Sổ Tay Tra Thụ Tìm Đường Chết

Chương 10: Tiểu Ninh, đừng quậy



Tần đại thiếu từ sân tennis trở về tâm tình cực kỳ kém, suốt dọc đường đi đều rũ mắt xuống, ngay cả một câu nói cũng lười không thèm nói với Dương Duệ.

Dương Duệ đưa anh về nhà, cái gì cũng không dám hỏi, nhanh chóng trở về trường học, chính cậu cũng không rõ vì sao, lúc trong phòng toilet Tần đại thiếu còn tốt lắm kia mà, sao mà từ lúc trở ra, một nụ cười bố thí cũng không cho cậu.

Tần đại thiếu đi vào trong nhà móc di động ra gọi điện cho trợ lý Trương, ngữ khí không quen biết: “Cậu đi tra cho tôi trong câu lạc bộ tennis chúng ta có một sinh viên tên là Dương Duệ, tra xem bối cảnh cậu ta ra sao, có vấn đề gì không.”

Cúp máy, lúc này Tần Phi mới thật sự tức giận!

Anh tức giận ngày hôm nay vốn muốn ở trước mặt Giang Ninh ưỡn ngực ngẩng cao đầu diễu võ giương oai một lần, không nghĩ tới Dương Duệ lại không biết điều, khiến cho anh mất mặt! Hồi tưởng lại Giang Ninh nói những lời kia, sao lại cảm thấy mấy câu nhắc khéo có điểm là lạ, nhất định là lời nói mang theo thâm ý!

Còn có cả sau đó Dương Duệ đứng trước mặt lão Thẩm khen lấy khen để, cũng khiến cho Tần Phi cảm giác được mình đánh giá Dương Duệ quá đơn giản rồi.

Cũng do mấy ngày nay sự tình phát sinh trong công ty quá bề bộn, tâm tình khó chịu khi cắt đứt quan hệ với Giang Ninh, Dương Duệ xuất hiện vừa đúng lúc bổ khuyết vào chỗ trống đó, cũng không nghĩ đến cân nhắc tỉ mỉ tra ra lý lịch Dương Duệ.

Khi hoàng hôn dần buông xuống, trợ lý Trương gọi điện tới.

Trợ lý Trương biết ông chủ của chính mình là người nóng tính, cúp máy xuống không ngừng không nghỉ tra cho ra chuyện này.

“Tần tổng, tôi tra được một chút tư liệu cơ bản, trước tiên báo cho ngài một chút. Dương Duệ là người Thẩm Dương, ba mẹ làm kinh doang vàng bạc đá quý, có chút tích trữ, lúc học cao trung đã đem cậu ta đưa sang nước Anh đi du học, năm ngoái sinh ý nhà cậu ta có chút vấn đề liền về nước, sau đó dựa vào quan hệ đem cậu đưa vào đại học X, hiện nay gia đình cậu vẫn chưa thoát khỏi khủng hoảng kinh tế, ba mẹ ở bên ngoài thiếu một khoản nợ rất lớn.”

Nghe xong Tần Phi cau mày, trầm tư trong chốc lát, hỏi: “Còn gì nữa không?”

Trợ lý Trương dừng một chút, do dự nói: “Còn có chính là tác phong của cậu ta có vấn đề, những điều này là do trong trường học đồn đoán, vẫn chưa được nghiệm chứng.”

Tần Phi cắn răng bỏ ra một chữ: “Nói!”

Trợ lý Trương nói: “Có người nói Dương Duệ ở trong trường học danh tiếng không tốt lắm, cậu đã từng có một cô bạn gái, trong lúc còn đang mặn nồng có đưa cho cô ấy một số tiền, sau khi hai người chia tay, cậu ta còn hướng về cô ấy đòi phí chia tay. Còn có người nói, cậu đã từng được một đôi vợ chồng giàu có nào đó bao dưỡng qua, khụ khụ, cái này cụ thể vẫn chưa được xác thực, ngược lại tuy gia đình cậu thiếu một món nợ khổng lồ, thế nhưng sinh hoạt cá nhân của Dương Duệ không chút nào túng quẫn, bình thường trên người toàn là hàng hiệu.”

Tần Phi nghe xong những lời này, trong đầu liền hiện lên một chữ: Đệt!

Anh đá ngã bàn trà lăn vô góc tường, đầu ngón chân đá vào chân bàn nhức lên đau đớn. CMN hướng về bạn gái đòi phí chia tay! CMN được vợ chồng bao dưỡng! Chẳng trách tối hôm qua lại dám chơi trò nuốt tinh, hóa ra lúc bình thường đã từng là cao thủ chơi 3P.

Tần đại thiếu ôm chân ngồi trên ghế sô pha, hối hận không thôi.

Thật sự là lật thuyền trong mương! Quá bất cẩn rồi!

Nếu là bình thường, đối với Tần Phi mà nói, chỉ là một trò chơi nhỏ mà thôi, anh mới không thèm để ý đến điều này! Nhưng vào lúc này, anh đem người mang tới trước mặt Giang Ninh đã thế còn vênh mặt đắc ý!!! Anh rất quan tâm đến cái nhìn của Giang Ninh đó!!!

Hồi tưởng lại ngày hôm nay Giang Ninh nói hai câu kia: “Người như Dương Duệ, rất thích hợp với anh.” “Nhìn như vậy, mới xứng với anh.”

Này không phải là đang mắng Tần Phi à!!! Thì ra Giang Ninh đem mình mắng đến tận trời, chính mình còn ngu ngốc không nghe ra được ẩn ý này!

Tần đại thiếu nghĩ đến đây liền ngồi không yên, theo đuổi Giang Ninh lâu như vậy kết quả nhận lại được thiệt quá mất mặt, hôm nay lại bị Giang Ninh chế nhạo, anh không thể nuốt trôi cơn giận này!

Tần Phi cầm lấy chìa khóa xe, hừng hực đi xuống dưới lầu, lái xe đi thẳng tới đại học X.

Một ván này không thể bỏ không công xuống đất được, anh phải đến bù đắp lại!

Một đường tăng tốc chạy đến sân trường đại học X, Tần Phi đem chiếc xe Lamborghini chói mắt dừng ngay tại ký túc xá nơi Giang Ninh đang trọ, sau đó gọi điện thoại cho Giang Ninh!

Gọi ba lần, Giang Ninh không bắt máy.

Tần đại thiếu phát hỏa, chuẩn bị xuống xe xông vào ký túc xá! Trước đây khi theo đuổi Giang Ninh, anh được trợ lý Trương cho biết, Giang Ninh ở ký túc xá đó, khoảng thời gian này mặc dù mình có hơi kiêu căng một chút, nói là “Quăng” Giang Ninh qua một bên, thế nhưng đối với tư liệu điều tra cá nhân liên quan đến Giang Ninh vẫn thuộc nằm lòng trong tâm trí, muốn quên không thể quên được.

Tần đại thiếu luôn luôn ăn mặc bảnh bao, một thân hàng hiệu, vóc người đẹp lại tự tin, làn da mịn màng, nhan sắc này rất dễ bắt chuyện với người khác, bước đi quyến rũ, hướng đi kia rõ ràng là đi đến nơi có sinh viên đang đứng.

Cho nên khi Tần Phi mới vừa bước vào ký túc xá, đã bị một cụ ông bảo vệ chặn cửa, chết sống không cho anh tiến vào!

Tần Phi tức giận muốn mắng người, cái ký túc xá mới toanh này là do anh bỏ tiền tài trợ đấy!

Anh rất muốn tranh cãi vài câu, nhưng xung quanh không ngừng có người vây lại đây xem, Tần Phi xưa nay không sợ bị nhìn ngó, Tần đại thiếu đẹp trai mà, nhìn thì cứ nhìn đi! Nhưng Tần Phi không thích bị người chỉ điểm, loại không khí này khiến anh không thể chịu đựng được.

Tần Phi dùng lời nói ôn tồn hỏi cụ ông muốn tìm Giang Ninh phòng 506, cụ ông gọi điện thoại, bạn học cùng phòng nói Giang Ninh đi đến thư viện đọc sách rồi.

Tần Phi không thể làm gì khác hơn xoay người đi đến phòng thư viện, mới vừa bước đi hai bước, nghe được cụ ông ở phía sau gọi: “Đem xe gửi bãi đậu xe đi, đừng có đậu chỗ này chặn đường mọi người qua lại!”

“……” Tần Phi cạn lời, anh biết mà, chính mình mỗi lần chủ động hướng về Giang Ninh, đều chả có chuyện gì tốt đẹp cả.

Mọi người vây lại đây thấp giọng nghị luận, anh không ngờ có người lại ghét bỏ Lamborghini của mình, đành ảo não đi tìm bãi đậu xe.

Đậu, được lắm món nợ này về sau tính toán lên người Giang Ninh hết!

Tần đại thiếu kiên nhẫn đi đến phòng thư viện, sắp đi tới dưới lầu, anh cân nhắc mình có nên tiến vào hay không, nâng mắt lên nhìn thấy Giang Ninh từ bên trong đi ra.

Dường như Giang Ninh không nhìn thấy Tần Phi, mắt nhìn thẳng về phía trước, phải rồi, người ta đang bộn bề bên cạnh hai vị mỹ nhân nói chuyện mà, nào có tâm tư gì nhìn đến Tần biến thái chứ.

Giang Ninh cầm sách trong tay, hai nữ sinh đứng hai bên trái phải đi bên cạnh cậu, ba người vừa nói vừa cười, cảnh tượng quá ư hài hòa!

Tần Phi nghiến răng, mẹ nó, còn trái ôm phải ấp thật xốn con mắt!

Anh lấy di động ra, gọi lại lần nữa cho Giang Ninh, lão tử muốn nhìn một chút, thử xem mẹ nó cậu có còn dám không nghe điện thoại nữa không?!

Không nghĩ tới chính là, lần này Giang Ninh lại bắt máy.

Anh nhìn thấy Giang Ninh từ trong túi quần jean lấy di động ra, liếc mắt nhìn lên màn hình, liền nhận cú điện thoại này, mà hai mỹ nhân đứng bên cạnh ngoan ngoãn đứng chờ Giang Ninh.

“Lại gì nữa?”

Tần Phi tỉnh táo, hạ thấp giọng nói: “Biết nghe điện thoại rồi sao?”

Âm thanh Giang Ninh lãnh đạm: “Có chuyện gì à?”

Tần Phi vừa nghe liền khó chịu, vừa nãy khi quay về hai vị mỹ nhân thì cười tươi như hoa, đến khi nói chuyện với anh lại lạnh lùng như tảng băng trôi, khác biệt đối xử kiểu này cũng quá rõ ràng đi.

“Cậu đi ra đây một chút, tôi đứng ở trước cửa trường học chờ cậu.” Tần Phi vừa nói, một bên nhìn chằm chằm Giang Ninh đứng cách đó không xa.

Chỉ thấy con mắt Giang Ninh không chớp, nói: “Tôi hiện tại không ở trong trường.”

Tần Phi trợn mắt ngoác mồm, lần đầu tiên anh trơ mắt nhìn có người làm trò hề ngay trước mặt anh! Lòng tự ái của Tần đại thiếu như muốn vỡ nát rơi xuống lộp độp!

Anh cắn răng nói: “Nếu không ở trong trường, vậy cậu ở đâu?”

Giang Ninh vẫn nói dối không chớp mắt: “Nhà.”

Tần Phi nắm chặt nắm đấm, lạnh lùng nói: “Được lắm!”

Nói xong, liền cúp điện thoại.

Anh nhìn Giang Ninh cất di động, giống như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục theo sát hai vị mỹ nhân đùa giỡn.

Tần Phi hít một hơi thật sâu, đè nén cơn tức giận xuống ngực, nhanh chân nối gót theo ba người.

“Giang Ninh!” Tần Phi cao giọng hô to một tiếng.

Giang Ninh nhấc đầu lên, thấy rõ Tần Phi xong, sắc mặt nhất thời cứng đờ, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, liền khôi phục yên lặng, căn bản cho dù có nói láo bị người khác vạch trần cũng không cảm thấy hoảng loạn cùng áy náy!

“Sao anh lại ở đây?” Giang Ninh cứng nhắc nói.

“Đến tìm cậu.” Tần Phi ý tứ sâu xa cười lên, hai tay cắm trong túi quần, híp mắt nhìn Giang Ninh.

Giang Ninh không lên tiếng, hai mỹ nhân bên cậu nhìn thấy Tần Phi đẹp trai liền mở miệng: “Hội trưởng, anh chàng đẹp trai này là ai vậy?”

Tần Phi không nói, cười híp mắt nhìn Giang Ninh, chờ xem coi Giang Ninh sẽ trả lời như thế nào, xem cậu có còn dám nói dối nữa không?!

Giang Ninh hơi nhíu mày, lặng yên chốc lát, nói: “Người mới nhận thức thôi, hai bạn cứ về trước đi, tôi đi xử lý chuyện này một chút.”

Hai nữ sinh đều thuộc về loại hình rộng rãi, cùng Tần Phi bắt chuyện vài câu, liền chụm đầu vào nhau vừa nói vừa cười đi ra khỏi thư viện.

Giang Ninh nhìn về phía Tần Phi, không kiên nhẫn nói: “Anh muốn làm gì?”

Tần Phi chậm rãi nói: “Được lắm, bạn học Tiểu Ninh, lừa người khác mà mặt không hề đỏ tí nào, ở nhà sao? Nhà cậu ở ngay trong trường học hở? Vừa nãy hai vị mỹ nhân kia là ai nha? Lẽ nào là dì hai, hay là dì ba? À không nói đúng hơn phải là dì hai, dì ba của ông già nhà cậu?”

Tần đại thiếu tâm tình không tốt nói chuyện có lực sát thương rất cao, trong lúc vô tình liền lôi ông già Giang Ninh ra thăm hỏi.

Lời này lập tức đụng vào điều cấm kỵ của Giang Ninh, mặt Giang Ninh trong nháy mặt lạnh xuống, vòng qua người Tần Phi đi về phía trước.

Tần đại thiếu cũng không vui, móa, rõ ràng là cậu lừa gạt lão tử trước, cũng là người khiến lão tử mất mặt! Tật xấu này cần phải dẹp bỏ!

Tần Phi nhìn sau lưng Giang Ninh, hơi thở hỗn loạn hô lên: “Giang Ninh, CMN cậu động kinh không dám đối mặt với lão tử à!”

Lúc này Tần đại thiếu đã quên, rõ ràng người nói không muốn gặp lại người ta là anh, hiện tại lại tận nơi kiếm người ta, động kinh hẳn là anh mới đúng.

Giang Ninh không để ý tới Tần Phi, chính mình vẫn đi về phía trước.

Tần Phi bước nhanh tới, nắm lấy tay Giang Ninh, liều mạng đem Giang Ninh hướng về địa phương âm u phía sau phòng thư viện.

Giang Ninh tức giận tránh thoát mấy lần, nhưng Tần Phi vẫn quyết tâm kéo cậu đi, trong miệng còn uy hiếp nói: “CMN cậu quậy thử xem, có tin tôi ngay tại đây đem cậu đẩy ngã, chịch chết cậu không?!”

Đại học X là sân nhà của Giang Ninh, mình đang ở sân nhà có nên cân nhắc vấn đề này không?

Lần đầu tiên, Giang Ninh không có phản kháng, đi theo Tần biến thái.

Chẳng qua cậu tàn nhẫn hất bỏ móng vuốt sói biến thái qua một bên, vượt lên phía trước Tần biến thái.

Tần Phi ngượng ngùng thu tay về, theo Giang Ninh đi tới phía sau thư viện, thế nhưng bước chân Giang Ninh không ngừng lại, vẫn tiếp tục đi về phía trước, rẽ trái rẽ phải, càng đi càng hẻo lánh.

Trong lòng Tần Phi hồi hộp, hẻo lánh thì càng tốt nha, hẻo lánh anh mới tiện xuống tay.

Anh nào có biết giờ khắc này Giang Ninh đang nghĩ tới chính là: Dù sao mình cũng là hội trưởng hội học sinh, trước mặt mọi người mà đánh người thì không gương mẫu, vẫn là nên tìm chỗ không có người, đánh tên biến thái này một trận!

Hết chương 10

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.