"Em ấy đương nhiên không thể chết được, cô mới là người sắp chết."
Giọng nói của Tiết Hàm như phát ra từ dưới địa ngục u ám, mang theo mùi máu tanh nồng nặc.
"A!"
Tiết Thiến Thiến thét to: "Tại sao anh lại ở chỗ này?!"
Nhưng không ai trả lời cô ta cả.
Ngay tại thời điểm Tiết Minh Trí tính toán chạy trốn, Tiết Hàm mang mọi người xông lên, bắt được hai người này.
Tất cả diễn ra rất nhanh, nhưng người mà Tiết Hàm quan tâm kia, vẫn nằm như cũ, một chút dấu hiệu tỉnh lại cũng không hề có.
"Bác sĩ! Gọi bác sĩ! Mau!"
Tiết Hàm cuồng loạn kêu, nhưng mà giọng nói của hắn đã mất. Rốt cuộc là giữa trưa hắn đã không ngừng nghỉ chỉ huy ba giờ đồng hồ, lúc sau lại ngâm trong nước tám giờ.
Lúc này còn có thể vững vàng đứng ở đây, thuần túy chính là vì Mộng Nhã còn chưa tỉnh lại, hắn cố gắng chống đỡ là vì muốn cứu cô ra.
***
Thời điểm bác sĩ kiểm tra cho Mộng Nhã, Tiết Hàm vẫn luôn đứng ở một bên, hai con mắt phủ kín tơ máu, thoạt nhìn cũng biết là hắn đã chịu tới cực hạn rồi. Nhưng Tiết Hàm vẫn cố chấp đứng thẳng như cũ.
Dưới ánh nhìn chằm chằm của hắn, lưng bác sĩ như kim chích, một phút cũng không dám lơi lỏng.
Quần áo Mộng Nhã bị ướt nên dính lên trên người, Tiết Thiến Thiến tự nhiên sẽ không có lòng tốt mà giúp cô băng bó, xử lý vết thương. Cô ta còn hận không thể làm Mộng Nhã chết sớm hơn một chút.
Cho nên khi bác sĩ cắt quần áo của Mộng Nhã ra, Tiết Hàm liền nhìn thấy toàn thân Mộng Nhã chi chít những vết sưng đỏ.
Tay Tiết Hàm lại lần nữa nắm chặt. Trên khớp xương của hắn vẫn còn thương tích, là ở thời điểm đánh Tiết Thiến Thiến cùng với Tiết Minh Trí lưu lại.
Lúc ấy Tiết Hàm ở dưới ánh mắt hoảng sợ của Tiết Thiến Thiến, chỉ nói một câu: "Tôi phá lệ rồi."
Lúc trước hắn chưa bao giờ đánh phụ nữ.
Nhưng mà Tiết Thiến Thiến cố tình không biết đủ, cô ta còn muốn chạm vào nữ nhân mà hắn yêu nhất!
Cái này gọi là mình không tìm đường chết thì sẽ không phải chết, nhưng nếu đã tìm đường chết rồi thì ai cũng không cứu được.
Tiết Thiến Thiến bị Tiết Hàm đánh một quyền mà ngất đi. Trên nắm tay của Tiết Hàm cũng dính máu, lúc này hắn nắm chặt tay lại, trên mặt đất lập tức có máu chảy ra.
Một hộ sĩ nhỏ nhìn thấy tình cảnh này, vội vàng chạy tới chỗ hắn: "Tiết tổng, tay của ngài......"
Tiết Hàm lắc đầu: "Trước cứu Mộng Nhã."
Bởi vì Tiết Hàm kiên định, hơn nữa quanh thân hắn áp khí quá mức khủng bố, cho nên không còn ai dám đến gần nữa.
Hắn cũng mặc cho máu trên tay mình chảy xuống mặt đất. Làm như vậy, mới có thể khiến nội tâm hắn giảm bớt được áy náy, tự trách.
Rõ ràng là hắn nên bảo vệ tốt cô ấy, nhưng lại nhất thời vì chuyện khác mà thiếu chút nữa đã vĩnh viễn mất đi người phụ nữ hắn yêu!
Như vậy nghĩ, đột nhiên Tiết Hàm cho mình một cái tát.
" Bang " một tiếng, nhóm bác sĩ đều dừng động tác lại, kinh hoảng nhìn vị tổng tài có chút không bình thường này.
"Các người cứ tiếp tục."
Hắn muốn nhìn rõ từng vết thương của Mộng Nhã, sau đó làm cho Tiết Thiến Thiến cùng Tiết Minh Trí cũng phải chịu nỗi đau giống như cô ấy!
Trên người Mộng Nhã có rất nhiều vết thương. Tuy rằng hệ thống đã giúp cô chắn phần lớn năng lượng, nhưng vẫn có vô số mảnh nhỏ bị nổ mạnh ghim vào thân thể cô.
Lúc này, bác sĩ vô cùng cẩn thận xử lí từng vết thương.
Chủ yếu là sợ hãi nếu bản thân không làm tốt, sẽ bị vị Tiết tổng tinh thần đang không ổn định kia chỉnh đốn cho một trận.
Chờ đến khi miệng vết thương được xử lý xong, bên người Tiết Hàm máu cũng đã chảy được một chậu nhỏ.
Hắn cũng mặc kệ máu đang chảy không ngừng, vẫn luôn nắm chặt tay, chỉ cần miệng vết thương hơi khép lại một chút, hắn liền dùng lực làm cho nó vỡ ra.
Hắn muốn chịu nỗi đau này cùng Mộng Nhã.
Mà lúc này, Mộng Nhã vốn dĩ đang ngủ mê man cũng nhíu nhíu mày. Không biết là đau đớn vì miệng vết thương, hay là đau lòng bởi người nào đó đang tự ngược đãi, tự trừng phạt chính mình.
12/7/2018
----------oOo---------
Heun: Nàng LinhLan lại mất tích T^T đời buồn T^T
*Lưu ý nhỏ: Mặc dù ta đăng 3 chương liền nhưng các nàng đừng có vote chương cuối mà quên không vote 2 chương còn lại nha~~ ý của ta là nhớ phải vote cả 3 chương luôn í ^_^ không vote thì chương sau sẽ đợi lâu hơn nha~~