Ở thế giới thứ nhất, Mộng Nhã cùng Tiết Hàm đi tới rất nhiều nơi, xem qua rất nhiều phong cảnh. Hai người vẫn luôn gắn bó như keo sơn, tình cảm vô cùng tốt.
Rất hiếm khi hai người cãi nhau.
Thời điểm hai người giận dỗi, người cúi đầu nhận sai đều là Tiết Hàm.
Giờ khắc cuối cùng, Tiết Hàm đầu đầy tóc bạc nhắm mắt lại, hô hấp dần dần dừng lại.
Đồng dạng, Mộng Nhã già nua ngước mắt nhìn thoáng qua Tiết Hàm lần cuối, nói với hệ thống: "Chúng ta đi thôi."
***
Thế giới tiếp theo.
Đừng, nam nhân của ta.
Tiết Hàm của ta!
***
Nhiệm vụ đầu tiên hoàn thành viên mãn.
Thời điểm Mộng Nhã tỉnh lại lần nữa, cô đã ở trong không gian hư vô.
Đây đúng là không gian hệ thống.
Tiểu hệ thống Linh Nhất lần đầu tiên ở cùng ký chủ gần như vậy nên cực kỳ vui vẻ.
"Ký chủ, nhiệm vụ thế giới thứ nhất đã hoàn thành viên mãn. Cô có thể tùy ý lựa chọn ba hạng mục kỹ năng để tiến hành học tập."
Mộng Nhã có chút nghi vấn: "...... Chẳng lẽ không phải là trực tiếp tiến vào thế giới tiếp theo sao?"
Từ lúc tốt nghiệp đến nay cô chưa từng phải học lại, đột nhiên cảm thấy cuộc sống thật có chút gian nan.
Làm nhiệm vụ mau xuyên cũng phải tiến hành học tập?
Hệ thống rất nhanh đã khẳng định: "Kỳ thực cũng không cần phải học tập. Chỉ là trong thế giới thứ nhất, chúng tôi phát hiện ký chủ không có nhiều đồ vật, cũng như kỹ năng, cho nên Chủ Thần mới quyết định cho ký chủ cơ hội học tập."
Mộng Nhã: "......"
Tốt, lời nói vô cùng có đạo lý.
Cô hỏi: "Vậy tôi phải học cái gì? Máy tính? Số hiệu? Biên trình?"
Hệ thống mỉm cười: "Phải, ký chủ có thể tùy ý tiến hành lựa chọn. Nhưng tốt nhất ký chủ nên học tập tứ thư ngũ kinh, đồ vật nữ hồng linh tinh."
Mày liễu Mộng Nhã nhướng lên: "Vì sao?"
Hệ thống: "Bởi vì nhiệm vụ tiếp theo là thế giới cổ đại, nữ hồng là kỹ năng chuẩn bị cho các cô gái ở đó."
Mộng Nhã gật đầu, xem ra hệ thống đều là vì cô mà suy nghĩ.
Cuối cùng, Mộng Nhã nhìn các kỹ năng hệ thống đang hiển thị, quyết định lựa chọn "nữ hồng", "tứ thư ngũ kinh", "cờ vây".
Đương nhiên, hệ thống cũng cho cô lựa chọn rất nhiều những thứ khác như đàn cổ, tỳ bà, vũ kỹ, đề thơ......
Mộng Nhã vốn tưởng rằng bản thân không thích học tập, nhưng nhìn thấy mấy kỹ năng này, cô đột nhiên lại muốn học toàn bộ.
Nhưng lại chỉ có thể lựa chọn ba cái!
Mà thôi, dù sao ở các thế giới công lược tiếp theo vẫn còn những khen thưởng khác, cô có rất nhiều thời gian để chậm rãi học tập.
***
Thật lâu sau, khi Mộng Nhã nhìn một đống kim chỉ, tơ lụa, vải dệt trước mặt, cảm thấy đầu có chút đau.
"Đây là muốn tôi tự mình luyện tập?"
Hệ thống nói vô cùng đương nhiên: "Đúng vậy, ký chủ nếu đã lựa chọn kỹ năng này, đầu tiên là tự mày mò học tập, sau đó lại phải luyện tập thêm."
Mộng Nhã cảm thấy chính mình rất muốn hộc máu.
Vì sao không giống như trong tiểu thuyết miêu tả, sau khi lựa chọn liền tự có được kỹ năng này?
Hệ thống như hiểu được ý nghĩ của Mộng Nhã, mở to hai mắt nói: "Đương nhiên là không được, trên thế giới này đâu có việc không làm mà được hưởng. Ký chủ hãy cố gắng học tập lên!"
Mộng Nhã một mình học tập trong không của Chủ Thần xây dựng, ngay cả tiểu hệ thống, mỗi ngày cũng chỉ có thể cùng cô nói ba câu mà thôi.
Quả thực là không thể tịch mịch hơn.
Nhưng hoàn cảnh này lại khiến cô học vô cùng nhanh.
Không đến 5 năm, Mộng Nhã đã học xong thêu thùa, hơn nữa, khả năng thêu phi thường linh hoạt.
Lại qua ba mươi năm, cô đã học xong thêu hai mặt.
Mặt trên thêu hình ảnh cung nữ sinh động như thật, làm người ta vừa nhìn thấy liền nhịn không được mà ca ngợi trong lòng.
Lại qua mười năm, cô rốt cuộc thông qua khảo hạch của hệ thống.
Sau đó......
Bắt đầu học tập tri thức.
Phải, là tứ thư ngũ kinh.
Cô phải học theo trình tự một lần, rồi lại đảo ngược học thêm một lần nữa. Sau đó, bên cạnh những văn tự trong sách, còn phải giải thích qua một lần.
Thấm thoát lại thêm mười năm, cô rốt cuộc cũng thông qua khảo hạch.
Mộng Nhã cảm thấy lúc này chính mình có đi thi tú tài cũng đều không thành vấn đề.