Hệ thống là bảo bảo ngoan ngoãn, đơn thuần, đáng yêu.
Mỗi khi có vấn đề gì không hiểu, nó liền tìm đến ký chủ của mình để hỏi.
Nhưng mà, lần này sao lại không thấy ký chủ của nó đâu rồi?!
Hệ thống ở trong không gian tối om, tìm không thấy nhịp cầu liên hệ tinh thần với ký chủ!
Hệ thống bảo bảo giống như sắp khóc!
Lúc này, hệ thống chủ quản thấy một màn như vậy, ném xuống cho hắn một quyển sổ tay của hệ thống.
Hệ thống bảo bảo giật mình nhìn lại, cắn răng hỏi: "Điều khoản trong này ta đều đã học thuộc lòng rồi. Ký chủ của ta bây giờ đang ở đâu?"
Hệ thống chủ quản thở dài một tiếng, cho hắn xem trang 102.
Tiểu hệ thống đơn thuần nhìn thấy một hàng chữ viết --
[ mỗi khi xuất hiện hình ảnh thiếu nhi không nên nhìn, hệ thống sẽ tự động che chắn cảm giác. ]
Những lời này, tiểu hệ thống có chút không hiểu. Năm đó, mọi thủ tục, điều khoản nó đều đã học thuộc làu.
Nhưng một câu này, hình như lúc ấy... nó cũng không biết phải lí giải thế nào.
Hệ thống chủ quản thở dài một hơi, quyết định không ô nhiễm hệ thống bảo bảo đơn thuần, đáng yêu của nhà mình. Trong không gian lập tức phát ra bộ phim.... Cậu Bé Bọt Biển.
Quả nhiên, vừa nhìn thấy Cậu Bé Bọt Biển, hệ thống nhỏ liền bị hấp dẫn qua.
Hệ thống chủ quản mang theo ý cười trở về không gian của mình.
***
Chờ đến ngày hôm sau, Mộng Nhã mới từ từ tỉnh dậy.
Cô làm bộ giận dữ nhìn Tiết Hàm đang ngủ bên cạnh mình, nói: "Trên giường sao anh có thể......."
Trong đó có hai chữ nói thập phần nhỏ nhẹ.
Tiết Hàm nhẹ nhàng hôn lên môi cô, nói: "Trên giường làm sao vậy?"
Mộng Nhã ngượng ngùng, nói: "Đừng, buổi sáng còn phải đi nhận chúc phúc của mọi người......"
Tiết Hàm cũng không buồn để ý, đem áo ngủ của cô cởi ra, tay đi vào thăm dò...
Mà lúc này, hệ thống bảo bảo đáng thương nhìn thấy thông đạo ngày thường kết nối với ký chủ đã mở rộng ra, vội vàng muốn chạy ra ngoài thông báo, giá trị tình yêu của Tiết Hàm còn chưa đạt mức cao nhất.
Nhưng mà, ông trời không cho hệ thống toại nguyện.
Ngay ở thời điểm nó sắp ra đến bên ngoài, thông đạo lại tiếp tục biến mất!
Lại đem hệ thống đáng yêu nhốt vào trong không gian của chính mình.
Hệ thống chủ quản nhìn thấy biểu tình bị vứt bỏ của tiểu hệ thống, nhẹ nhàng kêu tên của nó: "Linh Nhất, Linh Nhất."
Linh Nhất ngẩng đầu lên, thập phần thương tâm.
"Có phải ký chủ không cần ta nữa hay không?"
Hệ thống chủ quản thở dài, loại chuyện như thế này, sao hắn có thể không biết xấu hổ mà nói ra làm ô nhiễm lỗ tai Linh Nhất nhà mình đây?
Vì thế...... Vì thế......
Trong không gian của hệ thống lại bắt đầu truyền phát Cậu Bé Bọt Biển.
Hệ thống nhỏ vừa thấy, lập tức lại bị hấp dẫn vào.
Thời điểm thông đạo mở ra lần nữa, hệ thống đi ra ngoài đúng lúc Mộng Nhã đang ăn cơm chiều.
Tiết Hàm dùng cái muỗng đút cho cô: "Uống nhiều cháo, bổ thân thể."
Mộng Nhã nhìn hắn, lại cau mày: "Nóng."
Tiết Hàm thổi vài cái cho cô, lại để ở bên môi của mình thử độ ấm.
"Không nóng, ngoan."
Nhóm khách quý bên cạnh nhìn bộ dáng tình chàng ý thiếp của hai người, cảm giác chính mình quá mức ngu ngốc, vì cái gì phải gia nhập vào đội hình siêu bóng đèn này đây?!
Chuyện là thế này.
Vốn dĩ đến giữa trưa, khách mời tham gia hôn lễ sẽ được đưa trở về, nhưng lại có những người muốn cùng Tiết Hàm tạo quan hệ!
Có người nói mình là cậu của Mộng Nhã, có người lại nói mình bác của cô, dù sao đều là quan hệ họ hàng.
Vốn tưởng rằng có thể cùng với vị tổng tài Tiết Hàm tiếp xúc, nói không chừng còn có thể được hắn nhớ mặt.
Nhưng không ai nghĩ tới, bản thân lại trở thành bóng đèn giữa cặp vợ chồng mới cưới này!
Nhóm người này hiện tại hối hận muốn chết.
Hôm nay ở chỗ này làm bóng đèn, ngày hôm sau có phải sẽ trực tiếp biến mất trên thế giới hay không?
Quả thực là cực kỳ đáng thương.
Lần tới nếu là có loại chuyện này, ai đáp ứng chính là kẻ ngốc!