Sổ Tay Sinh Tồn Của Nữ Chính AV

Chương 3: Hoảng sợ



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Cửu Vỹ Hồ

Cảnh báo: khăn giấy sẵn sàng quẹt máu mũi  food  food

Đột nhiên, nam sinh kia đem váy nàng kéo lên thẳng đến tận trên lưng. Thiên Thảo sợ hãi kêu to một tiếng, nhìn bản thân mình lộ ra quần lót màu đen cùng đôi chân thon dài. Càng đáng hận là tiếp đó hắn trực tiếp kéo ra quần lót của nàng, khiến nàng bên dưới hoàn toàn lõa thể bại lộ trước mặt bọn hắn.

Bên tai truyền đến tiếng cười trầm thấp, hai tay nam sinh kia phủ lên hướng mông nàng xoa nắn “Lão sư, nếu bị người khác nhìn đến ngươi bộ dạng thế này cùng học sinh trốn ở đây làm chuyện XXOO hẳn là đối với ngươi bị ảnh hưởng rất lớn đi? Nếu lão sư chịu lấy lòng ta một chút, biết đâu ta đây hội vui vẻ mà buông tha cho lão sư a~”

“Thiên Thảo lão sư, ngươi hiểu được cái gì gọi là lấy lòng sao?” Hai tên đệ tử phía sau cười một cách dâm đãng tiến sát lại gần, ngồi xổm xuống hai bên người nàng ngẩng đầu quan sát. Mặc kệ Thiên Thảo có giãy giụa thế nào bọn hắn đều dễ dàng đem nàng đè ép lại, thậm chí có một gã nam sinh còn vươn đầu lưỡi đi liếm cái mông của nàng. Tên còn lại dường như cảm thấy không xơ múi được gì thật không công bằng, liền nhịn không được tiến lên hôn hít thân thể Thiên Thảo, theo từ bắp chân đi lên đùi, cuối cùng dừng lại ở bộ vị giữa hai chân, dùng cái mũi hít thật sâu, hưng phấn nói: “Thiên Thảo lão sư hương vị thật không sai. Ta đây vẫn là lần đầu tiên quan sát nơi này gần như vậy nha~”

Thiên Thảo vặn vẹo cái mông: “Buông ta ra! Có tin hay không các ngươi sẽ bị đuổi học”

“Nhưng mà dường như đây là do lão sư đang quyến rũ chúng ta đâu~” Thiên Thảo bên tai lại truyền đến tiếng nói khàn khàn, cùng với hô hấp ngày càng trở nên dồn dập. Ngay sau đó nàng liền nghe thấy được thanh âm khóa quần bị kéo ra, vội cúi đầu liền nhìn thấy một quái vật lớn thô to chui ra từ trong quần nam sinh đang ôm nàng. Cái thứ này nàng vô cùng quen thuộc a, chính là cái ‘đạo cụ’ xuất hiện trong mỗi bộ phim ‘bom tấn’ mà Tiểu Văn gửi cho nàng.  

Nam sinh kia đem cái kia tà ác ma xát hạ bộ của nàng, có mấy lần còn suýt chút nữa tiến vào trong. Ngàn thảo ra sức kẹp chặt lại hai chân, phi thường gian nan nuốt nước miếng: “ Lão sư thật thích cái thứ này nha~”

Lần này đổi lại là nhóm nam sinh lộ vẻ mặt kinh dị, sau bọn hắn dần dần thả lỏng kiềm chế với Thiên Thảo: “Nếu lão sư thích, như vậy chúng ta liền để nó tiến vào đi, liền…”

“Nhưng mà làm sao đây, lão sư ta lại càng thích đá nó!” Thiên Thảo nghiến răng nâng lên một chân đá vào bộ phận giữa hai chân của nam nhân phía trước, sau đó nhanh chóng kéo xuống váy chạy trốn, vừa chạy còn không quên quay đầu lại rống: “Các ngươi chờ gặp hiệu trưởng đi!”

Aish trường học đúng là cái nơi lắm lang sói mà, Thiên Thảo vừa cảm thán vừa chạy về văn phòng lục tìm hồ sơ học sinh, nam sinh tóc vàng mắt nâu kia thì ra tên gọi là Cao Đồ, là một học sinh khối thể dục, chuyên bóng rổ. Nàng nhìn xem nội dung ghi chép về hắn trong hồ sơ lại càng bê bối, ở trường học tội nào cũng từng mắc qua ít nhất 1,2 lần, là một thiếu niên bất lương điển hình, trách không được hắn không đem cảnh cáo của nàng để vào mắt. 

Càng làm Thiên Thảo hoang mang là tại sao học sinh bất lương như vậy mà vẫn còn được ở trong trường học, hẳn là đã sớm bị đuổi học mới đúng? Chẳng lẽ đây chính là học sinh có bối cảnh hùng hậu trong truyền thuyết a? 

“Aiz… Làm sao lại có thể xảy ra cái loại chuyện này..” Thiên Thảo đau đầu gõ gõ cái trán, nàng làm sao biết sẽ bị xuyên đến thế giới này nha. Sớm biết như vậy nàng đã chẳng bao giờ động đến AV, kể cả có xem cũng không bao giờ lại dám chê chúng nó khó coi nữa!...

Đúng lúc này, cửa văn phòng đột ngột mở ra, truyền đến âm thanh thành thục của một nữ tử: “Biểu hiện của các học sinh gần đây hẳn là làm Thiên Thảo lão sư phiền muộn đi? Bất quá không có sao,  Thiên Thảo lão sư cũng mới vừa đến dạy không bao lâu, dần dần rồi sẽ thích ứng. Nếu cần ta có thể trợ giúp nha~”

Thiên Thảo “A?” một tiếng, không phải nàng hứng thú với việc giúp đỡ của nàng ta mà là lời nói này dường như nàng đã từng nơi nào nghe qua.

Nữ nhân tóc màu đỏ rượu trước mặt đang nói chuyện Thiên Thảo biết, là Tiểu Vân lão sư dạy ngữ văn, ngồi ở đối diện bàn làm việc của nàng.  Thiên Thảo vuốt vuốt lọn tóc hỏi: “Hỗ trợ? Là hỗ trợ như thế nào nha?” 

Tiểu Vân lão sư thần bí cười, đưa cho nàng một tờ giấy ghi địa chỉ: “ Tối hôm nay ngươi đến nhà của ta là sẽ biết. Nhớ kỹ, muộn một chút hẵng đến, hơn nữa nếu mặc váy ngắn là tốt nhất”.

Thiên Thảo nghe vậy ngẩn người, tựa như sét đánh ngang tai. Nàng rốt cục nhớ ra tại sao lại thấy lời nói của Tiểu Vân lão sư quen thuộc như vậy, đấy là lời thoại ở đoạn ngắn AV nàng từng thấy qua. Hơn nữa còn đã xem đi xem lại 3 lần a!

Bộ AV kia nói về chuyện xưa của một nữ giáo sư, là một cái AV cực phẩm. Nhân vật chính nguyên là một lão sư được mệnh danh là nữ thần ở trường trung học mà nàng công tác, được nam sinh toàn trường thậm chí cả lão sư ái mộ. Một nữ lão sư khác đố kị sinh hận, bèn thiết kế cho nàng cùng học sinh cấu kết, còn chụp ảnh lại. Sau nàng ta lại đem ảnh chụp gửi cho gã chủ nhiệm sắc ma, hắn lấy ảnh chụp đem uy hiếp nữ chính cùng bản thân phát sinh quan hệ hết lần này đến lần khác, cũng lợi dụng thân thể nữ chính hối lộ cấp trên, từ đây nữ chính trở thành cái nô lệ tình dục cho nam sinh toàn trường, liền ngay cả bác bảo vệ trông cửa cũng đều có thể ngoạn.

Mà Tiểu Vân lão sư trước mặt đây không thể nghi ngờ chính là nhân vật nữ xứng trong AV thiết kế nữ chính, nàng ta đố kị cho rằng nữ chủ giả thanh thuần, xứng đáng bị vùi dập, tàn hoa bại liễu. Thiên Thảo nhịn không được trong lòng thầm đánh giá Tiểu Vân lão sư này một phen, nhưng mặt ngoài vẫn cười cười, giả bộ đáp ứng: “ Được, tối ta sẽ đến.”

Hừ, đi mới là lạ! Ngươi chờ bị cho leo cây đi! Thiên Thảo trong lòng xì một tiếng khinh miệt, nếu đúng như theo kịch bản thì nếu bản thân đến hẳn sẽ bị ba gã nam sinh ái mộ nàng được Tiểu Vân mời đến giữ lại, mà ba nam nhân kia sẽ lấy lý do xin lỗi mà chuốc cho nàng say, sau đó là XOX*** thậm chí là bị bày ra các loại tư thế dâm đãng để bọn hắn chụp ảnh.

Tan tầm Thiên Thảo đặc biệt đi mua một cái dụng cụ phòng thân, phòng bọn sắc lang. Bởi vì chỉ  dựa vào cái khả năng ném đồ này nọ hòng bảo vệ bản thân là chuyện không tưởng. Vạn nhất không kịp nhặt đá hoặc xung quanh không tìm được đá hay cái gì để ném thì làm sao bây giờ? 

Ngoài dụng cụ phòng thân, Thiên Thảo còn đi mua thêm bộ quần áo chất liệu cotton bảo thủ cùng với quần jeans. Ở thế giới này mặc váy tùy tiện đi lại cũng thật nguy hiểm nha!!

Sau khi trở về nhà khóa kĩ cửa phòng cùng cửa sổ, nàng ngả lưng lên giường liền ngủ. Dưới gối truyền đến âm thanh ‘Răng rắc’, hình như có cái gì bị nàng đè vỡ.

Thiên Thảo lập tức ngồi dậy bật đèn bàn sờ soạng dưới gối, lấy ra một cái khung ảnh. Dưới lớp kính thủy tinh là bức ảnh chụp một đôi tình nhân, nam bộ dáng tuấn tú lịch sự. Hắn ôm lấy thắt lưng nữ nhân bên cạnh, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc, mà nữ nhân đứng bên cạnh, không phải ai khác chính là khối thân thể này, Cửu Thiên Thảo.

Thiên Thảo nhớ lại nội dung bộ AV, trong đó có một đoạn ngắn là nữ nhân vật chính say rượu chủ động ôm lấy học sinh của mình mà hôn nhưng vẫn lẩm bẩm cái tên của một nam nhân: Luật Xuyên. Tiểu Vân ở bên cạnh giải thích cho đám nam sinh, Luật Xuyên là vị hôn phu của nàng, hiện đang đi công tác ở Los Angeles.

Xem ra nam nhân trong ảnh này hẳn chính là Luật Xuyên? Không nghĩ tới bộ dáng cũng khá điển trai, Mũi ra mũi, mắt ra mắt, cái mũi không có sinh trưởng ở trên mắt mà cái mắt cũng không có dính tại trên mũi a~ =.=

Thiên Thảo chậm rãi gật đầu, ân, nàng thật vừa lòng, xem ra ngày sau nàng tuổi già về hưu cũng xem như có tương lai.

Sáng hôm sau đi làm, quả nhiên Tiểu Vân lão sư bị thả chim bồ câu tìm đến Thiên Thảo chất vấn: “ Thiên Thảo lão sư, tối hôm qua ngươi tại sao lại không tới?”

“Ai da, Đều do đêm qua ta nghiên cứu giáo án quá chú tâm, ta nghĩ học sinh không nghe lời nhất định là do phương pháp dạy của ta có vấn đề cho nên quyết định tự mình thay đổi, không muốn làm phiền lòng Tiểu Vân lão sư lo lắng.”

“Nga… ra vậy..” Tiểu Vân lão sư nhìn nàng ánh mắt thâm trầm: “ Đúng rồi, có ba nam học sinh có chút việc muốn tìm ngươi xin lỗi nhưng là ngượng ngùng nên liền đến năn nỉ ta, tối hôm nay liệu ngươi có thể đến nhà ta một lúc được không? Bọn họ muốn ở đó chờ ngươi. Thiên Thảo lão sư hẳn là sẽ không keo kiệt mà từ chối lời xin lỗi của học sinh đi?” 

“Vậy sao? Nếu là đối phương thành khẩn xin lỗi tất nhiên là ta phải nhận rồi. Nhưng mà ta nghĩ nếu thật sự là thành khẩn thì hẳn nên xin lỗi tại radio trong vườn trường mà không phải là ở nhà Tiểu Vân lão sư nha”

Nói xong lời này, Thiên Thảo quả nhiên thấy được ánh mắt của Tiểu Vân lộ ra rõ ràng địch ý. Đều nói “Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng” ( Thương đâm một cách minh bạch thì dễ tránh né, mũi tên bắn lén thì khó phòng bị), Tiểu Vân lão sư chính là muốn dùng ám tiễn, Thiên Thảo nàng đành khổ khổ nhọc nhọc đem nó biến thành ‘minh thương’ thôi.

“Vậy được rồi, ta sẽ truyền đạt lại lời của Thiên Thảo lão sư” 

Trải qua chuyện này, Thiên Thảo lời nói cử chỉ càng thêm cẩn trọng, nàng cũng không mong trước khi vị hôn phu – tương lai nửa đời sau của nàng trở về nước  bản thân bị biến thành tàn hoa bại liễu.

Nhưng xui xẻo đúng là yêu thích nàng nha, Thiên Thảo lại bị phân công,  phải đảm nhiệm một khóa dạy Toán học mới.

Nhìn một đám đề toán học rối rắm trước mắt, Thiên Thảo đầu đều phát to. Nàng giơ quyển sách ôn tập toán học ra trước lớp, long trọng tuyên bố với hơn bốn mươi học sinh: “Ta quyết định trước quan sát trình độ của các ngươi một thời gian, trước mở sách suy nghĩ câu thứ 3 trang 52 giải như thế nào, sau đó ta sẽ gọi người lên bảng giải” 

Nghe xong lời Thiên Thảo, học sinh ngoan ngoãn ngồi suy nghĩ bài, một số học sinh nghịch ngợm thì ngồi tán gẫu hoặc là xem điện thoại. Thiên Thảo đi dọc theo hành lang giữa hai dãy bàn, muốn ra oai thể hiện sự uy nghiêm của lão sư. Lão sư toán học của nàng trước kia cũng như vậy, giờ đổi lại Thiên Thảo lại trở thành lão sư nàng là cũng muốn thư chiêu này a~ 

Ngay lúc nàng vừa đi qua một nam sinh, cái thước kẻ trên bàn của hắn bị rớt xuống, Thiên Thảo bèn tốt bụng cúi xuống nhặt lên, nam sinh kia tự nhiên đón lấy, trong lúc vô ý ngón tay như khẽ chạm vào tay nàng. Thiên Thảo ảnh mắt quét qua quyển vở của nam sinh kia, phát hiện trên vở hắn đang vẽ cái đồ thị.

Vốn cũng là một cảnh tượng hết sức bình thường nhưng Thiên Thảo đột nhiên tim giật thót, nhớ đến cảnh tượng cuốn vở vẽ đồ thị cùng việc nhặt thước dường như cũng có chút quen thuộc. Mà hễ quen thuộc liền đại biểu cái gì? Chính là cái cảnh này đã từng xuất hiện trong một bộ phim AV nào đó, đồng nghĩa với việc nàng Thiên Thảo hẳn là lại đang bị người nào đó theo dõi nha.

Trời ạ, mới vài ngày thôi mà nàng đây đã trải qua đến bộ AV thứ ba!! Nguyên lai cái gọi là xuyên AV không phải là đem nàng xuyên vào một bộ AV liền xong mà là đem nàng đặt ở thế giới hỗn hợp không biết bao nhiêu là bộ AV ….

Những bộ AV mà Thiên Thảo đã xem qua có đủ thể loại nào là khoa học viễn tưởng, tỷ như ‘Người máy nhân tạo’, có bạo lực tỷ như ‘Thiếu nữ sát thủ’, có cổ trang tỷ như ‘Công chúa đế quốc suy tàn’ hay là quân nhân tỷ như ‘Cuộc sống hạnh phúc của nữ binh trong quân doanh”… Còn có rất nhiều….

Cho nên Thiên Thảo hiện tại thực hoài nghi thế giới mà bản thân đang ở liệu có phải không ổn định, nàng liệu sau này có bị cải tạo thành người máy, liền sau đó bị bồi dưỡng thành thiếu nữ sát thủ, rồi đột nhiên có người đến tìm nàng nói nàng là công chúa nước họ đã mất tích nhiều năm, cuối cùng bởi vì đế quốc suy tàn mà  bị kéo đi tòng quân…. T.T

Tuy rằng nhìn chưa ra dấu hiệu, manh mối nào nhưng Thiên Thảo cảm thấy tại cái thế giới mà nàng không xác định này liệu có phải chuyện gì cũng đều có khả năng phát sinh đi?

Suy nghĩ dần trở lại, Thiên Thảo lại tiếp tục hồi tưởng bộ AV nhặt thước kẻ kia, nội dung bên trong hình như là nói về một nam sinh ái mộ lão sư của mình đã lâu. Có một ngày hắn không nhịn được bèn bắt cóc nữ lão sư đến phòng học vắng vẻ nào đó hung hăng chà đạp, lại bị lão sư phản kháng cùng với khinh thường, bị kích thích hắn bèn tìm thêm hai nam sinh khác cũng đồng dạng là ái mộ nữ lão sư này mà luân – gian. Mà làm rơi cái thước kẻ chính là cái nam sinh kia, hắn giả bộ làm rớt thước chỉ là vì để lén nhìn bộ ngực của lão sư khi cúi người xuống mà thôi.

Thiên Thảo bèn yên lặng quan sát, hắn gọi là Nghiêm Húc, học đàn violon, bình thường ở trên lớp biểu hiện thoạt nhìn không có giống như đám học sinh cá biệt Cao Đồ, thậm chí còn hay giúp đỡ các bạn nữ, khuôn mặt cũng một dạng ngây thơ, không nghĩ tới cũng là cái sắc ma giỏi ngụy trang a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.