Sổ Tay Tra Thụ Tìm Đường Chết

Chương 31



Công việc Giang Ninh tiến triển rất thuận lợi, một tháng sau, một mình cậu soạn kịch bản tiết mục chế tác cuối cùng cũng hoàn thành. Tiết mục được đệ trình lên, các cấp lãnh đạo phi thường hài lòng, liên tiếp khen ngợi Giang Ninh nhiều lần, nhờ có Hạ Tranh cực lực đề cử, Giang Ninh mượn cơ hội này, từ kênh tài chính và kinh tế được điều đến kênh tin tức.

Cậu điều đến kênh tin tức tìm kiếm tiết mục kim bài, tiết mục này rất được coi trọng, đây là tiết mục nắm giữ vị trí quán quân, đạo diễn cũng là người có tên tuổi, tiết mục này trước đây chưa từng nhận thực tập sinh, Giang Ninh là người đầu tiên.

Có được cơ hội thực tập lần này, không thể nghi ngờ Giang Ninh có trình độ năng lực cực kỳ cao.

Tần Phi biết tin tức này xong cũng rất vui vẻ, buổi tối hôm đó liền kéo Giang Ninh đi ra ngoài chúc mừng.

Giang Ninh vốn không muốn đi, nhưng không chịu nổi Tần Phi dính chặt như keo đành thuận theo mà đi.

Hơn nữa Tần Phi người này, căn bản không hiểu cái gì gọi là biết điều, không để ý phản đối của Giang Ninh, đi đến khách sạn Shangri-La đặt trước phòng riêng chỉ dành cho đôi tình nhân.

Giang Ninh không lay chuyển được Tần Phi, dưới ánh mắt ám muội của đám người phục vụ liền bước theo anh, cả người khó chịu tiến vào phòng tình nhân.

Trong phòng trang trí cực kỳ xa hoa, ánh đèn đặc biệt ám muội, vừa nhìn chính là chuẩn bị cho đôi tình nhân hẹn hò.

Gọi món ăn xong, Tần Phi chống đỡ cằm, nheo mắt lại nhìn Giang Ninh, càng nhìn càng cảm thấy Giang Ninh lớn lên rất đẹp trai.

“Tiểu Ninh, tôi càng ngày càng muốn cậu.” Tần đại thiếu rất không biết xấu hổ nói.

“Được rồi, sao anh lúc nào cũng thích khoe khoang như vậy!” Giang Ninh liếc anh một cái.

Tần Phi hả hê, nhưng cùng lúc đây là lời nói tự đáy lòng.

Nếu nói lúc trước Giang Ninh khiến anh nhất kiến chung tình là do vẻ ngoài xuất sắc, như vậy hiện tại, anh càng ngày càng lún sâu, là do xuất phát từ mị lực cá nhân của Giang Ninh.

Năng lực làm việc cường đại, đối với người ngoài nhận việc xử lý càng thỏa đáng, Tần Phi càng ngày càng cảm thấy Giang Ninh có nhiều tài mạo như vậy mới xứng đánh đứng bên cạnh anh, để anh cam tâm tình nguyện cả đời sinh hoạt chung một chỗ.

Sau chầu ăn cơm tình nhân này, Tần Phi lại đưa Giang Ninh đi xem phim.

Giang Ninh liếc xéo anh, mím môi không nói.

Tần Phi thì lại cười ha ha nói: “Ăn cơm xong thì phải đi xem phim, đây không phải bước hẹn hò đầu tiên mà mọi người thường làm à? Hai ta dù sao cũng đang nói chuyện yêu đương, tình cờ hẹn hò một lần cũng là chuyện bình thường! Huống hồ ngày hôm nay chủ yếu là chúc mừng cho cậu!”

Tần đại thiếu có thể làm cho người khác không có lý do gì để cự tuyệt.

Giang Ninh gật gật đầu: “Được rồi.”

Hai người từ phòng ăn đi thẳng đến rạp chiếu phim, Tần đại thiếu đứng ở nơi đó chọn nửa ngày mới thấy phim phù hợp, cuối cùng chọn một bộ phim nói về tình yêu.

Vừa vào rạp chiếu phim, hai người liền phát hiện bộ phim này quá kén người xem, là một bộ phim rất tệ. Hai người xem rất chán, muốn ngủ gục ngay tại rạp.

Tần Phi liền cân nhắc, rạp chiếu phim cũng đến rồi, không phải các đôi tình nhân phải làm chuyện mờ ám hay sao, kia không phải mình đến đây không công à?

Thế là, ở trong bóng tối, móng vuốt sói bất tri bất giác sờ lên chân Giang Ninh, thân thể Giang Ninh cứng đờ, nhưng không có hất tay Tần Phi ra.

Tần Phi vừa nhìn, ồ, ngầm đồng ý rồi nha.

Hai tay liền làm càn, sờ tới sờ lui, thế nhưng khi sờ đến vị trí then chốt của Giang Ninh. Vốn dĩ cho rằng Giang Ninh sẽ không cao hứng, không nghĩ tới Giang Ninh ngồi ở đó ngược lại cũng không nhúc nhích, Tần Phi trong lòng vui vẻ, càng ngày càng làm tới.

Thường xuyên qua lại, Giang Ninh liền bị Tần Phi mò cho cứng rồi.

Tên ngốc Tần Phi quá đắc chí liền làm càn rỡ, lại muốn đi tháo bỏ thắt lưng Giang Ninh.

Lúc này Giang Ninh lại không vui, cậu bắt được tay Tần Phi, thấp giọng nói: “Đi.”

Đều là đàn ông, Tần Phi trong nháy mắt lĩnh hội điều này.

Hai người một trước một sau ra rạp chiếu phim, đặc biệt ăn ý tiến vào phòng vệ sinh nam, do trong thời gian chiếu phim, bên trong không có ai, Tần Phi hưng phấn lôi Giang Ninh tiến vào phòng riêng, đem người đè lên hôn.

Sau khi xong việc Giang Ninh có chút hối hận, chính mình từ khi nào sa đọa đến bước này, đi đến phòng vệ sinh còn có thể làm chuyện này sao, ở cùng với Tần Phi càng ngày càng không có tiết tháo.

Từ phòng vệ sinh đi ra, cũng vừa lúc phim điện ảnh kết thúc, bọn họ hòa vào trong đám người đi ra ngoài.

Bên ngoài rạp phim chính là thương trường, hai người mới vừa ra, bỗng nhiên phía sau truyền tới một giọng nữ vang lên thanh thúy: “Giang Ninh, sao cậu lại ở đây?”

Giang Ninh quay đầu nhìn lại, sửng sốt một chút, “Ơ, là cô, thật là khéo.”

Đi tới chính là một cô gái ăn mặc rất thời thượng, tóc dài mắt to, da dẻ rất trắng, nhìn qua là một cô gái đẹp, phía sau còn có hai nam tử bận đồ đen, nhìn rất giống bảo vệ.

Tần Phi đứng ở một bên hai tay cắm vào trong túi quần, híp mắt nhìn mỹ nữ này, nhưng trong lòng lại không yên.

Cô bé này đi lên phía trước, rất thân thiện vỗ lên người Giang Ninh: “Thật là khéo nha, ở đây mà cũng nhìn thấy cậu, cậu là đến xem phim à? Đi với ai?” Nói xong nhìn chung quanh dường như đang tìm kiếm bạn gái Giang Ninh.

Sắc mặt Giang Ninh rất không tự nhiên, ho nhẹ một tiếng: “Ách, à……”

Lời cậu còn chưa nói hết, Tần Phi tiến lại gần, mỉm cười nói: “Giang Ninh, mỹ nữ này là ai nha? Sao không giới thiệu một chút?”

Anh vừa lên tiếng, Giang Ninh cùng cô bé kia đều sững sờ, cô bé kia thật nhanh đánh giá Tần Phi.

Tần Phi mỉm cười không nói, đứng bên người Giang Ninh, dù bận vẫn ung dung chờ Giang Ninh giới thiệu với anh.

Giang Ninh đành phải nói: “Đây là Thẩm Kiều Kiều, là bạn học của tôi.”

Tần Phi gật gật đầu, mỉm cười nói: “Cô khỏe chứ, Thẩm tiểu thư.” Trong lòng lại cân nhắc, Thẩm Kiều Kiều? Họ Thẩm? Anh lập tức nghĩ đến trước đó Giang Ninh đã từng nói, con gái Thẩm Trung Hoa là bạn học của cậu, hơn nữa đối với Giang Ninh rất có hảo cảm. Nếu vị trước mặt này là Thẩm tiểu thư, đi dạo phố còn đưa bảo vệ theo, tám chín phần mười chính là con gái Thẩm Trung Hoa.

Nghĩ tới đây, Tần Phi có chút khó chịu.

Thẩm Kiều Kiều là cô gái có tính hào sảng, cười nói: “Anh khỏe không, thật hân hạnh được gặp anh.” Sau đó xoay người đối với Giang Ninh mỉm cười, “Nếu cậu có việc thì mình đi trước đây, mình sẽ liên lạc lại cậu sau.”

Nói xong lại nhìn Tần Phi cùng Giang Ninh mấy lần, ánh mắt lộ ra vẻ ám muội không tự nhiên.

Cô gái vừa đi, sắc mặt Giang Ninh không tốt lắm.

Tần Phi không lên tiếng, anh đương nhiên biết Giang Ninh vì cái gì không cao hứng, hai người đàn ông từ rạp chiếu phim đi ra, lại chọn phim tình cảm mà xem, đứa ngốc nhìn thấy cũng sẽ cảm thấy cảnh tượng này quá mức ám muội. Huống hồ hiện tại trên thế giới này hủ nữ nhiều như thế, đối với đồng tính cũng rất mẫn cảm, phỏng chừng Thẩm Kiều Kiều này, khẳng định hướng về phương diện kia liên tưởng.

Tần Phi không thèm để ý những điều này, thế nhưng anh nhìn thấy sắc mặt Giang Ninh thâm trầm, trong lòng cũng không vui sướng gì.

Hai người không lên tiếng, trực tiếp đi đến bãi đậu xe. Ngồi vào trong xe, Tần Phi liền nói: “Đó là con gái Thẩm Trung Hoa đi, cùng cậu dính dáng tin đồn tình ái?”

Giang Ninh gật đầu: “Ừ.”

“Bị cô ta nhìn ra mối quan hệ giữa hai ta, cậu không vui?” Tần Phi đi thẳng vào vấn đề hỏi.

Giang Ninh nhíu mày lại, trầm tư trong chốc lát, không muốn cùng Tần Phi tranh cãi, ngược lại thở dài nói: “Không phải, giấy không thể gói được lửa, tôi còn có ba năm mới tốt nghiệp đại học, tôi không cảm thấy ba năm nay anh sẽ yên lặng được như vậy, sớm muộn gì cũng bị các bạn học biết. Dù sao hiện tại tôi cũng không còn là cán bộ học sinh, ngày thường ở trường học cũng học trước khóa, mấy cô ấy muốn như thế nào liền làm như thế đi!”

Lời nói mặc dù nói như vậy, thế nhưng Tần Phi rất rõ ràng, bình thường Giang Ninh lạnh lùng nhạt nhẽo, cũng không thèm để ý người khác đánh giá chính mình, thời điểm trước nói tới Dương Duệ, vẻ mặt cậu khinh thường ra mặt.

Tần Phi trầm mặc, một lúc lâu sau anh mới bất đắc dĩ nói: “Tiểu Ninh à! Vừa nãy tôi có chút ghen đó nha.”

Giang Ninh nhất thời ngẩn ra, cậu không nghĩ tới Tần Phi sẽ nói ra lời trực tiếp đến như vậy, đây không giống Tần đại thiếu kiêu căng sẽ có thể nói ra.

Cậu hơi ngạc nhiên, không nghĩ tới Tần Phi sẽ có biến hóa lớn đến thế, mà biến hóa này, đa số là do chính mình.

Trong lòng cậu lo âu, Tần Phi biến hóa như vậy, chính mình không phải cũng biến hóa à? Tỷ như vừa rồi ở rạp chiếu phim, cậu cư nhiên điên cuồng cùng Tần Phi chạy vào phòng vệ sinh làm tình, từ trước cho tới nay cậu cũng không dám nghĩ tới.

Càng biến hóa như thế cậu càng cảm thấy bất an, thậm chí có chút lo lắng, cậu lo lắng chuyện tình sắp tới sẽ không thể khống chế mà phát triển theo hướng khác. Chuyện này không thể xảy ra được.

“Tiểu Ninh?” Tần Phi thấy Giang Ninh không nói, liền kêu cậu một tiếng.

Lúc này Giang Ninh mới lấy lại tinh thần, khẽ nói: “Không có gì, tôi hiện tại cùng Thẩm Kiều Kiều chỉ là bạn bè, bình thường chỉ nói có mấy câu, cô ta không phải loại người lắm mồm, sẽ không nói lung tung đâu, những chuyện này cứ để tôi xử lý.”

Tần Phi không lên tiếng, tâm tình anh hiện tại rất phức tạp, tuy rằng anh lý giải được Giang Ninh là sinh viên, mọi việc không thể quá gấp gáp, thế nhưng chỉ cần anh thấy có người quan tâm Giang Ninh, bất luận là nam hay nữ, anh khó có thể tiếp thu được.

Trước đây cái cảm giác này vẫn không có mãnh liệt như thế, Giang Ninh cùng anh ở chung một chỗ thời gian càng dài bao nhiêu, tính chiếm hữu càng ngày càng lớn bấy nhiêu.

Chuyện này sau đó cứ thế trôi qua, Tần Phi không nhắc lại, Giang Ninh cũng càng không muốn nhắc tới.

Lại qua hơn nửa tháng, Giang Ninh thực tập ở kênh tin tức dần dần quen thuộc, trạng thái cậu làm việc rất tốt, tiến bộ cũng rất nhanh.

Mà Tần Phi bên này, trong công ty có không ít chuyện, sinh hoạt cũng có một chút biến hóa, đó chính là anh trai Tiếu Cẩn sắp trở về rồi.

Tiếu Cẩn đẩy mạnh xử lý sự tình bên nước Mỹ xong, xác định cuối tuần thứ hai liền bay trở về.

Tần Phi cân nhắc mấy ngày, quyết định để Giang Ninh cùng anh đi tiếp đón Tiếu Cẩn.

Anh đem chuyện này nói cho Giang Ninh biết, hai người mới vừa tắm xong, ngồi dựa vào đầu giường, một người đọc sách, một người chơi máy tính bảng.

Giang Ninh hơi kinh ngạc, để quyển sách trên tay xuống nhìn Tần Phi.

Tần Phi niết lấy cằm cậu cười khẽ: “Sao vẻ mặt cậu lại chấn động như vậy?”

Giang Ninh liếc anh một cái, hỏi ngược lại: “Anh đây là muốn tôi cùng anh đi gặp gia trưởng sao?”

Tần Phi có chút cảm thán nói: “Tiểu Ninh, trên thế giới này anh hai đối với tôi là tốt nhất, ở trong lòng tôi, hắn là thân nhân duy nhất trên thế giới này còn thương yêu tôi.”

Hai người ở cùng nhau chỉ mới mấy tháng, ngoại trừ lần trước Giang Ninh nhìn thấy bức ảnh Tần Phi trong bóp tiền, Tần Phi đã từng nói chính mình có một người anh, đây là lần đầu tiên Tần Phi chủ động nói chuyện về bản thân và gia đình mình.

Giang Ninh nhìn Tần Phi, thần sắc trong ánh mắt không thể nói nên lời: “Anh cùng anh trai, thật sự rất thân mật!”

Tần Phi nở nụ cười, đưa tay vò tóc Giang Ninh: “Tôi cùng cậu mới gọi là thân mật, còn đối với anh hai, đó chỉ là tình thân!”

Giang Ninh không lên tiếng, chăm chú nhìn Tần Phi.

Tần Phi thở dài: “Tôi cảm thấy trên thế giới này chỉ có ba người chân chính yêu tôi: Ông nội, ông ngoại, cùng anh hai.” Anh nhìn thật sâu vào mắt Giang Ninh, trong lòng yên lặng bổ sung: Tôi hi vọng cậu là người thứ tư. Có điều lời này, anh không thể nói ra, nếu nói ra mà không được để ý tới hoặc bị từ chối. Tần đại thiếu sẽ rất khó chịu.

Lông mày Giang Ninh nhíu lên, thật lâu sau, mới nói: “Còn ba mẹ anh thì sao?”

Lần thứ hai Tần Phi lại cười, trong nụ cười mang theo bất đắc dĩ.

“Trước khi bà sinh ra tôi tình cảm cả hai người đều không tốt, hai người ai cũng đều bận rộn với công việc, ngày thường ở cùng nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, cảm tình từ từ cạn kiệt. Mẹ tôi lại hay đi làm ăn, thường thường hay đi ra ngoài, khó tránh khỏi tiếp xúc với đủ loại người. Thời gian dài, mẹ tôi ở bên ngoài lén lút cặp bồ với người khác, chuyện này bị ba tôi biết được, hai người liền bắt đầu cãi nhau, cả ngày cứ đòi ký đơn ly hôn. Lúc đó trong bụng bà đã hoài thai tôi, tính cách ba tôi lại hay đa nghi, khả năng ——”

Tần Phi nói tới đây liền dừng, trên mặt lộ ra biểu tình trào phúng, trầm mặc trong chốc lát, rốt cuộc vẫn nói ra: “Khả năng ông cảm thấy tôi không phải là con ổng đi! Chính vì thế ổng mới nhất định đòi ly hôn, sau đó khi tôi còn chưa kịp sinh ra, hai người bọn họ liền ly hôn. Khi bà sinh ra tôi, cái người mà bà cặp kè bên ngoài là người họ Vương kia liền kết hôn. Thằng cha họ Vương kia biết rất rõ tôi không phải con ruột ổng, đối xử với tôi rất hà khắc, khi còn bé còn thường hay đánh tôi…… Hồi đó ba ruột tôi không nhận tôi, chỉ có ông nội cùng anh hai tin tưởng tôi là người họ Tiếu, ông nội tôi vẫn kiên định nói, Tiểu Phi chính là cháu đích tôn của nhà họ Tiếu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.