Đường Mộng Kỳ khoan thai tới muộn, dọc theo đường đi vào phòng học nghe các bạn học khen ngợi Mộng Nhã, trong lòng cô ta cực kỳ không tình nguyện.
Khen ngợi, vỗ tay, hoa hồng này rõ ràng là đều thuộc về cô ta!
Đường Mộng Nhã kia chỉ biết dính ở trên người của Tiết Hàm, cô ta nên biến mất trên thế giới này! Biến mất!
Đường Mộng Kỳ không biết giờ phút này mặt của mình có bao nhiêu vặn vẹo, nhìn giống như là một mụ phù thủy ác độc.
Bạn thân của cô ta đi kế bên, nhìn thấy biểu tình này của cô ta, cả người lập tức chấn động.
"Mộng Kỳ... Cậu..."
Đường Mộng Kỳ nhanh chóng biến sắc mặt, trở lại bộ dáng nhu nhược vô hại như thường ngày, nhưng cô ta không biết rằng, sắc mặt đáng ghê tởm của cô ta đã khắc sâu vào trong lòng của bạn mình, không thể nào quên được.
Bạn thân của Đường Mộng Kỳ một lần nữa cẩn thận đánh giá những người đang vây quanh Đường Mộng Nhã, nhìn lại Đường Mộng Kỳ đang oán độc bên người mình, đáy lòng đột nhiên dâng lên một cổ sợ hãi.
Mộng Nhã biết Đường Mộng Kỳ có sắc mặt đáng ghê tởm như vậy sao?
Nếu Đường Mộng Nhã không thấy một mặt này của cô ta, vạn nhất Đường Mộng Nhã không có phòng bị, bị hãm hại thì làm sao bây giờ?!
Đường Mộng Kỳ hoàn toàn không biết bạn thân của mình đã lâm trận phản chiến. Đường Mộng Kỳ lại làm bộ nhu nhược, rũ đôi mắt xuống, lôi kéo tay cô ấy, nói: "Buổi sáng hôm nay, ba vốn dĩ nói tài xế chở tớ bằng chiếc xe đó đi học, rốt cuộc đó là quà anh Tiết Hàm tặng cho tớ. Nhưng Đường Mộng Nhã em ấy không chịu..."
Bạn thân hoàn toàn nghĩ không ra bộ dáng Đường Mộng Nhã quá phận là như thế nào! Mộng Nhã là một cô gái đẹp như vậy, chắc hẳn tính cách cũng không quá phận như thế.
"Đủ rồi!" Người này nghĩ đến đây, thô bạo đánh gãy lời nói hãm hại của Đường Mộng Kỳ, nói, "Cậu nếu lại nói bậy như vậy với Mộng Nhã, tớ liền nói cho Tiết Hàm biết!"
Cả người của Đường Mộng Kỳ cứng đờ, cái cái cái cái cái gì!!! Nói cho Tiết Hàm biết!!! Không được, nếu thật sự nói cho Tiết Hàm biết bộ dáng này của cô ta, chẳng phải cô ta nổ lực nhiều năm như vậy đều sẽ uổng phí!
Cô ta hoàn toàn không nghĩ ra vì cái gì mà bạn thân của mình lại muốn nói chuyện giúp cho Đường Mộng Nhã! Các cô trừ bỏ ngày thường ở ngoài cùng chung một ban, căn bản là không có thân!
Nhưng Đường Mộng Kỳ hoàn toàn là một người có tính cách ác độc, cô ta uy hiếp nói: "Mấy ngày hôm trước cậu còn nhờ tớ cho người mua chiếc lắc tay mới nhất......"
Người bạn thân trực tiếp tháo lắc tay, ném vào ngực Đường Mộng Kỳ.
"Tôi mới không có hiếm lạ đâu."
Đường Mộng Kỳ: "......"
Cô ta ủy khuất, nước mắt lập tức liền tràn tới: "Cậu sao lại có thể đối xử với tớ như vậy!"
Cả ngày xem cô ta khóc lóc kêu than, trước kia còn cảm thấy người này thực mảnh mai, khiến người khác muốn bảo hộ. Nhưng từ khi nhìn thấy một gương mặt khác của cô ta, bạn thân của Đường Mộng Kỳ chỉ cảm thấy người này thật ghê tởm.
"Đường Mộng Kỳ, cô không cần dối trá như vậy."
Đường Mộng Kỳ nước mắt chảy ra càng nhiều, lúc này không phải là giả bộ, mà là thật sự bị kích thích tới khóc thật. Cô ta còn ôm lấy chiếc lắc tay cô ta dùng tiền tiêu vặt tháng này để mua, ngày thường cô ta chính là dựa vào người bạn này tiêu tiền để cho mọi người thấy chính mình có bao nhiêu lợi hại, Tiết Hàm có bao nhiêu thích cô ta. Nhưng trên thực tế, cô ta cơ hồ đều tiêu hết tiền tiêu vặt của mình, mỗi tuần đều phải tìm mẹ cô ta xin thêm rất nhiều tiền.
Là một kẻ xảo trá lợi hại.
Kỳ thật, tuy rằng Đường Mộng Kỳ so với Mộng Nhã tiền tiêu vặt nhiều hơn, nhưng Đường gia rốt cuộc cũng không có tiền nhiều đến nỗi có thể ngày ngày mua cho bạn học những đồ dùng xa xỉ, cho tới nay đều là Đường Mộng Kỳ phùng má giả làm người mập.
Nhưng đây là trường học dành cho học sinh quý tộc, có gia đình nào sẽ có gia thế đơn giản?
Sao có người có thể vì một kẻ hèn, mua một cái lắc tay mấy vạn đồng tiền thì một mực khăng khăng ủng hộ cô ta?
Có thể nói, Đường Mộng Kỳ không phải là tính sai một bước, mà là từng bước sai.
Cô ta ở bên này khóc như hoa lê đái vũ, bên kia Mộng Nhã rốt cuộc cũng phát hiện động tĩnh, liền nhìn qua.