Sơ Hạ Trong Tôi

Chương 43



Sáng sớm Tần Ý đưa Kỷ Sơ Hạ đến studio rồi mới đến công ty. Đây là lần đầu tiên cậu chụp ảnh bìa cho ngũ đại tạp chí. Tòa soạn đã giúp cậu mượn quần áo trong bộ sưu tập thời trang thu đông cao cấp, tổng cộng ba bộ. Đối với Kỷ Sơ Hạ, mặc quần áo theo mùa sớm nửa năm là một chuyện rất mới mẻ. Trước kia ở Diệu Tinh, có thể mượn được quần áo cao cấp loại này cũng là người đại diện ban ơn.

Chuyên gia trang điểm làm tóc cậu hơi xoăn và chia lệnh qua một bên, tóc mái được sấy lên cao lộ ra vầng trán trơn bóng xinh đẹp. Mặc dù cậu rũ mắt xuống, nhưng hai mắt vẫn rất to và sáng, hai mí cũng rất rõ, khóe mắt hơi trễ nhưng không có vẻ đau thương, tùy ý vẽ thêm vài nét bút liền vô cùng hoàn mỹ.

“Sơ Hạ thật đẹp trai nha.” Chị gái trang điểm nhìn tạo hình của Kỷ Sơ Hạ trong gương, nhịn không được cảm thán.

Cậu ngại ngùng cười cười: “Cám ơn.”

Người đại diện muốn tạo các hình tượng hoàn toàn khác với Kỷ Sơ Hạ trước đây, lần chụp ảnh tạp chí này là một thử nghiệm, đi theo phong cách hơi thành thục, áo len và quần dài thoải mái, phối với nụ cười vô lại nơi khóe miệng, đơn giản mà lại không mất đi phần ý vị.

Nhiếp ảnh gia liên tục nhấn nút chụp, hướng dẫn Kỷ Sơ Hạ giơ tay nhấc chân, nháy mắt quyến rũ, trong lòng vô cùng thỏa mãn với người mẫu ưu việt như Kỷ Sơ Hạ.

Chụp ảnh xong còn phải trả lời phỏng vấn, thuận tiện biên tập viết bản thảo, đồng thời quay một vài video hậu trường, lúc tuyên truyền sẽ đăng lên mạng, xem như đưa phúc lợi cho các fan.

“Có thể nói về mối tình đầu của cậu không?”

Câu hỏi này cũng không tính là khó, Kỷ Sơ Hạ rất phối hợp trả lời, nghiêm túc nói: “Thật ra tôi chưa có mối tình đầu, trước kia tham gia chương trình giải trí, bị khách mời khác hỏi đều là nói đùa thôi, ngoại trừ lúc quay phim, ngay cả tay con gái tôi còn chưa nắm qua.”

Nhưng đã hôn môi đàn ông rồi, dáng vẻ say mê động tình của bản thân khi được Tần Ý hôn thoáng hiện lên trong đầu cậu. Kỷ Sơ Hạ hơi thất thần, trái tim không tự giác đập nhanh hơn.

“Vậy cậu có tiêu chuẩn chọn bạn trăm năm không? Cậu thích người có tích cách thế nào?”

“Dịu dàng, nội hàm, có thể hiểu tôi.” Kỷ Sơ Hạ nói xong lại bật cười trước, không thể không thừa nhận, cậu thật sự bị Tần Ý ảnh hưởng, ngay cả câu hỏi tiêu chuẩn tìm bạn đời, người đầu tiên cậu nghĩ đến cũng là hắn, đúng là có độc.

Ra khỏi studio đã là ba giờ chiều, lại ngựa không ngừng vó mà đến địa điểm làm việc tiếp theo. Năm giờ Kỷ Sơ Hạ phải tham gia event khai trương cửa hàng mới của một nhãn hiệu đồng hồ đẳng cấp. Người đại diện của cậu rất coi trọng chuyện này, đích thân đi theo xe bảo mẫu đến đón cậu, dọc đường còn dặn dò những việc cần chú ý: “Đây là lần đầu tiên cậu tham gia hoạt động của bọn họ, sau này sẽ còn nhiều lần hợp tác như vậy. Đợi đến cuối năm, khi Vì hắn công chiếu, nếu danh tiếng không tồi thì không có vấn đề gì lớn, ít nhất cũng có thể làm đại sứ cho các nhãn hàng tên tuổi. Có thể nắm chắc cơ hội này hay không thì xem chính cậu.”

Kỷ Sơ Hạ gật đầu: “Em biết, cám ơn anh Lương.”

Nhãn hàng xa xỉ mở rộng chi nhánh đều có kỳ khảo sát, người ta vì hình tượng nhãn hiệu mà thận trọng cũng rất bình thường, cho dù hiệu đồng hồ này trong các hàng hiệu cũng chỉ là tuyến hai, nhưng cũng là nhãn hiệu nổi danh quốc tế. Trước kia Kỷ Sơ Hạ nghĩ cũng không dám nghĩ, hiện giờ có cơ hội như vậy, cậu thật sự cảm kích người đại diện.

Lương Ba nở nụ cười, hắn rất vừa lòng Kỷ Sơ Hạ. Trước kia Chu Vĩ muốn hắn dẫn dắt người này, hắn ngại mặt mũi chủ tịch Tần nên không thể từ chối, vẫn luôn lo lắng Kỷ Sơ Hạ khó hầu hạ. Nhưng sau khi tiếp xúc một đoạn thời gian, phát hiện Kỷ Sơ Hạ rất khiêm tốn lễ phép, phương diện công tác cũng rất chuyên nghiệp, không hề yếu ớt, thật sự là rất khó có được một người như vậy. Hơn nữa Kỷ Sơ Hạ cũng rất có tiềm lực, có khả năng hắn lại tạo ra được một ngôi sao tương lai.

“Weibo chính thức của bộ phim vừa đăng video hậu trường của cậu, cậu xem thử đi.”

Kỷ Sơ Hạ mở Weibo trên di động, refresh trang đầu, dòng đầu tiên chính là video hậu trường mà Weibo đoàn phim Hoa Khê Ngạn vừa đăng lên, là một video tổng hợp các cảnh cậu treo người trên dây cáp. Đây là phim võ hiệp, có rất nhiều cảnh đánh nhau, chính Kỷ Sơ Hạ yêu cầu cao, lúc quay phim cố hết sức không dùng diễn viên đóng thế, thường xuyên phải treo trên dây cáp cả ngày. Diễn viên còn trẻ, lại có hậu trường mà làm được như cậu đúng là không nhiều lắm, đối với tinh thần chuyên nghiệp của Kỷ Sơ Hạ, cả đoàn làm phim đều thừa nhận, vì thế lúc này đứng ra giúp cậu nói chuyện, không chỉ vì Đông Hoàng tạo áp lực. Thật ra từ đạo diễn đến camera man đều thật sự cảm thấy cậu bị hất bát nước bẩn, nói đùa giỡn đại bài gì đó thật sự quá oan uổng.

“Đây là lần thứ hai đánh mặt bạch liên hoa đúng không? 2333, rốt cuộc ai không chuyên nghiệp, ai đùa giỡn đại bài?”

“Sao Dư Bạch Liên có thể không xấu hổ nói tiểu thịt tươi họ J bắt nạt hắn nhỉ, bản thân hắn suốt ngày không thấy mặt mũi đâu, kéo dài tiến độ đoàn làm phim, để đạo diễn và các diễn viên khác chờ hắn, hắn mới là khi dễ người khác. Dù bị ép xin lỗi cũng nên như vậy, huống chi hắn còn ngạo mạn, la hét nói có hậu trường, người khác không dám đuổi hắn, thật nhìn không ra hắn giải thích có bao nhiêu thành ý.”

“Chính Dư Bạch Liên cũng là người có mối quan hệ riêng, sao lại không xấu hổ nói người khác. Ai mà không biết tổng tài Diệu Tinh là cậu của hắn. Lúc trước trong cuộc thi chọn diễn viên cũng là sắp xếp nội bộ mà đạt quán quân, nếu không với tư chất của hắn, hát không biết hát, diễn không thể diễn, đạt giải nhất muốn lừa gạt ai đó? Tôi thấy bản thân hắn mới là sự sỉ nhục lớn nhất của Diệu Tinh.”

“Kỷ Sơ Hạ rất tốt, ít nhất chuyên nghiệp, cho dù dựa vào quan hệ được nhét vào đoàn cũng không ỷ vào chút quan hệ đó mà vênh mặt hất hàm, sai khiến cưỡng ép. Tôi đứng về phía Kỷ Sơ Hạ!”

Trải qua một ngày một đêm, dư luận đã hoàn toàn đảo chiều về phía Kỷ Sơ Hạ. Cậu không biết mấy bình luận được like lên top là người qua đường thật sự hay là công ty mua thủy quân, nhưng ít ra trò khôi hài này thoạt nhìn đã có kết quả, Dư Hi Hâm tự lấy đá đập chân mình, ngược lại làm Kỷ Sơ Hạ càng hot và có thêm nhiều fan. Nói tới nói lui, cậu đúng là nên cám ơn tên đần Dư Hi Hâm.

“Dư Hi Hâm này quả thật rất ngu. Từ cuối năm trước, Hứa Ánh Dương dẫn theo đoàn đội của hắn, gần một nửa người của Diệu Tinh rời đi lập công ty riêng. Diệu Tinh lâm vào hoàn cảnh thiếu hụt nhân lực, kết quả chọn đi chọn lại, cuối cùng chọn một tên ngu xuẩn không đỡ nổi tường mà ra sức nâng đỡ. Nghe nói chuyện lần này là do hắn muốn hả giận mà tự chủ trương, vì chuyện này mà cãi nhau với người đại diện của hắn, sau đó tìm một người đại diện họ Trần trong công ty giúp đỡ, cậu biết đó, chính là người đại diện cũ của cậu.”

Nghe Lương Ba bát quái như vậy, Kỷ Sơ Hạ lập tức hiểu ra, thì ra náo loạn như vậy là tác phẩm của đại diện Trần. Cậu gần như có thể tưởng tượng được vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi của tên Trần khi biết cậu ký với Đông Hoàng: “Chuyện này ngược lại không kỳ quái. Lúc em rời khỏi Diệu Tinh vốn đã tranh cãi ầm ĩ không vui với hắn, hơn nữa dù trong tay hắn dẫn dắt nhiều người, nhưng có chút nhân khí chỉ có một mình Lý Khâu Cần. Tên họ Trần cũng không có địa vị gì ở Diệu Tinh, muốn đáp lên quan hệ của Dư Hi Hâm leo lên trên cũng rất bình thường.”

“Sáng nay Chu tổng tiết lộ với anh, chủ tịch Tần có ý thu mua Diệu Tinh, hơn nữa còn gia hạn deadline cho Chu tổng, nhất định trước cuối năm nay phải hoàn thành mục tiêu. Đến lúc đó hoàn toàn tiếp thu tài nguyên của Diệu Tinh, mấy gã linh tinh kia sẽ bị đuổi ra khỏi cửa.”

Vì biết quan hệ của Kỷ Sơ Hạ và Tần Ý, Lương Ba cũng không giấu diếm, lúc nói đến chuyện này, khóe miệng hắn không kiềm được cong lên. Lương Ba là quản lý cao cấp của Đông Hoàng, hai năm nay, Tần thị bắt đầu để ý đến sự phát triển của Đông Hoàng, liên tục thu mua mấy công ty đối thủ vừa và nhỏ, lúc này có thể thâu tóm Diệu Tinh thì Đông Hoàng sẽ nâng cao một bước, hiển nhiên Lương Ba cũng được lợi.

Kỷ Sơ Hạ thật bất ngờ, nhưng cậu biết Tần Ý quyết định như vậy thì chắc chắn sẽ làm được. Diệu Tinh là công ty được đưa lên sàn chứng khoán, mà sau lưng Đông Hoàng có Tần thị giàu có, cho dù là dùng thủ đoạn ác ý thu mua, chỉ cần Tần Ý muốn thì chắc chắn có thể đạt được.

Vậy là, Tần Ý vì cậu mới quyết định như vậy sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.