Còn dư lại hai ngày! Mộng Nhã gần như không hề nghỉ ngơi. Đói bụng thì uống dịch dinh dưỡng bổ sung thể lực. Những lúc khác thì ở đây luyện tập kỹ năng chiến đấu.
Cô nhất định phải đánh thắng một trăm chiêu với Lục Minh! Chỉ có như vậy, sau này cô mới có thể có đủ địa vị để ở bên cạnh hắn.
Phải biết rằng, nơi này là mạt thế.
Ở mạt thế, chỉ có nắm đấm mới là đạo lý. Trong lòng mọi người, Lục Minh đứng thứ nhất, chỉ cần là hắn muốn, thậm chí có thể xử lý cấp trên của mình, sau đó thống lĩnh toàn bộ liên minh chứ không phải để những lão già kia ngồi trên đỉnh đầu mình tác oai tác quái.
Nhưng Lục Minh hắn là một người thông minh, luôn tạo dựng được uy tín cho mình, hơn nữa hắn chưa bao giờ biểu hiện ra ý muốn đoạt quyền. Đây cũng là lý do vì sao người phía trên vừa kiêng kỵ lại vừa tin tưởng hắn.
Trong thế giới này, đàn ông có vũ lực có thể có rất nhiều phụ nữ. Bọn họ có binh đoàn, có lực lượng vũ trang của mình. Chuyện như này đã bị mọi người dần dần tiếp thu, chế độ một vợ một chồng cũng dần dần biến mất.
Mộng Nhã biết, nếu như mình không thể bảo đảm có thể kề vai chiến đấu với Lục Minh thì cô sẽ dần dần phụ thuộc vào hắn.
Nếu sau này Lục Minh thích ai thì có thể cưới về, cô không còn là duy nhất với hắn nữa. Cô chỉ có thể lệ thuộc vào Lục Minh để sống, thậm chí nếu như Lục Minh chán ghét cô, cô chỉ có thể… Tự sinh tự diệt.
—— Thế giới này chính là tàn nhẫn như vậy.
**
Mộng Nhã thấy được điểm này. Mà Lục Minh cũng cho cô cơ hội để thấy.
Cô biết nguyên nhân tại sao Lục Minh lại đặt mục tiêu cao như vậy. Bọn họ đã sắp hết thời gian.
Ba tháng này, lực lượng vũ trang của căn cứ đã mất hơn phân nửa. Âm mưu của thiếu tướng đang dần dần lên men và nó sẽ sớm bùng nổ!
Bọn họ, thật sự không có đủ thời gian. Lục Minh cũng không thể bởi vì Mộng Nhã không đủ lực lượng mà mặc kệ các chiến sĩ của căn cứ tử vong!
Phải biết rằng, các chiến sĩ chính là mạch máu của căn cứ! Nếu không có đủ chiến sĩ, chờ đến khi tang thi tới vây thành, mọi người chỉ có con đường chết!
**
Hai ngày nay, tất cả cửa phòng huấn luyện đều chưa từng mở ra.
Một cô gái mặc áo ngụy trang hệ võ trang ở bên trong đổ mồ hôi như mưa.
Một người đàn ông khác đồng dạng cũng mặc áo ngụy trang, đi đôi ủng da trâu ở bên ngoài yên lặng chờ đợi.
Nếu có một máy ảnh quay lại tất cả chuyện ở bên trong thì sẽ phát hiện hai người rất hợp nhau.
Trời sinh một đôi.
Cô gái bên trong không ăn cơm không nghỉ ngơi chỉ uống mỗi dịch dinh dưỡng rồi bắt đầu tiếp tục huấn luyện.
Người đàn ông bên ngoài cũng không ăn không uống không nghỉ ngơi suốt hai ngày hai đêm, hắn chỉ ở đây với cô.
**
Đột nhiên, cửa phòng huấn luyện từ bên ngoài mở ra.
Bóng đèn dây tóc treo trên tường làm cho bóng dáng nam nhân dài thêm, khiến cô gái ở bên trong có cảm giác áp bức vô cùng.
“Bạch Mộng Nhã.”
Mộng Nhã lau mồ hôi, đôi mắt sáng lên. Đó là ánh mắt quyết tâm! Đó là ánh mắt "tôi nhất định sẽ thắng anh!"
“Thiếu tá, tôi đã sẵn sàng!”
Từ trước đến nay Lục Minh chưa bao giờ nhìn thấy một nụ cười rực rỡ như vậy.
Lục Minh cảm thấy trái tim mình đập rất nhanh.
Giờ phút này, hắn đã xác định, hắn thật sự yêu rồi.
Hệ thống thừa dịp Mộng Nhã tắm rửa xong đang lau tóc, lén lút nói: “Ký chủ, giá trị tình yêu là 70!”
Tăng nhiều như thế à!
Mộng Nhã có hơi giật mình, nhưng kích động lại nhiều hơn. Hôm nay cô nhất định sẽ làm cho người nào đó chấn động!
Lục Minh không phải thích nữ nhân cường đại sao? Cô sẽ cường đại cho hắn xem!
Mộng Nhã cô mới không phải là người "phụ thuộc vào nam nhân" gì đó đâu!