Sổ Tay Sinh Tồn Dành Cho Nữ Phụ Ở Mạt Thế

Chương 97: Đêm sinh nhật 18 tuổi (H)



Edit: Himee

Theo những gì hệ thống nói, mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày Vân Đào đều làm tình mãnh liệt với những người đàn ông trong đội Bạch Sư.

Hỏi cơ thể cô có chịu nổi không? Trong đội có hai dị năng giả hệ ánh sáng, một người cấp năm, một người cấp tám. Cho dù cô không thể chịu nổi thì điều kiện cũng không cho phép.

Về phần giấc mơ làm cho người ta bất an kia, sau khi nhìn thấy Lam Chu vẫn bình thường, vẫn an tĩnh ngại ngùng như trước, Vân Đào quyết định ném nó ra sau đầu.

Tuy nhiên, tại sao lại mơ như vậy, Vân Đào có suy đoán của riêng mình. Chỉ là kết quả suy đoán cô không muốn chấp nhận, cũng không muốn thừa nhận, đó là sở thích tình dục của cô có thể đã thay đổi một chút. Sau khi quen được cưng chiều, đột nhiên muốn có thêm kích thích… cưỡng ép?

Tuy rất xấu hổ, nhưng cô không thể không thừa nhận lời giải thích này là hợp lý nhất, nếu không thì tại sao Lam Chu trong giấc mơ lại có thể thay đổi trạng thái như vậy, dường như trở nên hắc hóa.

Chỉ là, mình thật sự có ẩn dấu máu M sao?

Vân Đào rất hoài nghi, nhưng cô nhanh chóng không còn tinh lực đi rối rắm vấn đề này, bởi vì sinh nhật của Kỷ Hàm và Kỷ Thâm đã đến.

Sau khi rời khỏi Hải Châu, Kỷ Hàm bắt đầu đếm từng ngày, cậu ta tự mình đếm thì cũng thôi đi, còn cố tình lải nhải bên tai Vân Đào, không khác gì chim báo giờ, mỗi ngày đúng giờ cậu sẽ báo cho Vân Đào biết còn bao nhiêu ngày đến sinh nhật 18 tuổi của mình.

Lần đầu tiên báo là bao nhiêu ngày, về sau báo bao nhiêu ngày bao nhiêu giờ, hiện giờ đã cụ thể là bao nhiêu phút.

Quay về hiện tại, Vân Đào đang cầm một cuốn sách hướng dẫn làm bánh mà cô lấy được từ trong kho sách Sùng Minh sưu tầm, suy nghĩ xem nên nướng bánh gì cho Kỷ Hàm và Kỷ Thâm. Kỷ Hàm không biết từ nơi nào đột nhiên xuất hiện, ngồi sát vào cô, đầu dựa vào vai cô, cười híp mắt báo giờ:

“Vân Đào, còn 9 giờ 38 phút 17 giây là em tròn 18 tuổi.”

Vân Đào nắm chặt sách làm bánh. Từ sáng đến giờ, đây đã là lần thứ sáu Kỷ Hàm báo giờ.

Không thể nhịn được nữa, cũng không cần phải nhịn nữa.

Dị năng hệ lôi được kích hoạt, ánh sáng tia chớp xẹt xẹt, Kỷ Hàm đang dựa sát vào người Vân Đào lập tức dính chưởng. Cậu trực tiếp ngồi xuống đất, tóc xoăn, mặt đen, cậu không thể tin được nhìn Vân Đào, há miệng phun ra một làn khói đen.

“Còn có lần nữa, tôi sẽ không nướng bánh nữa mà sẽ nướng cậu ăn.”

Kỷ Hàm vô cùng tủi thân, “Vân Đào, chị không có lương tâm!”

Vân Đào chậm rãi lật sách, “Chúc mừng cậu thoát mù, phát hiện ra điểm khác biệt.”

Còn trêu cậu? Đọc Full Tại truyenfull.xyz

Kỷ – tức giận – Hàm khịt mũi hừ một tiếng, nổi giận đùng đùng bỏ đi.

Vân Đào tưởng lần này cuối cùng cô sẽ được yên tĩnh, ai ngờ tới buổi tối, cô đang ngủ say thì có tiếng gõ cửa. Cô mở cửa thì thấy Kỷ Hàm và Kỷ Thâm đứng cạnh nhau, khuôn mặt hai người đều đỏ bừng.

Kỷ Hàm cười híp mắt nói với cô, “Vân Đào, còn 28 phút 14 giây, bọn em sẽ đủ 18 tuổi.”

“Hả?” Vân Đào còn ngái ngủ tưởng mình nghe lầm, phút giây cái gì?

Kỷ Hàm bước lên xe, cúi xuống bế Vân Đào đi vào trong. Kỷ Thâm do dự một chút rồi cũng đi vào theo, còn thuận tay đóng cửa lại. Lá chắn hệ lửa và băng cùng lúc kích hoạt, cô lập toàn bộ xe khỏi thế giới này.

Tầm mắt đột nhiên xoay chuyển, Vân Đào tỉnh táo lại, với tình huống trước mắt này, ngay cả kẻ ngốc cũng biết hai anh họ muốn làm gì.

Kỷ Hàm thì cũng thôi đi, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày như vậy, nhưng Kỷ Thâm… Ở trong mắt cô, Trong mắt cô, Kỷ Thâm là một cậu em trai ngoan ngoãn danh xứng với thực, sao cậu ấy cũng… quan trọng là còn ở cùng Kỷ Hàm?

Các em trai bây giờ đều chơi như vậy hả? Hay bị Khúc Vô Dạng và Úy Lý dạy hư rồi?

Chắc chắn là vế sau!

Kỷ Hàm đặt Vân Đào xuống giường, vô cùng lo lắng hôn lên môi cô, hoàn toàn không cho Vân Đào có bất kỳ cơ hội phản kháng nói không.

Môi lưỡi Kỷ Hàm nóng quá, còn có mùi thơm khó tả, hẳn là dư vị của kem đánh răng, có chút ngọt, không ngấy, Vân Đào rất thích.

Cô không phải là người làm mình làm mẩy, nếu chuyện này đã không tránh được, thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra. Thế thì chấp nhận và tận hưởng thôi, cần gì phải làm khó nhau.

Cô chủ động vòng tay qua cổ Kỷ Hàm đáp lại cậu, Kỷ Hàm vốn còn có chút thấp thỏm như được khích lệ, cổ họng phát ra một tiếng gầm nhẹ như một con thú nhỏ, đầu lưỡi chỉ lưu luyến giữa răng môi tiến quân thần tốc, đuổi theo cái lưỡi nhỏ của Vân Đào, điên cuồng dây dưa.

“Ư ưm!”

Tay Kỷ Hàm đặt lên ngực Vân Đào, dị năng giả hệ lửa thể chất chủ yếu nóng, dù cách một tầng vải, Vân Đào vẫn bị kích thích bởi nhiệt độ trong lòng bàn tay cậu, đầu v* trực tiếp dựng đứng, cảm giác tê dại lan khắp cơ thể.

Cô ướt rồi.

Kỷ Thâm đứng một bên nhìn, mặt còn đỏ hơn cả Kỷ Hàm.

Đúng là cậu không có hôn Vân Đào, nhưng cậu và Kỷ Hàm là cặp song sinh cùng trứng, sự cảm ứng lẫn nhau càng rõ rệt hơn sau khi thức tỉnh dị năng, nếu không tận mắt chứng kiến cậu vẫn có thể cảm ứng được mấy phần, hiện giờ mắt thấy tai nghe, cậu gần như có thể cảm nhận được cảm nhận trên cơ thể Kỷ Hàm.

Đầu lưỡi Vân Đào thật mềm. Cậu cũng muốn hôn cô.

Kỷ Hàm dường như cảm nhận được, cậu buông Vân Đào ra rồi nằm vào bên trong, chừa vị trí bên ngoài lại cho Kỷ Thâm, sau đó vén áo ngủ của Vân Đào lên tận ngực, ngậm lấy một bên đầu v* gần nhất, bắt đầu mút khiêu khích.

Đầu lưỡi nóng rực lướt qua đầu v*, khơi dậy những làn sóng khoái cảm, khiến Vân Đào không kiềm chế được rên rỉ, “Hừ ưm~ư~a~ Kỷ Hàm một chút! Đừng cắn! Ha a~”

Tiếng rên rỉ của Vân Đào đột nhiên dừng lại, bởi vì Kỷ Thâm nằm bên cạnh cô, nghiêng người về phía cô, nhìn cô.

Ánh mắt Kỷ Thâm quá sạch sẽ, cậu là dị năng giả hệ băng, ánh mắt của cậu cũng là màu xanh, khác với đôi mắt xanh hệ người cá của Vân Đào và Lam Chu, màu xanh trong mắt cậu đậm hơn một chút, thậm chí có chút thiên về màu xanh lam, rất đẹp. Màu xanh lam đẹp giống vậy, Vân Đào chỉ nhìn thấy trên bản đồ ngàn dặm núi sông, cô không bao giờ quên nó.

Đối diện với đôi mắt như vậy, Vân Đào không nỡ chớp mắt.

Mặt Kỷ Thâm càng ngày càng đỏ, đỏ đến mức như sắp nhỏ ra được máu, lông mi cậu run rẩy, sau đó nhắm mắt lại.

A, khiến người ta xấu hổ.

Vân Đào hối hận vì mình quá lỗ mãng, Kỷ Thâm không giống Kỷ Hàm, da mặt mỏng hơn. Ý nghĩ này còn đang lơ lửng, Kỷ Thâm đã hôn cô.

Nụ hôn của cậu rất cẩn thận.

Vân Đào hé môi, chào đón đầu lưỡi thăm dò của Kỷ Thâm, cô vốn định dẫn dắt cậu, Nhưng khi Kỷ Thâm không còn dè dặt nữa, thoải mái hôn cô, cô mới biết kỹ thuật hôn của Kỷ Thâm và Kỷ Hàm ngang nhau… Không, phải nói là giống hệt nhau.

Kể ra thì, cho dù là song sinh cùng trứng thì cũng không nên hôn giống nhau chứ? Trừ khi…

Trừ khi Kỷ Thâm cũng học cách hôn từ quyển truyện 18+.

Tao đang nói mi đấy, “Sau khi trọng sinh, bạn thân và chồng đều thích ** tôi”, dạy hư cậu em sinh đôi của tôi!

٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥

ミ★ hết chương 97 ★彡

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.