall?”

Lucius kinh ngạc phát hiện, gần nhất bạn tốt vốn là người lạ chớ tới gần, người quen mau cút của anh, vậy mà liên tiếp trong phòng khách tiếp người, đầu tiên là Kẻ Được Chọn, lần này lại là người từng là giáo sư của hai người bọn họ, Mcgonagall!

Mcgonagall mặt nghiêm túc, tìm không ra chút tươi cười, “Severus, tôi nghĩ chúng ta cần phải đến chỗ Hagrid nhìn một chút.”

Snape trừng mắt nhìn Lucius, “Ác, đương nhiên, chúng ta đi thôi!”

Hai người đi vào, vừa lúc bắt quả tang, Macgonagall tức giận nhìn hai tên nhóc cúi rạp đầu kia, bọn chúng có biết chuyện này có bao nhiêu nguy hiểm không!

Nhưng mà hoàn hảo Ein Jily nhanh chóng mang theo Norbert bé bỏng biến mất, Mcgonagall cũng làm như không nhìn thấy, tha cho bọn họ một lần, dù sao tội danh lén giao dịch rồng có thể sẽ bị tống vào Azkaban.

Chẳng qua, dạ du cô muốn truy cứu.

“Bởi vì các trò dạ du, Sly....”

“Rừng Cấm!” Âm thanh Snape trầm thấp, mang theo tức giận, “Chúng bây đã thích dạ du như vậy, vậy thì tranh thủ đi đi!”

Thật ra là Xà Vương đại nhân không nghĩ để Mcgonagall trừ điểm Nhà mình là được rồi.

“Ác, vậy quá nguy hiểm.” Giáo sư Mcgonagall quả nhiên không theo đuổi câu vừa rồi, mà đồng tình với hai tên nhóc kia, muốn xin tha thay bọn họ.

“Lấy tư cách là Viện trưởng của bọn chúng, tôi sẽ theo.”

Harry im lặng ngẩng đầu nhìn trời, đây là dàn ý kịch bản không thể làm trái sao!.... Vì sao còn muốn cậu phải đi Rừng Cấm lần nữa!

Harry nhận mệnh lôi kéo Draco, xám xịt đi phía trước Snape, Snape ở phía sau giám hộ hai người, bình tĩnh nhìn con đỡ đầu nhà anh bị các tạp âm của Rừng Cấm làm sợ đến mặt trắng bệch.

Đây là giận chó đánh mèo, Snape bày tỏ, anh thừa nhận.

Ở trong Rừng Cấm yên tĩnh, cho dù chỉ gặp một con cú bình thường cũng đều có vẻ kinh khủng như vậy, càng miễn bàn đến mấy toàn bộ dơi thường xuyên bay lên.

Harry hoàn hảo, trên cơ bản, Rừng Cấm với vườn hoa sau nhà cậu chả có gì khác nhau, cậu với đám nhóc trong Rừng Cấm này rất quen thuộc.

Nhưng mà, cậu đã quên một việc, Voldemort sẽ đi tập kích Bạch Kỳ Mã.

Khi nhìn thấy một con Bạch Kỳ Mã con kinh hoảng bị đánh ngã xuống đất, sắc mặt Harry trầm xuống, là sai lầm của cậu, mấy ngày gần đây quả nhiên là quá an nhàn sao?

Harry vừa muốn tiến lên, Snape kéo cậu lại, đồng thời mang theo hai tên nhóc này trốn qua một bên, vẩy ra mấy bùa phòng ngự cho Bạch Kỳ Mã con, Harry nhìn thấy trên người của Bạch Kỳ Mã con đã có một quầng sáng phòng ngự, liền theo đó bắn mấy chú Incendio* về phía bóng đen vừa đi tới, vào giờ phút này Voldemort quá mức suy yếu, nhìn quanh không tìm ra được người công kích gã, vậy là vội vã chạy đi.

(*) Incendio: Phun lửa, lửa quỷ, liệt quả hừng hực.... 

Harry sốt ruột chạy tới, hoàn hảo, lần này phát hiện đúng lúc, Bạch Kỳ Mã con này chỉ bị trầy da một chút thôi.

Snape mang theo Draco đã sợ đến ngây người đi qua, mặt đen lại từ trong túi độc dược tùy thân tìm ra lọ một lọ dược, đưa đến bên miệng Bạch Kỳ Mã, có lẽ trên người hai người có lời chúc phúc của tộc nó ban cho, nhóc con ngoan ngoãn hé miệng, để Snape đút thuốc cho nó.

Harry gật đầu với Snape, chạy đi thông báo cho đám Bạch Kỳ Mã.

Draco chưa tỉnh hồn, “Cha dỡ đầu, đó là cái gì? Thật đáng sợ.”

“..... Trò sẽ biết....” Snape trầm mặc một lát, trả lời.

Bạch Kỳ Mã rất nhanh đã xuất hiện, một con Bạch Kỳ Mã hình như là mẹ của nhóc con kia đau lòng chạy tới liếm chỗ bị thương của Bạch Kỳ Mã con, sau đó lui ra vài bước, quay sang chỗ Harry và Snape, cúi đầu, một cái bái thật sâu.

Harry sờ sờ đầu Bạch Kỳ Mã con, cứ như vậy mà thúc giục chúng nó đi mau, còn căn dặn chúng nó trong khoảng thời gian này phải cẩn thận, không thể tùy tiện hành động riêng lẻ.

Bởi vì có Draco, Harry với Snape cũng không nói với nhau gì cả, Draco từ trong lời nói của Snape với mình, trong bộ dạng cũng hiểu rõ chuyện này không phải cậu có thể hỏi tới, liền thông minh ngậm miệng.

Trở lại hầm, Snape để hai người về phòng ngủ trước, mình thì trước đi báo cáo cho Dumbledore chuyện này.

Một đêm này, rất nhiều người đều không ngủ ngon.

Ngày thứ hai, cũng chính là cách cuộc thi một ngày. Hermione bước vào tình cảnh dầu sôi lửa bỏng. Dưới cường độ ôn tập cao độ, Harry và Pansy rất nhanh đã xin khoan hồng, mong được nghỉ ngơi một lát.

Thời gian nghỉ ngơi, Pansy đột nhiên thần thần bí bí mở miệng, “Mình phát hiện, hiệu trưởng Dumbledore hình như có gì đó gạt chúng ta.”

Draco để quyển sách trên tay xuống, nhíu nhíu mày, “Nói thế nào?”

Pansy trộm nhìn quanh bốn phía, Hermione hiểu ý, lập tức phóng ra mấy bùa Tĩnh Âm.

Pansy đẩy sách trên bàn của bốn người ra, ý bảo mọi người sát lại.

“Lần trước, không phải có quỷ khổng lồ xuất hiện, đi vào Hogwarts sao? Mặc dù giải thích với bên ngoài là quỷ khổng lồ ở trên núi đi lầm vào Hogwarts, nhưng mà các cậu không thấy kỳ quái sao? Hệ thống phòng ngự của Hogwarts lẽ nào chỉ mấy con quỷ khổng lồ cũng không đỡ được? Phải biết rằng, phòng ngự của Hogwarts so với Gringotts còn muốn nghiêm mật hơn đó! Như vậy, chỉ có một kết luận, quỷ khổng lồ, vốn chính là ở trong lâu đài, hẳn là.....”

“Là dùng để trông giữ thứ khác!” Hermione vỗ bàn một cái, “Quả nhiên, lúc khai giảng khi Hiệu trưởng nói vùng cấm ở hành lang lầu ba, mình đã cảm thấy kỳ quái, mình sớm xem qua tất cả nội quy trường học của Hogwarts rồi, năm rồi chưa từng có điều này!”

Mặc Harry đen xì, ách, nội quy trường học, năm rồi, Hermione rốt cuộc thích xem sách đến cỡ nào vậy!

“Không sai! Hơn nữa chắc là thứ rất quý báu, dụ người mơ ước! Hôm qua mình với Harry đi Rừng Cấm, thấy có người tập kích Bạch Kỳ Mã! Toàn bộ các việc này đều rất không bình thường!” Draco cũng lại gần thảo luận.

“Từ thái độ của giáo sư Snape, còn có biểu hiện trầm mặc của Hiệu trưởng, mình đoán, cái kia hôm qua..... Có lẽ là Dark Lord.” Draco đưa ra một suy đoán lớn gan, Pansy hít một ngụm khí lạnh.

“Như vậy, toàn bộ đều thông suốt! Máu Bạch Kỳ Mã, có thể làm người kéo dài sinh mệnh, nói cách khác, có lẽ thứ gì đó Dumbledore giấu trong Hogwarts cũng có liên quan đến kéo dài sinh mệnh!” Pansy hưng phấn vỗ đùi.

“Tìm được rồi, tìm được rồi!” Hermione từ trong cắp lấy ra một quyển sách nặng trịch, “Đây là mình mượn đọc giết thời gian, các cậu nhìn, Nicolas, đại sư luyện kim, người duy nhất chế tạo ra được Viên Đá Pháp Thuật, bạn tốt của Dumbledore, Viên Đá Pháp Thuật có thể làm cho trường sinh bất lão! Đầy đủ rồi!

Harry co rút khóe miệng, toàn bộ con rắn nhỏ mẫn cảm thông minh nhất Slytherin, cộng thêm Hermione cô gái biết N thứ, toàn bộ đều bị suy đoán tám chín sắp đủ mười phần rồi, căn bản không có chuyện của cậu!

Harry gục đầu xuống bàn giả chết, nhưng mà Draco không định sẽ buông tha cho cậu, “Harry, cậu tại sao không nói chuyện.... Ác, cậu đã sớm biết đúng không! Thảo nào hôm qua cậu.....”

Harry giơ hai tay tỏ vẻ đầu hàng, “Ách, là giáo sư Snape có đề cập qua với mình.....”

Pansy kinh động hô lên: “Trời ạ, đây là thật! Hermione, chúng ta nhất định phải đi nhìn một lần, Viên Đá Pháp Thuật, vật thần kỳ cỡ nào!”

Hermione cũng trong trạng thái hai mắt tỏa sáng: “Ừ, đương nhiên đương nhiên!”

Draco giương cằm nhỏ lên, “Cứ quyết định như vậy đi, chúng ta đêm nay mười giờ rưỡi, tập trung ở thư viện.”

Hermione & Pansy: “Không thành vấn đề!”

Harry yên lặng nhìn trời, nguyện vọng của cậu bị hoa lệ xem như không thấy!

Vốn có kế hoạch tối nay cậu sẽ tự mình đi ngăn cản Quirell! Nhưng mà bây giờ..... Chẳng lẽ muốn cậu đi mật báo với Snape?

Hừ! Cậu mới không cần, là ai không để ý ai trước chứ?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.