“Em sợ ảnh hưởng đến quan hệ của anh và Úy Lý đúng không?”
“Ừ.” Thanh âm Vân Đào chôn ở cổ Diệp Hào, rầu rĩ.
“Cô gái ngốc,” Diệp Hào mềm lòng, hiện giờ trên đời sao còn có cô gái ngốc thế này, bản thân ngu ngốc đến mức nào lại đi làm tổn thương cô ấy?
Nếu có chuyện gì xảy ra với Vân Đào vì sự ngu ngốc của hắn, đó sẽ lại là ngày tận thế.
“Đào Đào, em ngẩng đầu lên nhìn anh.”
Vân Đào nghe lời ngẩng đầu lên.
Diệp Hào nhìn thấy đêm đầu tiên gặp Vân Đào, quấn quít lấy cô, muốn hắn gọi cô là Đào Đào, đau buồn đến mức tưởng chừng như sẽ vỡ tan nếu chạm vào, chỉ cần một ánh nhìn thôi cũng đủ khiến trái tim hắn thắt lại đau đớn.
“Anh hứa với em, loại chuyện này tuyệt đối sẽ không xảy ra, trước kia sẽ không, sau này cũng sẽ không, cho dù em ở bên Úy Lý, cũng sẽ không.”
“Tại sao?” Vân Đào không thể tin được “Các anh lợi hại như vậy, tại sao lại nguyện ý…”
Cô đỏ mặt, xấu hổ khi nói những lời như “làm tình với cùng một người phụ nữ”. Đọc Full Tại truyenfull.xyz
“Lợi hại sao? Được, cho dù bọn anh lợi hại, nhưng cũng không có đồ ăn ngon tự dâng tới cửa, bát đĩa đã qua sử dụng sẽ không tự động trở nên sạch sẽ, quần áo không thay giặt sẽ không thơm, không đánh răng không tắm rửa cũng sẽ không bốc mùi, Đào Đào, em xem, bọn anh cũng không khác gì em cả.”
Vân Đào sững sờ nhìn Diệp Hào.
Diệp Hào cười rộ lên, trong đôi mắt phượng hẹp dài có chút ấm áp, “Anh cảm thấy em mới là người lợi hại nhất. Mạt thế là một thùng thuốc nhuộm lớn, chúng ta đều ít nhiều sẽ bị nhiễm màu bẩn thỉu, mà em đường như là người lạc đường vô tình xông vào tận thế, sạch sẽ đến mức làm người khác phải ghen tị, khiến mọi người không nhịn được muốn tới gần, tham lam hấp thụ hương thơm nồng đậm trước tận thế trên người em, hương thơm của nền văn minh.”
Vân Đào im lặng, Diệp Hào cảm thấy không sai, cô quả thực là người ngoài vô tình xông vào.
“Ở bên em, chính là món quà mà trời cao ban tặng, cho nên Đào Đào à, tại sao bọn anh lại không nguyện ý chứ?”
Vân Đào: “…”
Vân Đào cảm thấy Diệp Hào lẽ ra nên đi làm nhân viên đa cấp, cô sắp bị hắn thuyết phục rồi, còn tưởng mình là chúa cứu thế nữa chứ.
Diệp Hào nhìn phản ứng của Vân Đào, tiếp tục truyền thuốc mạnh, “Em có biết tại sao hôm nay em ra ngoài không tìm được đàn ông không?”
Vân Đào chấn động, không thừa nhận, “Tìm đàn ông cái gì chứ?”
“Chẳng phải em đã đặt ra cho mình một mục tiêu nhỏ, muốn trong một ngày tìm mười tên đàn ông để kéo dài tính mạng sao?”
Xin lỗi A Trắc.
Vân Đào mặt đỏ bừng, lời này cô nói với Tô Bình Trắc trong lúc say, hắn vậy mà lại nói cho Diệp Hào biết?!
Khoan đã, cái gì mà tìm mười tên đàn ông trong một ngày?! Cô thật sự nói như vậy à?
Hệ thống: [ Không phải đâu ký chủ, cô nói là: tôi đã đặt ra mục tiêu cho bản thân, lần này đến khu an toàn tôi phải kéo dài tuổi thọ thêm một tháng!]
Vân Đào: “…”
“Vì vậy, sau khi hôm nay đến khu an toàn, bọn anh đặc biệt chú ý đến động thái của em.”
“Bọn anh?“ Giọng Vân Đào khẽ run.
“Ừ, bọn anh, ngoại trừ đoàn trưởng thì có năm người bọn anh.”
“Ha!” Vân Đào tức giận đến bật cười.
Tô chó lấy mạng đền đi!
Diệp Hào giả vờ không nghe không thấy không biết, tiếp tục nói, “Em vừa ra khỏi cửa khách sạn là anh đã đi theo, sau đó gặp Úy Lý, rồi đến Kỷ Hàm Kỷ Thâm, cuối cùng gặp được A Trắc, cho nên bọn anh dứt khoát đi theo em luôn.”
“Hễ có ai muốn tiếp cận em, hoặc em muốn tiếp cận ai, bọn anh đều dùng uy áp dị năng để đuổi đi.”
Vân Đào không biết mình mất mặt hơn hay tức giận hơn nữa.
“Nói cho em biết chỉ là muốn em biết rằng, bọn anh không muốn em ra ngoài tìm đàn ông, bọn anh sẽ không để ý đến sự có mặt của nhau, Đào Đào, em không cần phải cảm thấy áp lực.”
Hệ thống trong đầu Vân Đào thét chói tai: [ Ký chủ, cô nghe thấy chưa. Anh ta nói bọn họ nguyện ý xưng thần dưới váy cô, wow, bọn họ chắc chắn rất yêu cô, sao cô có thể phụ lòng bọn họ được chứ, cô phải làm tình mãnh liệt với bọn họ vào, tốt nhất là ra ngoài làm tình mãnh liệt! ]
Vân Đào bị hệ thống làm cho đầu óc đau nhức, “Im mồm!”
Hệ thống: [ Được rồi~]
“Đào Đào, em là một cô gái thông minh, giữa bọn anh và đàn ông bên ngoài đáng để em lựa chọn hơn, em biết điều đó.”
Thông minh hay không thông minh, Vân Đào không biết, nhưng cô không hề ngu.
Nếu bọn họ thật sự sẽ không vì sự tồn tại của mình mà xảy ra xung đột, cô đương nhiên bằng lòng ở bên cạnh bọn họ, ai biết đàn ông bên ngoài có phải xử nam thật không, có thật sự không mắc bệnh truyền nhiễm không.
Hơn nữa, Diệp Hào đã nói đến nước này, cô còn do dự rối rắm, không khỏi có chút làm màu, dù sao cô cũng dám ra ngoài tìm đàn ông, chỉ là không thành công mà thôi.
Hơn nữa, lúc này cô rất cần tuổi thọ.
Diệp Hào thông minh như vậy, không cần nghe Vân Đào trả lời, hắn cũng có thể từ ánh mắt và biểu tình của Vân Đào đoán ra đáp án.
“Đào Đào.” Diệp Hào vui mừng ôm lấy Vân Đào đặt lên giường, hôn thật sâu không cho Vân Đào cơ hội từ chối.
Khăn tắm được mở ra, lộ ra thân hình trắng nõn gần như hoàn mỹ của Vân Đào.
Diệp Hào tấn công bộ ngực của Vân Đào, nhào nặn chúng thành nhiều hình dạng mơ hồ khác nhau, thỉnh thoảng dùng ngón cái và ngón trỏ nắm lấy đầu v*, nhẹ nhàng bóp một cái.
đầu v* cương cứng bị kích thích như vậy, khoái cảm giống như dòng điện chạy thẳng một mạch lên đại não Vân Đào.
“A ưm~” Vân Đào thoải mái mà rên rỉ, d*m thủy từ hoa huy*t chảy ra, nhanh chóng làm ướt ga giường. Đọc Full Tại truyenfull.xyz
Những tiếng rên rỉ trong nụ hôn sâu dường như không phải truyền vào từ màng nhĩ mà đến từ đầu lưỡi đan xen, đôi môi dính chặt và mái tóc dài đan vào nhau, khiến toàn thân Diệp Hào tê dại.
Tay Diệp Hào chậm rãi đi xuống, ngón cái ấn lên hoa hạch Vân Đào, ngón giữa và ngón áp út nhẹ nhàng đẩy môi âm đ*o Vân Đào ra, cọ xát qua lại hoa huy*t vốn đã ẩm ướt, mỗi lần cọ xát đều cố ý hoặc vô tình đưa vào nửa đầu ngón tay.
Vân Đào bị hắn cọ đến dục hỏa đốt người, cô rất muốn được hắn cắm vào, thân thể không kìm được đi đón ý hùa theo hắn, mông hơi nhấc lên, muốn chủ động nuốt ngón tay Diệp Hào.
Nhưng Diệp Hào lại không làm theo ý cô, “Đào Đào, lần này chúng ta từ từ được không?”
Lần đầu tiên làm với Vân Đào là đêm đầu tiên của cô, hắn không có màn dạo đầu và nới rộng, hắn đã khó chịu từ lâu, lần này hắn muốn có được cô một cách đàng hoàng và nhẹ nhàng.