Sơ Nguyệt - Tứ Niên

Chương 2



2

Cố Thanh Từ rời đi xong, tiểu thư mới mang theo nha hoàn đẩy cửa tiến đến, đưa tới quần áo sạch cho ta.

Ta run rẩy, sắc mặt trắng bệch quỳ gối trước mặt Kiều Doanh.

Hết thảy chuyện phát sinh tối hôm qua, ta không biết nên làm sao giải thích với nàng.

"Tiểu thư, nô tỳ không có nghĩ đến bò giường, lại không dám câu dẫn thế tử gia......" Ta khóc đến run rẩy.

Kiều Doanh lại lần đầu tiên không nổi giận với ta, còn phủ thêm cho ta mấy lớp quần áo

"Sơ Nguyệt đứng lên đi, là ta để thế tử tìm ngươi.

"Chỉ có ngươi là người thân tín nhất của ta, từ nhỏ cùng ta lớn lên, ta chỉ tín nhiệm ngươi."

Cái gì?

Ta kinh ngạc lui lại một bước, Kiều Doanh bưng tới một bát thuốc đen sì, hương vị gay mũi: "Đây là thuốc hỗ trợ mang thai, Sơ Nguyệt nhanh lên uống lúc còn nóng, để có thể mang thai hài tử của thế tử sớm một chút."

Tất cả mọi chuyện phát sinh trước mắt giống như ác mộng không thể nào tỉnh lại.

Ta âm thầm cắn đầu lưỡi. Rất đau, đau đến mức mắt ta đỏ lên, mặt thấm đẫm nước mắt.



"Tiểu thư, nô tỳ không thể......" Ta vẫn còn đang tích luỹ tiền để đổi về văn tự bán mình, có thể ra khỏi phủ, "Nô tỳ không dám vọng tưởng làm thiếp thế tử, cùng tiểu thư tranh thủ tình cảm."

Kiều Doanh đè lại bờ vai của ta, trong mắt dâng lên lệ quang:...... Sơ Nguyệt giúp ta một tay, ta bị bệnh lạ, không thể viên phòng, cũng không thể sinh dưỡng! Chuyện này ta một mực giấu diếm, thế tử cũng nói không ngại, thế nhưng nếu không có hài tử, ta làm sao có thể tại đứng vững gót chân trong phủ Thế tử đươc! Cho nên ta cầu xin thế tử, tìm được ngươi......"

"Sơ Nguyệt cầu xin ngươi cùng thế tử gia thử thêm vài lần, sinh cho chúng ta một đứa bé được không? Ta cùng thế tử sẽ không bạc đãi ngươi!" Nàng sợ ta không đáp ứng, vội vàng bổ sung một câu.

"Không......" Cái chữ này, kẹt tại yết hầu ta, nói không nên lời.

Ta chỉ là nô tỳ, sinh tử của ta bị chủ tử nắm trong tay, muốn đánh muốn giết, dù là bán ra ra ngoài, cũng chỉ dựa vào một câu nói, một ánh mắt của tiểu thư thôi.

Cuối cùng, ta tiếp nhận thuốc mà Kiều Doanh bưng tới, một hơi uống vào.

Đắng đến mức từ lưỡi đến dạ dày, đều run lên, cảm giác buồn nôn.

Kiều Doanh hài lòng, ôn nhu thanh tao lịch sự nở nụ cười: "Sơ Nguyệt, ta biết ngươi nghe lời của ta nhất.

"Cha mẹ của ngươi đều đang ở trong Kiều phủ, Kiều gia chúng ta nhất định không bạc đãi bọn họ

"Đêm nay, thế tử gia sẽ còn tới. Chỉ một lần không thể có ngay được!

"Ngươi cố gắng quấn lấy thế tử gia mấy lần, mang thai cốt nhục của Ngài ấy sớm một chút."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.