Năm ba sắp kết thúc. Trong một năm này quả thật xảy ra rất nhiều chuyện. Ờ, tỉ dụ như, Lucius phát hiện, anh minh cả đời như anh lại tiếp tục bại trong tay Dark Lord không tính là Dark Lord nào đó thêm lần nữa.
Anh có ý tốt cho hàng đó thêm mấy năm, cứ tưởng là… chỉ cho thiếu niên thân tàn chí không tàn một cơ hội sáng tạo kỳ tích, sau đó làm nó cảm động rúng động xúc động đậy, sau đó cự tuyệt thằng oắt này luôn, ai mà dè…
Mới qua ba ngày thôi, mà cái thằng thíu niên này đã vui vẻ chạy về ký túc xá đi… tắm rồi!
Nè nè nè! Cậu có cần phải khoa trương vậy hem! Không thể khổ tình thêm hai ngày nữa hả?
Tom 【 trợn mắt khinh bỉ 】: Đã nể tình lắm rồi nhá. Sự thật là mới tỉnh lại tui đã xuống giường được ròi, chẳng qua miệng vết thương vẫn không thể dính nước. Xài bùa vệ sinh ba ngày, tui chịu đủ rồi!! Tui muốn tắm! Thêm hai ngày? Vậy còn không thúi chết…
Lucius 【 phun máu 】: …
Ờ, sau đó, có người nói, Lucius lại theo Tom tranh luận một trận, cuối cùng, nghi thức đính hôn của Tom và Draco được quyết định cử hành vào cuối năm tư. Lý do là, nghi thức đính hôn của người thừa kế nhà Malfoy phải càng long trọng càng tốt, nhất định phải có đầy đủ thời gian chuẩn bị.
Thời gian chuẩn bị này với Lucius thì tự nhiên là càng dài càng tốt.
Ờm, đương nhiên, con mèo Tom nào đó chắc chắn sẽ không để anh như nguyện rồi.
Bởi vì Tom không sao nên chuyện Hagrid thân là giáo sư mà không bảo vệ được học sinh trong giờ lên lớp cũng được giáo sư McGonagall và Dumbledore mắt nhắm mắt mở cho qua. Harry phân tích, nếu như Tom vì vuốt ưng mà bất hạnh bị gì đó, vậy Hagrid nhất định là người Draco hận, nhưng giờ Tom đã không sao, vậy có phải có thể khẳng định, lời tiên đoán chỉ Draco?
Nếu như tiên tri mà có thể bình an suông sẻ vượt qua như vậy, Harry nghĩ, nhất định phải gửi cú hai bịch tả lót cho Merlin…
Okie, cái ni với tiên đoán không liên quan gì nhau.
Đương nhiên, xảy ra rất nhiều chuyện, hai chữ “rất nhiều” không phải chỉ có nhiêu đó là đủ, còn có việc khác.
Bên kia, Snape kinh qua nghiên cứu các đơn thuốc tăng linh tề và các đơn thuốc giải các loại nguyền rủa, rốt cuộc nghiên cứu thành công độc dược có thể cho cẩu đỡ đầu ngu ngốc nào đó khôi phục, tin tức này làm Sirius nhảy nhót không thôi, chẳng qua…
Snape sẽ cho anh toại nguyện đơn giản vậy sao? Đương nhiên là không!
Đối với tên lùn năm tuổi không hề có sức uy hiếp, Snape đương nhiên phải mạnh mẽ bắt nạt một hồi rồi. Snape phái Harry đi làm ra tất cả các mùi vị thức ăn mà Sirius ghét nhất, sau đó áp dụng hết vào trong độc dược, ờ, lấy kĩ thuật của Snape, muốn cho một mẻ thuốc biến mùi nhưng không ảnh hưởng dược tính thì chẳng có gì là khó.
Đương nhiên, nếu bạn cho rằng Xà Vương đơn giản buông tha cho cẩu cẩu nào đó như vậy, vậy là bạn quá không hiểu Xà Vương đại nhân rầu.
Đại trượng phu không thể lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn? Xin lỗi, không biết viết như thế nào.
Sirius rất là không biết thức thời, gần đây cứ đảm nhiệm bóng đèn giữa Snape và Harry, luôn cắt ngang chuyện tốt của hai người. Nhưng trước mặt Harry, Snape lại không thể thực sự làm gì đó cái con chó đần vướng víu này, cho nên, từ sau khi Snape nghiên cứu chế tạo độc dược thành công thì mỗi ngày đều đến kích thích tên lùn nào đó một tẹo.
Lupin cười khổ nhìn Snape lăn qua lăn lại Sirius. Uầy, anh cũng không tiện nói gì. Kia, dù sao cũng là Sirius thiếu Snape.
Vậy thì… để cho anh ấy phát tiết chút đi hen? Lupin yếu ớt nghĩ. Ờm, thời học sinh, mấy người bọn họ quả thật rất có lỗi với Snape, nhất là mình, bất kể là trực tiếp hay gián tiếp đều xém nữa đã hại chết Snape.
Lại nói, mỗi tháng, anh đều phải nhờ Snape chế bả sói cho anh, thật là…
Lần trước, Harry tìm đến Lupin, nói chuyện với Lupin rất lâu. Đối với việc Lupin dùng Boggart trên lớp rồi biến Snape thành trò cười lần trước, dù nói là không có ác ý, nhưng vẫn làm Harry vô cùng khó chịu.
Buổi nói chuyện này làm Lupin ý thực được mình quá không phải. Lupin cũng là người dám làm dám chịu. Đêm đó liền chạy tới hầm tìm Snape nói xin lỗi, chỉ là, thời gian không đúng cho lắm, ờm, hình như anh biết được gì đó ròi…
Về nguyên nhân vì sao Harry phải vì Snape mà tìm anh lý luận…
Chẳng qua, điều này trực tiếp dẫn phát lửa giận trong Snape lần thứ hai bùng nổ.
Kế đó, Dumbledore cũng lần thứ hai gặp họa.
Snape hừ lạnh. Ai biểu cái lão ông mật đó nói mật khẩu phòng làm việc của anh cho con chó ngu đó, nói một đứa chưa đủ, còn nói cho đứa thứ hai, anh cũng cần riêng tư được chứ!
Dumbledore nhận được thông tri của Snape, tài liệu chế dược sâu răng bị thiếu, sắp tới thị trường cũng không có, cho nên… Gần nhất ít ăn đồ ngọt lại đi! Nếu như lão già ông không muốn không còn cái răng nào.
Dumbledore đáng thương đi tìm Neville, Neville bị dọa tới nói lắp, hỏi gì cũng không biết.
Neville 【 khóc chạy 】: Hiệu trưởng, con rất tôn trọng thầy á! Nhưng, nhưng mà bà nội con với giáo sư Snape thiệt tình là đáng sợ dữ lắm…
Đúng vậy, không sai, đây chính là là sự kiện quan trọng thứ tư tui muốn nói với mí người á. Trong một năm này, dưới sự hợp tác của vài đại gia tộc, các nhân sĩ giới pháp thuật vẫn luôn sao nhãng thương nghiệp không hề hay biết nền kinh tế đã bị mấy gia tộc này lũng đoạn.
Giáo sư Snape lợi dụng nhân mạch và tài nguyên của gia tộc Prince, lại mang một ít con cháu cùng họ khác chi trong tộc ra, thành lập tiệm độc dược lớn nhất giới pháp thuật, chú ý, không có một trong.
Mà gia tộc Longbottom, thảo dược vốn là vốn gốc của bọn họ, trước vì chỉ có mình lão phu nhân Longbottom đau khổ chống đỡ mới bị giảm quy mô, hiện giờ tài chính và kỹ thuật đều thích hợp, gia tộc Longbottom lại phục hưng được nền hưng thịnh của năm xưa, lũng đoạn ngành sản xuất thảo dược của toàn bộ giới phép thuật.
Mà gia tộc Potter và gia tộc Malfoy lại hợp tác mở một vài cửa hàng sản phẩm luyện kim, quy mô cũng lớn gấp mấy lần. Lucius lấy ánh mắt nhạy bén được rèn luyện qua nhiều năm nắm bắt đúng thời điểm, liền đóng hết những những thương phẩm này, thành lập một tiệm chuyên kinh doanh sản phẩm luyện kim quy mô lớn. Quả nhiên, lúc sáp nhập, tất cả các khách hàng cũng tập trung lại. Lucius thấy Galleons chất đầy kim khố, tâm tình tương đối khoái trá.
Nếu không có thêm cái gốc rạ Tom, tâm tình anh càng tốt hơn.
Harry thấy sản nghiệp gia tộc Potter đang từ từ khôi phục, phát triển theo hướng đi lên thì thở phào nhẹ nhõm. Dù cậu rất ghét coi sổ sách, nhưng không sao hết, chút việc này có thể dùng những con số xinh đẹp trên sổ bù về.
Giờ đây, gia tộc Parkinson và gia tộc Malfoy bắt đầu đem thế lực nhuộm dần theo hướng chính trị. Theo cách nói của Harry, Fudge ở phút cuối rất không đáng tin, còn không bằng đổi người khác. Chính trị giới phép thuật nên xào bài một lần nữa.
Dumbledore vốn còn muốn phản đối, ờ, dù sao thì Fudge cũng là bạn cũ của ông, hơn nữa bây giờ Fudge còn chưa làm gì quá đáng, cứ vậy mà đẩy Fudge xuống dài, mặt mũi của mình cũng gặp trở ngại.
Chẳng qua, Gellert lại khá tán thưởng ý kiến của Harry. Ông cứ nhìn Fudge cố làm ra vẻ là thấy khó chịu. Albus nhà ông là nhớ tình bạn cũ, nhưng ông thì không!
Giới phép thuật Anh quốc không đáng phải hủy trong tay kẻ như vậy.
Cuối cùng, Dumbledore bị Harry thuyết phục.
Harry nói với Dumbledore, chiếu theo nguồn tin của cậu, năm tư sẽ có thi đấu Tam Pháp Thuật, tới đó, Fudge là con người thế nào, Dumbledore ắt biết.
Dumbledore rất ư là kinh ngạc, đây là tin tức còn chưa công bố, trên thực tế, hiện còn đang trong giai đoạn dự trù, Harry lấy tin tức này từ đâu ra?
Chẳng qua, nếu Harry đã nói vậy, Dumbledore cũng tỏ vẻ, nhìn thì nhìn thôi.
Okie, sự kiện thứ năm, ờm, là một tin tốt, là một tin tốt với toàn bộ giới pháp thuật.
Trong lúc mọi người hợp tác với nhau, Snape rốt cuộc cũng nghiên cứu ra độc dược chữa lành di chứng của lời nguyền độc đoán. Thử nghiệm thành công!
Cha mẹ Neville dưới vô số ống kính và camera của đông đảo ký giả, nắm tay nhau ra khỏi Viện thánh Mungo. Hai vị anh hùng lại lần nữa bắt lấy tân sinh, những thân nhân người bệnh bắt đầu nhìn thấy hi vọng.
Giới phép thuật lần nữa sôi trào! Mà Snape cũng lần thứ hai được trao tặng huân chương Merlin đệ nhất.
Sau chuyện lần trước, Rita có thái độ vô cùng khiêm nhường với đám người Harry. Bỏ qua vấn đề nhân phẩm, cây bút của Rita quả thật có uy lực cực lớn. Một bài văn lưu loát mấy ngàn chữ, khắc họa hình tượng của Snape thành một anh hùng vì cứu vớt nhân loại mà phải nghiên cứu độc dược cả ngày lẫn đêm, làm danh khí Snape nhoáng cái tăng lên vùn vụt. Hình tượng âm trầm thuở ban đầu của Snape cũng bị công chúng hiểu thành biểu hiện của người một lòng nghiên cứu không giỏi ăn nói.
Ở trong mắt công chúng, nhân vật này nghiễm nhiên trở thành kẻ bị người người hiểu lầm nhưng vẫn giữ vững niềm tin của bản thân, không ngừng nghiên cứu, không từ không bỏ, cuối cùng cũng đợi được đến lúc giải cứu tất cả những anh hùng vĩ đại bị thương vì chiến tranh. Thậm chí, có rất nhiều nữ giới YY ra vô số tình tiết cẩu huyết chua xót. Không còn bất kỳ ai nghi ngờ khi Dumbledore công bố việc năm đó Snape là gián điệp hai mặt, và anh không hề có tội.
Kỳ thực, Harry muốn dùng việc này trải đường cho mình và Snape trong tương lai. Cậu không thích yêu đương lén lút. Đoạn tình cảm này nhất định phải chọn một thời cơ thích hợp để công bố ra ngoài. Mà trước đó, nhất định phải khôi phục danh dự cho Sev nhà cậu. Cậu không muốn chỉ vì ở bên cậu mà Sev phải chịu công kích của dư luận.
Về phương diện này, đúng là không thể không bội phục Rita. Không thể không công nhận rằng có vài người bẩm sinh đã có năng lực dẫn dắt quần chúng. Trên mảng này, kỳ thực dù là Dumbledore hay Voldemort điều không bằng người phụ nữ này.
Chẳng qua, có một chút không tốt chính là, Harry lại vô cùng khó chịu vì từ đó Snape nhận được rất nhiều thư tình.
Harry chỉ có thể tự nói với mình, phải tỉnh táo, phải tỉnh táo, không thể ăn dấm bậy bạ.
Ờm, đương nhiên, Snape cũng rất là phối hợp. Mấy ngày nay, chỉ cần nhìn thấy thư màu phấn hồng là tự động tự giác giao nộp hết cho Harry đi tiêu hủy.
Vì vậy, mỗi ngày đều có tiết mục Harry trình diễn thập đại cực hình đốt xé các loại với thư tình để phát tiết cơn tức trong lòng.
Grào! Không công bằng! Cậu còn không có thu được nhiều thư tình như vậy đâu…
Snape nhướng mày: Nói nhảm, ta có thể thu được thư tình từ tiểu loli mười một tuổi tới phụ nữ ba mươi, nhưng mà, với cái tuổi mười ba của quý ngài đây thì chỉ có thể thu được một ít thư tình của mấy nữ sinh không đầu óc là dữ lắm rồi. Em không phải hi vọng một bà cô ba mươi thân cận mình đó chứ?
Còn ý kiến! Đúng là…
Snape túm lấy một phong thư trắng mịn mà Harry nhận được, trên thư còn có mấy mùi nước hoa này nọ, ngọt ngấy kỳ cục!
Harry cười khan, lần này huề nhau vậy.
Ờm, cuối học kỳ thì tự nhiên không thể thiếu cuộc thi cuối kỳ. Draco oán niệm lần thứ hai thua trong tay Hermione. Quả nhiên, Hermione không ngoài dự đoán, vững vàng chiếm lấy vị trí đệ nhất, tuyệt không buông tay!!
Draco dù cúp cua hai ngày, chẳng qua bên cạnh cậu còn có một máy gian lận tự nhiên. Vì vậy, Draco và Tom song song đứng thứ nhì.
Pansy là thứ năm, Neville thứ bảy, Harry bùng nổ, đứng thứ tư. Nghe nói là bị Snape trông chừng cả một tuần lễ.
Snape tỏ vẻ, hàng này nếu đã sống lại một lần mà không đứng trong top năm, vậy anh cũng quá xin lỗi sự trông cậy của Lily với anh, xem trọng một tên Potter cũng không phải chỉ nói chơi ngoài miệng.
Mà Sirius, rốt cuộc mãi đến cuối học kỳ, phải dùng N hiệp ước không bình đẳng mới thành công đổi lấy độc dược từ trong tay Snape, cuối cùng cũng có thể nói ‘say good bye’ với thân hình chibi hai khúc.
Theo một gia tinh nào đó nhiều chuyện được (Ê! Nghìn vạn lần đừng nói là Gulf yêu sách đó nhe!) thì, trong Hiệp ước không bình đẳng quy định: Sirius không thể dùng bất cứ thủ đoạn phương pháp nào can thiệp, cản trở Snape và Harry gặp gỡ, đồng thời, không cho phép đụng chút là hô hào biệt danh mang tính chất sỉ nhục. Vào lúc Snape cần, gia tộc Black phải tùy thời cung cấp các loại trợ giúp. Cứ điểm độc dược của Snape ở gia tộc Black cũng phải giữ lại.
Còn có, khi nào Snape và Harry kết hôn, tiền mừng nha, bố trí hôn lễ nha, toàn bộ việc lặt vặt và vân vân… ờm, đều do Sirius bao trọn gói.
Ờm, tác giả tỏ vẻ, còn rất nhiều điều lệ bất bình đẳng càng “khuất nhục” hơn, nhưng do quý ngài Sirius Black dùng Galleons hối lộ và bị CP sói cẩu ân ái mê hoặc, cho nên tác giả sẽ không yêu sách ra đây.
Bát quái bát quái mạnh khỏe, các hương thân, đồng môn, ngày mai gặp ha ~